Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 940: Quỳ với lão đại An Lâm

Toàn thân An Lâm được luồng sáng truyền thừa này bao bọc, trong lòng cảm thấy vô cùng thoải mái.

Hắn chính là người đã nhận được ấn phù đạo ý của Huyết Phượng Hoàng biến dị ở mảnh đất Thương Huyết.

Ấn phù này ẩn chứa sức mạnh phượng hoàng của Huyết Phượng Hoàng biến dị và đạo ý chiêu thức cao cấp nhất lúc còn sống, cho nên nếu bàn về cấp độ thì tuyệt đối cao hơn hẳn lực lượng còn sót lại bên trên bức tượng, tương đương với việc phân thân đứng trước bản thể.

Cho nên, An Lâm nói muốn bức tượng kia thần phục hắn, đó là chuyện hoàn toàn có thể làm được.

Sức mạnh phượng hoàng cường đại không ngừng tràn vào thân thể hắn, các loại truyền thừa có liên quan đến Huyết Phượng Hoàng biến dị cũng miễn phí ồ ạt tràn vào trong đầu hắn.

Ánh sáng truyền thừa hệt như luồng sáng đứng lặng thế gian, vô cùng lóa mắt.

Đám tộc nhân Phượng Hoàng đều nhìn đến ngây người.

"Đây là thần tích sao?"

An Lâm lắc lắc đầu, tuy lượng thông tin truyền thừa rất nhiều, nhưng số thuật pháp thực dụng lại không hề nhiều, Vẫn Tinh Lạc Nhật lợi hại nhất thì trước đó đã thu hoạch rồi.

"Nghe nói là thiên tài có thể bất phân thắng bại với chiến thần Tiểu Tước Nữ, thực lực cực kỳ cường hãn."

Đám Chu Tước nghe thấy vậy lại nghẹn ứ một búng máu ở cổ họng.

"Tên Lâm An này rốt cuộc là ai? Một tên quán quân trong trận so đấu Hóa Thần cảnh sao lại có được sức mạnh khoa trương đến vậy?" Một con Chu Tước màu trắng sợ hãi cất tiếng.

Một lượng lớn ánh sáng truyền thừa kéo dài đúng một khắc đồng hồ, sau đó mới biến mất.

Đám tộc nhân Chu Tước cũng không dám xem thường An Lâm nữa, chúng nó bây giờ chỉ có kính sợ nồng đậm và tò mò.

"Ta lớn đến chừng này rồi mà chưa bao giờ nhìn thấy loại ánh sáng truyền thừa nào đáng sợ đến như vậy."

"Nhưng mà... ở nơi này không phải chỉ có thực lực là sẽ được! Chẳng lẽ hắn lại là con riêng của vị thần thú nào đó và con người, cho nên mới có huyết mạch Chu Tước rất tinh khiết đó?"

An Lâm lắc lắc đầu, than phiền: "May vẫn trụ được!"

"Thật đáng sợ, đây chẳng lẽ là muốn truyền thừa hết tất cả thông tin cho Lâm An rồi sao?"

Thu hoạch lớn nhất của hắn ngược lại chính là lực lượng còn sót lại của Huyết Phượng Hoàng biến dị còn sót lại ở nơi này. Sau khi lực lượng kia hòa nhập vào cơ thể đã giúp cho độ tinh khiết của thần hỏa Huyết Phượng Hoàng tăng thêm một bậc, đạt đến cấp độ thần hỏa đỉnh cao.

"Giờ nghĩ một chút, Lâm An đã nhận được sự công nhận của bốn vị Thần thú ở nơi đây, hơn nữa còn là kỹ năng truyền thừa cao nhất, chuyện này có thể nói là xưa nay chưa từng có trong khu ngộ đạo Thần thú của chúng ta đúng không?"

Cái tên loài người này quá mẹ nó có độc luôn rồi, được tiện nghi mà còn khoe mẽ! Quá kích thích chim rồi!

"Đúng vậy, ngay cả tiên thú đứng đầu cảnh giới Phản Hư cũng chưa từng có chiến tích đáng sợ đến vậy!"

"Nếu thực sự là vậy, chúng ta há có thể không biết ư?"

Bất kể là do uy áp huyết mạch mà An Lâm thể hiện ra, hay là sự công nhận của đám thần thú lão đại mà hắn nhận được cũng đều khiến chúng nó cảm nhận được áp lực cực kỳ lớn.

Một cường giả Chu Tước an ủi đồng bọn cạnh mình, cũng như là đang an ủi chính mình vậy.

"Cũng may Lâm An mới chỉ nhận được sự công nhận của bốn vị thần thú, nếu như hắn nhận được sự công nhận của tất cả thần thú, vậy thì ta chỉ sợ mình sẽ quỳ ngay ở chỗ này mất thôi."

Bởi vì, nơi phát ra tia sáng vàng đó rõ ràng chính là pho tượng Thần Tước Chín Màu ban nãy không có bất kỳ một chút phản ứng nào với tinh huyết của An Lâm!

"Nhất định phải giữ bí mật, nếu không thì sinh linh trong tộc chúng ta sẽ phải chịu đả kích cực kỳ lớn, sợ là có không ít người sẽ hoài nghi điểu sinh."

Dường như là đoán được suy nghĩ trong lòng của đám người vây xem, một giọng nói cực kỳ uyển chuyển dễ nghe bỗng truyền đến, giải thích: "Ừm, thật xin lỗi, vừa mới nghĩ mãi xem nên cho cậu truyền thừa gì mới tốt, giờ thì nghĩ xong rồi, cậu hãy tiếp nhận truyền thừa đi."

"Quá khiến chim sợ hãi, bốn trong năm vị Thần thú đều công nhận Lâm An, mà hắn lại còn là một con người nữa. Tin tức này mà truyền đi, sợ rằng sẽ tạo ra tiếng vang cực lớn đối với toàn bộ tộc Chu Tước!"

Móa nó, đột nhiên phóng xa ánh sáng truyền thừa, nguyên nhân lại là thế này?

Cả đám đang vậy xem đều hít vào đầy một miệng khí lạnh.

Hít...

"Tôi đang nghi ngờ điểu sinh rồi đây, rốt cuộc thì Lâm An là hậu duệ của Chu Tước, hay chúng ta mới là hậu duệ của Chu Tước? Sao lại chênh lệch lớn đến như vậy chứ?"

Ánh sáng vàng cực kỳ lóa mắt, lại cũng là một luồng sáng truyền thừa vô cùng mạnh mẽ!

Giờ phút này thì An Lâm cũng đơ người rồi, sao mà truyền thừa lại đột nhiên bắn về phía hắn thế này?

Không chỉ mỗi mình hắn mà tất cả cường giả Chu Tước đều mang vẻ mặt vô cùng khó hiểu.

"Ha ha ha... Yên tâm đi, Vẫn Băng Lam Tước, những gì đang xảy ra này đã có thể dùng từ khủng bố để hình dung rồi, anh nói là nhận được sự tán thành của tất cả thần thú... loại chuyện ảo tưởng ly kỳ đến vậy sao lại có thể phát sinh được đây?"

Đám Chu Tước nhìn thấy khởi nguồn của tia sáng vàng đó, thi nhau ngây ngốc.

Một tia sáng màu vàng xuyên thấu không khí, rơi xuống trên người An Lâm.

Đúng lúc này, lại là một tiếng ầm vang cực lớn.

An Lâm đột nhiên phát hiện ra có chỗ nào đó không đúng: "Chờ một chút! Ngài vẫn còn chưa hỏi tôi vấn đề mà!"

"À..." Pho tượng Thần Tước Chín Màu hơi ngừng một chút, sau đó nói: "Vậy cậu thấy ta có đẹp không?"

An Lâm hơi sửng sốt một chút, sau đó mặt không đỏ tim không đập khen ngợi: "Ngài là thần tước xinh đẹp nhất mà tôi từng nhìn thấy, mỹ mạo tuyệt luân, phong hoa tuyệt đại."

"Tốt." Thần Tước Chín Màu rất vui vẻ, ngữ khí nhẹ nhàng nói: "Vậy thì, tiếp nhận truyền thừa đi."

An Lâm: "..."

Đám sinh linh tộc Chu Tước vây xem: "..."

Móa nó đây mà là vấn đề à? Có phải lão đại có hiểu lầm gì đối với từ 'vấn đề' không vậy!!

Đây là đề cho không đấy!

Ầm ầm! Ánh sáng truyền thừa cứ như vậy không chút do dự chiếu về phía thân thể An Lâm/

An Lâm giống một bé tiểu thụ cứ kêu ối ối á á, có vẻ như là liên tục tiếp nhận sóng truyền thừa quá lớn nên thân thể có chút không chịu đựng nổi.

Cả đám Chu Tước: "..."

Hắn mỉm cười, dùng giọng điệu uy nghiêm mà không mất đi sự thân thiết nói: "Ha ha, các vị không cần phải hành lễ lớn vậy đâu, đều bình thân cả đi."

Loại tình cảnh này, An Lâm thấy nhiều rồi, bởi vậy nên vô cùng bình thản.

Sau khi tất cả mọi thứ trở về nguyên dạng, An Lâm lấy lại tinh thần, ánh mắt liếc một lượt bốn phía, bỗng phát hiện ra dường như thân thể cả đám Chu Tước đều đang nằm sấp, quỳ bái chính mình?

Trong năm thần thú, có thể nói truyền thừa của Thần Tước Chín Màu chính là truyền thừa khiến hắn hài lòng nhất.

Tất cả thần thú của cây Thái Dương đều công nhận An Lâm ở mức độ rất cao, đây là sự kiện siêu cấp mà trước nay chưa từng có, khai sáng ra một kỳ tích mới của cây Thái Dương.

Giờ phút này, đối với bọn nó, An Lâm chói mắt hệt như một vị thần vậy!

An Lâm đang tiếp nhận truyền thừa của Thần Tước Chín Màu.

Tuy không biết vì sao vị thần tước này lại dễ nói chuyện như vậy, còn tốt với hắn đến vậy, nhưng vốn dĩ mang theo thái độ của loài rùa có tiện nghi mà không chiếm, nên hắn đương nhiên sẽ không cự tuyệt loại ban ơn này rồi.

Lượng thông tin cực lớn như thủy triều tràn vào trong não An Lâm, cuối cùng cũng biết được nội dung của truyền thừa này.

Thuật pháp Ngũ Hành Hợp Nhất: Hợp nhất năng lượng ngũ hàng bên trong cơ thể lại một chỗ, sáng tạo ra một loại sức mạnh ngũ hành kiểu mới...

An Lâm càng tiếp nhận thông tin về thuật pháp này thì hai mắt lại càng lóe sáng.

Thuật pháp này thật sự rất hợp với khẩu vị của hắn, có tác dụng vô cùng lớn đối với hắn!

Sau khi tiếp nhận truyền thừa xong xuôi, hắn lại nhìn về phía pho tượn khổng tước cao ngạo xinh đẹp kia, trên mặt biểu lộ cảm kích, cúi người thật sâu, nói khẽ: "Cảm ơn tiền bối ban thưởng."

Từng con Chu Tước đều ngã xuống đất, tất cả đều 'quỳ' với lão đại An Lâm rồi!

Rầm rầm rầm...

Đây, có lẽ cũng là một phiền não của lão đại đi.

Nghe thấy tiếng kêu thảm của An Lâm, đám Chu Tước liền ngây người như phỗng.

Đúng vậy, Thần Tước Chín Màu dường như muốn mạnh mẽ chuyển hết truyền thừa cho An Lâm, cứ như không phải là An Lâm đang xin truyền thừa, mà chính là thần tước mạnh mẽ tặng truyền thừa đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận