Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2252: Cảm ơn người khổng lồ An Lâm

Tòa thành trung tâm cử hành nghi thức ăn mừng long trọng.

Hoan nghênh Thánh nữ trước kia về nhà.

Đề Na vẫn là cực kỳ được dân chúng hoan nghênh, dung mạo xuất trần xinh đẹp kia, lại càng đạt được vô số lời ca ngợi và hãi than của dân chúng.

Bất kể là thế giới nào thì cũng đều xem mặt.

Cáp Thụy Tư nhìn Đề Na, trước kia cũng là vóc dáng như mình, bây giờ thì đã to hớp gấp mười mấy lần, không nhịn được tò mò hỏi: "Thánh nữ đại nhân, làm sao mà ngài lại trở nên to lớn như vậy?"

"Bởi vì ta trưởng thành nha. " Đề Na lên tiếng trả lời.

Cáp Thụy Tư: "? ? ?"

"Thánh nữ đại nhân, ngài đi đến tân thế giới, rốt cuộc tân thế giới là như thế nào? Thật sự có tân thế giới sao? " Mạn Đức Nhĩ càng thêm tò mò hỏi.

"Đây là. . . " Mỹ Lạc Đế trừng lớn đôi mắt đẹp, kinh hô, "Đây là thánh khí! Không. . . So với thánh khí còn lợi hại hơn, rốt cuộc đây là cái bảo vật gì? !"

Nhớ ngày đó, Đề Na đã từng bị tài bảo của An Lâm lóa sáng mù mắt. Nhưng bây giờ, cô đã là phú bà có được cả một thế giới rồi, cô cũng đã có thể hào phóng tiện tay đưa ra tiên khí mà không phải đau lòng rồi.

"Ngươi còn không biết xấu hổ mà nói ta, không nói tiếng nào đã rời đi hơn một trăm năm. " Mỹ Lạc Đế có chút oán niệm liếc mắt nhìn Đề Na một cái, bỏ lại đế quốc cho nàng, chính mình lại chạy đi sung sướng lâu như thế, đường muội tỏ vẻ rất hâm mộ cũng rất tủi thân.

Thánh khí trong mắt các nàng thật ra thì chỉ là linh khí ở đại lục Thái Sơ trong.

Đường muội của Đề Na, cũng chính là Thánh nữ hiện tại, Mỹ Lạc Đế, lại càng nghe đến mức xuất thần, tràn đầy hâm mộ nói: "Thật lợi hại. . . Thì ra là cái thế giới này lớn như vậy a. . . Ta cũng muốn đi xem. . ."

Hiển nhiên Đề Na cũng sẽ không bạc đãi hai vị lão tướng trung thành này, chia ra ban cho bọn hắn mỗi người một kiện tiên khí bình thường, khiến cho bọn họ cũng cảm động đến rơi nước mắt, kích động vạn phần.

"Có nhâ, hơn nữa tân thế giới còn rất rất lớn, lớn đến mức các ngươi không cách nào tưởng tượng, một tòa thành lớn của bọn họ, còn lớn hơn toàn bộ đại lục của chúng ta . . Nơi đó cũng rất nhiều động vật, có cao hơn mười trượng, cũng có thần thú cao tận mấy vạn trượng. . . " Đề Na miêu tả về tân thế giới.

"Cảm ơn tỷ, Đề Na tỷ đúng là tốt nhất ! ! !" Mỹ Lạc Đế lộ vẻ mừng rỡ như điên mà nhận lấy Tam Tiên Đạo Hoa, oán niệm nho nhỏ trong lòng lập tức tan thành mây khói.

Đề Na cười xoa đầu tiểu tinh linh kia, nói: "Có thể nha, chờ ngươi tìm được người nối nghiệp hợp cách, tỷ tỷ liền dẫn ngươi đi đến tân thế giới mở mang kiến thức!"

Các cường giả đều nghe rất nhập thần.

"Đây là tiên khí, tiên khí cao cấp Tam Tiên Đạo Hoa, có thể co duỗi tự nhiên, uy lực biến hóa khôn lường, ngươi dùng cũng thích hợp, lấy để làm phòng thân đi. " Đề Na cực kỳ phóng khoáng nói.

Đề Na biến thành tiểu tinh linh nho nhỏ, bắt đầu rảo bước ở tòa thành trung tâm.

"Được rồi, đừng nóng giận, tỷ tỷ mang thứ tốt về cho ngươi. " Trên bàn tay của Đề Na xuất hiện một cái châm cài tóc có ba đóa hoa, nó phóng thích ra dao động năng lượng cực kỳ kinh người.

An Lâm vì thuận tiện, cũng biến thành kích thước giống như Đề Na.

Cáp Thụy Tư và Mạn Đức Nhĩ cũng rất hâm mộ, đôi mắt đều mở thật to.

Vũ khí vượt xa thường quy, có thể làm cho thực lực của bọn họ tăng nhiều, bảo vệ cái thế giới này tốt hơn, thế nên hết thảy đều là đáng giá.

Mua mấy bộ quần áo.

An Lâm nghênh đón bữa tiệc thị giác lớn.

Vẫn là dáng vẻ xưa kia.

"Đây là tiệm bán quần áo lớn nhất tòa thành trung tâm, rất nhiều quần áo của tiểu Na trước kia đều mua ở đây đấy. " Đề Na rất vui vẻ, kéo An Lâm đi vào tiệm thử quần áo.

Đề Na ngẩng đầu, hơi híp mắt, ánh mắt trong trẻo vô cùng, giống như chứa ảnh ngược của toàn bộ thế giới.

"Đây là cửa hàng mà tôi thích nhất, món ngọt ở đây rất ngon, không nghĩ tới bây giờ vẫn còn mở. " Đề Na kéo An Lâm đi vào cửa hàng bán đồ ngọt.

"Ừ. . . " Đề Na mím môi, nhìn lên bầu trời, trong đôi mắt đã lóng lánh nước nước mắt.

An Lâm có phần đắc ý: "Thế nên a, An Lâm tôi cũng không lừa cô, phàm là chuyện tôi đã hứa hẹn, tôi nhất định sẽ thực hiện, không sai chứ?"

"Là anh khiến cho sinh mệnh của tôi trở nên càng thêm phấn khích, càng thêm mạnh mẽ. Nếu như không phải nhờ có anh, thì chắc chắn là tôi vẫn đang còn ở cái địa phương nhỏ bé này, làm một thánh nữ ngây ngô chưa trải sự đời, tựa như ếch ngồi đáy giếng?"

Các loại quần hoa, váy lụa trắng, bộ đồ cỏ lá, bất kể là quần áo tục khí hay là tinh xảo, phối hợp với giá trị nhan sắc của tiểu tinh linh kia, đều vô cùng hoàn mỹ.

"Khi đó, tôi cho là toàn bộ thế giới chỉ lớn thế này thôi, tôi cho rằng cái thế giới này, chỉ có từng đó cảnh tượng . . ."

Đề Na nắm tay An Lâm, đứng trong ánh nắng sáng rỡ, rảo bước trên nền đá xanh đi về phía đạo trường.

"Là nhờ người khổng lồ An Lâm anh, mới khiến tôi được kiến thức rất nhiều phong cảnh khác biệt, được kiến thức rất nhiều cảnh tượng làm cho người ta sợ hãi than vừa rung động ở cái thế giới này."

Khí chất linh động và vẻ hoàn mỹ tự nhiên của Đề Na, ở cả đại lục Thái Sơ cũng tìm không được cái tiên tử thứ hai có thể sánh ngang, bất kể có nhìn như thế nào, mặc bộ quần áo gì, cũng cho hắn một loại cảm giác như tắm gió xuân.

Bất kể đã qua bao lâu.

Tựa như một bức ảnh cũ.

Đề Na và An Lâm lại tới đạo trường, rồi giáo đường, đi tới ngôi nhà củatiểu Na trước kia, nhớ lại tất cả những gì đã từng trải qua.

"Ơ kìa, tiểu Na, sao cô lại khóc?"

"Không có. . . Không có. . . Chỉ là khó khăn lắm mới được về nhà một chuyến, thế nên là . . ."

"Haha, không nghĩ tới tiểu Na cũng là người cảm tính như thế."

An Lâm và Đề Na đi một đường, cuối cùng cùng ăn một bữa cơm với những người bạn thân mến ở nơi đây, sau đó lại vội vã cáo biệt nơi này.

Đại chiến còn chưa kết thúc.

Trải qua thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, bọn họ lại phải tiếp tục lao tới chiến trường!

Thiên Đạo ở cổ vực Thái Sơ vẫn còn đang trong quá trình sụp đổ và hủy diệt.

An Lâm quyết không thể để cho đại lục Thái Sơ lặp lại bi kịch của cổ vực Thái Sơ.

Bọn họ bay ra khỏi kết giới của cái thế giới nhỏ bé kia, An Lâm không yên lòng, lại tạo thêm một cái kết giới hắc ám bao bên ngoài, Đề Na cũng tăng thêm một cái kết giới kính thần, gia cố phòng ngự của cái thế giới này gấp mấy chục lần, lúc này mới yên tâm rời đi.

Hai người lướt qua vết rách phóng ra loạn lưu hỗn độn kinh khủng trên bầu trời, lấy phương thức cực kỳ mạnh mẽ, dựa theo tọa tiêu mà Thiên Đình cho, một đường xé mở hỗn độn, vượt qua hàng rào hai giới, an toàn trở lại đại lục Thái Sơ!

An Lâm vừa trở về đại lục Thái Sơ, liền liên lạc với Tử Vi Đại Đế, hỏi thăm tình trạng đại lục gần đây. Tử Vi Đại Đế nói mấy ngày qua không có chuyện gì phát sinh, thỉnh thoảng có một chút ma sát nhỏ, nhưng bất kể là Sinh Mệnh Thiên Không Đại Dương, hay là Quang Minh, đều không ra tay.

Điều này làm cho An Lâm cuối cùng cũng được thở phào nhẹ nhõm.

Thử nghĩ cũng hiểu.

Hắn mới rời đi vài ngày mà thôi.

Đại quyết chiến không thể lại bộc phát nhanh như vậy.

Phải biết rằng, mấy vị thiên thần quyền hành chí cao kia, sau khi trải qua trận đánh ở biển Bạch Quỳnh lúc trước, một cái thế giới bạo, hai đạo bản thể cuối cùng bạo, đến bây giờ hẳn là vẫn chưa thể thoát khỏi dư âm đâu. Thiên Thần Quang Minh liền càng không cần phải nói, bị thương nặng như vậy, nhất định phải nghỉ ngơi lấy sức rồi.

Thương thế của An Lâm và Đề Na cũng đã khôi phục được phần nào.

Cũng không biết, thương thế của Thiên Thần Quang Minh đã khôi phục hết chưa?

Có thể nhân cơ hội đánh lén một lượt không đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận