Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 893: Kiếm lời to

Ngay tại thời điểm tất cả đang reo hò.

Hao Thiên Khuyển âm thầm đi đến bên cạnh Thanh Hoa Đại Đế.

"Cậu làm gì thế?" Thanh Hoa Đại Đế trừng mắt liếc Hao Thiên Khuyển.

Hao Thiên Khuyển ở trước mặt là một sinh vật có bộ dạng người với đôi tai chó, bị Thanh Hoa Đại Đế trừng đến rụt cổ một cái, nhưng rất nhanh chóng nhìn qua đĩa đồ ăn thèm chảy nước bọt: "Đại Đế, tôi cảm thấy, ông lãng phí thức ăn như vậy vẫn là không tốt! Chúng ta phải bảo vệ môi trường mà, phải ăn hết chứ!"

Thanh Hoa Đại Đế nhìn thoáng qua hai cái đĩa, đồ ăn ngon như vậy, làm sao ông ấy có thể không ăn hết chứ?

Ông ấy cảm thấy khó hiểu nói: "Cậu đang nói gì đấy? Rõ ràng tôi đã ăn sạch sẽ rồi mà!"

Hao Thiên Khuyển chỉ chỉ cái đĩa: "Rõ ràng còn có xương gà đây, ông không ăn, vậy hãy cho tôi đi!"

Nói xong, hắn lại không kìm được mà chảy nước bọt xuống.

Dưới sự chứng kiến của hàng ngàn thần tiên ở trên cao, thành công chứng đạo đồ thần.

Ầm ầm!

Ngược lại, Thanh Hoa Đại Đế không thèm để ý đến hắn, cái tên này muốn ăn xương gà mà ông ấy đã liếm qua, nghĩ đến liền thấy buồn nôn.

Lúc này, An Lâm cười nhạt một tiếng, đột nhiên mở miệng nói: "Món ăn mới của tôi, Phượng Hoàng Chi Thương, ngày mai sẽ chính thức mở bán trên các cửa hàng mỹ thực, các vị tiền bối nếu như cảm thấy có hứng thú, cũng có thể đến tiệm nhỏ của tôi để nhâm nhi một chút nha..."

Thanh Hoa Đại Đế cười ha ha, cong ngón tay búng một cái, đống xương gà trên đĩa liền hóa thành tro bụi.

"Món ăn mới có thể đánh bại thần bếp Hồ Gia Hào, tôi vừa nhìn đã thấy rất phong thái rồi, nhưng lại không có đi sâu vào trao đổi, xem ra lúc một lần nữa bước vào cửa tiệm nhất định phải tranh thủ một lần rồi." Tăng Nghiễm Thiên Vương thản nhiên nói.

Thanh Hoa Đại Đế: "..., không cho."

Câu nói này không còn nghi ngờ gì nữa chính là một quả bom, trong nháy mắt liền châm ngòi dục vọng của chúng thần tiên.

Hao Thiên Khuyển lần nữa chết lặng, thà rằng đem xương gà hủy đi chứ không cho hắn ăn, đây là hành động gì đây? Thật là đáng hận.

"Vì sao chứ? Ôngkhông ăn, tại sao phải lãng phí?" Hao Thiên Khuyển bi phẫn rít gào lên.

Vô số thần tiên còn hồi tưởng đến điều kỳ diệu lúc nãy, còn có mùi thơm lan tỏa, thầm nghĩ nếu mà có thể giống như Thanh Hoa Đại Đế, sảng khoái hưởng thụ một lúc, thì tốt biết bao!

"Ai cũng đừng giành với tôi, nếu không tôi liền cắt đứt dây nhân duyên của các người!" Nguyệt Lão hô to.

An Lâm đánh một trận nổi tiếng rồi.

Sau đó, lão liền bị một đám tiên nhân đánh nằm bẹp rồi...

"A a a... Bạn nhỏ An Lâm thật sự là quá thấu hiểu lòng người, tôi vừa mới muốn ăn, không nghĩ đến chỉ ngày thứ hai đã liền có cơ hội này đấy..." Oánh Thảo tiên nữ trên mặt nở hoa đào.

"Phượng Hoàng Chi Thương của ngày mai, là của bảy tiên nữ chúng ta rồi! Bất kể giá cả có cao bao nhiêu, chúng ta cũng sẽ mua cho bằng được!" Bảy cô gái phá của đồng thời hô ta.

Sau một hồi nói chuyện phiếm, An Lâm quay trở về căn gác nhỏ, tiếp tục nghiên cứu các món ăn mới.

An Lâm chào hỏi với từng vị tiên nhân, lướt nhìn qua một lượt để làm thân.

"Là tôi, là tôi khủng bố như vậy, là tôi quá mạnh, có hiểu hay không!?" An Lâm hết sức nghiêm túc mà phản bác.

Hồ Gia Hào thì là vẻ mặt bừng tỉnh: "Thì ra là thế, kết quả là, vẫn là mình giúp hắn thành công... Không chỉ giúp cho thần cách của hắn ổn định, còn giúp độ nóng của hắn tăng cao, nói không chừng, giá cả đồ ăn nhất định sẽ lần nữa mà tăng vọt..."

Cảnh tượng bán đấu giá càng là sôi nổi lạ thường.

An Lâm nhìn thấy sự nhiệt tình dâng cao trong nháy mắt của các thần tiên, trên gương mặt một lần nữa xuất hiện nụ cười đắc ý.

Bởi vì món ăn mới của hắn, Phượng Hoàng Chi Thương, đã được Ngũ Đấu Tinh Quân năm vị đại hán này, dùng mức giá cao năm trăm ngàn viên linh thạch mà giành lấy!

Đối với An Lâm mà nói, chuyện như vậy hoàn toàn không ảnh hưởng gì.

Bảy nàng tiên lúc đầu khăng khăng phải ăn cho bằng được món ăn mới của An Lâm, kết quả lại bị Thiên Đế biết được tin tức, cưỡng ép bắt trở về. Việc bảy cô con gái điên cuồng đưa tiền cho một chàng trai khác, Thiên Đế chịu không được loại uất ức này!

Tâm trạng thần bếp có chút phức tạp, rõ ràng là muốn chèn ép hắn, tại sao lại hoàn toàn ngược lại rồi chứ.

Sau đó chính là một trận phụ họa không trung thực. Đúng đúng đúng, anh An tài ba nhất rồi, tay nghề của chủ nhân đã đánh bật những lời tán thưởng, làm thức ăn đã vượt qua loại chỉ để ăn ngon, An Lâm nghe không thấy thú vị, chỉ đành tiếp tục tu luyện nghệ thuật nấu ăn thôi.

Ngày thứ hai, cũng chính là ngày thứ mười mở tiệm ở trên Thiên Đình.

Cửa hàng mỹ thực của hắn bị các tiên nhân làm cho bùng nổ.

Họ là người giàu có mà, số tiên nhân đưa tiền và khách hàng tiềm ẩn nhiều như vậy, thái độ tự nhiên sẽ tốt lên một chút rồi. Khách hàng chính là thần tài... Phi! Là thượng đế! Câu nói này không phải là nói suông.

"Anh An, cái chảo uy lực đã khủng bố như vậy rồi hả? Ngay cả thần bếp cũng oán hận mà đi xuống, gâu!" Đại Bạch kinh ngạc nói.

Lúc An Lâm thông báo tin tức chính mình chiến thắng được cuộc thi Thần bếp tranh bá cho Đại Bạch, Hứa Tiểu Lan đang chờ đợi, quả thực khiến họ kinh ngạc một phen.

Tuy đã đạt được thành quả to lớn, nhưng mà nhất định không thể bởi vì vậy mà đứng yên tại chỗ, chỉ có sáng tạo cái mới và không ngừng rèn luyện thực lực, mới tiếp tục leo lên được đỉnh cao của nguồn động lực.

Tin tức vừa lan ra, lại một lần nữa gây xôn xao ở Thiên Đình.

An Lâm giống như một nhân vật ngôi sao, trở thành đề tài trò chuyện trong lúc nhàn hạ của đông đảo thần tiên.

Năm trăm ngàn viên linh thạch đấy...

Phải biết là, An Lâm làm món ăn khác tốt xấu gì cũng sẽ dùng những nguyên liệu thượng hạng để nấu. Nhưng mà làm món ăn này, nguyên liệu nấu ăn chỉ dừng lại ở các loại nhẹ vốn như cải trắng, trứng gà, gà thả vườn, có thể nói là kiếm lời đến điên luôn.

Đây là phương thức kiếm tiền khiến vô số người tức đến đỏ mắt, hết lần này tới lần khác đều không thể làm gì.

An Lâm tự mình làm nên kỉ lục, vậy mà chỉ hai ngày sau, cuối cùng lại bị chính mình phá vỡ.

Nhìn thấy độ nóng của An Lâm một lần nữa tăng vọt, một số tiên nhân kêu gọi tiết kiệm chi tiêu cũng không biết phải nói cái gì, mẹ nó tất cả đều điên cả rồi, còn nói cái búa gì nữa?

Có tiên nhân thậm chí còn cố ý chạy đến cửa hàng mỹ thực của An Lâm, một mặt chờ mong cùng cầu xin mà hỏi thăm:

Thần bếp An Lâm, cậu còn thu nhận học trò không?

An Lâm tính toán món tiền kiếm được dựa vào tài nghệ nấu ăn của chính mình, ừm, không nhiều, chỉ có sáu triệu!

Từ khi Hằng Nga đáp ứng việc chế luyện thần đan, đã trải qua hơn một tháng.

Thấm thoát, một tháng trôi qua.

Ngày nào An Lâm cao hứng, cũng sẽ trở về trường bán bánh bao, buổi bán cơ bản đều là tiêu thụ sạch sẽ trong nháy mắt, một lần nữa sáng tạo nên thần thoại xa xỉ của đại học Liên Hiệp.

Các học viên tu luyện dễ thương của đại học Liên Hiệp, bởi vì quá hoài niệm món bánh bao Đại Bạch mà An Lâm không để ý đến, lại liên kết ký tên lên danh sách, kêu gọi An Lâm quay trở về bán bánh bao.

Nhưng bất kể là như thế nào, đều tốt hơn nhiều so với bán bánh bao.

Thiên Đế: "???"

Con gái của mình thật dễ thương, không nỡ đánh thì phải làm sao bây giờ?

Chi bằng đánh chết An Lâm có phải được không?

An Lâm bất kể là mưa gió ở bên ngoài, cũng mải mê nấu ăn không cách nào dừng lại, tên tuổi cũng hoàn toàn vang xa ở trên Thiên Đình.

Thời điểm nổi lên độ nóng gần như nổ tung, người ta luôn luôn hiếu kỳ đối với những thứ mới mẻ.

An Lâm tại cuộc thi Thần bếp tranh bá đánh bại Hồ Gia Hào, là hắn là thần bếp đứng đầu, độ nóng cũng đạt đến đỉnh cao tại thời điểm đó.

Nhưng sau khi trải qua một thời gian ngắn, độ nóng cũng sẽ từ từ giảm xuống. Giá đấu giá của Phượng Hoàng Chi Thương sau cùng của hắn, ở thời điểm mười ngày sau, cũng chầm chậm hạ xuống, cuối cùng ổn định ở khoảng chừng ba trăm ngàn viên linh thạch.

Có một ít thần tiên cũng dần dần mất đi hứng thú với Phượng Hoàng Chi Thương mà đưa mắt nhìn sang những món ăn còn lại trong thực đơn, ngược lại, chuyện này đối với An Lâm mà nói không quan trọng, chi phí cao một chút mà thôi.

Thỉnh thoảng không có thổ hào vào xem, cũng bán giá thấp được hơn một trăm mấy mươi hay hai trăm ngàn.

Ngày thứ hai, đấu giá Phượng Hoàng Chi Thương của An Lâm, giá cả lần nữa tăng lên, cao đến bốn trăm năm mươi ngàn viên linh thạch! Không sai! Chính là bảy tiên nữ đã mua!

Thiên Đế thấy vậy cuối cùng thở dài một hơi, giải trừ cấm túc của bảy nàng tiên.

Ừm, nói cách khác, tự nhiên hắn lại kiếm được bốn trăm mười ngàn viên linh thạch.

Lại một ngày nữa trôi qua, nhiệt độ hơi giảm xuống, giá đấu giá sau cùng chỉ là bốn trăm hai mươi ngàn viên linh thạch.

An Lâm trả lời một lượt: Nghệ thuật nấu ăn có một không hai, xin thứ lỗi không truyền ra bên ngoài!

Huấn luyện viên, tôi muốn học nấu ăn!

Quá ít rồi!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận