Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 526: Hệ thống đáng sợ

An Lâm có chút đắc ý vì lực lượng của mình tăng vọt.

Cơ thể Chiến Thần ban đầu đã mạnh đến mức này rồi, nếu là cơ thể Chiến Thần hoàn chỉnh thì chẳng phải sẽ oai lắm sao?

An Lâm lắc đầu, không nghĩ những thứ vô dụng này nữa.

Hắn là một người khiêm tốn, thích làm việc đến nơi đến chốn.

Có oai hay không không quan trọng với hắn, có nội hàm hay không mới là quan trọng nhất!

Nghĩ như vậy, hắn liền lấy ra một hạt châu màu trắng từ trong nhẫn không gian.

Không sai, chính là Mệnh Duyên Châu mà Mệnh Duyên Kiếm Tiên đưa cho hắn, có thể đoán được sự lành dữ của người sử dụng trong vòng mười ngày!

Hiện giờ nguy cơ làm thái giám của hắn đã được giải trừ, hắn lại luyện được thần công, cũng đã trải qua được nạn lớn trời long đất lở. Nghĩ đến chuyện mình đã vượt qua tai họa đỏ phát tím này, bây giờ chính là lúc bắt đầu kiểm tra đo lường thành quả!

An Lâm thu hồi Mệnh Duyên Châu lại, âm thầm lấy ra một tấm lệnh bài màu vàng. Chỉ cần kích hoạt lệnh bài không gian truyền tống là hắn có thể trở lại Thiên Đình, nói không chừng có thể tránh được tai ương sắp ập tới.

Vừa nhìn một cái, hắn liền chấn động.

Tại sao lại như vậy nữa...

Có vẻ như ý thức được điều gì, hắn đưa mắt nhìn sang hệ thống, xem bên trong có update nhiệm vụ mới hay không.

An Lâm: "..."

[Nhiệm vụ đặc biệt: Chúc mừng ký chủ đã luyện thành hình thức ban đầu của thân thể Chiến Thần, bây giờ tuyên bố nhiệm vụ như sau, vì để ký chủ tiến thêm một bước nữa với thân thể Chiến Thần, trong vòng một năm hãy hấp thu được một trăm miếng tinh nguyên màu vàng.

An Lâm rót nguyên khí vào Mệnh Duyên Châu, một lực hấp dẫn cực mạnh không ngừng hút lấy lực lượng của hắn, khiến thân thể hắn trống rỗng, đồng thời một cơn chấn động khuếch tán ra bốn phía, hòa vào trời đất.

Mẹ kiếp!

Giờ phút này An Lâm cảm thấy muốn nôn ra máu rồi.

Mệnh Duyên Châu bắt đầu sáng lên, đầu tiên là màu đỏ, sau đó chậm rãi biến thành màu tím!

Không đúng! Hắn bỗng nhiên tỉnh ngộ, chuyện tuyệt đối không đơn giản như vậy.

Nhiệm vụ thất bại: Làm thái giám một vạn năm.

Vất vả lắm mới vượt qua được kiếp nạn, khiến người ta sống càng tốt hơn, vì sao lại vẫn là màu đỏ phát tím!

Chú ý: Nhiệm vụ này không thể từ chối.]

Cái quái gì vậy... Cột nhiệm vụ đặc biệt lại sáng lên!

Nhiệm vụ thành công: Luyện thành thân thể Chiến Thần.

Tuyết Trảm Thiên mơ hồ, nhìn xung quanh, khó hiểu nháy mắt một cái.

Toàn thân Tuyết Trảm Thiên run lên: "Hệ Thống? Chủ nhân, tên này dở quá! Anh cứ gọi là Tiểu Thiên đi! Còn nữa, tôi đã làm gì sai, tại sao lại mắng tôi?"

Hơn nữa nhiệm vụ thất bại còn phải làm thái giám một vạn năm!

"Hệ thống của tôi ơi! Mẹ kiếp!"

Hắn bỗng nhiên nghĩ đến việc, nếu như nhiệm vụ thất bại thì phải kết làm bạn thân với Tiểu Lan một trăm năm, chín ngàn chín trăm năm sau không thể làm chuyện phòng the với Tiểu Lan... Không đúng! Tình huống này chắc Tiểu Lan sẽ quăng hắn mất...

An Lâm: "..."

Tuyết Trảm Thiên hoảng sợ nhìn An Lâm, không phải là chủ nhân điên rồi đấy chứ?

"Hệ thống... Mẹ kiếp!" Viền mắt An Lâm đỏ bừng, lại chửi ầm lên lần nữa.

Nghĩ như vậy hắn không khỏi nước mắt chứa chan.

An Lâm chửi ầm lên.

Còn nữa, phép tính mười nhân mười, một trăm nhân một trăm này sao lại tính quen thuộc như thế chứ?

Có phải lần sau sẽ là phép tính bình phương không?

An Lâm tức đến mức giận sôi lên, toàn thân run rẩy.

An Lâm xám mặt lại: "Tôi không nói cậu."

Nếu coi những miếng tinh nguyên thế giới này là linh thạch thì chính là một trăm triệu miếng đấy!

Nhìn thấy nhiệm vụ của hệ thống, hai mắt An Lâm tối sầm lại. Thu thập một trăm miếng tinh nguyên thế giới màu vàng... Mẹ kiếp, ở đâu ra lắm tinh nguyên thế giới như vậy cho hắn thu với chả thập chứ!

Chỗ này ngoài hắn ta ra, còn có người khác sao?

Qua một lúc lâu, An Lâm mới dẹp bớt cảm xúc lại, thả thần thức vào thiết bị lưu trữ không gian của Xích Điểu.

Có oán giận cũng vô ích, bây giờ việc duy nhất có thể làm chính là nghĩ mọi cách để tìm tinh nguyên thế giới màu vàng!

Trước kia, hắn còn nhìn thấy một tấm bản đồ cực lớn trong đống hỗn tạp.

Bây giờ, hắn lấy tấm bản đồ kia từ trong không gian lưu trữ và cẩn thận tỉ mỉ.

Một lúc sau, trên mặt hắn hiện lên nụ cười mừng rỡ.

Đây chính là bản đồ của ngoại vực Tinh Hư.

Trước kia An Lâm không hề có bản đồ của ngoại vực Tinh Hư.

Dù sao nơi hắn đến cũng là Cổ Thần Vực, không rảnh đi nghiên cứu một tấm bản đồ không liên quan chút nào.

Cũng chính vì vậy, khi hắn phát hiện mình đã tới ngoại vực Tinh Hư bèn ngẩn người ra...

An Lâm tiếp tục bay, lại thêm một tiếng nữa, hắn phát hiện cỏ tím trên mặt đất đã có dấu hiệu khô héo.

May thay trên trời vẫn có sao để chỉ phương hướng, nếu không sẽ thật sự lạc đường ở thảo nguyên rộng lớn mịt mờ này.

Bản đồ kia không ký hiệu tỷ lệ xích, cho nên An Lâm cũng không biết thảo nguyên nào lớn bao nhiêu, chỉ biết nó là một địa vực đặc thù của Tinh Hư Ngoại Vực.

An Lâm nhìn xung quanh đều là một mảnh tím biếc, không khỏi có chút bực bội nói.

"Oa, thế này cũng quá lớn đi..."

Qua hai tiếng đồng hồ vẫn là thảo nguyên vô biên vô hạn, hoàn toàn không nhìn thấy điểm dừng.

Hắn mặc Huyễn Tinh Y xong, đang định dùng phép thuật cố định quần áo, tránh xuất hiện cục diện khó xử bị đàn ông của Hắc Vũ Tộc phát hiện như lúc trước.

"Ấy? Là cảm giác của mình bị sai sao, sao lại cảm thấy túi như bị phồng nên nhỉ..." An Lâm nhìn túi của mình, tò mò chớp chớp mắt hai cái.

"Không phải là ảo giác, nó đã chen đến chỗ tôi rồi!" Tuyết Trảm Thiên trong ngực kháng nghị lại.

An Lâm lôi quả cầu bạc trong túi ra, trên mặt có vẻ kinh ngạc: "Đúng thật là... lớn!"

Vốn dĩ đường kính của quả cầu bạc chỉ có ba centimet, bây giờ đã lớn khoảng mười centimet rồi.

"Tên lừa gạt này, còn nói tinh linh không phải là động vật đẻ trứng! Trứng đã lớn thế này rồi!" Tuyết Trảm Thiên kháng nghị nói.

An Lâm: "..."

An Lâm không còn gì để nói, không thể làm gì khác hơn là bỏ quả cầu bạc này vào một cái túi lớn hơn, lúc này mới bắt đầu chạy đi.

Thảo nguyên Tím vô cùng rộng lớn, An Lâm không ngừng bay, phong cảnh ngoài cỏ vẫn chỉ là cỏ.

Để không làm thái giám một vạn năm, hắn nhất định phải phấn đấu!

An Lâm nhìn bản đồ, quyết định cuối cùng là đi tới núi Bạch Ngọc trước, không vì điều gì khác, chỉ là vì tinh nguyên thế giới!

"Bản đồ định vị ngôi sao màu đỏ sáng nhất kia ở phía bắc, bây giờ chúng ta đang ở thảo nguyên Tím... Nó nằm ở phía tây của chín mảng lớn trong ngoại vực Tinh Hư, xa hơn nữa chính là biển đen, phía bắc chính là núi Bạch Ngọc, xác suất tinh nguyên thế giới xuất hiện ở núi Bạch Ngọc là rất cao, có điều có ngọc thú lui tới, vô cùng nguy hiểm..."

Các loại địa vực và những nguy hiểm tiềm tàng trong đó đều được đánh dấu, tuy không phải tường tận tuyệt đối, nhưng cũng có thể khiến hắn có một hình dung mơ hồ đối với địa vực Tinh Hư.

Địa hình mà tấm bản đồ này vẽ chính là do nhà thám hiểm của quốc gia cổ đại Thiên Vũ phác họa.

Bây giờ, tấm bản đồ này đến thật đúng lúc, chẳng khác nào buồn ngủ gặp manh chiếu, đã giải quyết được chuyện cấp bách của hắn.

Màu tím tươi đẹp dần dần ảm đạm, những nếp nhăn khô héo bày ra một dáng vẻ vô tái nhợt không màu sắc.

Từ khi hắn luyện thành cơ thể ban đầu của Chiến Thần đã cảm nhận cao hơn một tầng đối với sinh mạng, vì vậy cũng có thể cảm nhận được sức sống của những cỏ tím này đang bị lực lượng nào đó cướp đoạt, mà phương hướng lưu động của lực lượng cướp đoạt sinh mệnh đó chính là hướng đông bắc!

An Lâm do dự một lát vẫn quyết định tiến lên phía trước tìm kết quả.

Để an toàn, hắn tăng thêm một vài thuật pháp bí mật cho mình và Tuyết Trảm Thiên, lúc này mới đáp xuống mặt đất, cẩn thận tỉ mỉ chạy về phía trước.

Càng đến gần trung tâm sinh mệnh di chuyển về, cỏ tím trên mặt đất càng khô héo.

Cứ như vậy, khoảng một trăm dặm, mặt đất đã biến đổi đến mức hoang vu.

Chẳng lẽ có bảo vật gì lạ xuất hiện sao? An Lâm có chút kích động.

Nếu vậy thì, thứ có thể gây ra một loạt thay đổi to lớn như vậy cũng có nguồn căn không đơn giản, khung cảnh yên tĩnh như thế không giống như dáng vẻ những năng lượng lớn đánh lộn lẫn nhau.

Vậy thì... khả năng là bảo vật gây nên sự biến đổi lại càng lớn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận