Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 962: Người mạnh nhất trái đất đã được sinh ra

Tín hiệu mất rồi?

Đôi môi mỏng của Bích Quỳnh Nữ Đế khẽ nhếch lên, cô sững người ra một lúc, mới hiểu những lời này có ý gì.

Khuôn mặt vốn lạnh lùng đỏ bừng lên một cách hiếm thấy, nàng liếc nhìn sang phía khác, dùng âm thanh uy nghiêm lạnh lùng hỏi: "Vậy phải làm sao bây giờ?"

An Lâm bình tĩnh giải thích: "Chờ một láy là được, Thần Phù chân nhân này chắc là streamer chuyên nghiệp, chúng ta phải tin tưởng vào trình độ chuyên môn của hắn, sẽ đủ để giúp hắn vượt qua giai đoạn khó khăn này."

Người trong nhóm tu sĩ thì bắt đầu ồn ào, la lối, vì cảnh độ kiếp họ chờ mong đã lâu, vậy mà tới lúc quan trọng nhất thì mất tín hiệu! Làm sao mà chịu cho nổi chứ?

Vô số tu sĩ tag Thần Phù chân nhân vào, thậm chí có người đã bắt đầu gọi điện thoại.

Nhưng mà, chừng hai phút sau, màn hình livestream tối đen đột nhiên sáng bừng lên.

Một đạo trưởng thân thể mập mạp xuất hiện trước mặt mọi người, mỉm cười nói: "Xin lỗi nhé, các vị đạo hữu, vừa rồi tôi tới gần lôi kiếp quá, nên tín hiệu bị điện từ sihn ra từ trong lôi kiếp ảnh hưởng. Bây giờ đã không sao rồi, tôi đã được Oanh Lôi đạo nhân giúp đỡ, tạo một lá chắn ngăn cách điện từ quấy nhiễu sóng của máy rồi!"

Bởi vì hắn chợt nhớ tới những tấm hình giả nữ hồi trước, thiệt đúng là cay mắt muốn chết luôn...

An Lâm cảm thấy mình đang xem một video livestream rung động nhất từ trước tới nay, livestream phản hư độ kiếp lên cảnh giới Phản Hư, nghe thôi là đã thấy vĩ đại rồi, đúng không? Quà thì toàn tính bằng triệu, còn có người tặng xe thể thao và du thuyền thật, mỗi một vị thổ hào không thể đi tới hiện trường quan sát, đều chi tiền rất mạnh tay, để có thể cùng nhau chứng kiến giây phút quan trọng này.

Oanh Lôi đạo nhân: "..."

Các tu sĩ trong nhóm lại điên cuồng tặng quà.

Nguyên Tử Đạn tiên nữ: "Cút mau đi cho tôi! Tôi! Ta muốn nhìn Vưu Mộc, đừng có cản tầm mắt của tôi!"

"Các vị đạo hữu, đây là tuyệt kỹ của riêng sư phụ nhà tôi, là Linh Phong Phù Quỷ, các vị thấy sư phụ tôi có đẹp trai không? Có lợi hại không? Nếu thấy lợi hại thì đừng quên like và tặng quà nhé!" Thần Phù chân nhân lại mở miệng, nhắc mọi người tặng quà một cách vô cùng hợp thời.

Màn hình chuyển cảnh, một người đàn ông xuất hiện trước mặt Cameras, mỉm cười, lộ ra hai hàm răng trắng nõn, hai tay còn đang quấn băng gạc, hắn nhìn một lúc mới nói: "Các vị đạo hữu xin cứ yên tâm, có tôi ở đây, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu!"

Tiếng sấm vang lên ầm ầm, ánh sáng vàng chớp tắt giữa bầu trời đêm, vô cùng xinh đẹp tráng lệ

Chúa Cứu Thế: "Sao mọi người lại nóng nảy như vậy chứ! Lý ra chúng ta nên cảm ơn Oanh Lôi đạo nhân đã hy sinh nhiều như vậy, sau đó hãy để tôi ngọt ngào nói một câu với ông ta, "cút đi"."

[ Thiên Linh Linh: Ai thèm nhìn anh chứ, mau xoay camera về phí tiền bối Vưu Mộc đi!" ]

"Các vị đạo hữu, sư phụ tôi đã vượt qua lôi kiếp thứ sáu mươi! Có lợi hại không? Mọi người mau tặng quà đi! Giúp sư phụ tôi càng có động lực để độ kiếp!" Thần Phù chân nhân lớn tiếng dõng dạc nói.

An Lâm thở dài một tiếng: "Không được, hoặc là cô tắt hết toàn bộ âm thanh, hoặc là để nguyên, tắt hết âm thanh thì cứ việc chỉnh livestream sang chế độ tĩnh âm là được."

An Lâm nhìn dáng vẻ của Oanh Lôi đạo nhân, cũng thấy tâm lý của mình khó chịu muốn chết.

"Khoa học kỹ thuật gì yếu chết được." Bích Quỳnh Nữ Đế hừ một tiếng, khẽ lầu bầu.

Vưu Mộc bộc lộ hết sức mạnh toàn thân, những lá bùa màu vàng bay múa chung quanh người ông, di chuyển cực nhanh, thả ra sức mạnh cũng cực kì cao, không ngừng ngăn cản những tia sét đang đáng xuống.

Bích Quỳnh Nữ Đế quay đầu lại, nhìn về phía An Lâm, mặt đầy lạnh lùng hỏi: "Cái gã mập mạp này phiền chết đi được, có thể chặn cái giọng của gã ta đi được không?"

Từng ngọn Kim Hư Lôi đánh xuống Vưu Mộc.

Được rồi, hắn nghiêng mình ngưỡng mộ nền văn minh có khoa học kỹ thuật rất cao này.

Ầm ầm!

"Tiểu Thanh đang nói tới nền văn minh khoa học kỹ thuật của Tử Tinh cơ, chứ đại lục Chiến Khí có gì đâu mà so với sánh chứ?" Bạch Linh Xà mỉm cười ngọt ngào, mở miệng giải thích giúp yêu sủng của mình.

Hai tay Thần Phù chân nhân run hết cả lên, thiếu chút nữa hắn đã quăng luôn cái di động đang livestream, lớn tiếng kêu sư phụ.

Trong lòng An Lâm thấy hơi bực mình, hắn không phục hỏi lại: "Tệ cái đầu nhà cô đấy, khoa học kỹ thuật chỗ này rõ là vượt xa đại lục Chiến Thần của cô đấy, có biết chưa?"

Ào ào roạt roạt...

Thần Phù chân nhân thấy thế kích động tới mức muốn bật khóc luôn, hắn nhìn màn hình hô: "Mọi người có nhìn thấy chưa, sư phụ tôi không sao cả! Ông ấy đã ngăn được lôi kiếp thứ tám mươi! Chỉ còn lại một lôi kiếp cuối cùng thôi, nào, các vị đạo hữu, hãy cho sư phụ tôi nhìn thấy cánh tay của các vị đi nào!"

"Tôi không sao!" Vưu Mộc đột nhiên hét lớn một tiếng, làm mọi người nghe thấy đều bị doạ cho sững người.

An Lâm: "..."

Kim Hư Lôi thứ tám mươi đánh xuống.

Ánh sáng vàng chiếu tỏ khắp thế gian, chiếu sáng bầu trời đêm rực rỡ như ban ngày, uy thế đáng sợ xé tan những lá bùa của Vưu Mộc, lao thẳng xuống đầu ông, nháy mắt đã làm người Vưu Mộc cháy đen thùi.

Mọi người đang xem đều ngạc nhiên la to.

Hắn biết tộc Nữ Oa tộc cũng nắm trong tay số lượng khoa học kỹ thuật của Tử Tinh không hề nhỏ, cái này thì hắn đúng là không sánh bằng rồi.

Vưu Mộc có thể kiên trì lâu như vậy đã chứng tỏ ông cực kì giỏi.

Hóa Thần độ kiếp lên cảnh giới Phản Hư, vừa cần tu sĩ nhận rõ đạo cảnh của mình, vừa phải vượt qua chín chín tám mươi mốt ngọn Kim Hư Lôi kiếp, đây không phải chuyện gì dễ dàng cả, ngược lại, đây có thể nói là quá trình cửu tử nhất sinh.

Chẳng mấy chốc, lôi kiếp đã đánh xuống tới ngọn Kim Hư Lôi thứ tám mươi.

Màn hình livestream bị đủ thứ quà che kín, các tu sĩ điên cuồng phát quà, lớn tiếng trầm trồ khen ngợi.

An Lâm lộ ra vẻ mặt hết biết nói gì, nhìn Thần Phù chân nhân đang vô cùng hưng phấn, cái gã Stremer này thật đúng là quá chuyên nghiệp, tới tận giờ cũng chưa quên chuyện livestream mà.

Làm tu sĩ làm quái gì nữa, đi làm Stremer còn có tiền đồ hơn đấy!

Lôi kiếp cuối cùng, uy thế đang sợ đang dần tập trung vào ngọn sét, trời đất cũng theo đó rung động.

Tất cả tu sĩ đều nín thở, nhìn chằm chằm cảnh tượng đang diễn ra.

Thần Phù chân nhân không nói gì nữa, hai mắt hắn nhìn chằm chằm về phía Vưu Mộc, hai tay siết chặt thành nắm đấm.

Đùng...

Ầm ầm!

Một ngọn Kim Hư Lôi vô cùng chói mắt giáng từ trên trời xuống.

"Hay sư đồ này đúng là thầy trò cùng tông nhỉ..." Hiên Viên Thành nhìn video livestream, nhịn không được trào phúng một câu.

Bích Quỳnh Nữ Đế: "..."

An Lâm: "..."

Trong video livestream mọi người lại bắt đầu tặng lễ và chúc mừng.

"Sư phụ!" Thần Phù chân nhân hết cả hồn, lập tức ôm lấy Vưu Mộc vừa ngã vật xuống đất, Thần Phù chân nhân thử thăm dò hơi thở của Vưu Mộc, thở phào ột hơi, nhìn cameras cười một cái, nói: "Hơi thở của sư phụ tôi rất ổn định, chỉ là bị kiệt sức nên mới ngất đi thôi, các vị đạo hữu đừng lo nhé, các vị tặng quà nhiều chút là sư phụ tôi sẽ tỉnh lại ngay thôi!"

Đột nhiên ông vung tay một cái, hai mắt trắng dã, người cũng ngã ra phía sau.

Chợt một tiếng cười cực kì hào phóng và sung sướng vang lên, tiếng vang to tới tận mây xanh.

Tất cả mọi người trong nhóm tu sĩ đều sửng sốt, ngay sau đó tất cả đồng thành phát ra tiếng hoan hô chúc mừng vô cùng nhiệt liệt.

"Ha ha, tôi biết ngay là sư phụ tôi sẽ không sao mà! Nào, các đạo hữu, các vị còn chờ gì nữa, chúng ta cùng nhau chúc mừng sư phụ tôi nào!" Thần Phù chân nhân nhìn thử khung chat trong livestream, sau đó kích động chạy về phía Vưu Mộc.

Trong nhóm chat tu sĩ, mọi người bắt đầu điên cuồng tặng quà, những tin nhắn chúc mừng liên tục được đẩy lên.

Vào lúc này, khắp chốn cùng vui.

Bởi vì họ biết, một giới hạn nào đó đã bị đột phá, thời đại mới của giới tu tiện ở trái đất đã bắt đầu rồi!

"Thật tốt quá!" An Lâm thấy cảnh này, hai tay cũng siết chặt lại, trong lòng vui mừng không thôi.

Lúc này, một đạo trưởng "da đen" toàn thân đen thùi, tóc còn đang bốc khói, đột nhiên xuất hiện trước màn hình livestream, ông chính là Vưu Mộc đạo trưởng đã độ kiếp thành công.

Vưu Mộc mỉm cười đầy tự tin, lộ ra hai hàm răng trắng muốt của mình: "Các vị đạo hữu, xin cảm ơn mọi người đã ủng hộ và cổ vũ cho tôi, Vưu Mộc tôi bây giờ đã đột phá tới cảnh giới Phản Hư rồi! Các vị có thấy tôi lợi hại không? Nếu thấy tôi lợi hại, thì các vị mau tặng lễ vật đi nhé! Nấc..."

"Ha ha ha ha... Sau này ông đây chính là đại năng cảnh giới Phản Hư rồi!"

"Sư phụ có thành công không?" Thần Phù chân nhân nhìn chằm chằm vào nơi vừa vang lên tiếng sét nổ, thì thào lẩm bẩm.

Vào lúc này, ngoại trừ tiếng sét nổ, không còn bất kì âm thanh nào khác nữa.

Ánh sét nháy mắt nổ tung, nghiền nát mọi vật trong bán kính trăm thước thành bột mịn, sóng lực còn dư quát ra hơn ngàn mét nữa, ánh sáng vàng toả ra từ ngọn sét chiếu sáng cả đất trời, như vầng thái dương cực kì chói mắt.

Kim Hư Lôi như một thanh kiếm trời mang theo uy thế không thể chống đỡ, nghiền nát đống lá bùa, cuối cùng giáng xuống người Vưu Mộc.

Vưu Mộc sử dụng hết toàn bộ chiêu thức trên người mình, vô số những lá bùa được phóng lên cao, cùng nhau chống lại sức mạnh đáng sợ của ngọn sét.

"Danh sư xuất cao đồ! Gâu!" Đại Bạch vui vẻ la lên, trong giọng nói dường như mang theo xúc động khó nói thành lời nào đó.

"Là trên không ổn dưới học theo!" Bạch Linh Xà bĩu môi đính chính.

Cô không thích cũng chẳng ghét mấy cái thứ livestream như này.

Bích Quỳnh Nữ Đế mở đột nhiên lên tiếng nhắc nhở mọi người: "Được rồi, bây giờ trên trái đất đã xuất hiện tu sĩ đạt tới cảnh giới Phản Hư, nên phía chúng ta cũng phải cẩn thận chú ý nhiều hơn, bất kì lúc nào, đại trận tự nhiên hình thành có thể xảy ra đấy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận