Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1748: Kiếm cơ vô song trên đường báo thù

Liễu Thiên Huyễn sẽ không bao giờ quên cảnh tượng Thu Hồng bị Tử Vong Thánh Mâu đâm, càng không thể quên cách mẹ ôm cô khi bà chết, cô thề một ngày nào đó sẽ báo thù.

Bây giờ loài người ngàn cân treo sợi tóc, cô sợ mình không còn cơ hội để báo thù, vì vậy lần này Linh Giới mở ra, cô đã lén lút đi theo trà trộn vào Linh Giới.

"Bây giờ, mặc dù ta là Phản Hư trung kỳ, nhưng có kiếm đạo cổ thể, hơn nữa lại có chân ý kiếm đạo không gì sánh kịp, xuống đao với một tàn dư Hắc Tinh Hồn của Hư Linh Vương cũng không phải chuyện khó..." Ánh mắt Liễu Thiên Huyễn như điện, trong tay không còn cầm pháp trượng Lục Vũ, mà chính là một thanh kiếm.

Chuôi kiếm này đang tỏa ra từng luồng khí lạnh, mũi nhọn kinh khủng đã sẵn sàng ra tay.

Trận chiến giữa quái thú rồng ba đầu và Hắc Tinh Hồn đã đến thời điểm kịch liệt nhất, dư âm cuộc đấu cực kỳ lớn, hủy thiên diệt địa, trăm dặm xung quanh đều trở thành nơi cực kỳ nguy hiểm.

Hắc Tinh Hồn phóng ra Qủy Vụ, thậm chí chèn ép cả ngọn lửa mãnh liệt bất tận của nghĩa trang Hỏa Diễm.

Hồn lực của Quái thú rồng ba đầu kích động, xé vụn Qủy Vụ, điên cuồng lao tới Hắc Tinh Hồn. Ba cái miệng rồng cùng phun thổ tức uy lực kinh khủng, đánh Hắc Tinh Hồn trọng thương phải lùi lại.

Liễu Thiên Huyễn thấy cảnh tượng này, suýt chút nữa không nhìn được xông ra, sợ Hắc Tinh Hồn không chết trên tay mình mà là trong tay quái thú rồng ba đầu.

Nhưng trậm chiến này, luôn luôn có thời điểm phân thắng bại.

"Ha ha ha... Khô Lâu Minh Thần này là của ta! Có được Khô Lâu Minh Thần ta gần như nắm chắc Hợp Đạo...! Nụ cười hiện lên trên mặt Hắc Tinh Hồn.

Ngọn giáo tử thần, do dây leo sinh trường từ tử khí nơi quan trọng nhất của Hoàng Tuyền Thần Sơn trong địa ngục Viễn Cổ quấn thành, ẩn chứa một tia Pháp Tắc Chi Lực, một khi mạnh mẽ phóng ra, chỉ cần là kẻ địch cảnh giới thấp hơn chắc chắn bị đâm trúng, sẽ chết.

Hắc Tinh Hồn giành được chiến thắng cuối cùng!

Rồng ba đầu kêu gào thảm thiết.

Một bóng đen đột nhiên nhảy ra từ đằng xa!

Một đao cuối cùng cũng phải để ý thời cơ, thời cơ không đúng cũng sẽ bị quái thú rồng ba đầu cướp mất.

Linh thể của nó đã bị rồng ba đầu đánh tới đầy vết nứt, nhưng vẫn cầm ngọn giáo phân chia thi thể rồng ba đầu thành mấy chục khúc, thong thả bỏ vào nhẫn không gian.

Liễu Thiên Huyễn bị sốc, ngọn giáo này chính là Tử Vong Thánh Mâu đâm chết mẹ cô!

Nhưng Hắc Tinh Hồn lại ngưng tụ dây leo màu đen thành ngọn giáo trong khoảnh khắc tiếp theo, mạnh mẽ phóng thẳng về phía trước, xuyên qua một đầu của rồng ba đầu.

Cuối cùng, ba cái đầu của rồng ba đầu đầu bị Hắc Tinh Hồn đâm nổ bằng ngọn giáo tử thần.

"Muốn ngư ông đắc lợi? Nằm mơ giữa ban ngày!" Hắc Tinh Hồn cười lớn một tiếng, trực tiếp phóng ra ngọn giáo trong tay. Trận chiến lớn như vậy, nó đã chuẩn bị tốt nhưng lại bị đám cường giả còn lại mơ ước.

Cảnh giới của rồng ba đầu rõ ràng không kém Hắc Tinh Hồn bao nhiêu, nên dùng Tử Vong Thánh Mâu cũng không thể giết chết rồng ba đầu trong chớp nhoáng. Hai bên còn đang chiến đấu một mất một còn chính vì thứ đồ vật cấp Thần kia.

Ngay lúc này lại nhảy ra một kẻ đại năng Phản Hư muốn nẫng tay trên

Phía sau cây ngân hỏa, Liễu Thiên Huyễn khẽ bước liên tục, một tay nắm chặt vỏ kiếm, một tay đã đặt lên chuôi, hơi thở vẫn kìm hãm như trước, hiện tại Hắc Tinh Hồn cực kỳ suy yếu, nhưng cũng không phải thời điểm ra tay!

Với tốc độ kinh hoàng, nó lao về phía đầu lâu Hỏa Diễm trong mộ phần!

Tuyết rơi đầy trời, sương giá khắp nơi.

Liễu Thiên Huyễn như con báo đột kích, liên tục đạp mạnh mặt đất bước tới, thân hình như tia sét xẹt qua!

Băng Hồng Kiếm xuất chiêu!

Tử Vong Thánh Mâu xuyên thủng tầng không, nháy mắt muốn xuyên qua kẻ Phản Hư nẫng tay trên kia. Tiếng kêu thảm thiết vang vọng đất trời, một đại năng Hư Linh tộc ngoại hình như con hổ giãy giụa trên mặt đất, Tử Vong Thánh Mâu nhanh chóng nuốt chửng khí thế của nó. Không nghi ngờ gì, vị đại năng này chết chắc rồi.

Hắc Tinh Hồn trong lúc vội vã chỉ kịp phóng ra sương mùThần đạo hộ thể.

Thật ngại ngùng, vị này là đại năng Phản Hư, Hắc Tinh Hồn cũng giết gà dọa khỉ!

Băng Hồng thần kiếm xé rách màn sương mù Thần đạo màu đen, chém lên xương sọ vô cùng cứng rắn của linh thể Hắc Tinh Hồn, tiếng kiếm bén nhọn hòa cùng tiếng kêu thảm thiết vang lên! Xương sọ bị phá, thần kiếm một đường chém xuống, sau đó chém thân thể của Hắc Tinh Hồn thành hai nửa!

Liễu Thiên Huyễn vốn là Phản Hư trung kỳ, giờ đây xúc tiến đạo kiếm cổ thể vượt quá giới hạn, nâng cao năng lực của chính mình tới Phản Hư đỉnh phong, lại có thêm kiếm đạo và thần kiếm không gì sánh kịp, một kiếm này cho dù là lúc hưng thịnh nhất Hắc Tinh Hồn cũng khó mà ngăn nổi, huống chi lại ở trạng thái sức tàn mệt mỏi.

Nhưng ánh kiếm rực rỡ tươi đẹp đoạt hết sắc màu của đất trời, dứt khoát phá vỡ màn sương đen mà nó ngưng tụ ra.

Ngay lúc này!

Đây chính là bổn mạng kiếm mà mẹ Thu Hồng chế tạo cho cô, có thể điều dưỡng khí tức của kiếm đạo cổ thể quá mạnh mẽ bạo loạn trong cơ thể cô. Vì thanh kiếm này, Thu Hồng đã phải trả giá bằng mạng sống.

Liễu Thiên Huyễn vừa yêu vừa hận với thanh kiếm này, đây chính là lý do vì sao cô có tư chất kiếm đạo nghịch thiên, nhưng lại lựa chọn làm một thiếu nữ ma pháp, nội tâm cô không bao giờ có thể vượt qua rào cản này.

Thời điểm Băng Hồng Kiếm được tạo ra là một thanh tiên kiếm, nay, đã được cô nuôi dưỡng thành một thanh thần kiếm tuyệt thế, hơn nữa còn là thần kiếm phù hợp nhất với kiếm đạo của cô!

Ánh sáng màu lam lan rộng, ẩn chứa năng lực cực kỳ lạnh giá, trong nháy mắt, tất cả ngọn lửa dọc đường nghĩa trang Hỏa Diễm đều tan tác, thậm chí mặt đất tràn đầy dung nham cũng đông kết một tầng băng sương.

Di chuyển của Liễu Thiên Huyễn như sét đánh, chợt lóe lên, kiếm ý màu xanh thăm thẳm xông thẳng lên trời.

Khuôn mặt Hắc Tinh Hồn biến sắc, nó cảm nhận được một luồng kiếm ý cực kỳ đáng sợ, đang muốn hoạt động lại phát hiện tất cả động tác đều trở nên chậm chạp sau khi rơi vào phạm vi kiếm đạo của đối phương...

Hắc Tinh Hồn đã bị bao vây bởi phạm vi kiếm đạo của Liễu Thiên Huyễn.

Liễu Thiên Huyễn nhẹ nhàng thu kiếm, cốt cách trong trẻo lạnh lùng, dáng người thanh lịch, giống như tiên giáng trần. Kẻ thù từng khiến nàng cảm thấy tuyệt vọng nay đã biến thành hai mảnh linh thể nằm trên mặt đất.

"Ngươi... Ngươi là Liễu Thiên Huyễn?!" Khóe miệng Hắc Tinh Hồn mấp máy, khó nhọc mở miệng, "Ngươi tới báo thù?"

"Ha ha, ra ngươi vẫn nhớ chuyện mình từng làm..." Liễu Thiên Huyễn nhoẻn miệng cười, trong mắt tràn đầy lạnh lùng và thù hận.

Gương mặt Hắc Tinh Hồn chua xót, chuyện nó đã làm sao lại quên được. Bởi vì chuyện đó mà nó đã rất lâu không dám tới vực Hư Linh, lại không nghĩ rằng sẽ gặp thủ đoạn thâm độc ở Linh Giới.

Một tay Liễu Thiên Huyễn nắm chặt khoảng không ở phía xa, Tử Vong Thánh Mâu khẽ rung lên, từ thân thể đại năng Hư Linh tộc đã chết bay tới trong tay cô, sau đó bị luyện hóa cực kỳ thô bạo.

"Trước đây, ngươi dùng chính Tử Vong Thánh Mâu này giết mẹ ta... Bây giờ, cho ngươi nếm thử mùi vị của Tử Vong Thánh Mâunày..."

Nói xong, cô đem ngọn giáo đâm mạnh vào thân thể Hắc Tinh Hồn.

Hắc Tinh Hồn hét lên, nhưng lại cười gằn nói: "Ha ha ha... Tử Vong Thánh Mâuchỉ có thể giết kẻ địch có tu vi thấp hơn so với người nắm giữ, nhưng tu vi của ta lại cao hơn ngươi..."

Liễu Thiên Huyễn lạnh lùng: "Vừa vặn, ta cũng không muốn ngươi chết quá nhanh, đâm nhiều lần, cho ngươi tự trải nghiệm vài lần cảm giác của cái chết, như vậy càng tốt hơn..."

Hắc Tinh Hồn sững sờ, trên mặt bắt đầu hiện lên vẻ hoảng sợ.

Lúc này, Tử Vong Thánh Mâuđược rút ra, sau đó lại đâm xuống!

"A...!" Tiếng kêu thảm thiết của Hắc Tinh Hồn vang vọng giữa băng tuyết ngập trời.

Mặt Liễu Thiên Huyễn không chút biểu cảm, lại rút ngọn giáo lên lần nữa, sau đó lại đâm xuống!

Tiếng la hét trong nghĩa trang Hỏa Diễm không ngừng, đặc biệt khiến người ta sợ hãi.

Tử Vong Thánh Mâu đâm lần lượt vào thân thể Hắc Tinh Hồn, vừa lãnh khốc lại lạnh nhạt.

Cuối cùng, đường đường là đại năng đỉnh phong Hắc Tinh Hồn của vực Hư Linh đã bị Liễu Thiên Huyễn dùng ngọn giáo đâm chết.

Người con gái nắm chặt ngọn giáo, đứng giữa trời gió tuyết bao quanh, ngắm nhìn bầu trời, giống như có thể xuyên qua thời gian, nhìn thấy vẻ mặt dịu dàng kia.

Cô nhẹ giọng nói: "Mẹ, con thay mẹ báo thù."
Bạn cần đăng nhập để bình luận