Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1505: Thần binh từ trên trời giáng xuống!

Dưới ánh nắng chói chang.

Dải ngân hà sáng chói xen lẫn ngọn lửa kỳ lạ ra sức lao đến từ phía xa, trong nháy mắt đã vụt qua tám trăm dặm.

Ánh sáng của nó còn chói mắt hơn cả mặt trời rực rỡ bên trên.

Rất nhiều cường giả Thiên Nhân tộc cao cao tại thượng, đứng ở phía trên đỉnh trời xanh đang không ngừng phóng công kích xuống dưới để đánh những tu sĩ trên tòa thành bên dưới, gần như đều không kịp chạy trốn mà lập tức bị năng lượng của dải ngân hà rộng lớn mênh mông kia nuốt sạch!

Chu Du nhìn cảnh tượng ở tít trên cao, cả người không kìm lại được cơn run rẩy, kích động nói: "Là pháo diệt Tinh Hỏa khổng lồ! Vũ khí chiến lược chiến hạm Tinh Hỏa của tông môn chúng ta đến rồi!"

Hơn năm mươi nghìn Thiên Nhân tộc trực tiếp bị trúng một pháo, nổ thành tro bụi.

Rất nhiều tu sĩ nhìn về phía xa, ở nơi đó có một chiếc chiến hạm dài tới trăm dặm, nương theo bầu trời đầy sao bay về phương hướng này, trời sao như ảo như thật, phảng phất như biến ban ngày thành trời sao buổi đêm.

Các tu sĩ nhận ra chiếc chiến hạm này, từ kinh ngạc tột độ đến mê mang, lại trở nên mừng rỡ như điên, rồi xúc động đến rơi nước mắt.

Sức mạnh Thần Đạo quái quỷ điên cuồng va mạnh vào trận pháp của Trường Sinh Đại Đế.

"Ha ha ha... Đều đi chết cả đi, đồ bỏ đi không xứng được sống trên đời này, không phải sao?"

Bi Tinh Đại Đế lại không thèm để ý, cười lạnh: "Ha ha ha... Một chiếc chiến hạm đến thì đã sao, chỉ là phiền phức thêm một chút thôi, vẫn không thể thay đổi được số mệnh bị diệt sạch của các ngươi như trước!"

Sức mạnh của Bi Tinh Đại Đế rót vào trong trận pháp, khiến phần đông tu sĩ đều nổi điên, tự sát.

Các tu sĩ đông đảo sĩ khí hừng hực, càng thêm liều mạng chém giết kẻ địch xung quanh.

Cùng thời khắc đó.

"Là chiến hạm Tinh Hỏa của Tứ Cửu tiên tông! Phóng hết hỏa lực thậm chí có thể sánh được với đại năng cảnh giới Hợp Đạo siêu cấp! Nó vốn là vũ khí bảo vệ tông môn của Tứ Cửu tiên tông, không ngờ vậy mà lại bắn tới đây từ ngàn dặm xa xôi!"

Tàn sát bừa bãi khiến cho quầng sáng màu đen trên thân thể ông ta càng lúc càng trở nên đậm hơn, gai nhọn khắp người cũng rung lên, tần suất rung động cực nhanh, có vẻ như là tâm trạng cực kỳ thoải mái.

Y Đăng Đại Đế nhìn chiếc chiến hạm đã lâu không thấy này, thân thể hiếm có lúc lại phát run, cảm nhận được sự sợ hãi theo bản năng, có lẽ là bởi vì nhớ lại trận chiến một trăm năm trước...

"Cường viện đã đến, chúng ta nhất định phải giữ vững!!"

Trường Sinh Đại Đế bị trận pháp phản phệ, thân thể nhoáng một cái như sắp rơi xuống, nhưng ông vẫn cố gắng đứng thẳng người, chẳng qua là khóe miệng đã có máu tươi chảy ra.

Một con thần thú Phượng Hoàng có chiều dài nghìn trượng xuất hiện trên bầu trời, cánh chim khẽ phất, Thần Hỏa liền đốt cháy sạch mấy chục nghìn tên Thiên Nhân tộc đến độ ngay cả mảnh vụn cũng không còn.

"Đám người ngu xuẩn ti tiện, đau đớn đi, rên rỉ đi... Khà...!!!" Bi Tinh Đại Đế lại tiếp tục gào lên, sức mạnh Thần Đạo vặn vẹo cực độ ẩn chứa bên trong lập tức bao phủ khắp cả khu vực với phạm vi hơn trăm dặm.

Rất nhiều tu sĩ đều ngẩng đầu, giật mình nhìn về phía cảnh tượng tựa thần linh giáng thế này.

Chiến hạm Tinh Hỏa từ đằng xa lái đến gần, một họng pháo nhắm thẳng vào Bi Tinh Đại Đế, pháo không gian đột nhiên nổ tung, ngay lập tức đánh trúng Bi Tinh Đại Đế, khiến ông ta bay thẳng ra xa.

Không gian vỡ nứt, Thần Hỏa ngay lập tức bao trùm khắp bầu trời.

Có tu sĩ thậm chí còn chảy cả nước mắt vui mừng.

"Nói vậy thì nữ thần Thiên Tước cũng đang ở đây?"

Nhưng Phượng Hoàng đã đánh thẳng vào bên trong đại trận do bảy người họ tạo thành với tư thái cực kỳ thô bạo, Chu Húc Trạch và Tư Đồ Phụng biết thời cơ đã tới, cũng mạnh mẽ ra tay!

"Đây... Đây là Phượng Hoàng?"

"Long Tước, Tru Thần!"

Họ lấy lại được tinh thần từ trong sự vui mừng chưa bao giờ có, niềm xúc động cực kỳ lớn ào ào trào dâng trong lòng.

Trên không lại truyền đến tiếng kêu gào thảm thiết của nguyên soái Thiên Nhân tộc.

Nhưng mũi kiếm lao đến với thế tới như trẻ che, không một thứ gì có thể ngăn cản!!

Nguyên soái Thiên Nhân tộc điên cuồng vận chuyển sức mạnh.

"Chẳng lẽ là Phượng Hoàng của Tứ Cửu tiên tông?"

Ba đại năng cảnh giới Hợp Đạo siêu cấp cùng liên thủ xuất kích, hội tụ sức mạnh cực kỳ khủng khiếp phá nứt trận pháp ẩn do bảy nguyên soái Thiên Nhân tộc tạo thành!

Cũng trong một tích tắc này, thiên lôi lao nhanh tới, gào thét khắp trời xanh.

Giữa tiếng sấm sét vang dội, một bóng dáng màu xanh đơn độc trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt một tên nguyên soái Thiên Nhân tộc, đôi mắt màu vàng óng bao hàm thần thái cao quý và kiêu ngạo, kiếm Long Tước trong tay phát ra âm thanh.

"Cuối cùng chúng ta cũng được cứu rồi..."

Bảy nguyên soái Thiên Nhân tộc ngay lập tức cảm thấy không ổn.

Đừng nên xem thường sức nặng của hai đại năng cảnh giới Hợp Đạo siêu cấp, nó đủ dể thay đổi toàn bộ cục diện chiến đấu!!

Nếu như nói rằng sự xuất hiện của chiến hạm Tinh Hỏa chỉ khiến họ dấy lên một niềm hi vọng chiến thắng, vậy thì sự xuất hiện của nữ thần Thiên Tước và Phượng Hoàng mới chính là ánh rạng đông giúp cho họ nhìn thấy được thắng lợi.

Dòng máu trắng như sữa bắn tung đầy trời, Thánh Hỏa dứt khoát thiêu sạch thân thể nguyên soái kia đến mức không còn mảnh vụn.

Lại thêm một Thiên Nhân tộc cảnh giới Thiên Khải nữa chết đi!

"Thật không hổ là nữ thần Thiên Tước, khí thế mạnh mẽ như Thánh Tước, vung kiếm sấm rền như Chân Long..." Hắc Y Nhân Đại Đế thản nhiên cất tiếng, khuôn mặt trầm tĩnh đột nhiên xuất hiện thêm mấy phần ngưng trọng, tay áo bắt đầu chuyển động, tước đoạt luôn sự sống của ba tên cường giả Huyết tộc đỉnh cao trước mặt!

Sáu nguyên soái Thiên Nhân tộc may mắn còn sống sót điên cuồng lui nhanh về phía sau.

Sau khi sự sợ hãi ngắn ngủi của chúng trôi qua, trên mặt lại một lần nữa xuất hiện nụ cười đắc ý.

Một tên nguyên soái đã móc ra ngọc thạch màu trắng, tựa như đang muốn nói.

"Nữ thần Thiên Tước, thật không ngờ cô lại xuất hiện tại nơi này, một quyết định ngu xuẩn! Cô đã tự tay chôn vùi phòng tuyến phía bắc giới Cửu Châu rồi!" Một nguyên soái có vóc người cao lớn cười lạnh.

Một nữ nguyên soái dáng người nóng bỏng cũng gật đầu theo: "Đúng là một niềm vui ngoài ý muốn, Nhân tộc cũng đồng thời vùi thân ở phòng tuyến phía nam và bắc, xem ra vận mệnh của các người đã tận rồi."

Nhóm nguyên soái nhìn thấy Hứa Tiểu Lan xuất hiện, không những không xuất hiện biểu cảm kinh ngạc hoảng sợ mà lại bộc lộ ra vẻ mặt dê con đã chui vào bẫy, chỉ thiếu chút nữa là vỗ tay chúc mừng.

Trong nháy mắt chiến trường liền nghiêng về một phía!!

Cùng lúc đó, Mạch Luân, Khả Khả Tư Đế, Đề Na, Bạch Lăng, bốn đại Phản Hư đỉnh phong cũng điên cuồng chém giết những kẻ địch cấp bậc Phản Hư khác trên chiến trường.

Tiểu Hồng – cảnh giới Phản Hư đỉnh phong, đây chính là sức mạnh khiến nó dám nhảy nhót ngay giữa đám địch đông đúc!

Mấy tên Hư Linh tộc thực lực mạnh mẽ đều trực tiếp bị nện đến mức tê liệt nửa người, thậm chí có một tên Hư Linh tộc cảnh giới Phản Hư có phản ứng chậm chạp còn bị mặt trời kia đốt chết tươi...

Cũng chính thời khắc này, trên đỉnh đầu của bọn nó đột nhiên xuất hiện thêm một mặt trời khác.

Đám Hư Linh tộc cảnh giới Phản Hư nhào về phía Tiểu Hồng.

Tiểu Cốt hóa thân thành bươm bướm xinh đẹp, vẩy một đám bột phấn xinh đẹp, màu sắc rực rỡ, còn mang theo cả từng làn hương ngọt ngào, chỉ cần kẻ địch bị dính phải nó thì sẽ đều thối rữa toàn thân mà chết.

Diêu Minh Hi, Tôn Vũ Lạc cầm tiên kiếm trong tay, mũi kiếm nhọn không một người nào có thể chống lại.

Tiểu Hồng bỗng nhiên xuất hiện ở giữa đám Hư Linh tộc cảnh giới Phản Hư, lắc lắc vòng eo xanh mơn mởn, đung đưa cái đầu đỏ rực, lớn tiếng cất giọng hát, lời ca ca ngợi mặt trời.

"Mặt trời xuất hiện a ná... Niềm vui ngập trànnn..."

Tiếng ca nũng nịu vang lên.

Một đám đại năng Hư Linh tộc điên cuồng lắc lư, nhìn theo đóa hoa hồng nhỏ kiều diễm y xì một lũ ngu ngốc.

Chúng nó cười một tiếng cực kỳ tàn nhẫn, nhào về phía hoa hồng.

"Lực sinh mệnh thật nồng đậm, ta muốn muốn ăn nó ngay lập tức!"

"Đừng tranh, nó là của ta, ta ăn trước!"

Con chó trắng cực lớn, hóa thân của tên tham ăn hung mãnh, Huyết tộc mà còn có thể ăn, không chỉ ăn Thiên Nhân tộc, ăn Huyết tộc, mà cả những thứ quỷ quái trên bầu trời nó cũng không buông tha.

Hiên Viên Thành đi đến đâu thì chỗ đó liền nổ tung, cực kỳ dọa người.

Tô Thiển Vân xuất quỷ nhập thần, vòng tròn trăng sáng giết người trong vô hình.

Diệp Linh cầm thần khí An Lâm tặng cho cô trong tay, điên cuồng chém giết những đại thần trên bầu trời.

Rất nhiều đại năng cảnh giới Phản Hư cũng nhảy xuống từ trên chiến hạm Tinh Hỏa!

Nhưng cũng chính lúc này, biến động khác thường lại xuất hiện.

Thần binh từ trên trời giáng xuống đã thay đổi hoàn toàn cục diện.

Cực kỳ nhiều tu sĩ đang kích động gào lớn thét lớn, thi triển từng loại thuật pháp đánh về phía kẻ địch đằng trước. Họ nhìn thấy được hi vọng, họ muốn giết sạch những kẻ địch còn sống sót!

"Hừ." Khuôn mặt Hắc Y Nhân Đại Đế cực kỳ lạnh lùng, không tiếp tục hấp thu lực sinh mệnh của đám Ngả Đạt nữa, đang muốn dùng tốc độ nhanh nhất để giải quyết họ. Đột nhiên, một trận gió lướt nhẹ tới.

Một bóng dáng mặc áo trắng xuất hiện phía sau lưng Hắc Y Nhân, mũi kiếm thon dài đen xì đặt trên cần cổ trắng nõn của cô ta, khẽ khàng cất tiếng: "Thả họ ra."
Bạn cần đăng nhập để bình luận