Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1958: Đã từng thấy vũ khí độ kiếp chưa

Mây đen vừa dày vừa nặng bao phủ mấy nghìn dặm trên không trung.

Trời đất không ngừng tối sầm lại, còn có sấm rền vang dội.

Các đệ tử và trưởng lão của Tứ Cửu tiên tông đều vô cùng ngạc nhiên, tò mò không biết vị lão đại nào bắt đầu độ kiếp.

Trung tâm đám mây.

An Lâm và Tử Vi Đại Đế cùng trợn mắt há hốc mồm.

Bọn họ biết, không phải lão đại nào muốn độ kiếp, mà là...

"Tiểu Tước... Có chuyện gì vậy? Mây kiếp này... là cô gọi ra à?" An Lâm nhìn cái kính tuyệt đẹp trong tay, vẻ mặt kinh ngạc nói.

"Ừ... Chắc... Chắc là thế... Tôi cảm nhận được những ràng buộc... Nếu tôi muốn phá những ràng buộc đó... thì nhất định phải bước qua cửa ải này..." Kính Chu Tước nói đứt quãng, có vẻ rất khó khăn.

Ầm ầm ầm...

Đây không phải là thiên lôi bình thường, cũng không phải là Kim Hư Lôi có thể tan biến trong hư không.

"Khi một món bảo vật đạt đến tồn tại cực hạn của chúng, nếu muốn tiến thêm một bước thì tuyệt đối sẽ phá vỡ cân bằng của trời đất, cho nên mới có trừng phạt để cắt đứt đường thăng cấp của bảo vật!"

Chúng giương nanh múa vuốt về phía kính Chu Tước.

"Tôi biết vì sao kính Chu Tước muốn độ kiếp rồi!" Đôi mắt của Tử Vi Đại Đế sáng lấp lánh, nói: "Tu sĩ quá trâu bò thì sẽ có thiên kiếp hạn chế số lượng tu sĩ, dùng lôi kiếp đánh chết một số sinh linh, bởi vì trời đất sẽ không cho phép có nhiều kẻ trâu bò như vậy, tất cả đều vì cân bằng!"

"Lôi kiếp của Tiểu Tước Tước lại là Hỗn Độn Thần Lôi?" An Lâm hít ngược một hơi lạnh.

Tử Vi Đại Đế chợt hiểu ra: "Tôi hiểu rồi!"

Những tia sét trắng đen lẫn lộn này thuộc về ranh giới giữa hữu hình và hư vô, hình thành từ hỗn độn, giống như có thể xé tan tất cả, ngay cả thế giới cũng có thể bị nó bổ ra...

"Bảo vật cũng như vậy."

"Ông hiểu cái gì?" An Lâm sửng sốt một chút, hỏi.

Trên bầu trời, từng tia sét xé tan mây đen.

"Chủ nhân, đừng giúp tôi vào lần lôi kiếp này, tôi muốn tự mình vượt qua." Kính Chu Tước dịu dàng nói.

Nghe Tử Vi Đại Đế nói như vậy, An Lâm cũng kích động: "Nói cách khác, Tiểu Tước đã mạnh đến trình độ mà ngay cả trời đất cũng không cho phép?"

An Lâm gật đầu một cái: "Tôi tin tưởng cô, nhất định có thể làm được!"

Đây chính là Hỗn Độn Thần Lôi cấp bậc Sáng Thế!!

Lúc này cái kính đã rời khỏi tay hắn, chậm rãi bay lên trên trời.

Sau đó mọi người thấy được một cảnh tượng kì lạ.

"Anh An đã đến Phản Hư đỉnh phong rồi, chẳng lẽ lần này muốn Hợp Đạo sao? Gâu!" Đại Bạch vui vẻ vẫn đuôi nói.

Vừa dứt lời, mọi người xung quanh đều sợ hãi.

Bọn họ rất tò mò xem ai muốn độ kiếp, nhìn uy thế cực kì kinh khủng của lôi kiếp là biết chắc chắn người độ kiếp rất mạnh, nói không chừng chính là tông chủ của bọn họ độ kiếp.

Chu Tước Lục Tử cũng rất sợ hãi.

Vào lúc này, những kẻ mạnh trong Tứ Cửu tiên tông đã tụ tập đến gần chỗ trung tâm lôi kiếp.

"Thậm chí ta còn cảm nhận được huyết mạch bị áp chế... Gặp quỷ rồi, thế mà huyết mạch của ta lại bị một cái kính áp chế, đây là chuyện gì vậy?"

"Vì sao một cái kính lại có được khí tức của Chu Tước Nữ Đế đại nhân, hơn nữa còn đậm đà như vậy?"

"Đây là khí tức của Chu Tước Nữ Đế đại nhân..."

Hiên Viên Thành chạy tới, sau khi thấy An Lâm thì bỗng nhiên cười to: "Quả nhiên là bạn học An Lâm muốn độ kiếp, quá tốt rồi!"

Kính độ kiếp? Cô không nói đùa đấy chứ?!

Tôi thà tin một con heo độ kiếp còn hơn là tin một món đồ muốn độ kiếp!!

Nhưng các lão đại Hợp Đạo là Tiêu Trạch, Tiểu Hồng, Đông Phương Tráng Thực có cảm giác cực mạnh cũng đã xác nhận, cuối cùng mọi người vẫn phải tin chuyện kì lạ này, thật sự là cái kính của An Lâm muốn độ kiếp!

Tuyết Trảm Thiên thấy được khí phách như vậy thì hăng hái hô to: "Thành ngữ bốn chữ, thành ngữ bốn chữ, thành ngữ bốn chữ, thành ngữ bốn chữ..."

"Không đúng... Tôi cảm thấy đám mây độ kiếp này không phải là của sư phụ, lần này không phải là sư phụ muốn độ kiếp..." Diệp Linh xinh đẹp đứng ở một bên, đôi mắt hiện lên ánh sáng kì lạ, ngưng đôi mắt đẹp nhìn lên cái kính trên trời, nói: "Là cái kính kia độ kiếp!!"

"Chuyện này... Tông chủ An Lâm để cái kính ở trung tâm độ kiếp làm gì? Đây là tư thế độ kiếp mới sao?" Có đệ tử đến xem rất khó hiểu hỏi.

An Lâm bỗng nhiên rời khỏi trung tâm độ kiếp, sau đó nhìn về phía cái kính trên bầu trời.

Không chỉ có nhóm Chu Tước sợ hãi mà ngay cả cô giáo Cổ Long Đế cũng rất hoảng sợ.

Cô phát hiện chuyện gì cũng có thể xảy ra ở Tứ Cửu tiên tông, ngay cả chuyện cái kính độ kiếp cũng có thể xảy ra ở đây, tông môn này có độc đấy à?!

Ầm!!

Lại là một tia chớp xé tan mây đen, uy năng hỗn độn khiến cho tất cả đệ tử dưới mặt đất sợ đến mức nhũn cả hai chân, không nhịn được phải ngã ngồi xuống đất.

Uy năng của Hỗn Độn Thần Lôi quá mức đáng sợ, uy áp tự nhiên khiến ngay cả đại năng Phản Hư cũng khó mà chịu được.

"Mọi người tránh ra xa một chút, giữ khoảng cách ít nhất là ba nghìn mét." Bạch Lăng chỉ huy trật tự, hơn nữa còn thả cái lồng có thể bảo vệ các đệ tử tông môn và những tòa nhà.

An Lâm cách kính Chu Tước gần nhất, phụ trách đối phó với những tình huống bất chợt xảy ra. Nếu quả thật không được thì hắn vẫn còn lá bài chưa lật cuối cùng, dù sao tôn giả độ hóa cũng không phải là nói đùa.

"Hỗn Độn Thần Lôi sắp đánh xuống rồi... Cô có chịu được không? Sẽ không bị đánh vỡ chứ?" An Lâm lo lắng ngẩng đầu lên.

Một cái kính nhỏ như thế, còn không to bằng một tia Hỗn Độn Thần Lôi, thật sự có thể đỡ được uy năng của Hỗn Độn Thần Lôi cấp bậc Sáng Thế sao?

Một tia Hỗn Độn Thần Lôi lại đánh xuống.

Uỳnh!!

Những tia sét ẩn trong mây đen điên cuồng lên, dường như rất khó chịu với hành động này của kính Chu Tước, uy năng trở nên càng kinh khủng hơn.

Đùng đoàng...

Cái kính này muốn làm chúa trời sao?!!

Kính có thể độ kiếp thì thôi đi, lại còn có thể bắn ngược lôi kiếp, khiến mây kiếp nổ tung nữa...

Tia sét kinh khủng đánh mạnh xuống kính Chu Tước, bộc phát ra mũi nhọn không gì sánh kịp.

Ngay lúc này mọi người đều đang khẩn trương, lo lắng không biết kính Chu Tước có thể đỡ được tia sét này không thì lại thấy kính Chu Tước chợt lóe sáng, sau đó nuốt mất tia sét kia, trong phút chốc lại có một tia Hỗn Độn Thần Lôi bắn ra khỏi mặt kính rồi lao nhanh lên trời xanh.

Ầm!!!

Mây kiếp mấy ngàn dặm bị Hỗn Độn Thần Lôi xuyên qua thành một lỗ thủng.

Yên tĩnh.

Yên tĩnh như chết.

An Lâm sợ ngây người.

Quần chúng hóng hớt của Tứ Cửu Tiên tông cũng sợ ngây người.

Cái kính này lại bắn ngược lôi kiếp? Đây là thao tác đặc biệt gì thế?

Tất cả mọi người đều nhìn thấy cảnh này, không nhịn được ngừng thở trong chốc lát, thậm chí còn có một loại ảo giác đáng sợ rằng có phải thế giới này sẽ bị tia sét kia hủy diệt không?

Hư không bị tia sét bay qua lập tức bị cắt thành hỗn độn và hư vô.

Trong nháy mắt, trời đất như nứt ra.

Một tia sét đột nhiên từ trên trời đánh xuống.

Ầm!!!

Răng rắc...

Lần này còn kinh khủng hơn trước.

Kính Chu Tước chợt tỏa ra ánh sáng đỏ, Hỗn Độn Thần Lôi tan vào trong mặt kính, sau đó vòng ngược lại, tiếp tục đánh thủng một lỗ to lên mây kiếp mấy ngàn dặm trên trời.

Bắn ngược!!

Mây kiếp nổ tung.

Uỳnh uỳnh uỳnh!!

Ba tia Hỗn Độn Thần Lôi cùng gầm thét lao xuống.

Kính Chu Tước: Bắn ngược! Bắn ngược! Ta tiếp tục bắn ngược!!

Từng tia Hỗn Độn Thần Lôi bắn vào trong cơ thể của kính Chu Tước, kết quả lại bị kính Chu Tước bắn ngược vào trong mây kiếp, sau đó nổ tung, cảnh tượng cực kì thê thảm.

Tất cả mọi người đều ngây người ra nhìn.

Đây là cách độ kiếp li kì nhất trong lịch sử mà bọn họ từng thấy.

Cảm giác như hai lão đại đang cầm Hỗn Độn Thần Lôi bắn nhau vậy.

Nhưng cuối cùng thứ bị thiệt nhất vẫn là mây kiếp trên bầu trời.

Cho dù nó có đánh bao nhiêu sét xuống thì đều bị bắn ngược lại hết, sau đó tự mình nổ mình.

Nhìn cảnh tượng này cũng thấy thật uất ức, thật đau...

Quần chúng hóng hớt dưới mặt đất đã không biết nên nói gì nữa rồi, chỉ có thể yên lặng nhìn thôi.

Thậm chí An Lâm còn thấy thông cảm cho mây kiếp này, hắn đã từng thấy rất nhiều lần độ kiếp, không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là lôi kiếp thảm nhất mà hắn từng thấy, không có gì thảm bằng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận