Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1638: Vạn lôi đưa tiễn

An Lâm bước một bước, bầu trời bao la trong phạm vi ba ngàn dặm đột nhiên biến sắc.

Nguyên khí bốc lên, mây đen giăng đầy, sấm sét ầm ầm.

Không còn nghi ngờ gì, đây chính là dấu hiệu đại năng độ kiếp của cảnh giới Phản Hư.

"Không... Làm sao có thể..." Ngọc Khung Thiên Tôn không ngừng lắc đầu, giống như chịu đả kích, ngơ ngác nhìn người đàn ông trên bầu trời.

Độ kiếp này nói vượt là có thể vượt sao?

An Lâm thực sự đã nói trước khi hắn chết, ăn mừng độ kiếp 1 chút, hơn nữa còn thật sự làm được, đối với hắn mà nói là coi thường và sỉ nhục đến mức độ nào?

Phía trên bầu trời, Kim Hư Lôi vần vũ rít gào như rồng.

Ngọc Khung Thiên Tôn nhìn lên sấm sét lao tới, hai mắt đột nhiên sáng ngời.

"An Lâm!"

Hiện tại An Lâm đang độ kiếp thì không thể bị quấy nhiễu, nếu không sẽ gây ra hậu quả không cách nào cứu vãn.

Ngọc Khung Thiên Tôn nghĩ tới đây, không nhịn được cười ha ha. Hắn bước một bước, thân thể như Đại Bằng phóng lên, dĩ nhiên mục tiêu là An Lâm hiện đang độ kiếp.

Sắc mặt Hứa Tiểu Lan và Đông Phương Tráng Thực đều biến đổi, xông về phía An Lâm.

Độ kiếp ở trước mặt kẻ địch là hành động ngu xuẩn nhất, việc này cũng như mua dây buộc mình vậy!

Hai tay Ngọc Khung Thiên tôn xuất hiện một mảnh đạo ngọc màu trắng, ẩn chứa uy lực cực kỳ lớn, ném về phía An Lâm.

Không đúng! Tình huống này không phải có lợi cho tôi sao?

"Mấy người quá chậm!" Ngọc Khung Thiên Tôn cười lạnh, hắn tự tin trước khi Hứa Tiểu Lan và Đông Phương Tráng Thực tới, đã bánh bay An Lâm.

"Ha ha ha ha... Anh tự tìm cái chết, đừng trách tôi!"

An Lâm lựa chọn độ kiếp ở nơi này, thì không thể bị kẻ bên ngoài quấy nhiễu, nếu không thì uy lực sấm sét sẽ ngày càng mạnh hơn cho tới khi hắn bị đánh chết.

"Bạn học An Lâm!"

"Ha ha ha... Thấy không, cả trời cũng muốn giúp tôi." Ngọc Khung Thiên Tôn cực kỳ phấn khích.

"Thật muốn thấy sau khi ngươi độ kiếp bị quấy rầy một chút, sẽ biến thành dạng gì!" Khuôn mặt Ngọc Khung Thiên Tôn lộ vẻ tàn nhẫn, cười gằn, đôi tay đã tập trung sức mạnh kinh khủng.

Hắn và Kim Hư Lôi trên trời, một trên một dưới giáp công, An Lâm còn có thể trốn đi đâu?

"Chết đi An Lâm, nơi này chính là mồ chôn xương của anh."

Lúc này, Kim Hư Lôi trên bầu trời cũng bất chợt xé tan mây đen, năng lượng cực kỳ khủng bố bổ về phía An Lâm, tia sét chói lọi biến trời đất u ám thành vàng kim óng ánh.

"Tại sao..."

Sấm sét nổ tung, trời đất rung chuyển.

An Lâm nhìn Ngọc Khung Thiên Tôn châm trọc: "Đứa trẻ Ngọc Khung, anh có thích một màn tang lễ long trọng này không? Thiên Đạo đặc biệt tạo ra Kim Hư Lôi để anh lo ma chay trước lúc lâm chung."

Đùng đoàng!

Sau đó, Kim Hư Lôi chuyển hướng mục tiêu lần thứ hai, không đánh An Lâm, ngược lại mang uy năng kinh khủng hơn lao về phía Ngọc Khung Thiên Tôn!

Nhưng hắn còn chưa kịp vui vẻ tiếp, Kim Hư Lôi phía trên bầu trời đột nhiên bị bẻ ngoặt một cái, sau đó hướng về phía hắn với uy năng càng khủng bổ hơn.

Sau cùng, Ngọc Khung Thiên Tôn bị Kim Hư Lôi đánh bay.

Sấm sét nổ vang, điên cuồng xoắn lấy uy lực từ Đạo Ngọc của Ngọc Khung Thiên Tôn.

"Hây a!" Lần này Ngọc Khung Thiên Tôn có chuẩn bị, hét lớn một tiếng, dùng Đạo Ngọc chắn phía trước.

Dường như Thương Khung thét lên một tiếng, tiếng sấm vang vọng đất trời.

Hai mắt Ngọc Khung Thiên Tôn trợn trừng, đang muốn bùng phát.

"Đùng đoàng!"

Lại là một đạo Kim Hư Lôi từ trên trời giáng xuống.

Ngọc Khung Thiên Tôn cả người cháy khét đứng trên không trung, vẻ mặt mờ mịt phun ra một vòng khói.

Ngọc Khung Thiên Tôn có chút ngờ vực, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

"Là anh đang độ kiếp hay tôi đang độ kiếp?"

"Tại sao sấm sét lại nhằm vào tôi?"

"Tôi nhớ ra rồi, anh là Tôn giả hóa độ!" Ngọc Khung Thiên Tôn tỏ vẻ bừng tỉnh.

An Lâm có khả năng khống chế sấm sét, chả trách hắn không sợ hãi, lấy Kim Hư Lôi tự đánh mình.

Ngọc Khung Thiên Tôn lạnh lùng nói: "Anh làm như vậy cũng là giết địch 1000 tự tổn thương 800, anh dùng Kim Hư Lôi đánh tôi, khiến trời xanh tức giận, Kim Hư Lôi không đánh được người muốn đánh, sức mạnh càng đáng sợ. Đến lúc anh độ kiếp khó khăn cũng sẽ tăng lên!"

Độ kiếp nhỏ của đại năng cảnh giới Phản Hư, tính nguy hiểm vốn không cao, nhưng An Lâm tiếp tục chơi đùa như thế này, sớm muộn cũng tự đùa chết.

"Chọc giận trời xanh?" An Lâm chậm rãi duỗi tay,

Ngẩng đầu nhìn trời, như thể ôm lấy cả trời đất.

Phía trên bầu trời, Kim Hư Lôi xé toạc tầng mây, phô bày uy lực vô tận của nó với thế giới.

"Tôi là kẻ cai trị tối cao của sấm sét trên trời đất này, tôi muốn sấm sét thế nào, chúng phải như thế, còn về trời xanh nghĩ như thế nào, đâu liên can gì tới tôi?"

Âm thanh như nổ vang đại đạo, vô số Kim Hư Lôi giống như kiếm sắc, chậm rãi đâm xuyên tầng mây, treo trên bầu trời. Sức mạnh của mỗi đạo Kim Hư Lôi càng mạnh mẽ hơn so với trước, mà bây giờ, có tới mười đạo, trăm đạo, ngàn đạo Kim Hư Lôi...

Hứa Tiểu Lan chứng kiến dáng vẻ này của An Lâm, cũng không nhịn được có chút rung chuyển trong lòng.

Trên trời cao, người đàn ông mặc áo bào trắng đang ở nơi Kim Hư Lôi nổ tung, đôi mắt phấn khích, da thịt trong suốt như ngọc, tỏa ra hơi thở tự nhiên, khiến người ta không nhịn được say mê sùng bái.

Khiến cho tất cả mọi thứ trong vòng trăm dặm đều chôn vùi thành hư vô!

Trong phút chốc sấm sét ánh vàng nuốt chửng Ngọc Khung Thiên Tôn.

Mọi thứ đều trống rỗng, chỉ còn Kim Lôi!

Hình thái cuối cùng của Kim Hư Lôi.

Sấm sét không đánh An Lâm coi như xong, lại vẫn nhọn hoắt, thống nhất nhắm vào Ngọc Khung Thiên Tôn... Phải biết rằng giai đoạn này của độ kiếp, sấm sét giáng xuống từng đạo, bây giờ lại có hơn ngàn đạo sấm sét có xu hướng giáng xuống cùng một chỗ, muốn người ta sống thế nào?

Lúc này Ngọc Khung Tiên Tôn đột nhiên hiểu được, tại sao An Lâm lựa chọn nơi này độ kiếp, đó là vì hắn muốn mượn thế sấm sét, hắn muốn lợi dụng sức mạnh sấm sét tiêu diệt nó!

"Hãy hưởng thụ thời khắc cuối cùng." Một tay An Lâm chỉ trời, một tay chỉ Ngọc Khung Thiên Tôn, sấm sét trên đầu ngón tay lóe lên, giống như ngôi sao dẫn dường, cơ thể An Lâm bộc phát hào quang chói mắt nhất từ trước đến nay, "Vạn Lôi, tiễn đưa hắn!"

Ầm ầm...

Sấm sét rít gào, ánh vàng tràn ngập đất trời.

Kim Hư Lôi phá hủy đất trời trút xuống như thác, như cơn mưa kiếm từ trời!

Trạng thái cực kỳ bá đạo và điên cuồng đánh xuống Ngọc Khung Thiên Tôn, năng lượng hủy diệt cực hạn này như muốn đập nát toàn bộ đất trời!

Chúng chói lòa như vậy, khiến cho trời đất chỉ còn lại màu vàng.

Chúng đáng sợ như vậy, tất cả trải qua sấm sét, kể cả không gian cũng bị nghiền nát thành hư vô.

Không chỉ mình Ngọc Khung Thiên Tôn có ý nghĩ này, Hứa Tiểu Lan, Đông Phương Tráng Thực và một đám Thú Tộc vụng trộm xem lén từ nơi xa cũng nghĩ như vậy.

Chỉ e rằng người đàn ông mặc áo bào trắng đứng ngạo nghễ giữa muôn vàn sấm sét kia, mới là vị thần thực sự của thế giới này?

Đây là loại sức mạnh gì?

Toàn bộ sấm sét Kiếp Vân Thượng, cũng bị An Lâm ra tay điều động.

Hắn biết rõ rằng, Kim Hư Lôi đó đều nhằm vào hắn!

Ngọc Khung Thiên Tôn nhìn Kim Hư Lôi treo dày đặc trên đầu, hai chân không khỏi có phần nhũn ra.

Đó là sự rung động tự nhiên sau khi phát hiện một khía cạnh mới của người trong lòng.

An Lâm như vậy, cũng đặc biệt mê người!

An Lâm thích làm màu, nhưng có lẽ đến An Lâm cũng không biết, Hứa Tiểu Lan thích xem An Lâm làm màu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận