Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1086: Cuộc sống hạnh phúc tại trường học tu tiên

"Niềm... niềm vui đáng kinh ngạc nào cơ?"

Hay tay đột nhiên bị nắm lấy, gương mặt của Hứa Tiểu Lan liền đỏ lên, giọng nói cũng mềm mại hẳn ra.

Cô biết, ở Tây Hải có rất nhiều thứ xinh đẹp, cái gì mà dây chuyền trân châu, rồi nhẫn san hô, màu sắc kỳ ảo xinh đẹp lạ thường, làm người nào nhìn thấy cũng liền động lòng không thôi...

Trong lúc Hứa Tiểu Lan còn đang suy nghĩ miên man...

An Lâm đã móc ra một cái mai rùa đen như mực.

"Anh tặng em cái này nè!"

Hứa Tiểu Lan: "..."

"Niềm vui đáng kinh ngạc của anh chính là tặng cho em một cái mai rùa đen à?" Hứa Tiểu Lan cảm thấy da đầu mình tê rần, đang có một thứ cảm xúc như ảo tưởng sụp đổ.

Trong lòng Hứa Tiểu Lan run lên, đôi mắt trong veo tựa như có một chút nước mùa thu: "Em cũng vậy, cho nên anh hãy giữ lại cái mai rùa này đi, em muốn thứ quà nào đó đơn giản chút thôi là được!"

Chẳng qua là khuôn mặt trắng không tì vết của cô giờ đã đỏ ửng lên rồi, lại cũng chẳng biết tại sao mà nhịp tim tăng lên không ít.

"Không được! Một món bảo vật như thế này em không thể nhận được, nếu em nhận rồi, vậy thì anh phải làm thế nào chứ!" Hứa Tiểu Lan trả lại mai rùa cho An Lâm, nói bằng giọng cực kì kiên định.

Hứa Tiểu Lan chối mấy lần, nhưng cuối cùng cũng không địch lại được sự cường ngạnh của An Lâm, đành phải làm theo lời hắn...

Hứa Tiểu Lan mở to cái miệng nhỏ nhắn phấn hồng của mình, cả khuôn mặt hiện lên vẻ khó có thể tin nổi.

Hứa Tiểu Lan không nhịn được phì cười một tiếng: "Lần đầu tiên thấy cái kiểu bạn trai tặng bạn gái mai rùa, vậy mà lại còn không biết xấu hổ khen mia rùa đẹp cơ đấy."

An Lâm mỉm cười, nói: "Đây cũng không phải miếng mai rùa bình thường đâu, nó có tên là áo giáp Thiên Tinh, là lễ vật Cổ Dữ tặng cho anh, tổng cộng có thể sử dụng ba lần, mỗi một lần phát động mai rùa đều có thể chống đỡ lại đòn tấn công của đại năng cảnh giới Hơp Đạo trong vòng mười phút đó!"

Mau rùa đen kịt như một mặt dây chuyền dán chặt lấy làn da tuyết trắng của cô, hai thứ màu sắc khác biệt rõ ràng phối hợp với nhau lại tạo thêm được mấy phần mỹ cảm.

Cô cảm thấy An Lâm không cần phải cầm đồ giả ra lừa gạt cô làm gì, cho nên cái này chắc hẳn là đồ thật!

Đúng vậy, hắn dự tính tặng món thần khí bảo mệnh này cho Tiểu Lan!

"À... nhưng chuyện này không theo em được, chờ đến lúc nào đó em lợi hại hơn anh, lực phòng ngự mạnh hơn anh thì hẵng nói với anh câu này, hiện giờ thì em phải nghe lời anh!" An Lâm khó có khi được thể hiện khí thế bá đạo của mình, ép buộc Hứa Tiểu Lan đeo ám giáp Thiên Tinh lên.

Hứa Tiểu Lan nhìn về phía An Lâm lại đột nhiên giở trò cưa gái, đôi mắt xinh đẹp hơi mơ màng.

An Lâm vẫn giữ vững vẻ mặt đương nhiên, nói: "So với chính bản thân mình, anh càng không hi vọng em sẽ bị thương."

Hai môi chạm nhau, vô cùng kiều diễm.

An Lâm rất hài lòng vỗ tay, khen ngợi: "Quá đẹp!"

"Vẻ đẹp của em đương nhiên không cần đến đồ trang sức, mai rùa xinh đẹp là dệt hoa trên gấm, mai rùa xấu thì lại làm nổi bật lên vẻ đẹp của em, dù sao thì cũng cực kỳ xinh đẹp!" An Lâm khẽ vỗ nhẹ lên mặt Hứa Tiểu Lan, dịu dàng nói.

An Lâm 'Ồ' một tiếng, lại tiếp tục chà đạp Tuyết Trảm Thiên cực kỳ dã man thêm một lần nữa.

Sau khi đánh xong tâm trạng lại càng tốt đẹp hơn.

Cứ như vậy, An Lâm mạnh mẽ ngủ Tuyết Trảm Thiên suốt một đêm.

An Lâm rời khỏi căn nhà nhỏ, tâm trạng cực kỳ tốt.

Sự xuất hiện của hắn vẫn luôn có khả năng thu hút vô số ánh nhìn.

Một phút đồng hồ sau.

Bạn có thể trải nghiệm loại tuyệt vọng như là vào lúc tan học, hành lang phòng học đều bị phá hỏng.

Trong trường học đã lưu truyền không biết là bao truyền thuyết về An Lâm.

Đặc biệt là những học đệ học muội mới vào trường, đã sùng bái vị học trưởng thần bí mà lại mạnh mẽ này đến mức độ cuồng nhiệt luôn rồi.

Hắn trở lại căn nhà của chính mình, túm lấy Tuyết Trảm Thiên đánh cho một trận tơi bời.

À không, hẳn là nên nói An Lâm gối lên Tuyết Trảm Thiên, sau đó ngủ một giấc ngon lành.

Ngày hôm sau.

An Lâm trốn học suốt bao nhiêu lâu nay cuối cùng cũng đã xuất hiện lại trong trường học.

"Hu hu hu... chủ nhân anh phát rồ à, không thèm nói lý, không thèm nói lẽ gì hết luôn!" Tuyết Trảm Thiên co rụt thân thể tròn căng của mình, đau đớn tố cáo hành vi phạm tội của An Lâm.

Tuyết Trảm Thiên: "..."

"Thật biết cách dùng từ trái nghĩa nhỉ." An Lâm vô cùng vui vẻ khen một câu.

"Hu hu hu... Chủ nhân tấm lòng nhân hậu, ôn tồn lễ độ, dùng lý phục người..." Thân thể trắng tuyết giờ đã thành sưng đỏ, Tuyết Trảm Thiên lệ rơi đầy mặt mở miệng nói.

Hộp thư trong căn nhà nhỏ mỗi ngày đều đầy ắp, mà còn toàn là những bức thư màu hồng phấn nữa chứ.

Buổi tối đi dạo quanh sân trường cũng có thể chạm phải học đệ học muội đang cố lấy dũng khí để bước lên trước nói chuyện.

Danh hiệu ngôi sao đứng đầu trong trường học, An Lâm kiếm tiên hoàn toàn xứng đáng!

Cuộc sống của năm thứ tư đại học trôi qua rất nhanh, hiện giờ đã là cuối kỳ.

Bởi vì liên quan đến việc trốn học nên An Lâm đã bỏ qua cuộc thử luyện Tiên Linh Tháp.

Thế nhưng cũng không sao cả, dù sao thì hắn cũng đã qua cửa lâu rồi, đến đó thì cũng chỉ gặp lại những tiền bối trước kia lần nữa mà thôi, không có chút tính khiêu chiến gì.

Điều đáng nhắc tới chính là, học trưởng Đường Tây Môn trước khi tốt nghiệp cuối cùng cũng đã đột phá đến Nửa Bước Hóa Thần, xông qua được tầng 80 của tháp Tiên Linh, dừng bước lại tầng 83, thành công tiến vào được Danh Nhân Đường của trường học.

Cá ướp muối cuối cùng cũng xoay người được rồi, mọi người đều vui mừng thay cho Đường Tây Môn.

Hiên Viên Thành và Tô Thiển Vân vì chuyện sắp sửa tiến vào đến cảnh giới Hóa Thần, cũng đã xông đến hơn chín mươi tầng, dừng bước tại tầng 96 và tầng 97.

Thời gian vẫn trôi qua bình thản như trước.

An Lâm rất tức giận, quyết định sau này sẽ tìm một cơ hội tự mình trèo lên các Tử Vi Đế trên Thiên Đình, đòi cho bằng được câu trả lời cho ra lẽ!

Ông chính là Đại Đế cơ đấy, khí độ không thể lớn hơn một chút được sao?

Bị đánh một trận mà thôi, cần phải nhớ lâu đến như vậy sao?!

An Lâm: "..."

Hắn yên lặng mở hệ thống ra, nhìn sang mục nhiệm vụ của Chiến thần Lethal Weapon, lướt đến chỗ cột bảng biểu 'khiến mười đại năng từ cảnh giới Phản Hư trở lên thống hận ngươi', Tử Vi Đại Đế vẫn đang cực kỳ ra sức chiếm lấy một vị trí.

An Lâm giơ ngón tay cái lên cổ vũ Tiểu Lan: "Tiểu Lan cố lên, gặp Tử Vi Đại Đế rồi thì hãy đánh hăng vào, báo thù cho anh! Đánh ông ta một quyền anh moaz moaz một cái, đánh ông ta hai quyền anh moaz moaz hai cái."

"Không biết xấu hổ!" Sắc mặt Hứa Tiểu Lan đỏ bừng: "Vậy nếu đánh bại ông ta rồi thì sao?"

An Lâm kích động nói: "Vậy sẽ thưởng một lần 'bập bập bập'!"

"Bốp!"

Một âm thanh vang lên như tiếng sét, An Lâm bị Hứa Tiểu Lan tát một phát bay ra vài trăm mét!

"Đồ lưu manh!"

Tóm lại, vụ ước định này có lẽ là bị bỏ rồi.

Lúc An Lâm bị một bàn tay của Hứa Tiểu Lan đập bay, đột nhiên liền nghĩ đến Tử Vi Đại Đế.

Lão già kia còn thiếu hắn một cái truyền thừa, hình như vẫn chưa trả thì phải?

Nên Tiểu Lan đã nói với An Lâm, sang năm thứ năm đại học, cô nhất định sẽ phải đi đánh một trận với Tử Vi Đại Đế.

Chuyện này chính Hứa Tiểu Lan cũng thấy vô cùng tiếc nuối.

Đáng tiếc, Tiểu Lan vừa mới đánh bại Hình Thiên, tiếp nhận một loại truyền thừa của Đạo Sát Lục, liền vô lực ngất xỉu, không thể leo lên được tầng một trăm dưới sự tiếc nuối của rất nhiều người đứng xem.

Chiến thần Hình Thiên với danh xưng chưa từng thất bại một lần nào, đã vô cùng bi kịch bị bại bởi tay An Lâm và Hứa Tiểu Lan, cũng không biết hiện giờ ông ta có cảm tưởng như thế nào nữa.

Lần thử luyện này, cô một mình vượt qua được chín mươi chín tầng, đánh bại Chiến thần Hình Thiên.

Trâu bò nhất phải kể đến bạn học Hứa Tiểu Lan, bởi vì đúc lại đạo căn, lại được hấp thu chân huyết vốn có của Chu Tước nên cảnh giới cũng tăng vọt nhanh chóng đến mức như ngựa nhỏ chạy bằng điện, lúc tham gia thử luyện đã là Hóa Thần hậu kỳ.

Hôn lễ của Tiểu Sửu sắp sửa được tổ chức, tất cả mọi người trong Tứ Cửu tiên tông đều bận rộn chuẩn bị buổi lễ kết hôn hoành tráng này, quan trọng nhất là dùng hết khả năng để mời nhiều thật nhiều các vị lão đại đến.

Dù sao thì... người tới cũng chính là tiền tới cả mà!

Tứ Cửu tiên tông còn phải trông cậy vào mớ lễ vật này để sống sót đấy, đây chính là việc lớn, không thể nào qua loa được.

Dưới sự phối hợp tuyên truyền của Thiên Đình, sức ảnh hưởng của buổi lễ kết hôn này trên khắp đại lục quả nhiên đang không ngừng tăng trưởng, cái gì mà tình yêu cấm kỵ phá vỡ lẽ thường, cái gì mà tình yêu bền chắc như kim cương vượt qua mọi ánh mắt thế tục, hay là tình yêu siêu phàm có thể khai mở nhân luân, đủ các loại phiên bản hấp dẫn người đều có cả.

Thời gian dần trôi qua, buổi hôn lễ này, đối với toàn bộ đại lục mà nói đều được coi như một sự kiện quan trọng.

An Lâm cũng đang mong đợi hôn lễ đến.

Nhưng mà hôn lễ còn chưa tới thì kỳ kiểm tra cuối kỳ của năm thứ tư đại học đã đến trước.

Nhóm của hắn và Hứa Tiểu Lan lại phải tiến đến vùng đất Hắc Trạch rộng lớn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận