Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2158: Thợ săn cùng con mồi

An Lâm mang theo tiểu đội Diệt Thần, thuận lợi xuyên qua cánh cửa thông hai giới.

1767

Rốt cuộc thì bọn họ đã tới một cái thế giới hoàn toàn mới.

Bầu trời trong veo xanh thăm thẳm, thảo nguyên màu lục mênh mông vô bờ cùng với rừng rậm.

Linh vận đầy đủ, nguyên khí dày đặc, vô số thụy khí màu sắc rực rỡ hóa thành mây tía.

Một đám ngựa hoang lao nhanh qua thảo nguyên, dưới chân có thiên lôi cuồn cuộn, thanh thế rất lớn.

Nhưng trong lúc bất chợt, mặt đất đội lên, vô số nụ hoa khổng lồ màu tím nở rộ ở trên thảo nguyên, ngoạm lấy những con ngựa hoang đang lao nhanh, không sợ hãi lôi đình và giẫm đạp, cứ thế trực tiếp nuốt vào trong bụng.

Trong rừng rậm, có người tí hon mọc cánh bướm đang chơi đùa, bọn họ đều có thể thi triển ra ma pháp kỳ dị.

Hơn nữa, trong nháy mắt cái mông đỏ rực hạ xuống, hai bên cái mông đột nhiên mở ra, lộ ra vô số răng nanh ở bên trong.

Hắn khẽ cau mày, căn bản không cần làm bất kỳ động tác nào, một luồng kình khí kim sắc liền phóng lên cao, ầm ầm đụng vào trên người ma hầu.

An Lâm đang buông thả thần thức ra để dò xét cái thế giới này, một con khỉ có vóc dáng khổng lồ mọc ra ma thủ trông rất dữ tợn đột nhiên đang ở rừng rậm phía xa, hóa thành một luồng điện quang hắc sắc nhanh chóng lao tới, sau đó đột nhiên xoay người, chổng cái mông đỏ rực về phía cái đầu của An Lâm sau đó ngồi xuống!

An Lâm cảm nhận một phen, thế biết cái thế giới này rất rộng lớn, hoàn toàn không thua gì một cái Đại Thế Giới. Hắn lấy lại tinh thần rất mau, ngẩng đầu nhìn một cái miệng khổng lồ táp tới phía hắn, không đúng, là cái mông đỏ rực có miệng.

Không còn gì để nghi ngờ nữa, Ccái thế giới này là một Thánh Địa để tu luyện.

Vừa nói, hắn liền hóa thành một bóng đen mắt thường không thể thấy rõ, bay vụt đi rất xa.

Trên bầu trời, có vô số Thiên Long thân rắn đầu rồng đang rong chơi, thỉnh thoảng tránh né một số con vật có dáng vẻ giống đại bàng với sáu đôi cánh, nhưng lại mọc ra cái miệng khổng lồ giống như cá voi để săn thức ăn.

Con ma hầu kêu thảm một tiếng, trong phút chốc thân thể khựng lại, sau đó bị mai một thành vô số hạt ánh sáng.

Đồng thời nó cũng là thế giới tràn đầy sự sống và kỳ tích.

Một đám sinh mệnh kỳ dị, cứ thế xuất hiện ở trước mặt mọi người, gần như tất cả đều là chủng tộc mà bọn họ chưa từng thấy, chỉ có một điểm mà mọi người đều biết rõ, đó chính là bọn họ vô cùng cường đại.

Cái con ma hầu này, dĩ lại dùng cái mông để ăn thịt người!

Mọi người phi hành ở cái thế giới này, liền giống một thanh thần kiếm xé trời, bởi vì tốc độ quá mức kinh khủng, vùng trời nơi bọn họ đi qua như cũng bị xé rách.

Chớp mắt một cái tựa như Thái Sơn áp đỉnh, khí thế cường hãn đến mức kinh người.

Một con đại bàng sáu cánh miệng cá voi đang săn giết Thiên Long còn không biết xảy ra chuyện gì, thân thể đột nhiên lại bị một luồng lực lượng bỗng xuất hiện xé rách thành hai nửa, máu thịt hóa thành huyết vũ rơi xuống, trông có vẻ cực kỳ thê lương.

"Đúng là một sinh vật thú vị... " An Lâm lắc đầu, bắt đầu nhìn về một cái hướng khác ở phía phương xa, nói, "Tôi đã cảm ứng được vị trí của cô ta rồi, chúng ta đi thôi."

Đám người Mễ Già Lặc và Lăng Cổ Ma Tôn, thi triển toàn lực đuổi theo.

"Ha hả... Đối với ta mà nói, đây thật sự là một tin tức tốt."

Hắn đã cảm giác được sự tồn tại của đối phương.

Song, không biết những sinh mệnh kỳ dị ở cái thế giới này có biết, Sáng Thế thần của bọn chúng cũng đang chơi trò chơi kẻ săn thú và con mồi, chỉ có điều Sáng Thế thần lại đảm nhiệm vai trò con mồi...

Sau một hồi, bọn chúng nhìn lên khoảng không, ánh mắt trở nên nóng bỏng lên, không nói hai lời liền lao về phía thân thể đã tàn kia rồi há ra cái miệng khổng lồ giống như chậu máu, từ con mồi, biến thành kẻ săn mồi...

"An Lâm... Sao lại là ngươi?"

Đám Thiên Long vẫn còn đang hoảng hốt chạy trốn một giây trước lại càng bày ra vẻ mặt ngẩn ngơ.

Người khác không biết An Lâm, nhưng cô thì biết thực lực chân chính của An Lâm, đây chính là tồn tại kinh khủng mà Thiên Thần Đại Địa có vận dụng bản thể cũng không thể đánh lại được.

Nữ thần Sinh Mệnh thấy An Lâm xuất hiện, trong lòng càng rung động.

"Làm sao mà ngươi biết ta ở chỗ này?!"

An Lâm nhanh chóng tới gần một khu vực nào đó.

An Lâm cảm giác được khoảng cách đang càng ngày càng bị kéo gần, rốt cuộc hắn cũng thấy được bóng dáng Thiên Thần Sinh Mệnh, phát hiện đối phương lại đang vừa luyện hóa một đóa hoa khổng lồ trông rất kỳ lạ, vừa ra sức chạy trốn.

"Nữ thần Sinh Mệnh xinh đẹp, chúng ta lại gặp mặt rồi."

Trên mặt An Lâm hiện lên nụ cười, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ xem nên hủy diệt đóa hoa ở đằng xa như thế nào.

Và chắc chắn là đối phương cũng đã nhận ra sự hiện hữu của hắn, bởi vì hắn cảm giác được đối phương lại đang lẩn trốn, đang không ngừng di chuyển!

Nội dung kịch bản kẻ săn thú và con mồi, thời thời khắc khắc đều diễn ra ở trên thế giới này.

"Di chuyện với tốc độ như thế này mà cũng muốn thả lại tôi ư? " An Lâm cười, tốc độ lại bắt đầu tăng vọt. Lần này đám người Đấu Chiến Thắng Phật thật sự không thể theo kịp, bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn chính mình cách An Lâm càng ngày càng xa.

An Lâm khẽ nhếch khóe miệng lên, chứng minh nữ thần Sinh Mệnh sợ hắn, hơn nữa còn đang làm chuyện gì rất quan yếu, làm cho cô phân thần, tốc độ di chuyển còn không bằng một nửa của Thiên Thần Đại Địa.

Ở thời kỳ mấu chốt để luyện hóa đóa hoa vô lượng, lại gặp phải cái vị sát thần này, sao cô lại xui xẻo đến thế chứ? Sao mà cái tên An Lâm kia lại cứ như âm hồn không tan như thế này?

"Làm sao mà ta biết ngươi ở chỗ này ư? Ta không hề biết a!"

"Lúc ta đi dạo ở dưới biển, thì ta nhìn thấy một cánh cửa, nên đã đi vào xem thử thế nào. Thì ra đây là nhà của ngươi. Sao hả? Ngươi là chủ nhà, không biết đi chiêu đãi khách tới thăm nhà hả? " An Lâm mở trừng hai mắt, cười nói.

Nữ thần Sinh Mệnh nghe nói như thế, giận đến mức toàn thân phát run, rõ ràng là không mời mà tới, còn da mặt dầy đòi cô chiêu đãi hắn? Đây là bị điên rồi hả?

Nhớ ngày đó, lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, là ở khu vực Thiên Nhân tộc sinh sôi nẩy nở, khi đó cô uy thế vô song, chiếm cứ địa vị chủ đạo, còn An Lâm thì ngoan ngoãn giống như một con tiểu bạch thỏ.

Hôm nay, cái con tiểu bạch thỏ này lại biến thành đại sói xám, còn muốn săn giết cô!

"Nữ thần Sinh Mệnh, đừng chạy a, sao không mời ta uống chén trà? Ngươi là đang bận chuẩn bị một đóa hoa bí mật à? Có cần ta giúp ngươi một tay không? " An Lâm tiếp tục hô to với nữ thần Sinh Mệnh.

Nữ thần Sinh Mệnh thấy An Lâm càng ngày càng gần, rốt cuộc không nhịn được, trực tiếp hạ lệnh: "Hoa Thần, Kỳ Thần, mau ra chiêu đãi Thiên Thần Hắc Ám cho ta!"

"Tuân lệnh, nữ thần đại nhân. " một tiếng nói thanh thúy như chuông bạc truyền đến.

Trong nháy mắt, một cô gái thướt tha được tạo thành từ vô số dị hoa và cành mây, lấy tốc độ không thể tin nổi vọt đến trước mặt An Lâm, một tay có roi mây xoắn lại thành mũi nhọn, hung hăng đâm về phía ngực.An Lâm

"Ngàn hoa rực rỡ · tàn lụi chung mâu!"

Trường mâu vừa ra, toàn bộ sinh mệnh trong phạm vi mấy trăm dặm đều tàn lụi và khô héo, giống như bị rút hết sự sống.

An Lâm cảm giác được lồng ngực truyền đến cảm giác đau nhói khó có thể tưởng tượng. Hắn có thần thể tối cao không gì có thể phá vỡ, nhưng nơi bị mâu nhọn đâm trúng lại nhanh chóng hư thối với tốc độ mà mắt thương có thể thấy được, sau đó trường mâu bắt đầu đâm sâu vào...

Cái Hoa Thần này... Không đơn giản!

Lúc này An Lâm ầm ầm tung một quyền tới trước mặt Hoa Thần, một quyền này nhìn như được tung ra với tốc độ rất nhanh, không hề tụ lực, nhưng nếu đầy đủ, thì coi như là thiên thần cũng sẽ bị trọng thương.

"Khà khà khà..."

"Hoa Phi Hoa, Vụ Phi Vụ."

"Ngươi đánh không trúng ta."

Hoa Thần khẽ cười một tiếng, thân thể đột nhiên hóa thành vô số cánh hoa.

Quả đấm của An Lâm trực tiếp xuyên qua thân thể của cô, thổi lên hàng vạn hàng ngàn cánh hoa bay múa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận