Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 953: Anh Thành đột phá cảnh giới

An Lâm cất tám triệu viên linh thạch Tiểu Lan kiếm được vào trong nhẫn không gian.

Vào lúc này, trong nhẫn không gian của hắn đã có khoản chừng sáu mươi triệu viên linh thạch, tất cả số này đều là nhờ sự trợ giúp lớn lao của Đề Na, Tiểu Lan, chúng tiên trên Thiên Đình, các tu sĩ độ kiếp và những người bạn ở Nam Thiên Vũ Quốc.

Sau này chắc tốc độ kiếm tiền của hắn sẽ chậm hơn một chút, nhưng trong vòng một năm kiếm được một trăm triệu, đã không phải chỉ là lời nói suông nữa.

An Lâm hơi bị vui vẻ, lại lấy ra hai quả tiên quả cấp năm hái từ trên cây Thái Dương và bạch trú quả làm phí dịch vụ cho Tiểu Lan.

Kỳ thật, đấy chỉ là cái cớ để hắn tặng đặc sản của Nam Thiên Vũ Quốc cho Tiểu Lan mà thôi.

Nếu hắn tặng quà quá nhiều, Tiểu Lan sẽ không chịu nhận. Loại trái cây có thể tăng lên viêm lực thế này, hai người họ ai cũng ăn được cả, Tiểu Lan thì không có mặt mũi cứ sử dụng tài nguyên tu tiên của An Lâm hoài, nên An Lâm cần một cái cớ để để Tiểu Lan có thể yên tâm nhận quà của hắn thôi, mà tiền công chính là một cái cớ không tệ.

"À đúng rồi, giờ bạn học Hiên Viên Thành đã thành công thăng cấp lên kỳ Hoá Thần, nên đã về trường học học tiếp rồi." Hứa Tiểu Lan nói.

"Oa! Anh Thành giỏi quá! Nói bế quan đột phá cái là đột phá liền luôn, vô cùng lưu loát, quá giỏi!" An Lâm giơ ngón tay cái lên, mặt đầy vẻ tán tưởng.

Tới bây giờ, khi học đến năm thứ tư, Hứa Tiểu Lan đã là Hóa Thần trung kỳ, Hiên Viên Thành và Tô Thiển Vân lại chỉ mới bước vào kì Hoá Thần, đây không phải nghịch tập thì là gì, còn là kiểu nghịch tập cực kì kích thích người ta nữa chứ!

Trong quá trình đuổi theo này, thực lực của hai người họ cũng tăng trưởng với tốc độ cực nhanh, cả hai cũng nhận được không ít lợi ích từ quá trình này.

Nếu như nói An Lâm là một yêu nghiệt không hợp với lẽ thường, như vậy Hứa Tiểu Lan chính là điển hình của việc bước từng bước đi lên con đường nghịch tập, lấy tốc độ mà mọi người đều có thể theo dõi, vững vàng bước lên con đường nghịch tập, vượt lên trên mọi người.

Đều là những thiên tài lúc vừa nhập học, Hiên Viên Thành và Tô Thiển Vân làm sao có thể cam lòng cho được chứ, họ cũng có kiêu ngạo của riêng mình, thế cho nên họ ra sức liều mạng đuổi theo bước chân của Hứa Tiểu Lan và An Lâm.

"Em nói cứ như mình không phải chịu bất kì trách nhiệm gì ấy." An Lâm cũng cười móc lại.

Đêm đến, trong nhà nhỏ.

"Nếu như vậy, lớp chúng ta có bạn học Tô Thiển Vân và anh Thành đều đã đạt tới cảnh giới Hoá Thần, thêm hai chúng ta nữa, thực lực xem như cực mạnh, cho dù so sánh với những lớp trước đây trong trường, cũng có thể chễm chệ trên thứ hạng đầu tiên rồi."

Có lẽ đây chính là một vòng tuần hoàn vô tận...

Hứa Tiểu Lan bĩu môi, không phủ nhận lời hắn nói.

Hứa Tiểu Lan trợn mắt khinh thường: "Còn không phải bị anh ép ra à."

Cho nên trong đại học Liên Hiệp Tu Tiên, An Lâm là yêu nghiệt thuộc cấp bậc truyền thuyết, Hứa Tiểu Lan lại trở thành thiên tài đại diện cho việc chăm chỉ cố gắng. Sự tích của hai người họ, cho dù lật lại hết lịch sử bao đời nay của đại học Liên Hiệp Tu Tiên, cũng là những mốc son vô cùng chói lại.

An Lâm đã gặp lại được anh Thành rất lâu rồi chưa gặp.

Lúc vừa nhập học, Hứa Tiểu Lan chỉ mới là Đạo Chi Thể cấp chín, Hiên Viên Thành và Tô Thiển Vân đã là kì Dục Linh, có khởi đầu vô cùng chói mắt.

Sắc mặt anh Thành sáng rõ, như thay đổi thành một người hoàn toàn khác, đối xử với ai cũng rất nhiệt tình.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan ngẫm nghĩ một lúc lâu, chuẩn bị tổ chức một bữa tiệc lẩu đế bằng, để ăn mừng việc anh Thành thăng cấp lên kì Hóa Thần.

Bạn bè của họ đều tụ tập đông đủ.

"Bạn học An Lâm, lúc tôi đi tới chỗ chị Hằng Nga độ kiếp, chị ấy có nhờ tôi nhắn với cậu rằng, chuyện luyện chế thần đan, chị ấy sẽ cố hoàn thành vào cuối năm nay." Tô Thiển Vân chợt mở miệng nói chen vào.

Kì thử thách ở Tháp Tiên Linh sắp tới rồi, nếu hắn còn không đột phá bước vào cảnh giới nửa bước Hoá Thần, vậy sợ rằng lần này hắn không thể bước vào bảng danh nhân của trường nữa.

"Gần đây tôi đang cân nhắc chuyện đột phá cảnh giới Phản Hư, nên cần một viên thần đan để phụ trợ." An Lâm không hề có ý định dấu giếm chuyện mình đang làm.

"Người ta gặp chuyện vui tinh thần cũng sẽ thoải mái, cuối cùng anh cũng đã bước vào được cảnh giới Hoá Thần, xem như đã hoàn thành mục tiêu tôi đề ra khi vừa nhập học, giờ tôi đã có thể yên tâm tốt nghiệp được rồi." Hiên Viên Thành cảm khái một câu, khuôn mặt đẹp trai lộ ra nụ cười khiến các cô gái say mê như điếu đổ.

Đường Tây Môn làm học trưởng, lại nhận được sự cổ vũ của học đệ, cảm giác này, ít có khó chịu lắm.

"Anh Thành, trông anh có vẻ rất dồi dào tinh lực nhỉ!" An Lâm mở miệng khen ngợi.

"Tôi cần phải củng cố lại cảnh giới, nên tạm thời không nhận nhiệm vụ đâu." Tô Thiển Vân thè cái lưỡi mềm mại ửng đỏ của mình ra, dịu dàng mở miệng từ chối.

Hầu hết những tinh anh của lớp một đều có mặt ở đây, hỏi ở đây hay lên lớp hỏi kì thật cũng không khác nhau là bao.

"À đúng rồi, chuyện hạ phàm làm nhiệm vụ của năm nay, lớp chúng ta có ba cái tên, mục đích nhiệm vụ là điều tra chuyện lối đi thông giữa Hắc Vũ tộc và nhân gian, khá là nguy hiểm, chỉ những ai có cảnh giới từ kì Dục Linh trở lên mới được báo danh, trong các bạn học đây, có ai muốn đi không?" Làm lớp trưởng, Hiên Viên Thành có quyền chọn người đi làm nhiệm vụ.

Đường Tây Môn ngồi bên cạnh nghe mà muốn bật khóc nghẹn ngào, thăng cấp tới kì Hoá Thần mới có thể yên tâm tốt nghiệp? Thế có phải hắn khỏi cần tốt nghiệp luôn không?

Hở... Mọi người có mặt ở đây đều hít một hơi khí lạnh.

"Lúc bọn tôi còn đang nghiên cứu xem làm sao để đột phá cảnh giới Hoá Thần, cậu đã bắt đầu nghiên cứu xem làm sao đột phá cảnh giới Phản Hư à?" Đường Tây Môn trừng to hai mắt, bàn tay đang cầm đũa cũng run lên.

"Không ai sẽ chờ ai trên con đường tu luyện này cả, cho nên chúng ta phải cùng nhau cố gắng hơn nữa." Hiên Viên Thành vỗ vai Đường Tây Môn, mắt hiện lên vẻ cổ vũ.

Học trường Đường tỏ vẻ áp lực của mình ít có lớn quá.

Học trường Đường nghe vậy ngạc nhiên hỏi: "An Lâm, cậu cần thần đan để làm gì thế?"

Giờ hắn đã có nhiều tiền hơn, đã trở thành người đàn ông quyết đoán rồi.

An Lâm búng tay cái tách, nói: "Nói cô ấy cứ yên tâm luyện đan đi, anh đây không thiếu tiền đâu!"

An Lâm thì lại rất có hứng thú với mấy chuyện liên quan tới Hắc Vũ tộc, thế là hắn bèn chuyển tầm mắt của mình lên người Hứa Tiểu Lan.

Hứa Tiểu Lan như hiểu hắn đang nghĩ gì, cô mỉm cười khẽ khàng nói: "Chuyện nấu ăn kiếm tiền ở Thiên Đình cứ giao hết cho em, anh yên tâm hạ phàm đi, dù sao em nấu ăn cũng kiếm được nhiều tiền hơn anh mà."

An Lâm thấy hơi tức ngực, tuy rằng đây là sự thật rất rõ ràng, cơ mà nói thẳng vậy hắn cũng thấy đau lòng à nha!

Hắn lặng lẽ giơ tay lên, mỉm cười nói: "Anh Thành, tôi đi cho."

"Được rồi, bạn học An Lâm đi, còn hai tên, các bạn học khác thì sao, có ai muốn đi nữa không?" Hiên Viên Thành mỉm cười hỏi.

Hai người Miêu Điềm, Lạc Tử Bình cũng khẽ lắc đầu, từ chối nhận nhiệm vụ này.

Họ không có tí xíu hứng thú nào với cái Hắc Vũ tộc đó, vả lại nhiệm vụ lần này ngoại trừ mớ tiền thường cố định từ nhiệm vụ của trường học ra, thì không có cơ duyên nào đáng chú ý, nên họ cũng không muốn mạo hiểm hao tốn thời gian của mình.

Hiên Viên Thành thấy cảnh này, chỉ biết thở dài một tiếng tiếc nuối: "Nếu không bạn học nào muốn đi, thì để tôi đi vậy."

"Tôi có thể gia nhập được không? Gâu!" Đúng lúc này, Đại Bạch giơ cái vuốt chó của mình lên, hưng phấn nói.

Nó đặc biệt có hứng thú với những bức tranh người đẹp biết cử động ở dưới nhân gian nha.

"Lấy thân phận là thú sủng của An Lâm đi theo cậu ta, thì đương nhiên được rồi." Hiên Viên Thành mỉm cười đáp.

"Người khổng lồ An Lâm, tôi cũng muốn đi theo, tôi chưa được xuống nhân gian lần nào hết đó." Đề Na đứng trên vai An Lâm, ngón tay nhỏ xíu hồng hồng, kéo tóc hắn, vô cùng hưng phấn nói.

Cô có nghe An Lâm nói rồi, chỗ đó là quê nhà của An Lâm, làm một thú sủng đủ tư cách, đương nhiên cô phải mau chân đi xem thử quê nhà của chủ nhân mình rồi. Đặc biệt cô rất muốn biết, đó rốt cục là một nơi thế nào, mà có thể nuôi dưỡng ra được một người ưu tú như An Lâm.

Hiên Viên Thành thấy có hai người giúp đỡ cực mạnh gia nhập đội ngũ, trong lòng càng thêm yên tâm, xem ra độ an toàn trong chuyến đi lần này lại tăng cao thêm mấy phần nữa rồi, nghĩ đến đây, tâm trạng hắn càng thêm vui sướng: "Còn ai muốn gia nhập nữa không? Chỉ còn một cái tên cuối cùng thôi đó."

Nhìn ai nấy đều không có hứng thú hạ phàm Hiên Viên Thành không thèm để ý, mỉm cười đưa ra quyết định cuối cùng: "Nếu không còn ai đăng ký, vậy thì chuyến này sẽ do tôi và An Lâm đi chung."

Ngày hạ phàm được quyết định là vào hai ngày sau.

Vừa tới thời gian, đoán người gồm An Lâm, Đại Bạch, Đề Na, Hiên Viên Thành, lập tức bắt đầu bước lên con đường đi xuống nhân gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận