Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1972: Đuổi tận cùng không buông

Hứa Tiểu Lan hạ gục Tâm Tương Thiên Thần bằng thái độ nghiền ép một cách triệt để.

Cảnh này khiến hàng tỉ quân địch và quân đồng minh hoàn toàn sợ đến ngây người.

Thực ra bọn họ đã ý thức được rằng chiến lực cấp bậc Thiên Thần mạnh bao nhiêu một cách sâu sắc.

Nhưng không ngờ một Thiên Thần vậy mà lại bị Hứa Tiểu Lan treo ngược lên đánh, thậm chí ngay cả cơ hội phản công đối phương cũng không có, cả quá trình đều chịu đòn.

Đây là nỗi bi ai đến mức độ nào?

Đây là sự chấn động thị giác mãnh liệt đến nhường nào.

Người không biết còn tưởng rằng Thiên Thần đã trở nên yếu ớt đấy.

Thực ra thay đổi nghiêng trời lở đất thực sự đang xảy ra, chỉ có thực lực Hứa Tiểu Lan mà thôi.

Thiên Thần Sát Lục lớn tiếng hô với quân đội trên chiến trường.

"Sao có thể..." Mặt các cường giả lĩnh vực Tạo Hóa đầy khó tin.

Không được, cứ chiến đấu tiếp như vậy thì mấy người bọn họ cũng phải ngã xuống ở đây.

Chấn động cõi lòng của tất cả các sinh linh toàn thân đẫm máu mà vẫn liều chết chiến đấu.

Đây là vận tốc khi vợ chồng cùng bật chế độ hack à?!

Nó rung hai cánh, ngay cả chào hỏi cũng không thèm nữa mà thẳng cánh chạy trốn về phía xa.

An Lâm cực kỳ trâu bò cũng đành đi, mọi người có thể miễn cưỡng chấp nhận, dù sao trước kia An Lâm vẫn luôn tiến bộ theo vận tốc khiến người khác oán trời trách đất, bọn họ đã sớm hiểu thầm trong lòng.

Bọn họ thực sự đã thua ư?

" Thiên Thần Tâm Tương?!" Thiên Thần Sát Lục nhìn thấy Thiên Thần Tâm Tương xa xa đãbị chém thành hai nửa thì con ngươi co rút lại, hai con mắt hiếu chiến dần dần lấy lại sự tỉnh táo, trong lòng có ý muốn lui.

Nhưng thực lực trước kia của Hứa Tiểu Lan cũng bị Mễ Gia Lạc bỏ xa tít! Mới qua bao lâu, cách livestream kết án Thiên Thần chưa đến một năm, sao đã nghịch thiên như vậy rồi?!

Giọng nói tràn đầy uy nghiêm khuếch tán tới từng góc của trời đất.

Ngay trong lúc các đại quân của Thiên Nhân tộc rút khỏi như thủy triều thì liên quân Cửu Châu Giới bắt đầu điên cuồng phản công!

"Rút lui! Liên quân Thiên Nhân tộc rút lui!!"

"Giết!!"

Thần Long phương Tây đang chém giết với Huyết Nha Chu Tước trên trời cao thở phào: "Mẹ ơi, tôi sớm đã muốn đi, cuối cùng cũng hạ lệnh rồi à?"

Thiên Nhân tộc tuyệt đối tuân theo mệnh lệnh của Thiên Thần, bọn họ có cánh, có thể chạy trốn nhanh hơn, quả quyết hơn.

Cường giả của Chân Ma tộc là điên cuồng nhất, tay xé Thiên Nhân, tay xé Hư Linh, tay xé rồng phương Tây!

Từng sinh linh Bạch Vũ tộc chạy trốn đều thất sắc.

Đất trời to lớn bắt đầu than khóc.

"Giết một người, kiếm được một món lợi, mọi người cùng lên!!"

Dù là An Lâm hay Hứa Tiểu Lan, y đều không thể hiểu bản chất sức mạnh của họ.

"Không được để bọn chúng chạy!"

Nghĩ tới đây, siêu cấp đại năng Chân Ma hít sâu một hơi theo bản năng.

Không đúng, An Lâm hình như là Phản Hư đỉnh phong...

Đây rốt cuộc là sức mạnh gì? Tại sao mọi người đều là Hợp Đạo đỉnh phong nhưng tại sao chênh lệch lại lớn như vậy?

"Báo thù vì huynh đệ đã chết!!"

Cái chết của Thần Long đã gây ra dị tượng trời đất cùng bi phẫn.

Đúng vậy, vị Chân Ma cảnh giới Hợp Đạo này vừa mới giết một con Thần Long Hợp Đạo.

Siêu cấp đại năng của Chân Ma tộc không hề có chút đắc ý nào, trái lại y đưa mắt nhìn hai bên ứng chiến ở phía xa, càng nhìn càng cảm thấy lạ.

Các tăng binh phóng ra từng đạo thuật pháp sắc vàng, tiêu diệt sinh linh của Hư Linh Tộc gần đó.

Ầm ầm...

Người Chân Ma tộc khoác khôi giáp đen, vóc người khôi ngô, tay cầm huyết kiếm lớn như cái ván quan tài, chân dẫm lên thi thể một con Thần Long phương Tây, đắm chìm trong cơn mưa máu đầy trời cười lớn: "Rất tốt, Chân Ma tộc có Tây Lý Nhĩ, Nhân Tộc có An Lâm và Hứa Tiểu Lan, cuộc chiến này thật sự khiến bản tôn vui mừng không thôi, hướng rẽ của lịch sử sau này thật đáng chờ đợi..."

Tất cả kẻ địch ngăn cản phía trước bọn họ đều phải bị xé rách!!

Thôi vậy, không nghĩ về điều này nữa, quá phiền lòng!

Ầm ầm!! Xa xa chợt có một chùm tiếng nổ long trời lở đất.

An Lâm nện Ôn Độ Thiên Thần rớt xuống mặt đất thêm một lần nữa bằng phong thái vô địch, hai tầng sức mạnh tốc độ và sức mạnh nghiền ép xuống. Dư âm của một quyền nện tất cả những thứ sát gần mặt đất lõm xuống thành rãnh rạn nứt, vô số núi cao hóa thành tro bụi.

Vết nứt của thần hoàn trên đầu Ôn Độ Thiên Thần càng ngày càng nhiều.

Cuối cùng nó cũng cảm nhận được thế nào là tuyệt vọng.

Nỗi tuyệt vọng An Lâm cho nó không chỉ là đánh không lại mà ngay cả chạy trốn cũng là hy vọng xa vời.

Đây là người đàn ông như thế nào? Thực sự còn có người có thể chế ngự được hắn sao?

Ôn Độ Thiên Thần nhìn vạt áo trắng trên trời cao, dưới ánh mặt trời hơi lóa mắt.

Không, phải là cực kỳ lóa mắt!!

An Lâm cười gằn một tiếng, nắm đấm cứ thế đập xuống mặt Ôn Độ Thiên Thần.

"Nếm thử nắm đấm thép yêu quý của tôi đi!"

Nhưng An Lâm như mãnh thú không có ý thức, không ngờ lại thô bạo xé rách sắc đen trắng khắp trời đất, thiêu rụi chiêu đóng băng siêu cấp, cho dù vạn vật ngừng phát triển cũng không ngăn được nắm đấm thép của hắn!!

Hơi thở màu xanh khuếch tán, biến vạn vật trong trời đất thành hai màu đen trắng, tất cả đều như bức tranh thủy mặc tĩnh lặng.

"Ngừng sự phát triển của vạn vật!!"

"Đóng băng siêu cấp!"

Nhìn ngoài có vẻ như Thiên Thần này đã sống lại song thần hoàn không ngừng rạn nứt trên đầu đã bán đứng cô ta.

Hứa Tiểu Lan biết nếu tiếp tục chém đối phương thêm mấy nhát nữa thì nó sẽ chết.

Tâm Tương không bị diệt thì tao không tan biến cái cm gì đó đều là dọa dẫm người khác mà thôi.

Chỉ cần đủ sức mạnh chém nó tới mức tuyệt vọng, chém đến đoạn nó bị hình thành bóng ma ám ảnh trong lòng, để xem tâm tương của nó có bị hủy diệt không.

Hai Thiên Thần nắm quyền đều bị dồn đến đường cùng.

Liên quân Cửu Châu Giới bừng bừng khí thế chém giết tới đỏ cả mắt nhưng lúc xung phong liều chết vẫn không khỏi liếc mắt nhìn trận chiếnđằng xa. Bọn họ đều biết, chỉ cần hai Thiên Thần kia bị giết thì cuộc chiến này sẽ thắng lợi hoàn mỹ.

An Lâm không nói lời thừa, hắn nắm chặt quả đấm, vòng sáng vàng sau lưng nhanh chóng chuyển động, năm loại lực lượng đỉnh phong dung hợp, bám vào nắm đấm như dòng chảy. Hắn cứ bay từ trên không trung xuống như sao băng, nhắm nhằm đấm ngay đầu Ôn Độ Thiên Thần.

Hắn phải tiêu diệt hoàn toàn Ôn Độ Thiên Thần bằng một kích này!!

Ôn Độ Thiên Thần cũng bắt đầu hấp hối, vùng vẫy, hơi thở màu xanh toàn thân bùng nổ, đóng băng tất cả mọi thứ.

Hai tia sáng lại hợp thành một lần nữa, biến thành Tâm Tương Thiên Thần hoàn hảo không chút hao tổn gì.

"Tâm Tương không bị diệt thì ta đây không tan biến!"

Đôi lông mày thanh tú của Tiểu Lan nhỏ khẽ nhăn, hai con ngươi hóa thành Chân Long Kim Đồng, cô đưa tay nắm chặt không khí, vô số tia chớp bắn ra từ trong không khí, nối nhau bọc thành Thiên Địa Lôi Lung, chặn đường lui của Tâm Tương Thiên Thần.

Tâm Tương Thiên Thần bị chém thành hai khúc, hóa thành hai tia sáng lấp lánh màu ngà chạy trốn về phía xa.

Tay cô cầm Long Tước, cô lặng lẽ đứng đó, chiếc váy xanh cô mặc thanh nhã thoát tục, dung mạo như ngọc đã được mài dũa một cách tinh tế, nhìn rất dễ thương, rất vô hại nhưng giờ phút này không ai dám khinh thường cô.

Cùng lúc đó, loli mặc váy xanh cũng được tất cả mọi người nhìn một cách chăm chú.

Ôn Độ Thiên Thần há to miệng, đầu óc trống rỗng.

"Đủ rồi."

Một giọng nói bất chợt nhẹ nhàng truyền tới.

Giọng nói không lớn nhưng toàn bộ sinh linh trên mặt đất đều có thể nghe thấy.

Một thiếu niên màu vàng nhạt, nửa trong suốt xuất hiện trước mặt Ôn Độ Thiên Thần, cậu xòe bàn tay ra ngăn tại phía trước nắm đấm của An Lâm.

Ầm!!!

Năng lượng khủng bố của nắm đấm của An Lâm nổ tung.

Toàn bộ mặt đất chợt rung động, bao phủ phạm vi địa vực mấy ngàn dặm.

Nhưng điều kỳ dị là mặt đất lại không tiếp tục lõm xuống.

Không ngờ lại đỡ được một quyền toàn lực của ông đây một cách hoàn mỹ?

An Lâm nhìn thiếu niên đột nhiên xuất hiện trước mắt mình rồi lại nhìn về phía Thần hoàn màu xanh vàng, con người hơi co rút lại, đột nhiên hắn nhớ tới một câu nói.

Thiên Địa Huyền Hoàng, ta xếp thứ hai.

Phàm là nơi có đất đều là chỗ của ta.

Một trong lục đại Thiên Thần nắm quyền, Thiên Thần Đại Địa!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận