Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 963: Sửa lại chỗ thiếu hụt của thế giới

Vưu Mộc đột phá thành công, là chuyện cực kì to lớn với toàn bộ giới tu hành.

Đã có đại năng đầu tiên đột phá được tới cảnh giới Phản Hư, như vậy đương nhiên sẽ có người thứ hai, thứ ba.

Từ có tới có, đơn giản hơn việc từ không đến có nhiều lắm.

Các tu sĩ trong nhóm chat, ai nấy đều vui mừng, lập tức tặng quà tặng tiền ủng hộ.

An Lâm lại lặng lẽ phát thưởng thêm một ngàn viên linh thạch nữa, xem như quà mừng vì Vưu Mộc đạo trưởng đã đột phá được tới cảnh giới Phản Hư, chuyện này lại làm nhóm chat tu sĩ lập tức sôi trào, họ đã bị cách ra tay hào phóng của An Lâm làm hoảng sợ.

Danh hiệu An Thổ Hào bắt đầu ăn sâu bén rễ vào trong lòng mọi người.

Sau khi tặng quà xong, An Lâm không vào nhóm chat nói chuyện tiếp, mà là chuyển mắt nhìn về phía thảo nguyên rộng lớn mênh mông này.

Dưới bầu trời sao yên tĩnh, nguyên khí từ từ di chuyển nhanh hơn, nguyên khí từ bốn phương tám hướng ùa tới, khiến mật độ nguyên khí trong khu vực này càng thêm dày đặc.

Trong lòng Bích Quỳnh Nữ Đế cũng vô cùng rung động, cô ra sức đè ép tu vi trong cơ thể mình.

Tiếp tới là những dãy núi và sông ngòi, thậm chí cả vùng đại dương và địa cực mênh mông cũng bắt đầu có biến hoá cực lớn.

An Lâm quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh, hắn nhìn thấy có những luồng sáng màu vang đang đâm xuyên qua khe hở không gian, đó là một loại sức mạnh không thuộc về thế giới này.

Đầu tiên là đại khí bắt đầu di chuyển, mật độ nguyên khí thay đổi.

Một lúc lâu sau.

Đây là thời khắc mà phúc lành, cơ duyên và tai nạn đồng thời bùng nổ!

"Vùng đất này, cuối cùng cũng sắp thay đổi." Bội kiếm trên tay Bích Quỳnh Nữ Đế leng keng chấn động, nó như một thanh thiên kiếm còn chưa ra khỏi vỏ, mà uy thế ẩn chứa bên trong đã làm người ta sợ hãi.

Lốc xoáy, động đất, sóng thần, núi lửa bùng nổ, các loại thiên tai lần lượt trút xuống.

Chợt có tiếng gì đó vang lên ngay giữa không trung, loáng thoáng nghe thì cứ như là tiếng thuỷ tinh vỡ vụn.

Phạm vi di chuyển của nguyên khí ngày càng lớn hơn, nó nhanh chóng vượt qua phạm vi thần thức An Lâm có thể vươn tới, hắn biết, phạm vi di chuyển của nguyên khi rất có thể đã lan ra toàn bộ trái đất, đây là minh chứng cho việc trình tự của thế giới này đã tăng lên.

Đại đạo trong trời đất bắt đầu vang lên tiếng ầm ầm, đột nhiên trên mặt đất xuất hiện những vòng tròn rực rỡ, nó không ngừng mở rộng ra, cuối cùng hoá thành những cột sáng màu sáng hỗn tạp phóng thẳng lên cao, rồi như pháo hoa nổ tung giữa bầu trời, thả ra những tia sáng rực rỡ lan toả che kín cả bầu trời, sau đó rơi xuống khắp trái đất.

Cái khe càng lúc càng lớn, từ một cái lỗ hỏng chừng vài mét, đã kéo dài tới mấy chục mét, rồi mấy trăm mét, và ngày càng có xu hướng lan rộng ra thêm.

Đôi mắt trong suốt của Bạch Linh Xà hơi nheo lại, mặt cô hiện lên vẻ quyến luyến không rời: "Đây là ánh sáng thần thánh của tộc tôi, chỗ này quá nhiên là vùng đất cổ nơi tộc của tôi nối tiếp với cổ vực Thái Sơ!"

Nó giống như một vết sẹo thật lớn vắt ngang giữa bầu trời đêm, ánh sáng màu vàng nhạt mang theo hơi thở mục ruỗng lan ra từ bên trong, kèm theo đó là năng lượng ngày càng đáng sợ.

Nguyên khí hoá thành cơn mưa, ánh sáng thần thánh chiếu xuống mang theo chúc phúc, dị bảo xuất hiện trên thế giới, các loại hiện tượng trời ban cũng đang xảy ra liên tục.

Nhưng mà An Lâm làm gì còn rảnh rỗi để ý tới những chuyện này nữa, vì lúc này hắn đã cảm nhận được một luồng sức mạnh khổng lồ và đáng sợ ở sâu trong trung tâm của mắt trận, luồng sức mạnh đó làm hắn theo bản năng sinh ra sợ hãi.

Dứt lời, hai tay cô làm bấm một pháp quyết, bàn tròn nọ loé lên ánh sáng vàng rực, đồng thời nó cũng bay vèo một cái về phía khe nứt.

Mắt An Lâm khẽ nheo lại, viên tinh thể đó chính là tinh nguyên thế giới màu vàng hắn từng gặp ở cổ vực Thái Sơ! Một tinh nguyên thế giới màu vàng, có trị giá lên tới một một triệu viên linh thạch đấy!

Quá trình tu sửa diễn ra vô cùng thuận lợi.

Lúc này sắc mặt Bạch Linh Xà cũng chẳng khá hơn hắn là bao: "Tuy rằng chỗ này nối liền với vùng đất cổ ở tộc chúng tôi, nhưng tôi không hứa chắc thứ bước ra sẽ là bạn hay thù. Để an toàn thì tốt nhất chúng ta đừng để thứ đó chui ra."

"Tu sửa chỗ thiếu hụt của thế giới, càng là tới gần giai đoạn cuối cùng, càng trở nên khó khăn, Bạch chủ không thoải mái gì đâu." Bích Quỳnh Nữ Đế chau mày phản bác.

"Tiểu Bạch... cô có chắc nơi này là vùng đất cổ xưa của Xà Linh tộc không vậy? Hơi thở đó... chắc hẳn là tổ tiên của tộc các cô nhỉ, chắc họ là bạn, đúng không?" An Lâm nuốt một ngụm nước miếng, căng thẳng hỏi thử.

"Ưm..." Bạch Linh Xà nghiến răng, cô cố gắng dốc hết toàn bộ sức mạnh trong người mình, khống chế bàn tròn nghiền ép cái khe, thậm chí bị ép phải hiện nguyên hình, đôi chân trắng nõn của cô dần biến thành đuôi rắn.

"Xảy ra chuyện gì vậy?" An Lâm hoảng sợ la lên.

Lúc họ đang nói chuyện, thân thể Bạch Linh Xà đột nhiên nhũn ra, thậm chí bắt đầu run lên thật mạnh.

Nói rồi, cô lấy ra một viên tinh thể toả ra ánh sáng vàng, lắp lên một thứ có hình bàn tròn.

Cái khe nứt đáng sợ vắt ngang bầu trời kia bị sức mạnh của vòng tròn nghiền ép, không ngừng rút nhỏ lại, cuối cùng chỉ còn dài khoản mấy mươi mét.

"Quá trình tu sửa mắt trận này xem ra khá là thoải mái nhỉ." An Lâm đứng một bên, vừa xem vừa mở miệng nói.

Hắn còn tưởng rằng họ sẽ phải đánh một trận rất ác liệt, hoặc là gặp được chuyện khó khăn gì đó, rồi mọi người cùng nhau ra tay ngăn cơn sóng dữ, ai mà ngờ hắn lại phải dùng tới cái thân phận quần chúng ăn dưa này để chứng kiến cả quá trình tu sửa này chứ.

Bạch Linh Xà nhìn cái khe càng ngày càng mở rộng, mắt hiện lên vẻ tiếc nuối: "Nếu có cơ hội, tôi vẫn rất muốn vào trong vùng đất cổ đi dạo một vòng, thế nhưng, chuyện quan trọng nhất bây giờ là sửa lại chỗ thiếu hụt của lối đi."

Hắn vốn tưởng rằng tinh nguyên thế giới màu vàng chỉ có thể dùng để ăn và xây dựng các thế giới nhỏ thôi đấy, chẳng ngờ nó còn được dùng để mở pháp bảo, kéo theo sức mạnh của trời đất thế này.

"Hoá ra tinh nguyên thế giới màu vàng còn có thể xài như vậy à?" An Lâm ngạc nhiên tự hỏi.

Bàn tròn bay tới trước khe nứt, mở ra một trận pháp khổng lồ, kéo theo sức mạnh trời đất, cố gắng chèn ép cái khe nứt kia, khiến nó bắt đầu co rút lại.

Bàn tròn đang nghiền ép cái khe đột nhiên rung lên, như bị sức mạnh gì đó kiềm lại.

Răng rắc...

Cái khe màu vàng tối lại bắt đầu lan rộng ra hơn.

Lúc này đây, sắc mặt mọi người đều trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết.

Họ nhìn thấy có một đôi tay tối đen như mực, đột nhiên xuất hiện bên cạnh cái khe, đôi tay nọ không ngừng xé cái khe ra to hơn.

"Đúng là một nơi quá tuyệt vời, sao nào, không ai chào mừng ta hết à?" Một giọng nói khàn khàn vang theo vẻ tang thương của năm tháng vang lên, như gió lạnh thổi qua trước mặt mọi người.

Cùng với giọng nói, đầu nó cũng bắt đầu ló ra khỏi cái khe, nó có một mái tóc xoăn màu đỏ, làn da phủ kín vảy rắn màu đen, hai đồng tử dựng đứng loé lên ánh sáng nguy hiểm, miệng còn lộ ra đầu lưỡi của rắn.

Đáp lại nó là một Hám Sơn Quyền uy lực cực mạnh.

Ầm ầm!

Đầu rắn quái dị kia bị đấm một phát, hai tay nó thiếu chút nữa không giữ được cái khe.

"Bọn mày là ai?!" Xà quái tức tối hét lên một câu.

"Là bác của mày!" An Lâm lớn tiếng đáp trả, lại đánh thêm một Hám Sơn Quyền vào đầu con xà quái.

Rầm rầm ầm...

Năng lượng đáng sợ không ngừng nổ tung giữa bầu trời.

Xà quái hét to một tiếng, sóng năng lượng màu đỏ như búa tạ giáng thẳng vào ngực An Lâm, khiến An Lâm văng xa ra cả ngàn mét.

An Lâm hết cả hồn, con xà quái này mạnh quá, ít nhất nó đã đạt tới cảnh giới Phản Hư trung kì, có thể là còn cao hơn nữa, bởi vì đại đa số sức mạnh của nó đang dùng để chống lại sức mạnh của bàn tròn, nên không còn bao nhiêu sức mạnh để đánh An Lâm, ngay cả thế, chỉ một tiếng rống của nó cũng đã đủ để đẩy lùi An Lâm.

"Bọn thuộc hạ của ta, cánh của đến với thế giới mới đã mở ra vì các ngươi, hãy mau xong lên cho ta!" Xà quái tức giận rống to một tiếng, hai tay dồn hết sức, gân guốc nổi hết cả lên, ngay sau đó hắn kéo mạnh hai mép cái khe ra một cái.

Khe nứt lập tức mở rộng ra gấp mấy lần.

Bầy xà quái rậm rạp từ bên trong cái khe nứt chui ra, chúng vô cùng kích động, mở miệng ra kêu gào.

Đằng sau lưng đám xà quái này có hai đôi cánh, giúp chúng có thể bay lượn trên không, chúng nhanh chóng bay ra ngoài, số lượng nhiều tới mức làm người ta líu lưỡi.

"Bạch Linh Xà đạo hữu, đám xà quái này là thế nào vậy?" Hiên Viên Thành hoảng sợ hỏi.

Sắc mặt Bạch Linh Xà trắng bệch, cô chỉ có thể cắn răng nói: "Tôi cũng không biết, trên người chúng có hơi thở của Xà Linh tộc bọn tôi, nhưng tính cách thì lại tàn ác và sa đoạ, rất có thể chúng là những con xà yêu biến dị sa đoạ trong đại lục bên kia."

"Nói cách khác chúng là kẻ thù?" Hiên Viên Thành nói xong, lập tức rút thanh trường kiếm của mình ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận