Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 811: Chuột chũi xin giúp đỡ

Cùng Kỳ đột nhiên lựa chọn chạy trốn, An Lâm và Hứa Tiểu Lan đã chuẩn bị từ sớm.

An Lâm trừng hai mắt, thuật Muốn Bạn Ị!

Cùng Kỳ đột nhiên cảm thấy bụng quặn đau, phản ứng sinh lý khủng khiếp bao phủ toàn thân.

"Phụt..." Cái mông nó phun ra chất lỏng kỳ lạ.

Cơ thể đang chạy trốn của Cùng Kỳ cứng đờ lại một lúc, đau đớn, bức bối, nhục nhã... Vô số cảm xúc sôi trào lên!

Sau đó, nó nghĩ tới những chuyện bất hạnh và đau khổ, những tâm trạng đau buồn mãnh liệt xông lên não, hai hàng nước mắt từ khóe mắt trượt xuống...

"Đáng chết, gặp quỷ rồi, nấm thơm quá!!" Cùng Kỳ vừa chạy trốn, vừa rơi lệ nói.

Nó bỏ chạy bởi vì hai loại thuật pháp này, đã có không ít đình trệ.

Trái tim của Cùng Kỳ như rớt vào hầm băng. Loại phối hợp đáng sợ này, sức mạnh quỷ dị, khiến nó cảm thấy ngay cả việc chạy trốn cũng trở thành một loại hy vọng xa vời, nó rất hận!

Một bóng dáng đụng vào tường chạy ra, nhanh chóng bỏ chạy về phía xa.

Những đường thẳng nhuốm màu u ám này không chỉ có sức mạnh cực lớn, còn ẩn chứa sức mục nát rất mạnh, rất nhanh chóng có thể khiến xiềng xích nổ tung.

"A a a a!" Tiếng kêu thảm thiết của chuột chũi truyền đến.

Hứa Tiểu Lan phóng ra sức mạnh Chân Long trong cơ thể cô, lực trói buộc cực mạnh khiến đường bay của Cùng Kỳ lại phải chịu kìm hãm lần nữa, sức mạnh sấm sét khủng khiếp dọc theo xiềng xích lan đến toàn thân Cùng Kỳ, phá hủy cơ thể nó.

Khắp người chuột chũi toàn những vết thương chồng chất, dòng máu vàng từ trong cơ thể bắn tung tóe, những bụi gai đó đều có năng lực hút máu, những giọt máu bắn ra đều bị bụi gai màu máu hút hết, toàn bộ nuốt vào bên trong.

Đúng lúc này, xiềng xích bằng sấm sét ngưng tụ lại như thật xuyên thấu không trung, tốc độ cực nhanh quấn chặt lấy hai chân Cùng Kỳ.

Ánh mắt An Lâm thoáng nhìn theo, phát hiện ra là chuột chũi lông vàng đang chạy trốn.

"Gào!" Cùng Kỳ phẫn nộ gào to, chỗ hốc mắt của xương sọ treo trên hai cánh phát ra những đường thẳng chết chóc nhuốm màu u ám, đánh vào xiềng xích sấm sét.

Chân Long Lôi Phược!

Ngay trong lúc Cùng Kỳ cho rằng đã cùng đường rồi thì bên trong công trình nhà nấm, đột nhiên có một luồng sức mạnh nổ tung.

Quái lạ... Vì sao mình vẫn chưa cảm nhận được ngọn nguồn của luồng sức mạnh kia.

Thế nhưng Cùng Kỳ còn chưa kịp chạy trốn, An Lâm đã cầm kiếm Thắng Tà trong tay và xông tới, phía sau của hắn còn có hơn trăm tên Ma Huyết Thú tộc đi theo.

Lẽ nào sự tồn tại bên trong kia, đã vượt quá xa so với thực lực của mình?

Huyết dịch đỏ tươi giống như bụi gai, hiện ra vẻ lạnh lẽo khát máu, tràn về phía chuột chũi đang chạy.

An Lâm nhìn xuyên qua bức tường đã bị đụng hư kia, nhìn thấy tung tích của hai tên nguyên thú đỉnh phong Hóa Thần khác, chỉ có điều chúng đã biến thành xương trắng.

An Lâm: "..."

An Lâm và Hứa Tiểu Lan đều có chút chần chừ, Cùng Kỳ thấy thế sắc mặt lại vô cùng vui sướng, hô lớn: "Huyết chủ, cứu tôi!"

Thuật Thần Tham đã mất hiệu lực!

Nếu như kẻ địch thực sự quá mạnh, hắn cũng không cần phải mạo hiểm như vậy, không nhất định phải chiếm lấy huyết ngọc Kỳ Lân.

An Lâm giơ kiếm trước người chống đỡ đòn tấn công của Cùng Kỳ, hình vẽ đôi mắt vàng kim lại xuất hiện lần nữa, lại là vân sóng vàng kim đang lan tỏa.

Trong chớp mắt, trong lòng An Lâm bắt đầu sinh ra một chút ý nghĩ rút lui.

Thuật Thần Tham là thuật pháp cực kỳ tiêu hao sức lực tinh thần, trước kia hắn dùng một lần cũng đã là cực hạn, nhưng thần hồn của hắn bây giờ vô cùng mạnh mẽ, có thể dùng nhiều hơn một hai lần.

An Lâm sử dụng thuật Thần Tham hai lần liên tiếp!

Cùng Kỳ cảm thấy cơ thể bị móc sạch...

Chẳng qua là nếu như ngay cả hắn cũng không đoạt được huyết ngọc Kỳ Lân, thì mấy cường giả Thú tộc bên ngoài kia có loại thực lực nào để chiếm lấy chứ?

Cùng Kỳ hình như có cảm giác vừa định cảm nhận sức mạnh một lúc, An Lâm đã xông tới trước mặt nó, hình vẽ con mắt màu vàng kim xuất hiện trên trán, vân sóng vàng kim lan rộng.

Cùng Kỳ cảm giác được bản thân mình dường như mất đi luồng sức mạnh kia...

"Gào! Thì ra đúng thật là mày đã cướp đi sức mạnh của tao!" Nó tức giận hét lớn một tiếng, hai móng vuốt lộ ra những móng nhọn đen kịt, bỗng nhiên tấn công về phía An Lâm!

Chuột chũi lông vàng cũng bay về cùng hướng với đám người An Lâm, tốc độ của bụi gai nhanh vô cùng, cũng sắp đâm trúng cái mông của nó rồi, điều này khiến nó không khỏi gào to theo bản năng: "A a a! Cứu mạng!"

Cùng Kỳ trong lúc này, cảm giác được sức mạnh nào đó đã quay trở lại.

Cũng trong lúc này, Ma Huyết Thú tộc phía sau An Lâm đột nhiên hóa thành một vũng máu.

Cứu mạng? Quỷ cứu nó ấy! Không đến đánh bồi thêm đòn chốt cũng là từ bi lắm rồi.

Hệ thống lúc đầu ra quy định là cùng lúc tiếp nhận nhiều nhất là ba loại sức mạnh, cho nên An Lâm còn có thể dùng thêm một lần thuật Thần Tham đối với Cùng Kỳ!

Có điều Cùng Kỳ rõ ràng không cho An Lâm cơ hội đó, hai móng vuốt mang theo sức lực cực kỳ mạnh, trong nháy mắt đã đánh bay An Lâm.

Giờ khắc này, chuột chũi đã bay đến phạm vi giao chiến của An Lâm và Cùng Kỳ.

Nó có thể không thật lòng muốn cầu cứu đám người An Lâm, nó chỉ muốn tới gần An Lâm, xem xem An Lâm có thể thu hút đòn công kích của bụi gai máu không, giúp nó phân tán sức hút một chút.

Ầm ầm!

Lúc này, một đường kiếm hỏa diễm ngang tận chân trời, cuồn cuộn lao đến.

Chuột chũi nhìn thấy chiêu kiếm kinh khủng này thì đứng ngây ngay tại chỗ, đây là chiêu thức mà cảnh giới Hóa Thần có thể dùng được sao? Cảm giác còn mạnh hơn so với sức lực của nó!

Cùng Kỳ lại bị đôi nam nữ thay nhau đánh, hối hả phòng ngự chống đỡ lại chiêu kiếm hỏa diễm đáng sợ kia thế nhưng vẫn bị chiêu kiếm chém rách thân thể.

Chuột chũi đứng cách đó không xa, chẳng hiểu sao lại bị chiêu kiếm hỏa diễm kia tác động, cũng bị thiêu đến cháy khét, miệng phun khói trắng, gào to rồi bay về phía An Lâm, dễ nhận ra nó không còn đếm xỉa gì nữa rồi.

"Cút ngay! Mẹ nó, mày chạy đến chỗ tao làm cái gì?"

An Lâm ra sức lùi lại phía sau, nhìn thấy con chuột chũi đang như phát điên chạy về phía hắn, sau lưng còn có rất nhiều bụi gai máu đang cố gắng hút máu nó, không khỏi sợ hãi hô to.

"Tôi chỉ là trùng hợp đi ngang qua." Chuột chũi lông vàng mạnh miệng nói, cơ thể nó bay nhanh giống như một luồng ánh sáng màu vàng kim, không ngừng lại chút nào.

Bụi gai màu đỏ máu sau lưng đã biến thành một con trăn máu, hành động giống như sinh vật sống, chi chít gai nhọn, khiến cho người ta hoa mắt chóng mặt.

Cự ly của nó và chuột chũi vô cùng gần, chỉ sợ chẳng mấy chốc sẽ va chạm nhau.

Bụi gai máu cũng bị ảnh hưởng, dừng lại một chút, bắt đầu phân thân, một bụi tiếp tục đâm về phía chuột chũi, bụi kia thì đâm về phía An Lâm đang phóng hỏa thần!

Chuột chũi thấy cảnh tượng này có chút mơ hồ, từ trong đáy lòng lóe lên một dự cảm không lành.

"Nếu mày đã muốn đi qua, vậy tao sẽ không khách khí!" An Lâm cười ha ha.

Tứ Linh Hỏa Hải, bắt đầu!

Ầm ầm! Hư Không Viêm, Lạc Nguyệt Viêm, Đại Nhật Viêm, Tinh Ma Viêm, tứ đại thần hỏa đều xuất hiện, đốt trời thiêu biển, không gì là không thiêu cháy, trời đất trong nháy mắt hóa thành vùng hỏa ngục!

Mẹ nó lại là lửa! Chuột chũi thấy cảnh tượng này, nước mắt đều sắp rơi xuống. Hai người kia sao lại thích chơi với lửa như vậy? Đây không phải là cố tình gây khó dễ cho nó sao?!

Chẳng lẽ nó anh minh cả đời, số phận cuối cùng lại là một con chuột bị thiêu cháy?

Dường như trong nháy mắt, chuột chũi và bụi gai cùng rơi vào trong phạm vi biển lửa.

Thần lửa của An Lâm, đã trải qua mấy lần lột xác và tăng cường, đã gần như có được uy thế của Thánh Viêm, bốn loại hỏa thần chồng lên nhau, uy lực đã không kém gì Thánh Viêm.

"A...!" Chuột chũi lông vàng bên trong thần hỏa, khổ sở kêu lên, hai đao vung chém ra một đường, liều mạng chống cự lại thần hỏa đang thiêu đốt.

An Lâm nhìn thấy chuột chũi liều lĩnh vồ tới lặng lẽ lấy cái chảo ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận