Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1161: Rơi vào trong một cái khí hải giả

Tiêu Đồ như phát điên lao về phía Bảo Phật Tà Long vừa mới đè bẹp ông xuống đất.

"Ông mày trời sinh ghét nhất chính là bị một con rồng khác đè xuống đất, mày đúng là muốn chết rồi đấy!"

Từng mũi kiếm vào hình thành từ thần đạo vô cùng bén nhọn, đâm xuyên qua thân thể Tiêu Đồ, nhưng hiển nhiên Tiêu Đồ hoàn toàn không sợ hãi, ông vẫn cứ điên cuồng lao tới gần bên cạnh Bảo Phật Tà Long, như một tia chớp đen, ngay khi tới gần, thân thể ông nhanh chóng cuộn lên!

Thân thể đen thùi khổng lồ, lập tức quấn chặt lấy thân thể con rồng vàng kia, sức mạnh khổng lồ nghiền ép, như muốn nghiền thân thể của con rồng vàng nọ thành thịt nát.

"Bàn Nhược Kim Ngôn!" Bảo Phật Tà Long cố nén đau đớn, mở miệng hô to.

Trong miệng nó bắt đầu ngâm nga những ngôn ngữ huyền diệu.

Ngay sau đó, Tiêu Đồ đột nhiên cảm thấy người mình muốn nhũn ra, cảm giác buồn nôn, rét lạnh này y như bị trúng độc.

Những ngôn ngữ đó đã tự hình thành một lời nguyền rủa không thể nhìn thấy!

Chẳng qua trong tiếng kêu rên của Tiêu Đồ còn ẩn chứa ý cười sung sướng: "Ha ha ha cảm thấy thế nào? Có phải vừa muốn chết muốn sống luôn không hả?"

Lại một vụ nổ năng lượng đáng sợ nữa xảy ra.

Tiêu Đồ đột nhiên phát nổ, năng lượng huỷ diệt phát ra từ vụ nổ lan ra hơn mười dặm chung quanh.

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Nằm bên cạnh ông, là Bảo Phật Tà Long, toàn thân cháy đen thui, thương tích chất chồng.

"Đang đánh nhau mà chít chít méo méo cái quái gì, là một con rồng đực thì cứ trực tiếp đánh với ông đây một trận cho thật sảng khoái nào!" Tiêu Đồ hét lớn một tiếng, toàn thân bộc phát ra ánh sáng thần thánh tối đen.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan đang đứng đằng xa điên cuồng đập Thôn Thiên Tà Long, cũng bị sóng lực của vụ nổ hất bay.

Chỉ một chốc, đất trời rung chuyển!

Ánh sáng thần thánh kia đột nhiên rút cả vào trong người ông, ngay sau đó ầm một tiếng nổ tung!

"Nổ thêm lần nữa nhé!"

Vết thương trên người Tiêu Đồ đang lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy khép lại, ông xoay người ngồi dậy, nhe răng mỉm cười, trả lời nó: "Phải làm mày thất vọng rồi, thứ ông mày tu luyện chính là đạo thuật Bất Tử Bất Diệt, cho nên mấy kiểu tự bạo như vậy, có lẽ mày chết chắc luôn, nhưng tao thì sẽ không chết đâu!"

Ở trung tâm vụ nổ, Bảo Phật Tà Long và Tiêu Đồ đều kêu rên thảm thiết.

"Nổ thêm lần nữa nhé!"

Tiêu Đồ toàn thân máu me bê bết nằm dài trên đất, bị nổ tơi hơi thở mong manh, nhưng mặt thì vẫn treo lên nụ cười sung sướng.

Bảo Phật Tà Long đang run rẩy, nó gian nan mở miệng: "Mày đúng là đồ điên, mày không muốn sống nữa hả?"

Vừa nói chuyện, hai người lại vừa tập trung đánh Thôn Thiên Tà Long.

"Xem ra trận chiến phía tiền bối Tiêu Đồ cực kì thuận lợi, chúng ta cũng phải tăng tốc bên này thôi!" An Lâm nhìn sang bên Tiêu Đồ, rồi quay lại nói với Hứa Tiểu Lan.

Cái miệng khổng lồ của nó chiếm cứ gần một phần hai thân thể nó, vòm miệng đen ngòm sâu hoắm, như một cái lỗ đen không đáy có thể cắn nuốt mọi thứ, một lực hút đáng sợ toát ra từ đó.

Ầm ầm!

Dù sao đó cũng là thuật pháp ẩn chứa sức mạnh thần đạo của Thôn Thiên Tà Long, đương nhiên Hứa Tiểu Lan không dễ dàng tránh thoát được rồi.

Bảo Phật Tà Long: "..."

Thuật Thần Tham!

Trên trán An Lâm xuất hiện hoa văn hình con mắt màu vàng, ánh sáng vàng toả ra từ con mắt đó bao trùm lên thân thể Thôn Thiên Tà Long.

Ngay sau đó, một cái bóng trắng lướt qua bên cạnh người cô, giành trước chặn ngang trước mặt Thôn Thiên Tà Long.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa lại bùng nổ thêm một lần nữa.

Hấp Tinh Đại Pháp là chiêu thức đắc ý nhất của Thôn Thiên Tà Long, nó có thể hút sinh linh trong mục tiêu vào trong thế giới nhỏ trong cơ thể, chậm rãi tiêu hoá đối phương, biến đối phương thành năng lượng, sau đó chuyển hoá thành năng lượng cung cấp bồi bổ cho nó!

Chỉ một thoáng, không gian trước miệng nó hình thành một không gian phễu. Mọi thứ trong phạm vi gần đó từ không khí, mặt đất, cho tới động vật, thảm thực vật, bùn đất, nham thạch đều bị nó hút hết vào trong miệng.

Hứa Tiểu Lan hét to một tiếng, cô bị sức hút đáng sợ của Hấp Tinh Đại Pháp kéo đi, sắp bị cái miệng khổng lồ đó nuốt trọn.

Hứa Tiểu Lan trợn mắt khinh thường, nói: "Tiền bối Tiêu Đồ tự nổ năng lượng tới sắp chết luôn rồi, anh còn bảo là thuận lợi á?"

Thôn Thiên Tà Long quyết định liều mạng, nó đột nhiên mở cái miệng khổng lồ của mình ra.

"Gào! Hấp Tinh Đại Pháp!"

Thôn Thiên Tà Long giờ cũng đang nếm trải nỗi đau vì tội khinh địch của mình, giờ nó đang bị Hứa Tiểu Lan và An Lâm đè ra đập điên cuồng, không cẩn thận bị đánh thành trọng thương luôn.

Cũng may mà lúc Thôn Thiên Tà Long dùng chiêu thức này, nó đã hô tên chiêu thức lên, nên An Lâm đã lập tức tìm được thuật pháp này trong kho thuật pháp vô cùng phong phú của mình!

Một khắc này Thôn Thiên Tà Long cảm giác được hình như mình đã mất đi cái gì đó.

Lực hút mãnh liệt kia lập tức biến mất không còn.

Miệng Thôn Thiên Tà Long vẫn còn mở rộng, nhưng lại không thể hút bất kì thứ gì vào nữa.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan trôi nổi trước cái miệng khổng lồ của Thôn Thiên Tà Long, im lặng nhìn chằm chằm nó.

Bầu không khí lúc này khá là xấu hổ.

An Lâm xem thử Hấp Tinh Đại Pháp, chợt nhận ra thuật pháp này hoàn toàn không hề khó học chút nào.

Bởi vì muốn sử dụng thuật pháp này, ngoại trừ thực lực, thì chỉ cần trong cơ thể có một không gian nữa là được.

Đồng thời hắn cũng phát hiện, bản thân hắn thậm chí có cũng có tư cách sử dụng thuật pháp đó.

"Gào!" Thôn Thiên Tà Long thét lên thảm thiết.

Ngay lúc này, đột nhiên có một ngọn Kim Hư Lôi màu sắc rực rỡ giáng xuống, trực tiếp đập nát sức mạnh thần đạo của nó, đâm xuyên qua thân thể nó luôn!

Nó hét lớn một tiếng, sức mạnh thần đạo ẩn chứa sự cắn nuốt và huỷ diệt bộc phát ra, nó muốn huỷ diệt hết thảy chỗ này, khiến An Lâm không cách nào chịu nổi, tới lúc đó hắn không muốn thả cũng phải thả nó ra thôi!

"Ha hả, chẳng lẽ mày nghĩ nhốt tao vào trong tay thì coi như xong chuyện rồi à? Hôm nay tao phải xốc nguyên cái khí hải này của mày lên, cắt đứt đạo căn của mày luôn!"

Thôn Thiên Tà Long nhìn cả một biển nguyên khí trắng xoá, ngớ ra một lúc mới kịp phản ứng lại, nó tức tối la to một tiếng: "An Lâm, mày dám ăn cắp thuật pháp của tao, mày có nghĩ tới hậu quả chưa hả?"

Bên trong khí hải.

Hứa Tiểu Lan đứng bên cạnh nhìn cảnh này, trợn mắt há mồm hỏi: "Sao, sao anh dám nuốt một con rồng kinh tởm như vậy vào trong bụng hả?!"

An Lâm: " "

Nuốt một con rồng vào trong bụng, nó đẹp hay xấu quan trọng lắm à?

Cái thế giới chỉ biết nhìn mặt đáng ghét này.

Mặt mũi xấu xỉ, tới bị nuốt vào trong bụng còn bị ghét bỏ nữa kìa!

May mà hắn có gương mặt đẹp trai đấy!

"Thuật pháp này không phải nuốt đối phương vào trong bụng, mà là nuốt vào trong không gian bên trong cơ thể cơ." An Lâm giải thích.

"Không gian bên trong?" Hứa Tiểu Lan nghiêng đầu ngẫm nghĩ một lúc, mới hỏi lại: "Anh đang nói khí hải phải không?"

An Lâm cười nói: "Không sai! Tiếp theo ấy à, anh muốn đập chết con rồng ngu ngốc này trong khí hải của mình!"

An Lâm ợ lên một cái.

"Ực... "

Mọi chuyện xảy ra cực kì nhanh, vả lại An Lâm còn đang đứng trước mặt Thôn Thiên Tà Long, khoảng cách tiếp xúc giữa cả hai gần như là không có, cho nên Thôn Thiên Tà Long chưa kịp phản ứng lại thì đã bị An Lâm nuốt trọn vào bụng.

Nó kêu thảm một tiếng, thân thể to lớn của nó bị một lốc xoáy không gian bao vây, toàn thân không ngừng vặn vẹo thu nhỏ lại, bay vào trong miệng An Lâm, cuối cùng chui tuột vào trong bụng của hắn luôn.

Thôn Thiên Tà Long chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra luôn: "Sao lại thế này, sao mày lại có thể làm như vậy được chứ, gào!"

Gần như không hề chần chừ một phút nào, An Lâm lập tức mở miệng mình ra, sử dụng Hấp Tinh Đại Pháp!

Ngọn sấm sét kia cực kì đáng sợ, đó không chỉ là một ngọn Kim Hư Lôi bình thường, mà tựa như ngọn sét kia sinh ra cùng với trời đất, ẩn chứa đại đạo của trời đất, là bổn nguyên của Kim Hư Lôi!

Trong lòng Thôn Thiên Tà Long vô cùng hoảng sợ, nó chuyển mắt nhìn về hướng đòn tấn công phát ra, sắc mặt lập tức thay đổi, trong không khác gì thấy quỷ, nó thất thanh la lên: "Cái thứ quỷ quái gì vậy?!"

Bên trong khí hải của một người thậm chí còn có cả một đứa trẻ màu vàng nữa kìa!

Cảnh này, đã làm đảo điên nhận thức của Thôn Thiên Tà Long.

Đúng vậy, thứ vừa tấn công Thôn Thiên Tà Long chính là một thằng bé giống y hệt An Lâm, An Kỳ Lân!

An Kỳ Lân chính là một sinh vật thần kỳ tới cả thiên lôi nó còn có thể sinh ra cộng minh, thì sấm sét nó tạo ra có thể nào lại là thứ đơn giản? Nó mặc vào bộ đồ áo ngắn quần đùi của Huyết Ngọc Kỳ Lân, hấp thu hết mấy đợt thiên lôi, sức mạnh sấm sét của nó còn đáng sợ hơn gấp mấy quần sức mạnh thiên lôi mà An Lâm dùng hết sức để tạo thành đấy!

Cái khác thì không nói, chứ phá vỡ sức mạnh thần đạo của đại năng gì đó, nó làm không có chút áp lực nào luôn nhé.

An Kỳ Lân hiển nhiên không hài lòng với lời chào hỏi của Thôn Thiên Tà Long, nó "ô ô a a" tức giận nói một lúc, thì trực tiếp đánh về phía Thôn Thiên Tà Long.

Thôn Thiên Tà Long là con rồng hung ác, chỉ trong một thời gian ngắn, sau khi tiếp nhận chuyện trong khí hải có một đứa trẻ màu vàng, nó lập tức thét một tiếng thật to, lao về phía An Kỳ Lân: "Mặc kệ mày là ai thì đều phải chết cho tao!"

Nhưng mà đúng lúc này, thánh hoả ẩn chứa sức mạnh của thánh thú chu tước, đột nhiên đổ từ trên đỉnh đầu nó đổ xuống, đốt cháy toàn bộ thân thể của nó luôn

Thôn Thiên Tà Long toàn thân đều bị cháy đen, người run lên bần bật không cách nào dừng lại.

Nó có chút mờ mịt ngẩng đầu lên, nhìn thấy con hoả diễm chu tước đang bay vô cùng cao trên bầu trời, hốc mắt hơi ướt: "Con mẹ nó, cái này rốt cuộc là cái quái gì vậy?"

Nào là đứa bé màu vàng, nào là là hoả diễm chu tước.

Nó chắc chắc đã chui vào một cái khí hải giả rồi đúng không, đúng không?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận