Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2124: Thể sinh mệnh hoàn mỹ nhất

Cái mỹ nam mặc hoa váy này, hoàn toàn không che dấu mục đích của mình, nói rõ là muốn tới giết chết An Lâm, còn thẳng thắn thừa nhận thân phận của mình.

An Lâm cũng không cảm thấy quá giật mình về chuyện nào.

Điều duy nhất khiến cho hắn không giải thích được chính là, cái tên nữ trang đại lão trước mắt này, cũng có thể coi như là thể sinh mạng hoàn mỹ nhất ư? Nữ thần Sinh Mệnh có khẩu vị kiểu gì thế?

Rõ ràng có được gương mặt xinh đẹp hại nước hại dân, da thịt tuyết trắng bóng loáng, vóc người hoàn mỹ không ai sánh kịp, nhưng lại phát ra nam âm từ tính, quả thực như một trò đùa.

Song, những phát sinh kế tiếp, đã hoàn toàn khiến cho An Lâm thay đổi cái ý nghĩ này.

Khí thế kinh khủng trải khắp đất trời mà đến.

Thậm chí khí thế kia còn cao hơn cả khí thế mà thiên thần quyền hành chí cao buông thả ra, chỉ kém hơn Thiên Thần Đại Địa sau khi lấy ra bản thể.

Rõ ràng không có thần hoàn, rõ ràng không phải là thiên thần quyền hành, nhưng lại có lực lượng đáng sợ như thế, nói Tiên Vũ là thể sinh mạng hoàn mỹ nhất, phần này thực lực chính là minh chứng tốt nhất!

Hết thảy trong thiên địa, đều đang chúc phúc cho hắn.

"Chán sống!" An Lâm lạnh lùng hừ một tiếng, thần đạo Hắc Ám thuần túy nhất trên người bộc phát từ thân thể, công thủ hợp nhất tạo thành hắc cầu, lao tới muốn cắn nuốt Tiên Vũ.

Các loại hình thái năng lượng đều dũng mãnh lao vào trong cơ thể của hắn, liên tục không ngừng, vô cùng vô tận.

Tiên Vũ đột nhiên vọt tới trước mặt An Lâm, chộp tay một cái, chộp tới trái tim của An Lâm.

Cho dù có thần đan bổ sung lực lượng, thì cũng chỉ là khôi phục một phần nhỏ lực lượng mà thôi.

Năm ngón tay hắn đột nhiên có vô số dây nhỏ màu lục lần lượt thay đổi liên kết, tạo thành một cái luân hồi trận cực kỳ thâm ảo phức tạp, sau đó cánh tay hắn đã bị hắc ám cắn nuốt.

Nếu như An Lâm ở trạng thái toàn thịnh, hiển nhiên sẽ không sợ hắn.

Tiên Vũ thấy hắc ám muốn cắn nuốt hết thảy, không chỉ không tránh né, mà bàn tay trắng nõn còn vươn ra tấn công An Lâm với tốc độ nhanh hơn, đồng thời có mũi xanh kỳ dị bắn ra ở đầu ngón tay.

Tiên Vũ phóng ra khí thế để cho hàng tỉ sinh linh đều phải run sợ, sải bước chân đẹp đẽ, đi từng bước về phía An Lâm, nơi đi qua, trăm hoa đua nở, khí lành vạn trượng, có đại đạo thiên địa khẽ kêu vang, cứ như thể âm thanh của đại đạo khảy đàn hát vang vì hắn.

Nhưng mà bây giờ...

"Vụt!"

Luân hồi vô hạn!

Hắn là cục cưng của Thiên Đạo, sinh mệnh hoàn mỹ nhất.

Hơn nữa cánh tay liên tục bị cắn nuốt rồi lại tái sinh ở trong luân hồi kia còn đang nhanh chóng tới gần mình!

Hỗn độn sinh mệnh thuật, vô hạn luân hồi!

Nhưng mà để cho An Lâm khiếp sợ chính là, cánh tay Tiên Vũ bị thần đạo Hắc Ám cường đại cắn nuốt xong, lại thông qua phương thức nào đó sống lại ở trong Luân Hồi, sống lại xong bởi vì không chống cự được hắc ám cường đại, cánh tay lại bị cắn nuốt lần nữa, sau đó lại sinh ra, sau đó lại bị cắn nuốt, sau đó lại sinh ra...

"Đại địa giúp ta." Tiên Vũ nhẹ nhàng đạp lên mặt đất.

Máu tươi lại lây dính đạo bào màu trắng của An Lâm.

Tiên Vũ nhàn nhạt lên tiếng.

Năm ngón tay thon dài chộp tới, trong nháy mắt cứ như thể có ánh đao màu trắng đâm vào ngực An Lâm.

Hắn rất ghét loại lực lượng này!

"XÌ...!"

An Lâm thầm giật mình ở trong lòng, hắn biết có lẽ Tiên Vũ thật sự có thực lực cướp đi lực lượng của hắn!

Theo tiếng nói của Tiên Vũ vang lên, lực lượng quang minh đáng sợ, theo cánh tay đâm vào thân thể An Lâm, bắt đầu dung nhập vào thân thể của hắn, hòa tan và hấp thu hết thảy mọi thứ trong cơ thể hắn, dường như muốn tước đoạt tất cả mọi thứ trong hắn.

"Quang minh đồng hóa, vạn lực quy lưu!"

An Lâm trợn to hai tròng mắt, căn bản là không ngờ tới đối phương sẽ phá phòng ngự của hắn thông qua phương thức này.

Lúc này, cánh tay hắn bắt đầu xuất hiện tia sáng.

Tia sáng kia vô cùng thánh khiết, ẩn chứa vô hạn hi vọng, có thể đâm rách hết thảy hắc ám.

Thân thể An Lâm đột nhiên có loại cảm giác bị đốt cháy, cực kỳ khó chịu.

An Lâm cắn răng một cái, hắc ám tựa như cái bóng trên mặt đất nhanh chóng khuếch tán, sau đó hóa thành cây gai đất sắc bén đến cực điểm đâm tới phía Tiên Vũ!

"Quang minh giúp ta!"

Tiên Vũ nhìn vẻ kinh ngạc trên mặt An Lâm, gương mặt xinh đẹp hiện lên nụ cười, nói: "Thấy chưa? Vạn vật trong thiên địa đêfu là của ta, hết thảy lực lượng đều thuộc về ta, ông trời thiên vị ta như thế đấy... Mà hắc ám của ngươi, hiển nhiên cũng là của ta."

Đại địa đột nhiên xông ra trọng lực không gì sánh kịp, trong trọng lực kia còn ẩn chứa lực lượng đại địa cực kỳ mênh mông cực kỳ thuần túy, khiến cho An Lâm cảm giác cứ như thể mình đang đối mặt với Thiên Thần Đại Địa mở ra toàn bộ chiến lực!

Không được! Không thể tiếp tục như vậy nữa!!!

An Lâm tung ra hai quyền về phía Tiên Vũ!

"Đại địa giúp ta!" Sắc mặt Tiên Vũ không thay đổi, lực lượng đại địa đột nhiên ngưng tụ thành áo giáp trước người hắn, đỡ được hai đám của An Lâm.

"Thiên không giúp ta."

Một tiếng nói nữa lại vang lên.

Ngay sau đó, trong hư không sinh ra trói buộc và giam cầm mà An Lâm không cách nào tưởng tượng nổi, khiến cho mỗi một động tác của hắn, mỗi một lần hắn vận chuyển năng lượng, đều gặp phải lực cản cực kì khủng bố.

Giờ khắc này, hắn cảm giác mình như đang chiến đấu với nhiều thiên thần chí cao cùng một lúc.

Hơn nữa còn là ở trong trạng thái thiếu năng lượng...

Một loại cảm giác vô lực bao phủ toàn thân hắn.

Trong lúc bất chợt, mặt đất bộc phát ra ánh sáng rực rỡ màu xanh vàng.

"Đại địa!"

Luồng lực lượng kia, ngay cả thần đạo Hắc Ám của hắn, cũng chỉ có thể chống lại, mà không thể cắn nuốt.

An Lâm cảm giác hư không xung quanh truyền đến vô cùng vô tận lực ép và lực trói buộc.

Ầm!!!

"Thiên không!"

An Lâm nhận ra chuôi hắc kiếm này, đây là kiếm Thắng Tà của hắn mà! Nó lại tự chuyển động? Hơn nữa uy lực còn lớn như vậy?!

"Chạy mau!!!"

Một giọng nói non nớt lại lộ vẻ lạnh lùng đột nhiên truyền đến.

"Trốn cái gì? Tôi dùng nhóc chém chết hắn luôn! " An Lâm thấy kiếm Thắng Tà đột nhiên trở nên mạnh như vậy, sao còn có thể nghĩ tới chuyện chạy trốn.

"Tôi không còn sức lực nữa rồi..."

Giọng của Tiểu Tà truyền đến, sau đó tia sáng của kiếm Thắng Tà phai nhạt xuống.

An Lâm hít sâu một hơi, xoay người bỏ chạy!

Tiên Vũ rút kiếm Thắng Tà ra, dùng sức muốn bẻ gãy, kết quả là bẻ không được, hắn ném sang một bên tựa như ném rác, đưa mắt nhìn sang An Lâm đang chạy trốn, sắc mặt cực kỳâm trầm.

Hiển nhiên, pha đánh lén lúc trước, khiến cho hắn cảm nhận được nỗi sỉ nhục khổng lồ.

Tiên Vũ trừng lớn hai mắt, nhìn trường kiếm màu đen cắm vào trái tim chính mình, máu tươi đỏ sẫm chảy ra từ nơi bị đâm, gương mặt bình tĩnh của hắn lần đầu bị mất khống chế cảm xúc.

Tia sáng vụt tắt.

Nhưng vào lúc này, một luồng hào quang hắc ám lại đột nhiên đâm rách tất cả quang minh, chặt đứt hết thảy quyền hạn, thậm chí ở trong nháy mắt đâm xuyên qua áo giáp đại địa, sau đó cắm vào trái tim Tiên Vũ!!!

"Quyền hành Hắc Ám ta nhận, còn ngươi, đi chết đi." Tiên Vũ nắm trái tim An Lâm, hào quang tinh khiết chói mắt đâm rách tất cả hắc ám mà An Lâm buông thả.

"Đừng xoắn xuýt nữa, ngươi không thắng được ta đâu." Tiên Vũ nhàn nhạt lên tiếng, giống như đang nhìn một kẻ đang dãy giụa trước khi chết, "Lúc ngươi ở trạng thái đỉnh cao nhất cũng không thắng được ta, huống chi là bây giờ?"

Mẹ kiếp, đối phương thật sự cho là mình vô lực ư?

Lực lượng đại địa khổng lồ vô cực bay lên, va đập vào thân thể của hắn, khiến cho hắn có muốn hoạt động bước chân, cũng thành hy vọng xa vời!!!

Lúc này, trái tim bị đâm thủng của Tiên Vũ, đã khôi phục hoàn hảo thành trạng thái trạng thái không thương tổn gì, hắn cách không gian chỉ về phía An Lâm.

"Quang minh!"

Một đạo hào quang tinh khiết chiếu rọi vạn giới.

Cứ như thể sự vật tinh khiết tốt đẹp vô hại, lại hóa thành một đạo cột sáng, đem xỏ xuyên qua ngực An Lâm, trực tiếp nổ thafnnh một cái lỗ thủng to!

Ầm!

Máu tươi rơi xuóng, sau đó lại bị tia sáng hóa thành hạt ánh sáng tiêu tán hết.

"An Lâm... Ngươi trốn không thoát đâu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận