Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 859: Phá Quân Quỷ Đế

An Lâm không nghĩ tới, Mộng Chi đã coi hắn như là một vị đại năng sâu không lường được.

Ẩn ý trong lời của Mộng Chi chính là, tôi đã giải quyết kẻ địch, không quấy rầy ngài nữa, có thể cáo từ đi trước được không?

Hứa Tiểu Lan thì vẫn cứ mơ màng mà nhìn Mộng Chi, nếu không phải là cô biết người trong lòng của Mộng Chi là cái tên Trần Thanh Hàng thích giả gái kia, chỉ sợ cô cũng sẽ xách dao tới hỏi han An Lâm một hồi, có phải hai người có chuyện bí mật gì giấu diếm cô không.

An Lâm cảm thấy chắc hẳn là Mộng Chi muốn người khác khen ngợi cô ta đi, thế nên bền dựng lên ngón cái, tán dương: "Rất tốt, cô làm được không tệ, tôi rất thưởng thức cô!"

Hứa Tiểu Lan: "..."

Mộng Chi hít thật sâu một hơi khí lạnh, làm cho mình bình tĩnh lại.

Không ngừng nhắc nhở chính mình ở trong lòng, rằng không nên xúc động, mình là Đại Tế Ti cao cao tại thượng của bộ tộc Tuyết Nữ, không cần thiết phải nhường nhịn e dè với tên con trai kia...

"Vậy không có chuyện gì thì tôi cáo từ trước." Mộng Chi nặn ra một nụ cười.

Sự lạnh lẽo đáng sợ đột nhiên bao phủ toàn thân, giống như thể tử vong đang đến gần.

Một con sông lớn màu lục dài tít tắp trải dài trên bầu trời, lan tràn tới mức vô biên vô hạn.

"Được." An Lâm gật đầu, "Vậy chúng ta..."

Tiếng ca linh hoạt kỳ ảo truyền đến, phiêu đãng ở giữa trời đất.

Ngẫm thử thì vẫn thấy rất có cảm giác thành tựu.

Âm thanh linh hoạt kỳ ảo nhưng lại ẩn chứa vô tận uy nghiêm ấy lộ ra vẻ ngạc nhiên và khó tin.

An Lâm nghe vậy thì sửng sốt, lúc này mới phản ứng tới ẩn ý trong lời của Mộng Chi.

Vô số bóng Thú Tộc mờ ảo như sóng triều nhanh chóng lao tới, tại vị trí trung tâm nhất, bốn người dê lông đen cao đến ngàn trượng đang vác một cái kiệu khổng lồ bay tới.

Hiển nhiên hắn cũng sẽ không giữ Mộng Chi lại, suy cho cùng nơi này chính là chiến trường thế lực Tuyết Nữ và thế lực giới Bỉ Ngạn, Nữ Đế và một vị đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo khác vẫn còn ở phụ cận, vì lý do an toàn, hiển nhiên là hòa khí sinh tài, bớt đi một ít xung đột thì hơn.

Oa... Thì ra là thực lực của hắn đã trâu bò đến mức ngay cả Mộng Chi cũng kiêng dè không thôi sao?

An Lâm và Hứa Tiểu Lan đồng thời cả kinh, lực lượng này rất quen thuộc, bọn họ đã từng nhìn thấy ở ngục Ác Linh Thú tại thành Bạch Hổ!

Lần này, chiếc kiệu khổng lồ kia chợt dừng lại.

Hắn còn chưa nói hết lời, trong lúc bất chợt toàn bộ thế giới biến thành hai màu đen trắng.

Đám người An Lâm đột nhiên cảm nhận được một luồng ý chí cực kì khủng bố phủ xuống.

"Hửm? Thế mà Ám Vu Quỷ Tiên lại thảm bại đến mức này?"

"Ủa... Tà Long Hỗn Độn Cốt đâu rồi?"

Rèm vải màu đen của cỗ kiệu từ từ được nhấc lên, một ngón tay đưa ra.

Trong kiệu truyền đến một tiếng hừ lạnh, màn chắn tựa như bảo thạch màu lục ngay lập tức được tạo thành.

Ầm!

Âm thanh lanh lảnh ẩn chứa uy nghiêm tối cao truyền đến: "Phá Quân Quỷ Đế, muốn chạy trốn thì mau trốn, chớ mưu toan ra tay với tiểu bối!"

Đại quân sông dài màu lục, bước tiến càng không ngừng tiến phát về phía xa.

Lúc này, bầu trời phía xa đột nhiên biến thành màu xanh trắng.

Đó chính là Ám Vu Quỷ Tiên đã chết đi.

Một tên Quỷ tộc cả người đen nhánh, nhưng không có bất kỳ hơi thở sinh mệnh nào, ngưng tụ ở bên cạnh chiếc kiệu, cúi đầu nghe theo với vẻ mặt kính cẩn.

Thoạt nhìn bọn họ rất chậm chạp, nhưng mà mỗi một giây đều có thể vượt qua trên trăm dặm, cứ như thể khoảng cách giữa sông dài màu lục, và khoảng cách giữa thế giới trắng đen không hề khác gì nhau.

Một luồng kiếm quang màu lam xoẹt ngang qua phía chân trời, khiến bầu trời biến thành một mảnh băng lam mù sương, mũi nhọn xé mở hư không, thẳng đến cỗ kiệu khổng lồ kia.

Vòng sáng màu lam vỡ vụn, Ám Vu Quỷ Tiên ở trong phong ấn, tiếng kêu thảm thiết vang tận mây xanh.

An Lâm kinh ngạc phát hiện, sự sống của Ám Vu Quỷ Tiên đang nhanh chóng tiêu tán.

"Ám Vu Quỷ Tiên, Nữ Đế đã tới, tôi cứu không được cậu, thế nên cậu hãy lấy một loại hình thức tồn tại khác cống hiến cho tôi đi." Giọng của Phá Quân Quỷ Đế lạnh nhạt vang ra từ bên trong kiệu.

Kiếm quang màu lam đâm trúng màn chắn, bộc phát ra hơn vạn luồng kiếm khí, đánh vỡ hư không trong phạm vi một ngàn thước, vô số cái bóng Thú Tộc mờ ảo kêu lên thảm thiết.

Mũi tên năng lượng màu xanh xuyên thủng hư không, tốc độ nhanh đến mức tận cùng, chợt lóe tới, ở thời điểm đám người An Lâm còn chưa kịp phản ứng, đã đâm vào Mộng Chi sở đang thi triển phong ấn Băng Thần!

Lục quang ngưng tụ ở đầu ngón tay, sau đó lục quang ngưng tụ thành mười mũi tên bắn ra!

An Lâm cảm giác ngón tay kia cứ như ẩn chứa uy năng vô tận, khiến cho hắn không thể nhúc nhích.

"Nữ Đế, mối thù Ám Vu Quỷ Tiên và Tà Long Hỗn Độn Cốt, tôi nhớ kỹ."

Lời của Phá Quân Quỷ Đế không có bất kỳ tình cảm gì, nhưng giống như dấu vết tồn tại ở trong lòng mọi người.

Đại quân thú triều chậm rãi đi xa, biến mất trong tầng mây.

Một luồng hơi thở cực kì khủng bố khác, cứ như thể sao băng chợt lóe lên phía chân trời, phá vỡ hư không, truy kích ở phía sau đại quân thú triều.

Mới đầu An Lâm rất là khẩn trương, hiện tại thì đã thở phào nhẹ nhõm.

Hoàn hảo, mục tiêu của Nữ Đế không phải là bọn hắn, nếu không thì rất phiền toái.

Thế giới đen trắng khôi phục sắc thái một lần nữa.

Lòng Mộng Chi vẫn còn đầy sợ hãi, ngước nhìn một cái bầu trời xa xăm.

Chỉ còn cách có một bước ngắn nữa thôi là cô có thể bước vào cảnh giới Hợp Đạo, nhưng mà vẫn chưa Hợp Đạo, thì chênh lệch giữa hai người lập tức tựa như khoảng cách khó có thể vượt qua.

Nữ Đế nhận ra An Lâm, trong đôi mắt đẹp chợt lóe thần quang.

An Lâm: "..."

Đông Phương Tráng Thực nheo mắt: "Miệng của cậu là quạ đen hả? Nói sợ cái gì, cái đó sẽ tới!"

Không có biện pháp, cô gái trước mặt chính là người mạnh nhất trong bộ tộc Tuyết Nữ, siêu cấp đại năng cảnh giới Hợp Đạo Băng Tuyết Nữ Đế!

Mặc dù cô không để lộ ra ngoài một chút khí thế nào, nhưng mà, tất cả mọi người tại đây đều trực tiếp bị khống chế.

Mọi người đang muốn rời đi, một cô gái khoác đế bào kim sắc, dung mạo lạnh lùng tuyệt diễm đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Mộng Chi.

Bây giờ, hắn vẫn không thể "héo", nhất định phải hùng tráng đứng lên.

Ầm! Thần hoàn màu lục hiện lên ở đỉnh đầu của hắn, dùng toàn lực thúc dục công pháp Thanh Mộc Trường Sinh tầng hai, đan lực bị tiêu hóa một cách điên cuồng, nguyên khí và lực lượng sinh mệnh tựa như sóng triều mạnh mẽ rót thẳng vào trong thân thể An Lâm.

Mộng Chi trừng lớn hai tròng mắt kim sắc, năng lực khôi phục thật sự kinh người!

Quá trình khôi phục kia của An Lâm diễn ra không tới mấy phút đồng hồ, chẳng mấy chốc thần thái của hắn đã bắt đầu sáng láng.

Một phần công hiệu là nhờ tiên đan, hơn hết là Thanh Mộc Trường Sinh tầng hai đã mang đến năng lực khôi phục và tiêu hóa cực kỳ đáng sợ.

Đông Phương Tráng Thực đi tới trước mặt An Lâm, thấp giọng nói: "Chúng ta cần phải đi rồi, Phá Quân Quỷ Đế và Thần Bức Đại Đế có quan hệ không tồi, chuyện của chúng ta, khả năng là không giấu được rồi..."

An Lâm vừa nghe, lập tức tỉnh ngộ!

Lúc trước tình hình chiến đấu quá khẩn trương, hắn cũng đã quên mất chuyện này.

Lúc này hắn gật đầu nói: "Tôi và Tuyết Nữ cũng từng có quan hệ, may mắn là Nữ Đế không để ý tới chúng ta, quả thật bây giờ chính là lúc nên rời đi."

Nhẫn không gian của An Lâm chợt lóe, một viên tiên đan lục phẩm chuyên dụng để chữa thương xuất hiện ở trong lòng bàn tay hắn, tản ra dao động kinh người. Trên mặt hắn hiện lên vẻ đau lòng, cuối cùng hắn vẫn nuốt nó vào bụng.

Không có biện pháp rồi...

Mộng Chi vẫn còn ở nơi này, uy hiếp đến từ Thần Bức Đại Đế vẫn chưa được tiêu trừ, với tình trạng hiện tại, sợ rằng mười ngày nửa tháng cũng khó mà khôi phục được.

Bây giờ tay và chân của An Lâm vẫn còn phát run, không vì nguyên nhân nào khác, bây giờ hắn đã bị Hắc Long ép khô, là cái kiểu cho dù có uống một trăm bình bổ thận cũng thể bồi bổ trở lại.

Hứa Tiểu Lan đỡ An Lâm đứng dậy.

Nếu như Phá Quân Quỷ Đế quyết tâm muốn giết cô, như vậy cho dù Nữ Đế còn ở hậu phương, khả năng cô ngã xuống ở nơi này là rất lớn.

Hình như cô còn chưa quá rõ ràng về tình huống trước mắt, cô nghiêng đầu nhìn sang cô gái bên cạnh: "Mộng Chi, cô nói cho tôi nghe xem, có chuyện gì đã xảy ra?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận