Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1397: Tu vi của nhóm thú sủng đột nhiên tăng mạnh

Vẻ mặt An Lâm chán chường mà ngồi trên đồng cỏ, ánh sáng màu vàng từ trên trời giáng xuống, phủ lấy toàn thân hắn, nhưng không khiến hắn cảm nhận được chút ấm áp nào...

Đúng vậy, từ khi trống rỗng trong lòng hắn được lấp đầy xong, cũng không có cảm giác gì kỳ lạ, dường như tất cả chuyện xảy ra trước mặt, hắn đều không thèm quan tâm đến nữa.

"Ôi..." An Lâm thở dài một hơi, lấy ra linh quả im lặng gặm gặm, sau đó bắt đầu hò hét trợ uy: "Đại Bạch, Tiểu Hồng, Tiểu Cốt, cố lên, đột phá! Tranh thủ một hơi đột phát đến cảnh giới Hợp Đạo, thậm chí trở thành thần Sáng Thế!"

Đại Bạch, Tiểu Cốt, Tiểu Hồng: "..."

Coi như là cổ vũ cố lên, cũng có thể cổ vũ đáng tin một chút, thành ý một chút được không?

An Lâm vẫn đang tiếp tục kêu gào cố lên, mặc dù mình không có cơ hội đột phá, nhưng nhìn thấy cảnh giới của thú sủng của mình tăng lên, với tư cách chủ nhân, hắn vẫn rất vui mừng.

Biến đổi của thế giới vẫn đang kéo dài.

Lãnh thổ của thế giới Thần Kính nhanh chóng mở rộng, linh vận và nguyên khí tăng lên dữ dội, các loại dị biến trong trời đất bắt đầu xuất hiện, thiên tài địa bảo, hung thú kỳ dị, bí cảnh quỷ quyệt, mọc ra tầng tầng lớp lớp.

Từng mảnh vỡ bắt đầu nổ tung.

Chúng nó chính là tổ tiên của mười tộc bảo vệ biên giới đông đúc ở trong vùng đất này! Chúng nó hình thành nửa phong ấn, bị đá niêm phong, trải qua thời gian dài vô tận, chứng kiến thay đổi thương hải tang điền, bây giờ dựa vào việc thế giới tăng cấp mới phá đá mà ra.

"Trời ơi... Thật là đẹp..."

Chúng nó là khởi nguồn của Sáng Thế, tồn tại ở trong thế giới này, bởi vì thực lực quá mạnh mẽ, vì để thế giới ổn định nên mới ngủ say cho đến bây giờ.

"Mau nhìn, pho tượng tổ tiên của chúng ta đang phát sáng!"

Chúng nó chứng kiến biến đổi và phát triển của toàn bộ thế giới, thời gian lâu như vậy, coi như một con lợn, cũng có thể thành tinh, làm sao chúng nó không có một chút lĩnh ngộ chứ?

Rất nhiều cường giả Hóa Thần đỉnh phong cùng nhau đột phá, là hiện tượng thịnh vượng nhất của thế giới Thần Kính.

Hồng Vũ Cơ của tộc Linh Ngư, Quế Ôn Tế Tư của tộc Thiên Quy, Ngao Thần của Long tộc, Long Nham Lĩnh Chủ của tộc Thạch Thông, Hoa Dạ Vương của tộc Hắc Vũ, Ô Triết Thánh Vương của tộc Thánh Vũ, Mộng Linh Xà của tộc Xà Linh, Kiếm Tước Tiên của tộc Chu Tước, Độc Ma Thần của tộc Chân Ma, chín vị đại năng Phản Hư, đồng thời xuất hiện tại thế gian!

"Ah! Nứt rồi, thực sự nứt rồi!'

Pho tượng tổ tiên mà bọn họ cung phụng, cũng bắt đầu xuất hiện vết nứt nhỏ...

Thần quang xua đi bụi mù, từng sinh linh mạnh mẽ có khí tức vô cùng cuồn cuộn từ trong thần quang đi ra.

Có khi là Phản Hư sơ kỳ độ kiếp lên Phản Hư trung kỳ.

"Ầm ầm!"

Cũng có lĩnh ngộ Thần Đạo thuộc về mình, trực tiếp độ kiếp đến Phản Hư hậu kỳ!

Trên trời cao, ánh sáng màu vàng bao phủ khắp người chúng.

Từng người lĩnh ngộ, ở dưới việc tăng thêm sự chúc phúc của trời, mấy vị đại năng Phản Hư cũng bắt đầu độ kiếp rồi.

"Tôi cảm thấy toàn thân của tôi đều tràn đầy lực lượng! Gâu!!!"

Khu vực trung tâm của đại lục Thần Kính.

Tiểu Cốt từ Phản Hư sơ kỳ đỉnh phong, thấn thăng lên thành Phản Hư trung kỳ đỉnh phong!

Những đám mây độ kiếp phủ dày đặc toàn bộ đất trời.

Nếu như người bình thường biết được, trong một ngày Tiểu Hồng có thể đột phá hai cảnh giới một nhỏ một lớn, không chừng sẽ bị dọa sợ, đây quả thực là bật hack cũng không thể trâu bò được đến vậy!

Ầm ầm...

"Chúc mừng các ngươi, nếu như tiên đan củng cố cảnh giới không đủ, cứ việc đến chỗ của tôi lấy." An Lâm vẻ mặt hào phóng mà mở miệng nói.

Mở chúc phúc của nữ thần Sáng Thế, mang cơ duyên có thể tăng cấp của một bộ phận của thế giới, trực tiếp chuyển dời lên trên mấy con thú sủng này, loại thao tác này không thể nói là không ăn gian.

Ồ... không đúng, không phải tất cả bọn họ đều đang bật hack sao?

Đây là thế giới Thần Kính, là ngày bận rộn nhất của sấm sét Kim Hư.

"Ơ kìa, đừng chạy loạn khắp nơi, vừa mới tấn thăng xong, nên ca ngợi mặt trời!" Tiểu Hồng lắc lắc cái đầu đỏ rực, nũng nịu mà mở miệng nói.

Trước đột phá và sau đột phá nhìn cô cũng không có gì thay đổi, dù sao cũng đều là trồng trên mặt đất, giống như cá ướp muối mà phơi nắng.

Nhưng An Lâm biết, Tiểu Hồng mới là sinh linh đột phá cảnh giới khủng bố nhất, đầu tiên là từ Hóa Thần trung kỳ, bước thêm một cảnh giới nhỏ đến Hóa Thần hậu kỳ, sau đó lại vượt qua một cảnh giới lớn, độ lôi kiếp Kim Hư, vọt lên cảnh giới Phản Hư...

Cuối cùng thì Tiểu Hồng, Tiểu Cốt, Đại Bạch đã đột phá xong.

"Đại Bạch, đừng chạy loạn khắp nơi nữa, củng cố cảnh giới của mình thật tốt đi." Tiểu Cốt mở miệng dịu dàng nói, cô đã hóa thành nguyên thể của Cốt Ngọc Tiên Trùng, ăn một viên tiên đan, cuộn người giống như rắn vậy, đả tọa thổ nạp, củng cố cảnh giới.

Nó từ Hóa Thần sơ kỳ đỉnh phong, một hơi tăng vọt đến Hóa Thần hậu kỳ!

Đại Bạch hưng phấn mà chạy tới chạy lui, như một con khỉ: "Xèo xèo xèo" mà xé rách không khí, thân thể nhanh đến mức hóa thành từng tàn ảnh.

Làm chủ nhân, không có cách nào giúp chúng nó trong việc tu hành, chí ít cũng có thể đảm bảo chúng không phải lo áo cơm.

"Chủ nhân, cho tôi một viên tiên đan thuộc tính dương đi, vừa mới nuốt viên tiên đan kia xong, tôi cảm thấy vẫn còn thiếu một chút." Tiểu Hồng nũng nịu nói.

"Chủ nhân, tôi muốn một viên tiên đan ẩn chứa năng lượng sinh mệnh mạnh mẽ." Tiểu Cốt dịu dàng nói.

"Anh An, tôi muốn một viên tiên đan thuộc tính phong, gâu!" Đại Bạch hưng phấn nhào về phía An Lâm.

An Lâm cưng chiều cười một tiếng: "Đều có, đều có, đến đây hết đi!"

Tài nguyên liên quan đến tu hành của thú sủng, trước giờ hắn đều không hề keo kiệt.

Ánh sáng phủ kín Thương Khung, theo thời gian trôi đi mà dần dần tiêu tán.

Một cô gái quanh người tràn ngập thần quang, chậm rãi từ trên trời hạ xuống.

Cô có khuôn mặt tinh xảo không tỳ vết, dường như là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất thế gian, trên mặt mang theo nụ cười khiến người khác quên đi thế tục, ánh sáng thần thánh bao phủ toàn thân, càng lộ ra vẻ không thể xâm phạm.

"Thế nào, phúc lợi này của tôi cũng không tệ lắm phải không?" Cô gái cười nhẹ nhìn chàng trai trước mặt, cái cằm hơi giơ lên, đôi mắt sáng lấp lánh, giống như đang tranh công nhìn về phía An Lâm.

An Lâm giơ ngón tay cái lên với cô ấy.

Đại Bạch, Tiểu Hồng, Tiểu Cốt, càng hô to tuyệt vời ...

Không thể không nói, Tiểu Na khiến chúng ta cảm nhận được khoái cảm tu vi đột nhiên tăng mạnh, loại cảm giác này thật sự quá sung sướng!

Giải thích như vậy mà cũng được sao?!

An Lâm và các thú sủng đều choáng váng.

Giờ phút này cô mang hình dáng của loài người, dáng vẻ vốn đứng đầu cả nhóm, còn mang theo tươi mát cùng tự nhiên riêng biệt của tinh linh, từ các phương diện mà nói, quả thật cô là một cô gái xinh đẹp.

"Không chỉ xinh đẹp hơn, mà hơn nữa tôi nhìn không ra khí tức của nhóc rồi." An Lâm mở miệng nói.

Trong cái thế giới này, khiến cho An Lâm không cách nào cảm giác được khí tức tồn tại vô cùng ít ỏi kia.

"Hì hì, nói cho anh một tin tức tốt."

Đề Na chống tay nhỏ trên eo thon, đuôi lông mày nhếch lên, dương dương đắc ý nói: "Bây giờ Tiểu Na đã đạt tu vi Phản Hư đỉnh phong rồi nha! Đương nhiên, tu vi này không phải chỉ là của nữ thần Sáng Thế ở trong thế giới Thần Kính không gì không làm được, mà chính là của thân thể vốn có của Tiểu Na, chính là thân thể ở đại lục Thái Sư!"

An Lâm trừng lớn hai mắt, hít vào một ngụm khí lạnh.

Đại Bạch, Tiểu Hồng, Tiểu Cốt, các thú sủng đều chấn kinh không lấy lại được tinh thần.

"Không phải là nhóc mới Phản Hư sơ kỳ thôi sao? Vì sao lại thành Phản Hư đỉnh phong rồi?" Trong lòng An Lâm dấy lên sóng to gió lớn, vẻ mặt khiếp sợ nói.

"Bởi vì cấp độ của thế giới này tăng lên, sinh linh có thể tăng lên cảnh giới Phản Hư, vì vậy... tôi thân là thần Sáng Thế, nhất định phải là cảnh giới Phản Hư đỉnh phong! Nếu không phải như vậy thì thật mất mặt? Đây là phản hồi của thế giới Thần Kính đối với tôi!" Đề Na nói đầy lý lẽ.

"Có phải xinh đẹp hơn không?" Đề Na cười nhẹ nhàng hỏi.

"Tiểu Na, tôi cảm thấy nhóc cũng có gì đó không giống với trước kia." An Lâm vừa cười vừa nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận