Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1240: Tiểu Tà ngày càng đáng yêu

Sau khi Cuồng Long Tà Quân bị chém thành hai nửa, thân thể vẫn còn nhúc nhích trên mặt đất, không ngừng kêu thảm thiết.

Cuồng Long Tà Quân này vẫn khá mạnh, có thể chống đỡ được hai kiếm của Tiểu Tà.

Nhưng sau khi An Lâm nhìn thấy Tiểu Tà thi triển kiếm pháp, cả người đều cảm thấy tự ti, Tiểu Tà là linh kiếm của hắn, tại sao bây giờ hắn cảm thấy lực chiến đấu còn lợi hại hơn hắn chứ?

Nếu còn tiếp tục như vậy nữa, chủ nhân sẽ không còn thể diện mất!

Chẳng lẽ về sau phải ôm bắp đùi một cô bé?

Cái này còn ra thể thống gì? Cái này còn ra thể thống gì chứ?!

"Tiểu Tà, dừng tay!" An Lâm nhìn thấy Tiểu Tà giơ kiếm Thắng Tà lên, lập tức cao giọng hô.

Cơ thể của Tiểu Tà dừng lại một chút, nghiêng cái đầu nhỏ, chớp chớp đôi mắt to một cách hoang mang.

Hai nửa thân thể màu đen nhúc nhích, giãy giụa một lát, sau đó dường như nghe thấy chuyện gì khó mà tin nổi, cười ha hả:

Cuồng Long Tà Quân vươn tay, chỉ vào một hướng: "Đi dọc theo hướng này, nhìn thấy một cái hồ nước màu xanh lục, dọc theo hướng góc nhọn của hồ nước mà tôi chỉ rồi đi thẳng, đó chính là nơi ở của vua!"

Một viên minh châu nằm trong tay một cường giả yêu ma siêu cấp.

"Nói cho các ngươi biết cũng không sao, dù sao các ngươi đi đến đó cũng là chịu chết mà thôi!"

Cô vẫn chờ để hấp thu năng lượng của tên yêu ma này, nhất định sẽ rất ngon.

"Thật muốn nhìn cảnh tượng các ngươi bị vua hành hạ đến chết... Biểu hiện hối hận, tuyệt vọng của các ngươi, chắc chắn sẽ rất tuyệt..." Cuồng Long Tà Quân ngọ nguậy cơ thể, nói một cách vô cùng mong đợi.

"Tôi có một chút việc muốn hỏi Cuồng Long Tà Quân." An Lâm giải thích.

An Lâm nghe thấy Cuồng Long Tà Quân nói, cả người đều cảm thấy lơ mơ, con hàng này phối hợp như vậy sao? Hắn còn nghĩ phải nghiêm khắc tra tấn một phen, không ngờ rằng đối phương lại nói ra vị trí một cách thoải mái như vậy.

An Lâm cưỡi Đại Bạch đi đến trước mặt Cuồng Long Tà Quân, từ trên cao nhìn xuống hai vật thể đen kịt không rõ hình dạng trên mặt đất rồi nói: "Ta hỏi ngươi, cường giả mạnh nhất ở nơi này của các ngươi là ai, đang ở đâu?"

"Ừm, vậy anh nhanh lên." Tiểu Tà buông kiếm, nhẹ nhàng trả lời.

"Ha ha ha... Ngươi muốn tìm vua của chúng ta sao? Ta không nghe nhầm chứ, chẳng lẽ ngươi muốn đối phó với người sao? Thật sự là tên ngu xuẩn không biết trời cao đất rộng! Chẳng lẽ các ngươi cho rằng đánh bại ta là có thể đánh được vua của chúng ta sao? Quá tự đại, quá ngu xuẩn rồi!"

Vừa dứt lời, ánh kiếm đen nhánh liền chiếm đoạt lấy Cuồng Long Tà Quân.

Nó có khả năng là cường giả tối cao trong số những tà ma ở vực sâu Vạn Ác, Cuồng Long Tà Quân có thực lực mạnh mẽ, bản thân đã đạt đến cấp độ cao nhất, hẳn sẽ biết sự tồn tại của người đó.

Tiểu Tà tỉ mỉ thưởng thức năng lượng của yêu ma, hai con ngươi ngày càng trở nên u ám, khí tức cũng tăng vọt lên đáng kể, trở nên vô cùng mạnh mẽ.

Nếu là vua trong miệng nó, biết nó phối hợp với kẻ địch như vậy, cũng không biết sẽ có cảm nghĩ gì.

"Thật sao? Cho dù kết quả như thế nào, ngươi cũng không thể nhìn thấy được." An Lâm mở miệng khẽ nói: "Tiểu Tà, ra tay."

Khi mới hóa hình lần đầu tiên, đánh nhau với An Lâm, bại bởi sự áp bức và lăng nhục của An Lâm, nó vẫn luôn nhớ kỹ.

"Nói một cách khác, không phải là tôi đang mạnh lên, mà là đang khôi phục sức mạnh của bản thân!"

Tâm trạng của Tiểu Tà khá tốt cười đáp: "Bây giờ đã khôi phục được một nửa, sau khi khôi phục được hoàn toàn sức mạnh, hẳn có thể đột phá lên Thần khí..."

Khóe miệng của Tiểu Tà khẽ nhếch lên, cao ngạo ngẩng đầu, giọng điệu lạnh lùng nói: "Mạnh lên? Chủ nhân ngu xuẩn, ai nói cho anh, thực lực lúc đầu của tôi là thực lực thực sự của tôi?"

Tiểu Tà bày ra vẻ ghét bỏ mà gạt bàn tay heo của An Lâm ra: "Tôi không dạy được anh, chiêu thức dễ dạy, chân ý khó truyền. Chỉ có thể chờ sau khi tôi thăng cấp lên thành Thần khí, dùng một hơi thần niệm mạnh mẽ truyền cho anh là xong, như vậy anh mới có thể hoàn toàn kế thừa chiêu thức của tôi."

"Tiểu Tà, tốc độ mạnh lên của nhóc cũng nhanh quá nhỉ?" An Lâm hơi ngạc nhiên nói: "Cơ thể có chịu được không? Sẽ không nổ tung như kinh khí cầu chứ?"

Bây giờ Tiểu Tà cũng có thể làm như vậy khiến hắn vô cùng vui mừng!

Nghiêm túc cẩn thận đi tu luyện chiêu thức thì cũng được, nhưng hắn vẫn khá yêu thích phương pháp một lần truyền thụ chiêu thức cho xong, hệ thống không phải cũng chơi như vậy sao?

Không để ý đến sự ghét bỏ trong lời nói của Tiểu Tà, An Lâm nghe được lời này của Tiểu Tà thì vô cùng vui mừng.

"Tôi vốn dĩ giống như một con sông khô cạn, tuy cơ thể chứa đựng dòng chảy của trăm con sông, nhưng trong thân thể vẫn vô cùng thiếu thốn năng lượng. Bây giờ không ngờ những yêu ma này có thể hóa thành dòng nước trong tẩm bổ thân thể của tôi, khiến con sông trong cơ thể tôi tràn đầy sức sống..."

An Lâm rất vui mừng.

Nếu như Tiểu Tà có thể đột phá lên thành Thần Khí, vậy thời gian hắn lên cấp Phản Hư sẽ có thể ngắn lại một chút, chí ít có thể đảm bảo đột phá cảnh giới Phản Hư trước khi tốt nghiệp!

"Đúng rồi, Tiểu Tà, kiếm thuật của nhóc nhìn rất lợi hại, có thể dạy tôi một chút không?" An Lâm nộ ra nụ cười ấm áp như một cười anh cả, khẽ vỗ đầu Tiểu Tà nói.

Tiểu Tà vô cùng kiêu ngạo giải thích, vẫn không quên cho An Lâm một ánh mắt khinh bỉ.

An Lâm cũng không biết tâm trạng phức tạp kia của Tiểu Tà, hắn hiếu kỳ nói: "Khoảng bao lâu nhóc có thể khôi phục được sức mạnh, sau khi khôi phục sức mạnh nhóc có thể đột phá lên thành Thần khí không?"

Bản Tiểu Tà sẽ cho anh biết, kiếm linh chân chính là như thế nào!

Chờ đến khi sức mạnh của nó khôi phục, ha ha...

"Không có tiền đồ." Tiểu Tà nhếch nhếch cái miệng nhỏ nhắn, yêu kiều hừ một tiếng, tiếp tục đi về phía trước.

Phương hướng cô đi cũng là phương hướng mà Cuồng Long Tà Quân vừa chỉ, cô muốn gặp vua mà Cuồng Long Tà Quân nói!

Tất nhiên An Lâm cũng không có ý kiến, hắn nghi ngờ rằng tên vua kia có lẽ chính là người sở hữu minh châu.

Hai người một chó đi về phía trước một đoạn, quả nhiên nhìn thấy một hồ nước màu xanh biếc.

Màu xanh biếc như thế này là bởi vì trong hồ nước ẩn chứa một loại năng lượng kỳ lạ, An Lâm còn chưa đụng vào đã có thể cảm nhận được độc tính cùng âm tính mãnh liệt ẩn chứa trong hồ nước.

"Góc nhọn của hồ nước, là chỗ kia!" Tiểu Tà chỉ về phía trước nói.

Cái hồ này giống như một giọt nước mắt màu xanh biếc, phương hướng góc nhọn của giọt nước mắt có lẽ là vị trí của vua ở.

Nhưng Tiểu Tà còn chưa đi đã bị An Lâm kéo lại.

Lông mày của Tiểu Tà nhướn lên: "Sao vậy?"

"Trong hồ này, tôi cảm nhận được sức mạnh thần hồn." An Lâm hưng phấn nói.

"Vậy thì sao?" Tiểu Tà khó hiểu nói.

"Một viên minh châu khác đang ở trong hồ Âm Phách, nơi này âm khí tràn ngập, lại có sức mạnh thần hồn, không phải là đặc trưng của hồ Âm Phách sao? Dưới đáy hồ có minh châu mà tôi muốn!" An Lâm vui vẻ nói.

Đúng là đi mòn cả giày sắt mà không tìm thấy, trong lúc vô ý không tốn sức lại tìm ra.

Phát hiện này thật sự là niềm vui bất ngờ.

Tiểu Tà này tuy miệng hơi thâm độc, tính cách hơi táo bạo, nhưng từ đáy lòng vẫn luôn suy nghĩ cho anh An. Nghĩ như vậy, Tiểu Tà ngày càng trở nên đáng yêu!

Giải thích xong, An Lâm ngay lập tức nhảy xuống hồ.

Đại Bạch nhìn thấy cảnh này, cơ thể rụt rụt lại: "Hồ nước này kinh khủng như vậy, anh An sẽ không sao chứ? Tôi cảm giác khi nhảy xuống, sẽ bị hồ nước hòa tan đến khung xương cũng không còn! Gâu!"

Tiểu Tà lườm Đại Bạch một cái: "Chó nhỏ không cần quan tâm chuyện thay cho sư tử, lo lắng của cậu không hề có lý. Hồ nước này có thể dìm chết chó nhỏ, nhưng không thể dìm chết sư tử được."

Đại Bạch: "..."

Tiểu Tà không chỉ chém người lợi hại, vì sao đâm chọt cũng khủng bố như vậy chứ?

Đại Bạch đang cảm khái thì thấy cô bé cầm kiếm tô tô vẽ vẽ trên mặt đất.

"Cô đang làm gì vậy?" Đại Bạch tò mò hỏi.

"An Lâm đi vào đáy hồ, chờ một lát nữa có thể sẽ xảy ra chiến đấu, trước tiên tôi lập một trận pháp phòng thân, ngộ nhỡ đến lúc đó có thể kịp thời đến giúp An Lâm." Tiểu Tà nói.

Đại Bạch chợt hiểu ra, đồng thời trong lòng cảm khái.

"Mấy người ở phía trên chờ tôi, tôi đi một lát sẽ trở lại!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận