Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1920: Viêm Tâm Tiên giới

Viêm Tâm Tiên Giới là nơi tập hợp thi ca của Tiên Tước Tinh.

Nhưng cái Tiên Giới này có vẻ không giống những gì An Lâm tưởng tượng lắm.

Bình thường thì các sinh linh hễ cứ đi đến Tiên Giới này đều tử nạn.

Bầu trời một màu trong xanh.

Đáng sợ nhưng lại thuần khiết đến lạ, hóa thành từng đợt gió màu đỏ bùng lên trên mặt đất, mỗi trận gió nổi nên đều cao đến vài ngàn độ khiến cho các sinh linh có tu vi cao cường đều có thể bị tiêu tán, hóa hơi.

Trên trái đất đang phát triển một loại cây chịu nhiệt năm mặt, sáu sắc tuyệt đẹp và rực rỡ. Ở một số nơi khác còn có những dòng sông với dòng chảy màu vàng, những chất lỏng này có nhiệt độ rất cao, dường như đạt đến độ Nữu Khúc Hư Không, nhưng lại có một con Viêm Thú vô cũng dễ thương đang chơi đùa trên sông.

Trên mặt đất cũng có không ít Viêm Thú với đôi cánh tuyệt đẹp, có cả những mầm cỏ dễ thương, nhưng đừng bị vẻ bên ngoài kiều diễm đó lừa ngạt, hễ chúng phun nước hướng đến những kẻ dũng mãnh có sức mạnh hóa thần đặc cấp cũng có thể bị tàn thành tro bụi.

Cho nên bình thường thì các sinh linh rất sợ hãi nơi này, nóng muốn chết. Tuy nhiên, viêm lực thanh thuần phong phú ở nơi đây lại là chốn yêu thích để tu luyện thuật pháp Viêm Hệ, nếu nói là nơi dành để tu hành bậc nhất cũng không ngoa chút nào.

"Mắt nhìn thế giới cũng loài người chẳng qua cũng chỉ như vậy, nhìn xem bộ dạng muốn cởi y phục của nam nhân kia, đúng là phát ớn."

Chu Tước Lục Tử đang lúc kiêu ngạo đột nhiên toàn thân run rẩy, không nói một lời nào nữa.

"Có thể đến được Viêm Tâm Tiên giới này thì đúng là phúc khí tu mấy đời của bọn họ."

An Lâm lặng im đứng nhìn Chu Tước Lục Tử.

Chu Tước Lục Tử nhìn thấy biểu hiện của hai con người trước mặt, khinh bỉ nói.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan cùng với Tiểu Tước màu đỏ cùng nhau tiến về phía trước, nhìn thấy rất nhiều các kỳ quan rực lửa, hồ lửa, cây lửa hoa bạc, tinh hỏa bình nguyên, hỏa thạch vạn trượng ba màu.

Hứa Tiểu Lan đã lộ rõ vẻ mặt đầy hưởng thụ.

Bọn chúng không muốn tiếp tục quỳ gối nữa, đặc biệt là quỳ gối ở cái nơi Thần Thánh Viêm Tâm Tiên giới này, nếu cứ như vậy thì bọn chúng đúng là không chốn dung thân, chỉ còn cách tự sát mà thôi.

"Xìu, đúng là đồ nhà quê chưa thấy thế giới bao giờ."

Mạc Hải thở có vẻ điều độ, dễ dàng hơn, ánh mắt mê đắm mà nóng bỏng, toàn thân cử động không dứt như muốn cởi hết y phục trên người để hòa nhập hoàn toàn vào thế giới này.

Những sinh linh Chu Tước này luôn tìm ra những điểm để phun ra, tạo ra một chuỗi khinh miệt.

Nhưng cô cũng biết rằng đây là địa bàn của Thánh Thú Chu Tước, cô không thể chạy lung tung được.

"Đúng là thấp kém, đáng khinh."

Không lâu sau, tất cả mọi người đi đến một hồ nước nhỏ trong veo, nhìn thấy đức chí cao vô thượng của tộc Chu Tước tinh vực khí thế lẫy lừng, Chu Tước Nữ Đế.

An Lâm cười lãnh đạm, cái gì mà chủng tộc kiêu hãnh nhất? Cuối cùng chẳng phải đang run rẩy dưới sức mạnh của ông đây sao.

Hứa Tiểu Lan đưa con ngươi láu liếc, ánh nhìn ranh mãnh như muốn rời khỏi đoàn đội, chạy sang một bên lẳng lặng tận hưởng kỳ quan, chơi cho đã, hít thở không khí.

Không ngờ lại đẹp đến vậy!

Mạc Hải ngắm nhìn một cách ngẩn ngơ.

Nước trong hồ này có màu vàng, xem ra thì cũng không có gì quá khác biệt so với những hồ khác, chỉ là màu sắc không giống nhau mà thôi.

Điều khiến An Lâm ngạc nhiên nhất chính là dáng vẻ vô cùng duyên dáng của cô, cơ thể mềm mại khoác trên mình chiếc áo lông màu đỏ, để lộ đôi chân thon dài hoàn mỹ, vòng eo nhỏ nhắn như một con rắn nước, nhỏ đến nỗi vòng tay qua thân cô chắc còn dư thừa. Nhưng mà thứ khoa trương nhất vẫn là hung khí trước mặt, cuồn cuộn sóng dữ cao lên như đỉnh núi, vừa nhìn đã biết nó có khả năng đàn hồi cực cao.

Đừng nói là phản hư đặc cấp đại năng, dù cho là hợp đạo siêu cấp đại năng, hễ cứ gặp phải nước hồ này thì không chết cũng bị thương, loại viêm lực đẳng cấp là thứ không phải mà bọn họ có thể chống cự nổi.

Trên người cô toát lên phong thái cao quý, diễm lệ, đầu đội vương niện, đôi mắt long lanh ấm áp, cái mũi cao thanh tú, miệng nhỏ chúm chím đỏ hồng yêu kiều như anh đào, làn da trắng như tuyết có chút hồng phấn từ bên trong cơ thể, rõ ràng là một hình ảnh mê hoặc, làm người ta say đắm.

"Đi đường xa vất vả, hãy ngâm chân đi nào, có thể làm giãn gân cốt, đặc biệt là Tiểu Lan, đối với cô có thể mang lại nhiều lợi ích đó." Chu Tước nữ đế chớp chớp mắt nhìn Hứa Tiểu Lan rồi nói.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan nghe vậy cũng thuận tiện ngồi xuống ngay trên ghế.

Chu Tước nữ đế kỳ thực đang tận hưởng tinh hoa thái dương, đôi chân mảnh khảnh đang vung vẩy trong hồ nước, gợn lên từng đợt sóng lăn tăn, cảm giác thật là thư thái an nhiên, năm tháng an nhàn trôi như một bức phú họa đẹp mỹ miều.

Rõ ràng là một yêu tinh hồng nhan họa thủy, nhưng đôi mắt kia lại trong veo, thuần khiết vô cùng, khiến người ta có cảm giác cô như là một vị thánh nữ không dính bụi trần. Đây đúng là sự hòa quyện tuyệt vời của sự thanh thuần và nét dịu dàng nữ tính làm cho An Lâm cảm nhận một vẻ đẹp diễm lệ đến nao lòng.

Nhưng sau khi An Lâm nhìn nước trong hồ thì con ngươi trong khóe mắt bất giác co lại.

Dịch thể bên trong là tinh hoa Thái Dương thuần túy bậc nhất.

Nguồn gốc sức mạnh đã đạt đến cảnh giới tối cao! Hắn từng thôn tính Thái Dương cho nên đối với loại năng lượng như thế này thì cực kỳ quen thuộc, nước trong hồ này là sự kết hợp của tinh hoa thái dương đã có thể ngưng tụ thành một thái dương mới rồi!

Trước mắt chính là Chu Tước Thánh Thú ư?

Còn cô thì đang ngồi gần hồ ngâm chân.

"Các người tới rồi, nào nào, tới đây ngồi!" Chu Tước nữ đế nhìn thấy An Lâm và Hứa Tiểu Lan, miệng nở nụ cười ôn hòa, mời đến ghế chờ gần hồ, giọng nói hết sức thân mật.

Tại sao khi thiết đãi bọn họ thì làm ra vẻ Chu Tước cao cao tại thượng, còn lúc gặp gỡ An Lâm và Hứa Tiểu Lan thì lại là dáng vẻ xinh đẹp mê người, tại sao chứ?

Chỉ với một động tác đơn giản như vậy nhưng dường như lại hàm ẩn ngàn vạn phong tình.

Đúng là bậc làm điên đảo chúng sinh có khác...

Trong lòng An Lâm miên man suy nghĩ.

Hứa Tiểu Lan nghe đến đây cũng cẩn thận, từ tốn cởi giày ra, để lộ bàn chân trắng nõn như pha lên, cảm giác có chút thấp thỏm vương một tia đó hoài nghi nào đó, nhưng cuối cùng thì cũng nhẹ nhàng mà thả mình vào hồ nước.

"Ây...ya..., nóng, nóng, nóng..."

Cô kêu lên, đôi má ửng hồng.

Hứa Tiểu Lan vốn dĩ có ý định co chân lên, nhưng cảm nhận được trong từng huyết mạch của cơ thể lại chảy một cảm giác thoải mái lạ thường, làm cho cô quyến luyến hồ nước này không dứt, cuối cùng thì cô quyết định vẫn để chân trong hồ.

Rất nhanh sau đó cố liền thích ứng được với nhiệt độ này, cảm giác thật là thoải mái, tự tại hẳn ra.

Khóe môi An Lâm bỗng nhiên mà cong lên, bộ dạng này cũng giống như lúc hắn là người phàm vậy, cảm giác như ngâm chân chắc cũng tương tự vậy thôi, lúc đầu thì hơi nóng một chút, nhưng rồi lại thấy cực kỳ thoải mái.

Tu tiên rồi mà vẫn có thể trải nghiệm loại cảm giác như thế này, đúng là không tồi mà.

Hứa Tiểu Lan đang ngâm trong tinh hoa bậc nhất thái dương, loại nước hợp đạo có thể làm bỏng chết người.

Đúng vậy, Hứa Tiểu Lan chẳng khác nào đang lấy thái dương ra để ngâm chân.

Đây có lẽ là đẳng cấp khác biệt giữa người tu tiên và người phàm.

An Lâm nhìn thấy cũng hừng hực xúc cảm, cũng muốn ngâm chân xem thế nào, Chu Tước nữ đế lúc này đã chuyển sự chú ý lên người An Lâm, bất giác mà cười nhẹ: "Đến đây, đừng do dự nữa, anh cũng đến đây ngâm chân đi, tôi còn nhớ anh cũng tu luyện viêm hệ công pháp mà, ngâm châm một lúc có thể giúp cho cả cơ thể vào tu đạo của anh nữa đó."

An Lâm đang thư thái tận hưởng thì đột nhiên từ lòng bàn chân truyền đến một chuyển động lạ.

An Lâm nghe cũng rất thoải mái, cung kính không bằng tuân lệnh, bèn đưa chân ra ngâm một lúc.

"A...a...a..."

Sức nóng thanh thuần của viêm lực ôm lấy đôi chân, kích thích toàn bộ cơ thể của hắn.

An Lâm cho dù là thân thể chiến thần vĩ đại, hắn vẫn cảm nhận được sức nóng rát vô song, nhưng sau khi thích ứng được với độ nóng này, thì cảm giác cực kỳ thoải mái. Từng đợt viêm lực hóa thành từng dòng ấm áp đi từ lòng bàn chân lan tỏa khắp cơ thể, làm cho toàn thân hắn thực sự rất dễ chịu.

Đợi đã... trong hồ hình như có thứ gì đó.

Chu Tước Lục Tử nhìn đến đỏ cả mắt.

Ganh tỵ.

Bọn chúng trước giờ chưa bao giờ có đủ tư cách cùng với Chu Tước nữ đế ngâm chân, giờ đây hai con người thấp kém kia dựa vào đâu, dựa vào đâu mà có thể cùng với Chu Tước nữ đế cùng nhau hưởng thụ khoảnh khắc ngâm chân tươi đẹp này chứ?!

Những con chim cũng nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không làm gì được.

Lời nói của Chu Tước nữ đế như là gió xuân thổi qua, như là âm thanh du dương dễ chịu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận