Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1818: Tiên nhân từ đâu tới?

Trần Phi Bạch bước nhanh đi tới, dùng tay chỉnh sửa sơ qua lại mái tóc cho có vẻ chững chạc hơn, hắng giọng một cái, trong lòng nhanh chóng tìm kiếm một loạt những câu khuyên nhủ sắp sửa nói.

Nhưng điều khiến hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là, tuy rằng hai người trước mắt đúng thật đã dừng bước sau câu gọi của hắn nhưng lại không hề quay đầu nhìn, mà chỉ đang đưa mắt nhìn lên tầng cao của con đường lên trời hình xoắn ốc.

Trong lòng Trần Phi Bạch cảm thấy ngờ vực, đang chuẩn bị mở miệng hỏi.

Ầm ầm!

Phía trên đột nhiên truyền đến một tiếng nổ vang inh tai nhức óc.

Tất cả mọi người trên con đường đều bị giật nảy mình.

Ngay sau đó, ngọn lửa bắt đầu bốc lên phừng phực trên bầu trời.

Cuối cùng mọi người cũng kịp phản ứng lại được, vừa hét chói tai vừa chạy nhanh khỏi nơi này.

Trần Phi Bạch nhìn tòa kiến trúc cao tầng mấy trăm mét phía trên vẫn đang bốc lên khói đặc và ánh lửa, bỗng nhiên bừng tỉnh, lập tức nghĩ đến chuyện chạy trốn.

Trần Phi Bạch mở to hai mắt nhìn: "Hai người điên rồi sao?"

Mọi người càng nói thì lại càng khủng hoảng, chen lấn xô đẩy nhau chạy xuống bên dưới mặt đất.

Chàng trai quay đầu, cười hiền lành: "Chú à, chú cứ trốn trước đi, chúng tôi thử lên đó xem rốt cuộc ở đấy đã xảy ra chuyện gì."

"Đừng né qua né lại nữa, mau xuống dưới đi, đây là khủng bố tập kích, con đường lên trời hình xoắn ốc sắp sụp rồi."

Gió mát khẽ lướt qua, chàng trai mặc trang phục bình thường, chân đạp vào hư không, một bước di chuyển liền mấy chục mét, tựa như tiên nhân trên trời bước đi hư ảo, chỉ chớp mắt đã biến thành một chấm đen nhỏ.

"Chạy mau đi!!"

Vừa dứt lời liền nhìn thấy bóng lưng thon dài yêu điệu phía trước đột nhiên mở bung ra một đôi cánh lửa màu trắng thuần, trong nháy mắt đó, người kia tự như thiên sứ đang dang rộng đôi cánh, bay xuống từng khu vực lửa tràn, vô cùng kinh diễm.

"Khủng bố tập kích gì chứ, có phần tử khủng bố nào dám tập kích con đường lên trời hình xoắn ốc? Đây chắc chắn là tập kích bất ngờ của đám ma quỷ Thiên Nhân tộc, chúng ta mau trốn thôi! Dung Thành không thể ở lại được nữa rồi!"

"Có vụ nổ, chúng ta mau trốn thôi!"

"Còn đứng sững người ở nơi này làm gì, mau trốn đi chứ!" Hắn bỗng phát hiện hai người phía trước vẫn đứng nguyên tại chỗ, nên liền lớn tiếng thúc giục.

Trên đỉnh chóp của con đường lên trời hình xoắn ốc.

Khắp cả con đường đột nhiên trở nên hỗn loạn tưng bừng và ồn ào lộn xộn.

Viện bảo tàng nổi tiếng nhất Tây Nam.

Cô gái bay lên, hướng về phía bầu trời.

Trần Phi Bạch nhìn một màn này, bỗng há hốc miệng, đột nhiên hắn liền hiểu được vì sao đối phương không có hứng thú làm ngôi sao, hóa ra bọn họ thật sự là tiên nhân...

"Rẹt!!"

"Năng lượng dao động mãnh liệt, nguy hiểm cấp bậc cao nhất..."

Người đàn ông tóc vàng lộ rõ vẻ mặt cao ngạo, trên người có những đường văn màu máu kéo dài, cột lôi màu trắng khắp người càng trở nên mạnh mẽ hơn, một tay hắn phất lên, bốn tia sét đồng thời đánh về bốn phương hướng khác nhau, chuẩn xác rơi vào trên đầu mỗi một người máy, đánh cho đầu người máy nổ tung.

Âm thanh cảnh báo vang vọng khắp bầu trời.

"Ha ha, danh xưng Tia Chớp Ma sao có thể chỉ là hư danh được, trên thế giới này không một kẻ nào có thể theo kịp được tốc độ của ta, cũng không một ai có thể định tội ta."

Giờ phút này ánh lửa đầy trời, khói đặc cuồn cuộn.

Người phụ nữ nhanh chóng lấy tay bịt chặt miệng đứa bé, khiển trách cô bé không được khóc.

"Oa hu hu..." Có đứa bé gào khóc ở một góc hẻo lánh.

Người đàn ông bước từng bước rời khỏi viện bảo tàng.

"Phát hiện kẻ địch tập kích, phát hiện kẻ địch tập kích."

Trong tay hắn cầm một cái đầu lâu đen xì, hài lòng cười nói: "Không ngờ rằng cái Vẫn Thần Thủy Tinh Khô Lâu cuối cùng lại ở viện bảo tàng Dung Thành, quả nhiên giúp ta tìm ra một cách dễ dàng. Mỗi một phần bên trong của Vẫn Thần Thủy Tinh Khô Lâu đều ẩn giấu một bí mật có liên quan đến sinh mệnh... Tin rằng không bao lâu nữa, danh hiệu Tia Chớp Ma của ta sẽ vang vọng khắp toàn bộ liên minh Cơ Nhân!"

Tra Lý Tư bước đi nhàn nhã bên trong ngọn lửa, khắp mặt đất đều là máu tươi, và những xác người bị đốt cháy khét.

Hắn nhìn vô số bộ thi thể trên mặt đất, trên mặt thản nhiên nở nụ cười mỉm: "Tiếng cảnh báo đã vang lên, có lẽ đội cảnh vệ của Dung Thành sẽ có thể tới trong vòng một phút nữa, nếu tu sĩ Hoa Quốc kịp thời phản ứng thì ít nhất cũng phải mất mười phút đồng hồ, nhưng khí đó ta đã sớm sử dụng lôi đình độn thuật để bỏ trốn mất dạng rồi..."

Cơ chế đối phó mạnh nhất trong viện bảo tàng nhanh chóng được khởi động ở mức độ cao nhất, 5 người máy được trang bị súng kích điện năng lượng cao đồng thời xuất động, xông về phía nguồn phát ra sóng năng lượng.

"Chỉ bằng những thứ đồ chơi này mà muốn ngăn cản Tra Lý Tư ta?"

Một người đàn ông tóc vàng trên người mặc chiếc áo choàng rộng màu đen, toàn thân được bao phủ bên dưới cột lôi màu trắng cười lạnh, từ phía người máy kia lao sang ngang, tiện tay đánh bay cả đầu cuả người máy.

Một cột lôi màu trắng đột nhiên xuyên qua làn khói đặc, xé rách một người máy trong số đó thành hai nửa

Nhưng tiếng khóc kia vẫn thoát ra ngoài.

"Ồ? Còn có người sống sót mà không trốn đi ư?"

Tra Lý Tư dừng bước chân, cảm thấy hứng thú đánh giá hai mẹ con ngồi trong cái góc hẻo lánh.

Vẻ mặt người phụ nữ đột nhiên trở nên tuyệt vọng, cúi thấp đầu, toàn thân run lẩy bẩy, nói: "Van xin anh, đừng giết chúng tôi, tôi nhất định sẽ không nói ra đâu, van xin anh..."

"Con gái của ngươi đáng yêu thật đấy..." Trên mặt Tra Lý Tư xuất hiện nụ cười ám áp như gió xuân.

Người phụ nữ thấy vậy, trong lòng liền dấy lên hi vọng.

"Cô bé đáng yêu như thế này mà nếu không dùng sét nướng cháy, thì sẽ đáng tiếc lắm đây."

Ánh mắt Tra Lý Tư nóng rực, nhếch miệng lên nói.

"Không...!" Người phụ nữ nghe thấy vậy, trên mặt liền xuất hiện vẻ tuyệt vọng.

"Ta nghĩ, có phải ngươi đã mơ mộng quá rồi không. Giết dân chúng Hoa Quốc chúng ta mà còn muốn sống sót rời khỏi đây?"

Hắn không phải kẻ ngốc, đã biết đối phương có thể tùy tiện chế trụ hắn, đương nhiên là phải có lực chiến đấu vượt xa hắn, Hóa Thần Cảnh không thể nào làm được điều này, nói không chừng đối phương chính là đại năng cảnh giới Phản Hư trong truyền thuyết!

"Nếu như tiền bối thích, chỉ cần anh thả tôi ta thì tôi có thể tặng lại nó cho anh." Tra Lý Tư nhìn chàng trai mặc trang phục bình thường này, toàn thân phát run, lúc này mới chịu thua nói.

"Cái đầu lâu thủy tinh trong ty ngươi có vẻ thú vị thật đấy..." Chàng trai có khuôn mặt tuấn tú tỏ vẻ hứng thú, hắn chính là An Lâm nhanh chóng chạy tới.

Sau khi thi triển bí pháp chưa đủ một giây, trạng thái người đàn ông phóng khoáng tự do đã bị phá vỡ ngay tức khắc...

Trong chớp mắt tiếp theo, cái cổ của hắn đã bị bàn tay kia gắt gao bóp chặt lấy.

Hắn là một người quả quyết, nếu đối mặt với đối thủ không biết thực lực ra sao thì hắn sẽ chạy trốn mà không hề do dự.

Tra Lý Tư lập tức sử dụng bí pháp bỏ chạy mạnh nhất của hắn, những cột lôi màu trắng bao phủ khắp toàn thân hắn đều biến thành nhiên liệu năng lượng cao, thúc động hắn chuyển động.

Dưới trạng thái này, thậm chí chỉ trong một giây hắn liền có thể vượt qua được cự ly hơn một nghìn mét, ngay cả cường giả cấp bậc Hóa Thần cũng khó mà đuổi kịp được hắn!

Đúng vậy, chỉ cần hắn bước chân ra thì hắn chính là người đàn ông phóng khoáng tự do.

"Pặp..."

Vừa mới chạy ra khỏi cửa viện bảo tàng.

Một bàn tay trắng nõn liền ụp đến thẳng trước mặt.

Tra Lý Tư muốn tránh nhưng lại phát hiện ra rằng hắn căn bản không có chỗ nào trốn được. Dường như bàn tay kia chính là một mảnh trời, bất kể hắn có trốn đến nơi nào thì cũng đều ở bên trong mảnh trời đó.

Trên mặt hắn bắt đầu xuất hiện vẻ sợ hãi.

Trốn!!

Thế mà hắn lại không hề phát hiện ra đối phương làm thế nào để lên được chỗ này.

"Người nào?" Tra Lý Tư biến sắc.

Tiếng sét nổ đinh tai nhức óc. Chẳng biết từ lúc nào đã có một cô gái đi đến trước mặt hai mẹ con kia, bàn tay trắng nõn chỉ vỗ nhẹ một cái, cột lôi liền bị đập tan.

Ầm ầm!!

Lúc này, một cột lôi màu trắng ẩn chứa năng lượng nóng rực đã xé rách không khí, rơi thẳng về phía đầu của hai mẹ con trốn trong một cí góc hẻo lánh đối diện viện bảo tàng!

Tay An Lâm biến thành một màu đen xì, sức mạnh tà ác đang lan tràn mạnh mẽ, kề sát vào cổ Tra Lý Tư: "Cho ta thử trải nghiệm trừng phạt độc ác nhất xem nào! Thiên Quỷ Chưởng đại viên mãn!"

Ầm ầm!!

"Á...!"

Tiếng kêu la thảm thiết của Tra Lý Tư vang vọng khắp trời.

Tia Chớp Ma vốn dĩ oai phong khắp cả liên minh Cơ Nhân đã bị sự đau đớn cực hạn dằn vặt đến chết ngay tại con đường lên trời hình xoắn ốc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận