Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 805: Cái giá của kẻ bám chân

Vô Song Đao Ma như tiếp cận kẻ địch lớn, ngước nhìn An Lâm đang đi tới, một cặp lưỡi đao lớn màu trắng như tuyết liên tục rút ra rồi cất vào.

An Lâm ngược lại không hề để mắt đến con chuột chũi lông vàng, bước chân dừng lại, bắt đầu đi về một hướng với góc độ khác.

Sắc mặt chuột chũi ngẩn ra, chàng trai nhân loại kia sợ rồi à?

Không đúng!! Chuột chũi lấy lại tinh thần, tên nhân loại kia chỉ là đang đi theo tuyến đường mà hắn phát hiện ra!

Rất nhiều Thú Tộc cũng phát hiện ra chuyện này, ánh mắt trở nên hâm mộ và trông ngóng.

Một phe là những kẻ đang lâm vào con đường cùng, đối diện với nguy cơ mất đi khả năng sinh tồn, còn một phe khác lại thoải mái nhàn nhã dạo bước trên bầu trời sao, dường như đang nói: Nguy hiểm à? Không tồn tại!

Trong lòng đám Thú tộc có thể bình tĩnh được sao?

Một con cá sấu khổng lồ bao phủ trong một thứ chất lỏng, toàn thân run rẩy, trong khoảnh khắc thể xác nhúc nhích, chất lỏng hộ thể cũng trở nên đục ngầu, sự ghen ghét khiến cho nó rơi vào trạng thái co nguyên sinh.

Tất cả những ngôi sao trên khoảng trời sao này, vị trí sẽ xảy ra sự biến đổi!

Ngôi sao ẩn chứa sức mạnh không giống nhau, khoảng cách không giống nhau, độ mạnh yếu cũng không giống nhau.

Về phần con chuột chũi mập lùn thì sao? Cũng may là không đi theo nó, không nhìn thấy nó à, bây giờ giống hệt như một đứa đần độn đứng nguyên tại chỗ, không dám động đậy!

Mỗi một ngôi sao phóng ra ánh sáng chồng chéo lên nhau, hội tụ dưới chân, liền trở thành lực lượng chống đỡ cho mảnh đất bầu trời sao này!

Đúng vậy, ở nơi này, cho dù là ôm chân theo đuôi cũng là một chuyện đáng để khoe khoang.

Sự phân bố, độ sáng, quỹ tích di chuyển, lực lượng hội tụ dưới chân của những ngôi sao...

Có một con chó khổng lồ lông vàng thì nghiến răng nghiến lợi, răng lợi cọ xát vào nhau, tiếng "bộp bộp bộp" vang lên, dường như đang nói, tao hận!

Bầu trời đầy sao đều đang thay đổi vị trí, lực lượng chồng chéo dưới chân đương nhiên cũng sẽ xảy ra sự thay đổi, khi lực lượng không đủ thì sức chống đỡ dưới chân sẽ biến mất, bị bầu trời sao nuốt chửng...

Dù sao đi theo An Lâm cũng là cách tốt nhất để chạy thoat khỏi tuyệt cảnh.

Ngược lại, con ếch xanh nhảy nhót phía sau An Lâm, trên mặt thể hiện rõ sự đắc ý và hưng phấn, dường như đang nói, thấy không, ông đây mắt sáng như đuốc, quả quyết đứng về đội ngũ này, ôm chân theo đuôi này!

Chúng nó giống như từng tinh thể thật sự, có lực dẫn dắt nhỏ bé, đang di chuyển trên một quỹ tích cực kỳ phức tạp. Đương nhiên, loại di chuyển này rất yếu ớt, nếu như không phải tập trung hoàn toàn lực chú ý thì rất khó phát hiện ra.

Một đường đi rất vững vàng, sự thật chứng minh phán đoán của hắn là chính xác!

Ánh mắt An Lâm nhìn về phía những ngôi sao xung quanh, thuật Thần Giám đang không ngừng duy trì, không ngừng tính toán một số số liệu với tốc độ cao.

Một con sói đen không nhịn được, chủ động phóng tới An Lâm, muốn theo ở phía sau.

Thần thức An Lâm triệt để phóng thích ra, liên tục sử dụng thuật Thần Giám, mục đích chính là để chọn ra con đường tốt nhất để đi! Một con dường hội tụ nhiều ánh sáng của ngôi sao nhất.

Ngôi sao trong phạm vi hơn mười dặm đang nằm trong phạm vi tính toán của hắn.

Loại cảm giác này rất kỳ quái, giống như đỉnh đầu có một thế giới hoàn toàn điên đảo vậy.

Xem ra đòn tấn công của ngôi sao cũng có liên quan đến mật độ của ánh sáng sao trùng điệp dưới chân.

"Thật sự không chói mắt như lúc trước!" An Lâm ngạc nhiên nói.

"Bằng! Bằng!" Thân thể sói đen bị xuyên thủng, chết thảm ở trên bầu trời sao.

Được rồi, lúc đầu An Lâm còn có chút do dự, bây giờ xem ra vẫn là nên đem con ếch này ra thử nghiệm một chút! Để tránh xảy ra những chuyện khiến người ta hiểu lầm!

Nhưng mà hai ngôi sao ờ gần sói đen lại dường như cảm nhận được sự kích thích gì đó, chủ động đánh tới con sói đen.

Mãng xà khổng lồ yên lặng men theo con đường mà hắn đang đi, một đôi mắt màu vàng nhạt cẩn thận từng li từng tí nhìn chăm chú vào hắn, có thể bỏ chạy bất cứ lúc nào.

Hắn xoay người, nhìn thấy một con mãng xà khổng lồ thân thể giống như là bị bóng tối bao trùm, giống như một cái bóng màu đen vậy.

An Lâm vừa mới nảy ra ý nghĩ như thế, liền cảm giác được phía sau lưng lại có sinh vật đang tiến đến gần.

An Lâm liếc nhìn con sói kia một cái, lại liếc nhìn con sói sau khi chết một cái, ngôi sao lơ lửng ở giữa hư không, trong lòng có thêm một chút suy đoán.

Phát hiện này vô cùng quan trọng! Bởi vì đám người An Lâm biết đòn tấn công của cấm chế là do ánh sáng màu đỏ tạo thành, như vậy bây giờ ánh sáng đỏ trở nên êm dịu hơn, lực lượng của cấm chế có phải là sẽ xảy ra sự thay đổi không?

An Lâm đưa mắt nhìn sang con ếch xanh.

"Oa?" Độc Thần Oa mơ màng nhìn An Lâm một cái, thấy được ánh mắt chứa đựng sự thôn tính của hắn, con ếch không khỏi đỏ mặt lên: "An Lâm lão đại. Anh... anh muốn làm gì? Sao lại dùng ánh mắt như vậy nhìn người ta chứ?"

Không biết có phải là trùng hợp hay không, đám người An Lâm càng đi thì càng gần đến nơi của lục địa lơ lửng màu đỏ kia, ngẩng đầu nhìn lên đã có thể nhìn thấy những cây nấm dày đặc phía trên không trung.

Ánh sáng đỏ êm dịu như nước dập dờn.

An Lâm nghe xong khẽ giật mình, đưa mắt nhìn vào phần trung tâm của cây nấm đang phóng thích ra ánh sáng màu đỏ.

"Không biết có phải cảm giác của em sai rồi không, luôn cảm thấy ánh sáng màu đỏ của cây nấm lớn ở giữa kia hình như trở nên yếu đi..." Hứa Tiểu Lan bỗng nhiên mở miệng nói.

An Lâm: "..."

Cưỡng ép đeo bám à?

Trong lòng An Lâm cười lạnh lùng, vậy thì thật là ngại quá rồi, chân của hắn không dễ ôm như thế, hơn nữa mày thật sự là xem thường tao rồi, chỉ ngần ấy cự ly, mày thật sự chạy không thoát đâu...

Đôi cánh gió phía sau lưng hắn dang ra, trong phút chốc xé rách không gian!

Mãng xà khổng lồ bóng tối trong chớp mắt ấy cảm nhận được mối nguy hiểm cực kỳ lớn.

Nó không chút do dự chui vào bên trong bóng tối, xoay người chạy trốn!

Nhưng mà ánh sáng vàng đã xuất hiện phía sau nó, nắm đấm màu vàng thuần dương cuồn cuộn xé rách bóng tối, đập một phát xuống thân thể của nó.

Ầm ầm!

Bầu trời sao nổ tung, ánh sáng vàng đáng sợ chiếu rọi.

Các cường giả Thú tộc còn lại đều sợ đến ngây người.

Con chuột chũi cũng trợn mắt há mồm: "Ra tay rồi à? Sao mày lại dám?!"

Theo sau một tiếng hét, mãng xà khổng lồ bóng tối bị An Lâm sử dụng toàn lực, giống như đạn pháo ném về phía lục địa lơ lửng điên đảo trên không trung!

"A...!"

Không, nó đã mắng lên: "Tao ...!!"

Đối với sự cổ vũ của An Lâm, nội tâm của mãng xà khổng lồ bóng tối không hề có sự dao động, thậm chí muốn mắng người.

An Lâm không ngừng dùng thuật dẫn sét phóng ra dòng điện, làm tê liệt kinh mạch của con mãng xà khổng lồ, làm cho nó không còn sức lực, không thể dùng sức để phản kháng lại.

Hắn không giấu giếm mà trả lời: "Tao muốn đưa mày lên trời!"

Mãng xà khổng lồ bóng tối ngơ ngẩn, đây là ý gì?

An Lâm chỉ lên đại lục lơ lửng đảo ngược trên trời, cười nói: "Tao cho mày một cơ hội được thu hoạch huyết ngọc Kỳ Lân, cảm động không nào?"

Mãng xà khổng lồ bóng tối phản ứng lại, hét lớn: "Rắn có thể giết, không thể làm nhục, tao sẽ không trở thành vật thí nghiệm cho đám nhân loại ti tiện chúng mày đâu!"

"Nhân loại ti tiện?" An Lâm chớp chớp mắt: "Trước kia lúc mày mạo hiểm tính mạng để đeo bám theo tao, hình như không phải nói như thế."

Mãng xà khổng lồ bóng tối: "..."

An Lâm tiếp tục nói: "Tao ném mày vào không trung, mày tất nhiên sẽ thu hút sự chèn ép hai tầng của mặt đất bầu trời sao và bầu trời đen kịt. Cơ hội sống sót duy nhất của mày chính là liều mạng đến lục địa lơ lửng màu đỏ kia. Đất trời điên đảo, cấm chế ở đó nói không chừng cũng sẽ có sự thay đổi."

"Tất cả nhưng thứ này đều phải xem thực lực và vận khí của mày rồi, mày là nguyên thú Hóa Thần trung kỳ, tao xem trọng mày."

"Mày, mày muốn làm gì?" Mãng xà khổng lồ bóng tối co quắp thân thể, có chút sợ hãi hỏi.

Một đòn Hám Sơn Quyền của hắn trực tiếp nện đến con mãng xà khổng lồ choáng váng hoa mắt, sau đó hắn khiêng con mãng xà khổng lồ dài mười trượng lên, giống như tướng quân vừa đánh thắng trận vậy, nghênh ngang trở về đội ngũ.

Nhưng mà An Lâm không nói thêm gì đã làm rồi.

Nơi này vốn dĩ là cực kỳ nguy hiểm, người khác cẩn thận từng li từng tí còn không kịp, làm gì còn nghĩ đến chuyện chiến đấu và nhảy nhót... Đây cũng chính là ý định của con mãng xà khổng lồ khi đi theo An Lâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận