Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2126: Nghiền áp trên toàn bộ phương diện.

An Lâm cảm thấy mình siêu nhiên, nắm trong tay mọi thứ.

Hắn cũng không siêu thoát khỏi thiên địa, nhảy ra ngoài tam giới.

Nhưng hắn ở bên trong tam giới, đạt được cực hạn ở trong Thiên Đạo.

Đúng, trời cũng đang giúp hắn!!!

Vào giờ khắc này An Lâm đã hiểu ra.

Hắn hiểu được vì sao đều là thiên thần quyền hành chí cao, mà hai bên lại có chênh lệch.

Chính là bởi vì, ý thức Thiên Đạo không đồng dạng với quyền hành bị áp chế. Trạng thái của An Lâm trong giờ phút này, không khác giự tồn tại được Thiên Đạo cưng chiều nhất, có thể làm cho hắn phát huy phần lớn lực lượng thiên đạo...

"Ngươi... Ngươi đang cười cái gì?"

Sinh mệnh hoàn mỹ, không chỉ hiểu được xu lợi tránh hại, mà còn có thể vượt qua hết thảy sợ hãi, có niềm tin đón tuyệt cảnh bộc phát như một lực lượng kỳ tích!

"Làm màu."

Không phải sợ, vượt qua hết thảy sợ hãi, cố gắng nghênh đón, lực lượng của An Lâm đột nhiên trở nên mạnh mẽ chắc chắn là sẽ có hạn chế thời gian, chỉ cần vượt qua, người thắng nhất định là ta!

Coi như là Nguyệt Đồng Thần thành tại phía xa, vẫn có thể thấy phía tây có hào quang cực kỳ chói mắt đâm rách hết thảy, hình như còn có vô số vị thần thánh thần linh rất vĩ đại đánh đuổi về phía những sự vật ở dưới đất.

"Dĩ nhiên, ta có thể mượn bất kỳ lực lượng nào của Thiên Đạo, ta cũng có thể hấp thu hết thảy lực lượng Thiên Đạo!" Tiên Vũ như đã tìm về một chút khí thế, cực kỳ nghiêm túc trả lời.

Trong khoảnh khắc đó, Tiên Vũ như đặt mình ở trong bóng tối Vĩnh Hằng, quả đấm thả ra vô tận hào quang hắc ám mãi mãi bất diệt, trôi qua rồi biến mất.

Tiên Vũ phát hiện đối phương đang cười, hơn nữa cười đến mức khiến cho khắp cả người hắn đều phát rét.

An Lâm lại tung ra một quyền.

Nhưng một khắc sau, hắn nhìn thấy là một cái quả đấm của An Lâm.

"Không phải là ngươi nói, ngươi là sinh mệnh hoàn mỹ nhất, là cục cưng của ông trời sao?" An Lâm mỉm cười nhìn về phía Tiên Vũ, độ cong trên khóe miệng càng tăng lên.

"Quang minh thiên thần quyền!" Hắn hét lớn một tiếng, quả đấm hóa thành hàng vạn hàng nghìn quang ảnh, bộc phát ra hào quang giống như hàng vạn hàng nghìn vầng thái dương treo trên bầu trời, trong phút chốc hào quang đủ để chọc mù bất kỳ sinh linh nào!

Ngay sau đó, cánh tay hắn cũng bị hắc ám gặm sạch.

Vào giờ khắc này trong đầu Tiên Vũ bắn ra rất nhiều ý niệm trong đầu, sau đó hóa thành ý chí chiến đấu vô tận.

"Không!!!"

Hắc ám như mực, trong nháy mắt đã nuốt hết tất cả tia sáng.

Chỉ có hắc ám, mới là chúa tể của tất cả phép tắc vĩnh hằng.

"Làm sao có thể, lực lượng của ta... " Trên mặt Tiên Vũ hiện lên vẻ khiếp sợ.

Tiếng nói vừa dứt.

Lần này ngay cả thân thể hắn, ở một giây sau, đã bị hắc ám cắn nuốt thành hư vô.

"Sinh mệnh hỗn độn thuật, vô hạn luân hồi!" Tiên Vũ rút lui, hai cái đồng tử lóe lên ánh xanh, cánh tay đột nhiên có dấu hiệu phục hồi như cũ, đang nhanh chóng tạo thành máu thịt.

Hình như An Lâm không bất ngờ khi thấy hắn sống lại, ngược lại còn cười nói: "Thấy được chưa, ngươi nói ngươi có thể mượn mọi thứ của Thiên Đạo, là thể sinh mệnh được Thiên Đạo thương yêu nhất. Thứ mà Thiên Đạo có thể cho ngươi mượn, ta cũng có thể khiến cho Thiên Đạo thu lại tất cả những thứ mà ngươi mượn, điều này nói rõ cái gì?"

Trong phút chốc, hắn tỉnh táo lại, thiên địa tái hiện, cánh tay đã bị An Lâm đánh cho biến mất khỏi thế giới này, hắc ám cũng muốn lan tràn đến thân thể của hắn.

Tiên Vũ: "..."

An Lâm lắc đầu: "Không, nói rõ ta là ba ba của ngươi."

Sắc mặt Tiên Vũ trở nên cực kỳ khó coi: "Nói rõ... Thiên Đạo thương yêu ngươi hơn?"

An Lâm xông về phiá Tiên Vũ với tốc độ nhanh hươn, khí thế u ám thâm thúy, rồi còn chí cao chí thượng, tựa như thần linh vô địch quan sát thế gian: "Ngươi cũng xứng để luân hồi?!"

Song, An Lâm mới vừa thu quyền không bao lâu, mặt đất đột nhiên nứt ra.

Một cái mầm cây nhô ra từ mặt đất, sau đó nhanh chóng lớn lên, lớn lên thành một cái đại thụ chọc trời, sau đó ở trên đại thụ, đột nhiên có một nụ hoa khổng lồ xuất hiện, sau khi nụ hoa mở ra, một chàng trai mặc váy hoa, còn đẹp hơn cả vô số tiên nữ từ từ bay ra.

Khí thế của hắn cực kỳ cường đại, nhưng trong ánh mắt nhìn tháy An Lâm, lại toát ra sự sợ hãi.

Lực lượng quyền hành sinh mệnh mà Tiên Vũ mới vừa dùng tới, giống như gặp phải cái thứ gì cực kỳ đáng sợ, lập tức bị làm cho sợ đến mức tiêu tán không thấy, luân hồi cũng tan vỡ vào giờ khắc này.

Cái đầu của Tiên Vũ lại nổ tung.

Ầm ầm!!!

Lúc này, quả đấm của An Lâm đã rơi vào trên mặt Tiên Vũ.

Trong khi Tiên Vũ đang tức tối mà không làm gì được, An Lâm lần nữa phát đọng tiến công.

Quả đấm nhanh đến mức Tiên Vũ hoàn toàn không thể theo kịp, chỉ có thể nhìn thấy một luồng năng lượng tiến tới trước mặt của hắn chỉ trong nháy mắt, sau đó thân thể lần nữa bị đánh bay!!!

Ầm ầm!!!

Hắc ám tiêu tán.

An Lâm lắc lắc cánh tay, nhìn về phía một phương hướng khác.

"Hơi khó dây dưa à nha..."

"Vốn là định hoàn toàn cắn nuốt lực lượng sinh mệnh của nó."

"Nhưng sức sống của tên nhãi này lại cực kỳ ương ngạnh, mỗi lần đều làm hắn suy giảm tới mức phải hiện ra bổn nguyên, vậy mà vẫn cứ không chết, xem ra nữ thần Sinh Mệnh thật sự bỏ vốn gốc ở trên người hắn rồi..."

An Lâm bước từng bước một đi từ hướng khác tới.

An Lâm rũ mắt nhìn xuống Tiên Vũ cực kỳ chật vật, bị trấn áp trên mặt đất không thể động đậy, nói: "Thật sự đồng tình với ngươi, mới vừa đời không bao lâu, đã bị ta đánh về lại trong bụng mẹ để cải tạo một lần nữa."

Cái cảm giác này rất quen thuộc.

Tiên Vũ muốn liều chết phản kháng, vô số thiên kiếm hắc ám đã rơi xuống từ phía trên khoảng không, đóng đinh hai tay hai chân, cùng với toàn bộ thân thể của hắn ở trên mặt đất.

Trong nháy mắt tiếp theo, An Lâm đã vượt qua không gian, đi tới trước mặt Tiên Vũ.

An Lâm vươn hai ngón tay, vẽ một cái cấm chế ở trên hư không, cấm chế cường đại vô cùng ở trong mắt Tiên Vũ, đã bị An Lâm mở ra bằng cách đơn giản như vậy.

"Không!!!" Hắn quay lại nắm chặt vùng hư không ở phía sau, vô số Thần Vân màu trắng phác hoạ ở trong thiên địa, tạo ra cấm chế vô địch trên bầu trời, vây khốn An Lâm ở trung tâm.

Thật sự là quá mạnh mẽ!

Giờ phút này, hắn nào còn dám nói mình là sinh mệnh hoàn mỹ nhất, nào dám xem thường An Lâm? Hắn chiến đấu cùng An Lâm, hoàn toàn chính là bị treo lên đánh, căn bản không nhìn thấy tới hy vọng thắng lợi, hơn nữa thời thời khắc khắc đều gặp phải uy hiếp tử vong, loại chiến đấu này hắn không hề muốn đấy!!

Cho dù là nhiệm vụ nữ thần Sinh Mệnh giao cho hắn.

Nhưng giờ khắc này, mạng mới là quan trọng nhất, ai mà còn quan tâm đến nhiệm vụ?

Bất kể là cái lời ra lệnh gì, nhiệm vụ gì, đều không thể ngăn cản hắn mong muốn được sống của hắn.

Một cái sinh mệnh hoàn mỹ, chính là chân thực như thế!

An Lâm nhìn dáng vẻ chật vật của Tiên Vũ lúc chạy trốn, cực kỳ giống dáng vẻ hắn chạy trốn lúc trước.

Đúng là Thiên Đạo có luân hồi, báo ứng không sai mà.

Một luồng hào quang hắc ám đi dọc theo đại địa từ nam chí bắc, đánh tới từ phía sau, phá nứt áo giáp đại địa của Tiên Vũ, từ sau lưng xuyên thủng rồi thân thể hắn, khiến cho hắn hộc máu lăn xuống mặt đất.

Quá mạnh mẽ.

Người nọ chính là Tiên Vũ, hắn bị dọa đến mức không thể đi theo như trình tự, sau khi vừa đi ra, liền không quay đầu bỏ chạy thật xa, căn bản là không do dự một chút nào!

Một giây sau, mặt đất mọc ra một nụ hoa, rồi một người trực tiếp nhảy ra.

Sau đó hắn dùng hắc ám trực tiếp cắn nuốt cái cây kia.

An Lâm trực tiếp rút cái cây kia ra.

Nơi đó có một cây đại thụ chọc trời như đang trưởng thành.

"Ngươi... Ngươi không giết được ta... " Tiên Vũ cắn răng nói.

"Ngươi cảm thấy ngươi có được sinh mệnh và luân hồi bổn nguyên, thì ta không thể giết ngươi sao?" An Lâm cười hỏi.

Toàn thân Tiên Vũ run lên, vẻ kinh ngạc trên mặt cũng khó mà che dấu.

"Ngươi cũng biết?!"

Lúc này, An Lâm đã đặt tay ở trên ngực Tiên Vũ, một đám chú ấn hắc ám cứ như thể loan đao lan tràn ra từ lòng bàn tay, bao trùm thân thể Tiên Vũ.

"Không... Không cần... Đừng có giết ta!"

Tiên Vũ run giọng lên tiếng cầu xin, con ngươi đong đầy nước mắt, khóc đến như một đứa trẻ.

"Chỉ cần ngươi đồng ý không giết ta, cái gì ta cũng có thể nghe theo ngươi, yêu cầu gì ta cũng có thể tiếp nhận!"

An Lâm nghe nói như thế, nhẹ nhàng thở dài.

"Xin lỗi, ta không có hứng thú với đàn ông."

"Ta sẽ cướp hết, tất cả của ngươi."

Vừa nói, lòng bàn tay của hắn bắt đầu dùng sức, hắc ám thuần túy và thâm thúy nhất, bao vây chàng trai váy hoa, hoàn toàn kéo vào vô tận hắc ám...
Bạn cần đăng nhập để bình luận