Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1166: Cổ Long Đế và Ám Dạ Xoa

Cổ Long Đế chọn cách giết chết Ngao Tiên Ngọc ngay lập tức, hiển nhiên chính cô ta cũng đã phải trả một cái giá không hề nhỏ.

Ít nhất, bản thân cô ta chắc chắn đã bị thương, chỉ là vết thương nhẹ hay nặng mà thôi.

Cách chiến đấu của cô ta vô cùng cấp tiến, hẳn là cô ta muốn thông qua cách này để bù lại yếu điểm chiến lực cực kì yếu kém của Tà Long tộc.

Nếu con đường đi nối liền hai giới có thế nhanh chóng mở ra, như vậy Tà Long tộc nên chọn cách phòng thủ làm đầu, chỉ cần bám lấy kẻ địch một thời gian là được rồi.

Nhưng bây giờ Cổ Long Đế lại chọn cách nhanh chóng diệt trừ mọi đối thủ, thậm chí còn tự mình xuất chiến, để đạt thành mục đích tiêu diệt kẻ địch.

Làm như vậy, một là vì cô ta muốn đối thủ của mình phải hoảng sợ, hai là muốn tìm mọi cách suy yếu sức mạnh của đối thủ, tránh cho họ liên hợp lại với nhau khiến Tà Long tộc không cách nào chống đỡ nổi... tất cả những điều này, là minh chứng rõ ràng nhất cho việc, nếu muốn mở ra con đường nối liền giữa hai giới, thì cần một khoản thời gian nhất định!

Nếu trực diện chiến đấu, Tà Long tộc chắc chắn sẽ thất bại. Cho nên, chúng mới liều mạng cướp đoạt tất thảy tiên cơ, nhân lúc người của Long Đình Đông Hải và Long Lâm phương Tây bị phân tán, dọn sạch sẽ tốp người mở đầu này của họ trước!

An Lâm nghĩ kỹ càng mọi chuyện, phát hiện ra vấn đề mấu chốt, nên càng kiên định quyết tâm chạy trốn và đi tìm thêm người hợp tác.

Thuật pháp Cổ Long Đế sử dụng để giết chết Ngạo Tiên Ngọc lại xuất hiện.

Lần này không chỉ hai mắt Cổ Long Đế chảy ra lệ máu, mà cả cái thân thể bảy màu của cô ta cũng thấm ra một lớp máu tươi.

Bầu trời bắt đầu rơi xuống cơn mưa máu.

Trước khi sức mạnh khổng lồ đó tới đây, cô ta phải giết cho bằng được hai kẻ địch này, cho nên cô ta chấp nhận trả một cái giá lớn để sử dụng thuật pháp đó lần nữa.

Cô ta có thể giết Ngao Tiên Ngọc trong một một giây, cũng có thể giết An Lâm và Hứa Tiểu Lan trong thời gian tương đương!

"Tại sao, tại sao mọi thứ lại thành ra như thế này chứ..."

Nhưng mà điều đau lòng nhất chính là, chỉ không mất vài giây, họ đã bị Cổ Long Đế đuổi theo.

Phía trên sao trời.

Quả nhiên, hai mắt Cổ Long Đế bắt đầu chảy xuống những giọt lệ máu, ánh sáng đỏ của thần đạo nhanh chóng bao phủ An Lâm và Hứa Tiểu Lan, nỗi đau khổ và bi thương khôn cùng hoá thành sức mạnh thực chất ảnh hưởng tới cả trời đất.

Hai mắt Cổ Long Đế đỏ ngầu, vảy rồng bảy màu phủ kín toàn thân cô ta phát ra ánh sáng thần thánh cực kì đáng sợ, chúng lập loè chớp tắt, khiến tim An Lâm đập nhanh tới mức khó thể hít thở.

Lần này Cổ Long Đế quyết tâm dùng sát chiêu với An Lâm và Hứa Tiểu Lan, sở dĩ cô ta không đánh từ từ nữa, là vì cô ta đã phát hiện đằng xa xa kia, có một sức mạnh khổng lồ đang tiến về phía này.

Khi ấy Cổ Long Đế cực kì xinh đẹp và mạnh mẽ, phong hoa tuyệt đại. Cô thân là lãnh tụ của Long tộc, không cần phải cúi đầu trước bất kì sinh linh nào, bởi vì cô chính là vị thần linh cao quý nhất trên thế gian này.

Nỗi Đau Tàn Sát!

"Chị Long Đế, tại sao cứ cách một thời gian, chúng ta lại phải đánh nhau với Long tộc khác vậy ạ?" Ám Dạ Xoa mới bảy tuổi, nhìn vị đế vương cực kì xinh đẹp trước mặt mình, dồn hết dũng cảm chạy lại hỏi.

Ám Dạ Xoa nhìn Cổ Long Đế lại một lần nữa sử dụng thuật pháp Nỗi Đau Tàn Sát, toàn thân hắn không ngừng run lên, cảnh tưởng trước mắt hắn dần mờ đi, cảm giác không cam lòng và bất lực lan toả khắp toàn thân hắn.

Hắn thì thào tự nói, chẳng biết tại sao, bỗng nhiên hắn nhớ lại cái cảnh lần đầu tiên mình gặp được Cổ Long Đế trong bộ tộc Tà Long.

"Chúng ta không thể trốn đi đâu được cả, vùng đất này chỉ lớn chừng ấy mà thôi, chúng ta trốn đi đâu được đây? Nếu không muốn bị ức hiệp, vậy thì chỉ có thể trở nên mạnh hơn."

Mặt Cổ Long Đế hiện lên vẻ buồn bã.

"Bởi vì làm vậy, thì khi chúng giết chúng ta, gánh nặng trên tâm lý chúng sẽ không còn quá nặng nữa." Cổ Long Đế chậm rãi giải thích.

Cổ Long Đế vươn tay xoa đầu Ám Dạ Xoa mỉm cười thật dịu dàng: "Chúng là người từ bên ngoài tới, chúng giết chúng ta sẽ từ thi thể chúng ta đoạt được sức mạnh của rồng, mà chúng ta, vì không để bị kẻ khác giết hại, chỉ có thể vùng lên phản kháng."

"Đúng vậy, Tiểu Dạ xoa thật là thông minh quá. Nhưng chỉ giả vờ hung ác là không được, chúng ta phải thật sự trở nên hung ác, như vậy chúng ta mới có thể bảo vệ người thân và bạn bè mình. Ừm, con có muốn đi theo ta học tập để trở nên mạnh hơn không?"

Có lẽ, cũng vì lần dũng cảm chạy lại hỏi này, đã làm thay đổi cả cuộc đời hắn.

"Đúng vậy, tư chất của con rất tốt, chắc chắn con sẽ trở thành anh hùng của bộ tộc chúng ta!" Cổ Long Đế cười nói.

Ám Dạ Xoa ngẩn người ra, mất vài giây sau, hắn mới kích động hỏi lại: "Như vậy... như vậy cũng được ạ? Ngài thật sự chịu dạy cho con ạ?"

Nghe Cổ Long Đế hỏi như vậy.

"Vậy chúng ta chạy trốn không được sao? Cha mẹ em từ sau trận chiến hai năm trước, đã không còn trở về nữa, em rất, rất nhớ họ." Ám Dạ Xoa vẫn còn chưa hiểu gì hết, hắn chỉ một lòng nhớ cha mẹ mình.

"Thật là quá đáng! Vậy tại sao chúng ta không phản bác chúng, chúng ta đâu có phải như vậy đâu!" Ám Dạ Xoa không phục nói.

"Tại sao chúng ta phải phản bác, nếu chúng đã gọi chúng ta là Tà Long, vậy thì chúng ta hãy cho chúng biết, chúng ta tàn bạo hiếu chiến, khiến chúng biết chúng ta không dễ chọc vào, chúng ta cực kì hung ác! Như vậy, khi chúng muốn ức hiếp chúng ta, chúng sẽ thử suy nghĩ thật kỹ rồi mới làm."

"Tức là, chúng ta phải vờ như mình cực kì hung ác, vậy thì chúng sẽ sợ chúng ta, nghĩ rằng chúng ta không dễ bị ức hiếp, như vậy ở một mức độ nào đó, chúng ta có thể tự bảo vệ mình, có đúng không ạ?" Ám Dạ Xoa hỏi lại.

Cô ta đương nhiên biết cái hai năm chưa trở về mà Ám Dạ Xoa đã nói có ý nghĩa thế nào.

Thái độ của nữ đế rất tốt, trong lòng Ám Dạ Xoa không còn sợ hãi, vì thế cũng hỏi nhiều hơn: "Vậy tại sao chúng ta đều là Long tộc, mà chúng lại gọi chúng ta là Tà Long ạ?"

Vị nữ đế cao ngạo đấy, đã nói một lời nói dối thiện ý với Ám Dạ Xoa.

"Cha mẹ em vì không để em bị ức hiếp, nên mới ra ngoài chiến đấu, tạm thời họ không trở về được... Chỉ cần em ra sức học tập để mình trở nên mạnh hơn, thì em sẽ được gặp lại cha mẹ mình."

Ám Dạ Xoa bấy giờ còn chưa biết, được Cổ Long Đế nhận làm đồ đệ, là một chuyện rung động trời đất tới như thế nào.

Lúc này đây hắn chỉ biết trong lòng mình rất vui, rất vui vì mình sẽ được một cô gái vừa xinh đẹp vừa mạnh mẽ chỉ dạy cho mình tu hành.

"Sư phụ, con chắc chắn sẽ cố gắng, sau này con sẽ trở nên thật mạnh thật mạnh, con sẽ bảo vệ cha mẹ, bảo vệ người trong tộc, thậm chí mạnh tới mức có thể bảo vệ được thầy!"

Cổ Long Đế nghe Tiểu Dạ hùng hồn nói vậy, không nhịn nổi bật cười, vươn tay xoa đầu đứa trẻ đó, nói: "Vậy được, ta mong là mình có thể nhìn tới ngày ấy."

Rồi sau này, họ còn tâm sự với nhau rất nhiều, nhưng cụ thể là chuyện gì hắn đã không còn nhớ rõ nữa.

Thứ duy nhất còn đọng lại trong đầu Ám Dã Xoa, đó là nụ cười vô cùng rực rỡ tươi sáng dưới ánh mặt trời của cô gái đó.

Thời gian không ngừng xoay chuyển

Cho đến ngày hôm nay, Ám Dạ Xoa đã thật sự trở thành cường giả của toàn bộ Tà Long tộc.

Nhưng mà vào giây phút thế giới này bị huỷ diệt, trận đại chiến quyết định vận mệnh của cả bộ tộc bùng nổ, hắn lại chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn Cổ Long Đế bỏ lại sau lưng tất thảy, xông ra chiến trường dốc sức chiến đấu.

Lời thề thoáng chỉ như ngày hôm qua.

Ám Dạ Xoa chỉ có thể đừng trong không gian hắc ám, bất lực nhìn mọi chuyện xảy ra.

"Sư phụ, con đúng là rất vô dụng, đúng là vô dụng tới hết chỗ nói mà... Rõ ràng con đã nói sẽ trở nên mạnh hơn, mạnh tới mức có thể bảo vệ được sư phụ..."

Ám Dạ Xoa nhỏ giọng nỉ non, hai tay hắn siết thật chặt, móng tay ghim sâu vào lòng bàn tay, nhưng hắn lại không thèm quan tâm. Hắn nhìn toàn thân Cổ Long Đế nhuộm đầy máu tươi, như thấy có một bàn tay vô hình đang không ngừng xé nhỏ trái tim hắn ra.

Trên chiến trường.

Máu tươi nhiễm đỏ toàn bộ lớp vảy bảy màu của Cổ Long Đế, lệ máu không ngừng chảy xuống.

Lĩnh vực thần đạo đỏ như máu lập tức lan ra bao phủ lấy An Lâm và Hứa Tiểu Lan.

Trong chớp mắt này Hứa Tiểu Lan đột nhiên nắm chặt lấy tay An Lâm, đồng thời phát động cái mai rùa đặt trước ngực mình.

Rầm!

Một ảo ảnh mai rùa khổng lồ bỗng nhiên hiện ra, bao lấy An Lâm và Hứa Tiểu Lan kín kẽ.

Ánh sáng thần thánh màu đen cô động như hoá thành thực chất, tạo thành một cái mai rùa màu đen cực kì cứng rắn.

Chín mươi chín tầng thuật pháp phòng ngự cao cấp khác nhau lần lượt chồng chất lên, từng tầng một bao bao lấy cái mai rùa. Cùng lúc này, thuật pháp phòng ngự ẩn chứa sức mạnh đạo ý của cảnh giới Hợp Đạo, cũng quấn quanh lên mai rùa, như thể nó được sinh ra từ trên mai rùa vậy!

Đúng vậy, đây chính là ám giáp Thiên Tinh do Đại tế ti Cổ Tự của Thiên Quy tộc tự mình đưa tặng, sau khi kích hoạt nó có thể tạo thành lớp phòng ngự chống lại đòn tấn công của đại năng cảnh giới Hợp Đạo, có thể ngăn cản trong vòng mười phút!

Mai rùa vừa xuất hiện, đã gạt toàn bộ thần đạo đỏ rực của Cổ Long Đế, nó như một lĩnh vực phòng ngự tuyệt đối, không gì có thể phá vỡ được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận