Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2038: Đích thân tới đón người

Hứa Tiểu Lan một thân quần áo màu xanh nhạt, đứng yên trên không trung quan sát tất cả những gì xảy ra dưới mặt đất, trong lúc nhất thời cảm thấy xúc động không thôi.

Cô nhớ lại thời điểm cửu tử nhất sinh khi mình thăng cấp Hợp Đạo, không đúng, cửu tử nhất sinh cũng không thể diễn tả được sự nguy hiểm lúc đó, chính xác phải là nguy hiểm vạn tử nhất sinh! Cô chính là song Hợp Đạo chưa từng có trong lịch sử, căn bản chính là cố gắng bắt lấy một tia ánh sáng thoáng qua trong bóng tối vô hạn.

Mà bây giờ cô lại thấy một người thăng cấp Hợp Đạo không cần độ kiếp.

Quan trọng là người này còn tản ra khí tức cực kỳ mạnh mẽ.

"Chao ôi, Linh Nhi độ kiếp giống y hệt như đi chơi vậy, khiến tôi không tưởng tượng được rồi. Cái người tên Tiểu Hồng Linh này càng quá đáng hơn, đến cả quá trình độ kiếp cũng "nhảy cóc" luôn."

Hứa Tiểu Lan xoa xoa mi tâm, muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên nói thế nào.

Đôi khi thế giới này chính là bất công như vậy, từ trước đến nay chưa bao giờ có sự công bằng chân chính, ai cũng nói Thiên Đạo vô tình, nhưng hôm nay lại có thể thấy Thiên Đạo hữu tình.

Cô bé xinh đẹp quần áo hồng phấn đứng trong võ trường đang nghiêm túc khom người về phía bầu trời, khuôn mặt nhỏ nhắn khi trở nên nghiêm nghị ngược lại rất đáng yêu.

Tiểu Tà nhảy lên trên một bên của ghế dựa, duỗi người ra, giọng lười biếng nói: "Trên thế giới này luôn có một số ít sinh linh đặc biệt phù hợp với Thiên Đạo, tất cả bọn họ đều sẽ thân cận với Thiên Đạo, có thể tiến vào một số khu vực cấm mà không gặp trở ngại nào, bọn họ có thế sở hữu phúc duyên mà người thường không thể tượng tượng được. Nếu nói về thể chất, anh cũng nằm trong số ít người được Thiên Đạo thiên vị đấy thôi."

"Phúc duyên của tôi mà nhiều gì chứ?" An Lâm bĩu môi "Tiểu Hồng Linh không cần độ kiếp, mà lúc tôi độ kiếp, kiếp nạn của tôi biến thái chết đi được, nếu không phải ông đây mạng lớn, đổi thành người khác có khi chết mười tám lần rồi ấy."

Lúc này, từng vị cường giả bắt đầu chúc mừng Tiểu Hồng Linh.

"Đúng vậy, chỉ là anh không nhận ra thôi, không phải anh có không ít phúc duyên à?"

Các cường giả đang vây xem xung quanh cũng nhìn về phía chàng trai áo trắng kia.

Tiểu Tà sớm chiều đều ở chung với hắn, có thể nói nó rất hiểu An Lâm.

Sau đó cô bé xoay người sang phía An Lâm và Tiểu Tà cúi người thật sâu vái một cái.

"Thật ra thể chất Thiên Minh Đạo của anh rất thân cận với Thiên Đạo, chẳng qua trong cơ thể anh còn có những thứ khác làm ảnh hưởng phán đoán của Thiên Đạo với anh nên lúc anh độ kiếp mới không giống bình thường." Tiểu Tà chọt chọt ngón tay trắng nõn vào ngực An Lâm, ý tứ sâu xa nói: "Trong cơ thể anh có bao nhiêu thứ đồ đặc biệt gì đó, chẳng lẽ anh không đếm thử bao giờ sao?"

Chàng trai kia tựa như càng trở nên thần bí.

Tiểu Hồng Linh nhoẻn miệng cười: "Tông chủ An Lâm, kiếm linh Tiểu Tà, cám ơn các ngươi giúp ta giải đáp khúc mắc trong lòng, cám ơn các ngươi giúp ta có thể thăng cấp Hợp Đạo thành công."

"Tôi cũng nằm trong số đó á?" An Lâm chỉ chính mình, kinh ngạc nói.

Tiểu Tà vừa nói xong, An Lâm liền tỉnh ngộ. Hèn chi Diệp Linh và Tiểu Hồng đột phá cảnh giới dễ như chơi vậy, hoá ra sự tồn tại của bọn họ cũng cực kỳ phù hợp với Thiên Đạo.

An Lâm lại nhìn sang tiểu loli áo đen bên cạnh, tò mò hỏi: "Bây giờ tôi đã hiểu một người được Thiên Đạo thiên vị là như thế nào rồi, nhưng tại sao Thiên Đạo lại thiên vị Tiểu Hồng Linh chứ?"

"Vậy loại thể chất này có gì nguy hiểm không?" An Lâm sốt ruột hỏi.

"Cái này..." An Lâm không thể phản bác được.

Tiểu Tà tiếp tục nói: "Không chỉ có anh, đến cả đồ đệ Diệp Linh của anh lẫn thú sủng Tiểu Hồng của anh cũng đều là người được Thiên Đạo thiên vị, chỉ là phương thức thiên vị không giống nhau mà thôi."

Trong lòng An Lâm đột nhiên xuất hiện rất nhiều nghi vấn.

Hắn nhớ lại lúc mình gặp Tiểu Hồng cùng Diệp Linh, đó là trùng hợp hay là tất yếu?

Một cô gái yểu điệu, quần áo thướt tha thanh nhã xuất hiện trước mặt mọi người.

"Nhưng mà tôi vẫn thấy kỳ lạ, trước kia số người được Thiên Đạo thiên vị, nhìn quanh vạn giới dài đằng đẵng cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, cùng một thời đại xuất hiện hai người cũng có thể coi là kỳ tích rồi. Vậy mà bây giờ trong Tứ Cửu Tiên Tông lại có mấy người cùng xuất hiện, chuyện này rất khó tin."

Chúng tiên của đại lục Thần Nguyên cả kinh, hóa ra cô gái này chính là thần linh Sáng Thế Nữ Oa của đại lục Thái Sơ.

Tiểu Tà lắc đầu: "Tôi không biết, đây là loại thể chất trăm lợi không hại, giống như người vừa sinh ra đã có núi dựa, vậy thì nguy hiểm chỗ nào chứ?"

"Chào...chào cô, Nữ Oa nương nương, tôi tên Hồng Linh." Tiểu Hồng Linh lần đầu gặp mặt một nhân vật trong truyền thuyết, tâm trạng cực kỳ hoảng hốt, vội vàng nhìn về phía An Lâm.

"Xin chào, ta tên là Nữ Oa." Cô gái này có ánh mắt trong suốt dường như có thể nhìn thấu tâm can người đối diện, hình ảnh của Tiểu Hồng Linh phản chiếu trong đôi mắt ấy, cô gái có nụ cười tự nhiên gần gũi làm người khác không dời ánh mắt sang chỗ khác được.

Nữ Oa mỉm cười gật đầu với Đấu Chiến Thắng Phật, sau đó quay sang chào hỏi An Lâm và Hứa Tiểu Lan rồi mới đáp xuống trước mặt Tiểu Hồng Linh.

An Lâm nghe vậy trầm mặc một chút.

Trong nháy mắt tất cả mọi người đều ngây dại, dung mạo của vị tiên nhân kia nhìn qua một lần sẽ không thể quên, hơn nữa còn mang đến cho người nhìn cảm giác thân thiết thoải mái.

Ánh mắt của cô gái nhanh chóng nhìn về phía thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn trên võ trường.

Đấu Chiến Thắng Phật vội vàng tiến lên phía trước hành lễ với cô gái kia: "Bái kiến Nữ Oa nương nương."

Liệu có phải Lão đạo Ngưu Tị Tử nhận ra thể chất bất phàm của Diệp Linh nên mới đưa Diệp Linh tới Tứ Cửu Tiên Tông hay không?

Chim hót rộn ràng, trên hư không hiện lên rừng rậm tiên cảnh bạt ngàn.

Một lần nữa dị tượng xuất hiện phủ kín bầu trời.

Ngay lúc này, bỗng nhiên một cánh cửa không gian màu sắc rực rỡ xuất hiện trên bầu trời.

An Lâm nhìn Tiểu Hồng Linh cười dịu dàng, ý bảo cô bé an tâm đừng lo lắng.

"Ta thấy năng lực của ngươi không tầm thường, ngươi chính là người mà chúng ta muốn tìm." Ánh mắt dịu dàng của Nữ Oa hướng về phía Tiểu Hồng Linh. "Ngươi nghe danh bang Bổ Thiên bao giờ chưa?"

"Nghe...có nghe rồi." Giọng Tiểu Hồng Linh hơi run run.

Lúc này, bàn tay trắng nõn thon dài của cô gái xinh đẹp tuyệt trần kia nhẹ nhàng đặt lên đầu Tiểu Hồng Linh, dịu dàng nói: "Nếu đã như vậy, ta hy vọng ngươi sẽ gia nhập bang Bổ Thiên, gia nhập bang Bổ Thiên sẽ giúp ngươi có được tài nguyên tu hành mà ngươi chưa thấy bao giờ."

Mọi người đồng loạt trợn to mắt, mặt đầy khiếp sợ.

Trời ạ! Nữ Oa đích thân xuất đầu lộ diện chiêu mộ nhân tài.

Theo bản năng Tiểu Hồng Linh muốn lắc đầu từ chối.

"Trời yêu thương ngươi, nhưng hiện giờ nó có một kẽ hở, nó bị thương, mà ngươi có thể giúp nó chữa lành vết thương." Nữ Oa tiếp tục nói.

Nghe Nữ Oa nói vậy, thân thể Tiểu Hồng Linh run lên, vốn định từ chối nhưng giờ cô bé quyết định đồng ý: "Được, tôi đi cùng cô, tôi sẽ gia nhập bang Bổ Thiên."

Tiểu Hồng Linh vừa nói vừa nhìn sang phía An Lâm, trong mắt cô ẩn chứa sự khẩn cầu cùng với thấp thỏm lo âu.

An Lâm nhanh chóng ổn định tâm trạng, trên mặt nở nụ cười, hắn nói với Tiểu Hồng Linh: "Đi đi! Tôi ủng hộ cô."

"Vâng, tông chủ An Lâm, nhất định tôi sẽ cố gắng hết sức."

Có được sự đồng ý của An Lâm, Tiểu Hồng Linh nắm chặt tay, nghiêm túc gật đầu một cái.

Nữ Oa dắt tay Tiểu Hồng Linh đi về phía An Lâm, cô ta thản nhiêm cười một tiếng, nói: "Cậu đừng quên mình cũng là người của bang Bổ Thiên, đến bang Bổ Thiên đi dạo một chút, thế nào?"

Ừ nhỉ, Nữ Oa mà không nhắc thì An Lâm suýt nữa quên béng mất.

An Lâm vội vàng nói mấy câu khách sáo với Nữ Oa, sau đó tiễn hai người quay về.

Lúc này, chúng tiên ở võ trường bị chuyện phát sinh trước mặt làm chấn động.

Nữ Oa đích thân hạ phàm làm kinh động toàn thể tiên nhân, cô ta đưa Tiểu Hồng Linh đi càng làm cho chúng tiên vô cùng hâm mộ, rõ ràng trước đây mọi người còn chơi ném bùn với nhau, bây giờ cô bé đã trở thành người có thể cứu thế giới rồi.

An Lâm khẽ vuốt cằm, lẩm bẩm nói: "Người được Thiên Đạo thiên vị... Bổ Thiên..."

Đột nhiên hắn nghĩ đến chuyện nào đó, hai mắt hắn sáng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận