Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1238: Treo máy đứng một bên đắc ý quan sát

An Lâm cưỡi Đại Bạch đi xuống phía dưới.

Xung quanh vô cùng tối, bọn họ chỉ có thể dùng thần thức để dò đường.

"Ừm... cảm giác thật là thoải mái."

Tiểu Tà híp mắt, vẻ mặt vô cùng hưởng thụ mà nói.

"Tiểu Tà đây là đang thể hiện niềm yêu thích bóng tối của mình sao?" An Lâm nghĩ lại biểu hiện của nó ở vùng đất Tử Linh Ma cũng vô cùng hưng phấn. Để nói vùng đất Tử Linh Ma và vực sâu Vạn Ác có điểm gì giống nhau, chỉ sợ đó chính là bóng tối.

Tiểu Tà nghiêm túc suy nghĩ một lát rồi mới nói: "Không phải là thích bóng tối, điểm này tôi chắc chắn."

"Nhưng tôi cũng không rõ thứ mình thích là cái gì, có thể là tôi có chút yêu thích loại cảm giác nguy hiểm ở xung quanh, không khí u ám cùng với năng lượng như có như không bồng bềnh trong không gian này chăng?"

Đang nói chuyện, cảnh vật u ám xung quanh bỗng nhiên có một hình bóng màu đen nhảy ra giương nanh múa vuốt bổ nhào về phía An Lâm, tốc độ vô cùng nhanh! Móng vuốt sắc bén vạch ra một quỹ tích đoạt mệnh, âm thanh xé rách không khí vô cùng sắc bén.

Nó nói một cách hưng phấn.

Sau đó, ở trong vực sâu Vạn Ác, Tiểu Tà trở thành một Sát Thần thực thụ.

Sắc mặt của Tiểu Tà càng thêm hồng hào, hai mắt như phát sáng.

Tiểu Tà vỗ nhẹ lưỡi kiếm, khẽ cười rồi nói: "Mới phát hiện sau khi sinh linh, tôi nghĩ tôi đã biết nên làm thế nào để thăng cấp thành thần khí rồi..."

"Hự..!" Yêu ma kêu lên thảm thiết, cơ thể nhanh chóng biến mất.

Cô bé có bộ dạng đáng yêu, trong tay cầm kiếm lớn màu đen đang sát phạt tứ phương.

Là yêu ma đột kích!

Rầm rầm rầm...

Một loại năng lượng kỳ lạ bỗng nhiên xuất hiện, bám lên trên kiếm Thắng Tà, dần dần bị kiếm Thắng Tà hấp thu.

Đại Bạch còn chưa ra tay thì Tiểu Tà đã quơ tay ra trước, nắm thanh kiếm Thắng Tà trong tay, đâm về phía yêu ma vừa đột kích tới với tốc độ cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã xuyên thẳng một nhát vào giữa ngực của yêu ma.

An Lâm kinh ngạc nói: "Tiểu Tà, nhóc lại có thể thông qua việc giết yêu ma mà tăng thêm sức mạnh sao?"

An Lâm thoải mái nhàn nhã cưỡi Đại Bạch tiến lên phía trước, tất cả các sinh linh mang theo lòng căm thù địch đều bị Tiểu Tà truy sát, không có ngoại lệ.

"Tôi muốn nhiều hơn nữa..."

Nhưng nơi đi qua, các sinh linh đều ngã xuống!

Ánh kiếm tung hoành ngang dọc, mũi nhọn xé rách toàn bộ không gian.

Dị thú và yêu ma gào rú thảm thiết.

Bỗng nhiên, hắn nhớ đến cô bé đó vì hắn mà đội lên vương miện...

An Lâm: "..."

Dị thú và yêu ma khủng bố đến đâu thì Tiểu Tà cũng có thể đối phó.

An Lâm gặm một linh quả, dạo chơi trong bóng đêm, mỉm cười nói: "Tiểu Tà ra sức quá rồi, ở nơi này, nhóc đó chính là Nữ Bá Vương!"

Chỉ cần cưỡi trên Đại Bạch, không cần bước đi.

"Hành trình đến vực sâu Vạn Ác lần này đột nhiên trở nên thật dễ dàng, gâu!" Đại Bạch mở miệng nói.

An Lâm đột nhiên nhớ đến, chẳng lẽ đây chính là cảm giác treo máy đánh quái sao?

Thật giống một ông lớn, rất thoải mái!

Tiểu Tà mở đường, không phải ra tay.

Tiểu Tà đứng trước một con Ma Long, chém đầu nó xuống, ánh mắt liếc nhìn về phía An Lâm, giọng điệu lạnh lùng nói: "Nữ bá vương? Danh xưng này thật quá khó nghe, xin hãy gọi tôi là nữ vương đại nhân!"

"Thực sự hâm mộ anh An, bội kiếm cũng có thể tự đánh nhau, thực lực còn khủng bố như vậy... chúng ta đang đi trong một vùng đất cực kỳ hung ác mà giống như đang đi dạo trong vườn hoa vậy, gâu!" Đại Bạch tỏ vẻ mặt ước ao nhìn Tiểu Tà ở phía trước đang bay qua bay lại đánh nhau, vô cùng cảm khái mở miệng nói.

"Thực lực của Tiểu Tà, không nói quá cũng không vùi dập, chỉ đứng sau tôi. Các yêu ma rác rưởi ở xung quanh, có con nào là đối thủ của nó chứ, đều là tự mang đồ ăn đến cho nó mà thôi." An Lâm cười nói.

Hành trình đến vực sâu Vạn Ác lần này của hắn quả thật rất thoải mái.

Gọi một cô bé đáng yêu là Nữ Vương đại nhân, chẳng lẽ không cảm thấy quá vô lý sao?!

An Lâm thuận lợi tiến lên, chưa phải ra tay.

Trung tâm vực sâu Vạn Ác, tần suất yêu ma xuất hiện càng nhiều hơn, không những vậy mà còn có nhiều dị thú hung mãnh tàn bạo xuất hiện.

Ừm... Hình như cũng không phải không vô lý cho lắm, ngược lại cũng rất tự nhiên!

Cảm giác này thật sự quá kỳ diệu...

Tiểu Tà còn không cảm thấy có chút hứng thú nào với những bảo vật mà đi trên đường nhìn thấy, An Lâm liền thu những bảo vật đó vào trong túi mình, thi thoảng còn thưởng cho Đại Bạch một hai linh quả nếm thử, tất cả đều vui vẻ và thích thú!

Trung tâm vực sâu Vạn Ác uốn lượn phức tạp, nhưng tốc độ đi của đám người An Lâm lại không chậm, cái gì mà yêu ma quỷ quái, tà linh mãnh thú, tất cả đều bị một kiếm của Tiểu Tà chém chết.

Khí độc, sát trận, mê trận, cũng không chịu nổi một chiêu của Tiểu Tà!

Sau mười canh giờ.

Bên trong một khe hở không thể nhìn rõ.

Các cường giả yêu ma đang núp ở bên trong run lẩy bẩy.

Chúng đều xưng vương ở tại trung tâm vực sâu Vạn Ác, mỗi một con đều sánh bằng cường giả có thực lực cảnh giới Hóa Thần.

"Sịt...thật đáng sợ, rốt cục cô bé kia có lai lịch như thế nào?"

Nhưng mà, nó còn chưa kịp phản ứng, một phát kiếm không nhìn rõ được quỹ tích đã chém xuống, rơi xuống người nó, vạch qua không có một chút trở ngại nào.

"Cái gì?!" Sắc mặt của Minh Ma hiện lên vẻ hoảng sợ.

Kiếm Thắng Tà lóe sáng lên, hư không lệch hướng, lưỡi đao nhọn được móng vuốt của Minh Ma tạo ra bị phá vỡ trong nháy mắt!'

"Thuật Tà Kiếm, Phá Hồn!"

Cũng trong nháy mắt đó, một cô bé cầm trong tay thanh kiếm màu đen, bay thẳng đến.

Lưỡi đao đen kịt ẩn chứa lực lượng sa ngã cực lớn như ánh chớp đánh đến, hư không bị nổ tung, vạn quỷ kêu khóc, sau khi ánh đao xẹt qua lớp nham thạch cứng rắn ở bên cạnh khiến cho nó bị ăn mòn một cách kỳ dị, hòa tan thành hình dáng vặn vẹo.

"Đi, cùng đi..."

Ở một nơi đang bay bổng vô số u hồn.

Ở nơi quỷ khóc ma gào này, tràn ngập cảm xúc tiêu cực vô cùng vô tận.

Tối tăm, sa ngã, cuồng bạo, máu tanh, đau khổ, tuyệt vọng...

Một yêu ma có hai cái cánh mở rộng bao trùm trăm mét, thân thể vặn vẹo không ngừng ngưng tụ, bên ngoài bao trùm từng tầng áo giáp hắc ám, đôi mắt màu xanh lam dữ tợn, u ám nhìn chằm chằm về phía trước.

"Gừm!" Một tiếng rống to vừa vang lên.

Không gian bị phong cấm, ma khí như làn sóng bao phủ bốn phía, người có tâm trí yếu kém thì trong nháy mắt sẽ trở nên điên cuồng!

"Ta chính là Minh Ma, là đế vương cai quản vực sâu Vạn Ác, các ngươi dám xông vào lãnh địa của ta, vậy chết hết đi cho ta!"

Nói xong, hai móng vuốt của nó vạch ra một đường trong hư không.

"Chúng ta lén đi theo sau bọn họ, xem xem kết cục của bọn họ thế nào đi!"

"Cuối cùng bọn họ sẽ vì thói ngông cuồng và ngu ngốc của mình mà trả giá đắt thôi."

"Ha ha, đó chính là tự tìm đường chết, đại nhân Minh Ma chính là đế vương của vực sâu Vạn Ác, họ đi đến chỗ đó, kết cục còn không phải là bị một tay của đại nhân Minh Ma bóp chết sao!"

"Chúng ta căn bản không phải là đối thủ của họ, tránh xa bọn họ trước đã, xem họ đi hướng nào, hình như bọn họ đi về phía vùng đất của Minh Ma đại nhân..."

"Cũng may các ngươi thông báo nhanh chóng, nếu không ta sẽ vì ngửi thấy mùi thịt chó mà tìm đến rồi."

"Oán Độc Vương còn chưa nói xong đã bị cô bé kia chém một phát chết ngay!"

Hồ nước sau lưng bị cắt thành hai nửa, vách đá cũng bị cắt ra một vết nứt sâu không nhìn thấy điểm cuối.

Không có bất kỳ một sự vật gì có thể chống đỡ được chiêu kiếm này!

Tiểu Tà chậm rãi thu kiếm vào vỏ, xinh đẹp đứng ở phía trước, giọng nói lạnh lùng: "Loại chó mèo gì đấy, cũng dám tự xưng mình là đế vương sao?"

"Á!"

Cuối cùng Minh Ma rú lên thảm thiết, thân thể không ngừng phồng lên, sau đó nổ tung!

Vô số năng lượng màu đen bắt đầu chảy vào bên trong kiếm Thắng Tà.

Khuôn mặt của Tiểu Tà trở càng nên hồng nhuận tươi tắn, giống như uống rượu say vậy.

"Tuy thực lực không ra làm sao, nhưng cũng đủ, vô cùng thuần khiết... yêu ma đẳng cấp này thật sự không tệ, An Lâm, tôi vẫn muốn tiếp tục..."

Đôi mắt xinh đẹp của Tiểu Tà có chút mê ly nhìn về phía An Lâm mở miệng nói.

An Lâm nhéo nhéo khuôn mặt tròn của Tiểu Tà, mặt xạm lại nói: "Nhóc cho rằng yêu ma cấp bậc Phản Hư chỉ là rau cải trắng thôi sao? Nói muốn liền có sao? Tất cả đều tùy duyên thôi, cũng lắm thì dạo chơi nơi này nhiều một chút."

An Lâm và Tiểu Tà tiếp tục đi về phía trước.

Trong một không gian mờ ảo, một đám yêu ma bị doạ đến mức sợ vỡ mật, mặt không còn một chút khí sắc.

Minh Ma mà chúng nó coi là mạnh mất, là đế vương trong đám yêu ma, vậy mà bị chết rồi, bị một kiếm của cô bé kia giết chết trong giây lát!!!

Chuyện xảy ra ở trước mặt, thật sự vượt qua sức tưởng tượng của nhóm yêu ma này, sựchênh lệch quá lớn về mặt thực lực khiến chúng lần đầu tiên cảm nhận được sự sợ hãi không nói lên lời.

"Nơi này của chúng ta, rốt cục là bị người như thế nào đi vào vậy!"

"Quá kinh khủng, thật sự quá đáng sợ!"

"Bọn họ vừa mới nói, muốn dạo chơi ở nơi này nhiều hơn một chút..."

"Mẹ nó, vậy còn đờ đẫn ở đây làm gì, mau trốn thôi!!!"

Các yêu ma bị dọa lập tức giải tán, chạy trốn tứ phía.
Bạn cần đăng nhập để bình luận