Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1772: Uy quyền oanh tạc

Trên đầu An Lâm đội thần hoàn của ngọn núi không gì sánh bằng, tỏa ra khí tức giống như thiên thần khiến cho vạn vật đều muốn thần phục, thân thể có ba miếng bạch ngọc trong suốt không tì vết, đang tỏa ánh hào quang sáng chói.

Sự bất an của Man Cổ Ma Thần chính là đến từ ba miếng bạch ngọc này.

Một miếng bạch ngọc đột nhiên biến thành luồng gió thất thường, ngọn gió thổi qua ngàn vạn dặm, đều hội tụ lại ở miếng ngọc, khiến cho ngọc trở thành ngọn gió tối cao duy nhất giữa trời đất.

Một miếng bạch ngọc biến thành quả cầu sấm sét màu vàng nổ vang, lôi đình màu vàng kia như muốn nhằm vào tất cả mọi thứ, xé vụn tất cả, vừa xuất hiện, bầu trời lập tức tràn ngập ngàn vạn tiếng sấm, như thể đang chào mừng sự ra đời của bậc chí tôn vương giả.

Một miếng bạch ngọc biến thành thứ kim loại màu đỏ, tất cả binh khí trên chiến trường cổ đều vù vù rung động, nghênh đón người đứng đầu vạn binh giáng xuống.

Mỗi miếng đạo ngọc, đều làm Man Cổ Ma Thần cảm thấy cực kỳ khiếp đảm.

Man Cổ Ma Thần cảm thấy từ bên trong những miếng ngọc này, đều tỏa ra khí tức giống như thần hoàn, đó là một loại pháp tắc và quyền lực duy ngã độc tôn, duy ngã chân lý tối cao trên trời dưới đất.

Một loại năng lực này cũng đã làm hắn nhức đầu không thôi, vậy mà hiện tại thoáng chốc có thêm ba cái, cho dù khí tức nhìn qua có hơi yếu hơn thần hoàn trên đỉnh đầu, nhưng thực sự cũng là năng lực đẳng cấp!

Một đạo sấm chớp Kim Hư Lôi lóe lên xuyên thủng tầng không, đánh xuống người của Man Cổ Ma Thần, xuyên qua làm nổ tung nguyên lực ma quỷ hộ thể của nó, ngay sau đấy nơi trái tim của nó cũng nổ một lỗ lớn.

Kim loại màu đỏ thẫm đột nhiên lóe lên trong tầng không, nó là loại vật chất mà Man Cổ Ma Thần chưa từng thấy trước đây, độ sắc bén của thứ vật chất này đáng sợ hơn tất cả kim loại đã gặp.

Một trảo của Man Cổ Ma Thần đánh vào ngọn núi cao đồ sộ vô tận, uy lực tuy lớn nhưng không cách nào phá hủy hoàn toàn ngọn núi, chỉ làm bên ngoài áo giáp màu vàng đất của An Lâm đầy vết nứt.

Gần như cùng lúc, đạo ngọc kim loại màu đỏ chợt lấp lánh.

Do đó, qua mắt nhìn của An Lâm, nó giống như lao thẳng tới trước mặt mình trong nháy mắt.

Mũi nhọn màu đỏ phá vỡ nguyên khí ma quỷ rơi xuống, kim loại đỏ thẫm chém lên cánh tay Man Cổ Ma Thần, bởi vì cánh tay ngăn cản mà tốc độ trở nên chậm lại, ở thời điểm đao kim loại chặt đứt cánh tay của nó, Man Cổ Ma Thần đã nhanh chóng rút lui về phía sau, tránh được kết cục bị chém thành hai nửa.

"Man Cổ, bây giờ, để ta cho ngươi biết một chút, rốt cuộc sao ta và ngươi có thể bất phân thắng bại." An Lâm phất một tay lên, thần hoàn trên đầu và đạo ngọc cùng sáng rực.

Kim loại mang theo pháp tắc cực kỳ mạnh mẽ, xé rách nguyên khí ma quỷ của Man Cổ Ma Thần, đánh xuống đầu của nó, một chiếu này nếu thuận lợi sẽ chém Man Cổ Ma Thần thành hai khúc.

"Chết đi!" Móng vuốt của Man Cổ Ma Thần chứa nguyên lực ma quỷ, hóa thành Trảm Thiên Ma Nhận, chém về phía An Lâm với tốc độ cực nhanh. An Lâm không hề cử động, thần hoàn trên đầu sáng rực lên, tạo thành một bộ giáp màu vàng đất bao ngoài cơ thể hắn. Tỏa ra uy lực, chân thực cẩn trọng như ngọn núi cao chọc trời nguy nga vô tận.

Man Cổ Ma Thần cảm nhận được sự uy hiếp trí mạng, nguyên lực ma quỷ màu xanh mực khắp người lại bùng phát lần nữa, bám vào da mặt, đánh về phía An Lâm, loại năng lực thẳng đến cội nguồn của đạo này có thể xuyên qua tan tác tất cả thế lực bên ngoài, thậm chí cả không gian cũng có thể nhất thời bỏ qua.

Đây là sơ hở của Man Cổ Ma Thần mà An Lâm phát triện trong lúc chiến đấu. Sự kiểm soát nguyên lực ma quỷ của Man Cổ Ma Thần thực sự không lưu loát, khi sử dụng nguyên lực ma quỷ tấn công phía trước, nguyên khí ma quỷ phòng thủ sẽ trở nên cực lỳ yếu kém, lúc này, chính là thời khác tiến công tốt nhất!

Mới đánh nhau, Man Cổ Ma Thần liền hiểu rõ chênh lệch thực sự giữa nó và An Lâm.

Lúc này, lôi chi đạo ngọc của An Lâm chợt lóe lên mãnh liệt.

An Lâm trong trạng thái này, có thể cùng lúc sử dụng bốn loại năng lực quyền hành hoàn toàn khác biệt.

Nhưng cuối cùng Man Cổ Ma Thần vẫn kịp phản ứng, đưa cánh tay trái lên trước, chắn phía trên đầu tại thời khắc ngàn cân treo sợi tóc.

Tuy nhiên, nó còn chưa kịp hành động tiếp, đạo ngọc gió đã tỏa ra năng lực từ trên không đánh xuống, đó là áp lực gió vô tận, chỗ nào cũng có nó, trong nháy mắt ép mặt đất khu vực đó lõm xuống vài trăm mét! Man Cổ Ma Thần càng không thể tránh khỏi, trực tiếp bị đánh khắp nơi, nằm bẹp trên mặt đất, nội tạng cũng bị áp lực gió cực hạn nện thành từng mảnh.

Nhóm Hắc Linh Xà vốn tưởng thời điểm An Lâm cuồng bạo ba Hợp Đạo đã là tất cả sức lực của hắn, không nghĩ tới lúc này vẫn còn át chủ bài sau cùng, có thể đồng thời sử dụng bốn năng lực quyền hành...

"Tu sĩ loài người này rốt cuộc là thần thánh phương nào? Năng lực hắn dùng là thứ gì?" Ma Cơ hóa thành một vũng máu, run như cầy sấy nói.

Rõ ràng nó đã đem cả năng lực cuối cùng ra rồi, cuối cùng An Lâm cũng có át chủ bài, mà một khi lật bài, liền tạo nên cục diện tàn khốc đối với nó.

Xa xa, tất cả đang chờ Man Cổ Ma Thần nhanh chóng giải quyết An Lâm, trước hết thay chúng giải thoát cho đám Thiên Mã Chân Ma, Ma Cơ và Ma Thánh, chứng kiến rõ ràng Man Cổ Ma Thần tôn kính như thần vậy mà lại bị An Lâm áp chế, đều biểu lộ không thể tin được.

Xương gai vừa xuất hiện, một luồng khí tức siêu thoát lúc ẩn lúc hiện, không thể kìm chế trên trời đất, tỏa ra âm thầm lặng lẽ, như tơ như sương, không đột ngột nổ tung, nhưng lại ẩn chứa năng lực không thể kháng cự, ngay cả áp lực gió do quyền năng gió của An Lâm tạo thành cũng bị khí tức kia đẩy chậm lại.

Loại cảm giác này, đánh lên, giống như cùng lúc đối mặt với bốn An Lâm, mà chuyện trước đó Man Cổ Ma Thần nói bất phân thắng bại hoàn toàn biến thành một trò cười, nó chỉ hòa với một người trong An Lâm mà thôi... Còn bây giờ, có tới bốn An Lâm...

"Không quản được nhiều như vậy, muốn giết An Lâm, chỉ có dùng vũ khí này." Nguyên lực và sức lực trong cơ thể của Man Cổ Ma Thần, bắt đầu chảy vào xương gai như thủy triều một cách nhanh chóng, vẻ mặt điên cuồng và dữ tợn, "Hiện tại ta chỉ muốn hắn chết!"

Thời điểm nó thấy được xương gai trong tay Man Cổ Ma Thần, trên mặt tràn ngập vẻ kinh hoàng và lo lắng: "Man Cổ Ma Thần đại nhân, xin ngài bình tĩnh! Bây giờ dùng xương gai Thiên Ngoại Hồng Hoang sẽ tạo thành phản phệ nghiêm trọng với thần hồn của ngài và đạo căn, ngài đang ở bước ngoặt Sáng thế, tuyệt đối không thể sử dụng!"

Chân Mã Thiên Ma ở phía xa trận chiến cũng cảm nhận được cuộc chiến của An Lâm có biến đổi dị thường.

"Làm sao có thể, Man Cổ Ma Thần đại nhân đã vận dụng nguyên lực ma quỷ, đó là năng lực không gì sánh được, là năng lượng cốt lõi nhất của Ma tộc, sao lại có thể bị loài người kia áp chế? Điều đó không có khả năng!" Thiên Mã Chân Ma nhe nanh run rẩy nói.

"Grào! Là ngươi ép ta! Giờ ta sẽ cho ngươi biết, ta dựa vào cái gì giết chết Linh Tổ!" Vẻ mặt Man Cổ Ma Thần dần dần điên cuồng, hai tay nhấn xuống, chống đỡ thân thể giập nát.

Trên bầu trời, đạo ngọc gió nhanh chóng chuyển động, vẫn đang duy trì áp lực gió.

Nhưng Man Cổ Ma Thần lại đứng lên dựa vào sức lực của mình, lại còn rút ra một đoạn xương gai giống như xương sống hơi uốn khúc từ trong nhẫn không gian.

Không chỉ kẻ địch khó hiểu và sợ hãi, tới cả đồng đội các môn phái cũng hoảng sợ hết hồn.

Không thể nói Man Cổ Ma Thần không tuyệt vọng.

Liễu Thiên Huyễn đột nhiên cảm thấy Man Cổ Ma Thần cũng thật khó khăn, thật vất vả giải quyết cục diện hai đánh một của An Lâm và thần hồn của hắn bằng nguyên lực ma quỷ, kết quả hiện tại An Lâm triệu hồi ra ba miếng ngọc quyền lực, trực tiếp tăng cục diện lên hình thức bốn đánh một địa ngục.

"Cái này không phải giống như bốn thiên thần uy quyền, người đã tạo nên thế giới trong một bước rưỡi?"

Trong lòng An Lâm lại có cảm giác nguy hiểm, loại cảm giác nguy hiểm này càng nguy hiểm hơn một bậc so với thời điểm đối mặt với nguyên khí ma quỷ Man Cổ Ma Thần tỏa ra.

Ban đầu xương gai như một dạng xương sống trong suốt trắng noãn, không vướng một tia bụi bặm, nhưng khi nó bị Man Cổ Ma Thần rót nguyên khí và sức lực trong cơ thể vào, màu sắc bắt đầu biến thành màu xanh, sau đó giống như thức tỉnh, biến khách thành chủ, bắt đầu điên cuồng chiếm đoạt, hút lấy tất cả năng lượng của Man Cổ Ma Thần!

Uy lực của xương gai lại tăng vọt, áp lực của sức gió, trong phạm vi một trượng quanh Man Cổ Ma Thần đã bị năng lực ngăn cách, không thể tiến thêm.

An Lâm thấy cảnh tượng này, cảm giác đè nén trong tim ùa về.

Nhất định không thể bị xương gai kỳ quái này đâm trúng...

Điều này là thân thể của hắn cảm nhận rõ ràng, trực giác bản năng xuất hiện mạnh mẽ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận