Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2106: Lá bài tẩy của ngươi là gì?

Trên mặt đất của đại lục Thái Sơ, một dòng năng lượng màu vàng chuyển động, hội tụ lại bên trên vị thần bị chặt đầu táo tạo thành đầu của nó với năng lực thuần túy nhất của đại lục.

Ám ảnh hiện lên tăm tối trên mặt đất.

Một người đàn ông mặc chiếc áo khoác lông đen tối, vẻ ngoài tuấn tú, chậm rãi bước ra từ trong bóng tối.

Vốn dĩ người đàn ông muốn giả vờ rất ngang ngược, rất phong khinh vân đạm, nhưng trên trán lại rịn ra mồ hôi lạnh, hơi thở hổn hển và cái bóng run run đã bán đứng trạng thái lúc này của hắn.

An Lâm phát hiện lúc này sức mạnh của bản thân mình đã cạn kiệt!

Sự mệt mỏi của cơ thể và thần hồn đã đạt tới giới hạn.

Hắn nhìn vị thần giống như dãy núi ở phía xa, nhận thấy tình trạng của đối phương căn bản cũng khác biệt nhiều lắm với hắn.

Đại Địa Thiên Thần vốn dĩ muốn che giấu, nhưng bề mặt của nó thật sự quá lớn, cả một ngọn núi lớn như vậy, chỉ biểu cảm một chút cơ bản cũng không che giấu nổi.

Đại Địa Thiên Thần cũng sững sờ: "Ngươi cũng biết?"

Con mẹ nó, chuyện này cũng quá châm biếm rồi! Đại Địa Thiên Thần nhìn thấu chuyện lén lút của hắn, vậy mà hắn lại không nhìn thấy việc mờ ám của Đại Địa Thiên Thần, đây quả thực là quá sỉ nhục!!

An Lâm có hơi sững sờ, dường như không ngờ Đại Địa Thiên Thần lại nhìn thấu hành động của hắn.

Thực ra hắn cũng không biết Đại Địa Thiên Thần có giấu át chủ bài...

"Ha ha, chẳng phải ngươi cũng đã tới cực hạn sao?Dù sao ta cũng có thể bền bỉ hơn ngươi."

"Tới đây nào, cùng lật bài nhé, ta sẽ tiếp nhận toàn bộ, sau đó ban cho ngươi sự tuyệt vọng." Hai mắt của Đại Địa Thiên Thần như vầng mặt trời bùng cháy, nhìn vào An Lâm, ánh sáng tối thượng dường như muốn xuyên thủng và xua tan hết bóng tối trong cơ thể của An Lâm!

Đơn giản là không thể giả bộ.

Trong lòng nghĩ như vậy, ngoài mặt lại không thể tỏ ra lép vế.

Đại Địa Thiên Thần kìm nén lửa giận, trầm giọng nói: "Lật tẩy ngươi luôn nhé, ta biết, ngươi vẫn đang lén giữ lại sức mạnh, mỗi lần tấn công đều để lại một phần năng lực vào trong vòng xoáy hỗn loạn phía sau ngươi. Hiện giờ sợ là đã tích được không ít, còn chưa quyết định tung ra sao..."

"An Lâm, ngươi cũng đừng giả vờ nữa, ta biết, ngươi đã tới giới hạn!"

"Nhảm nhĩ, ngươi có thể nhìn thấu con bài tẩy chưa lật của ta, sao ta lại không thấy được con át chủ bài của ngươi?" An Lâm nhếch khóe miệng, ngực cũng quặn đau.

"Còn nói nhảm được sao?" Đại Địa Thiên Thần dường như hơi lo lắng, trong ánh mắt hiện lên vẻ khinh thường, "Tất cả đều đã tới giới hạn, như thế nào, bây giờ ngươi nghĩ có thể thắng nhờ cái miệng sao?"

"Ha ha, ngươi cũng vụng trộm giấu đi con bài tẩy mà, sao lại không dùng trước?" An Lâm cười lạnh nói.

"Bằng miệng?" An Lâm đột nhiên cười, "Thật đúng là bị ngươi nói trúng rồi."

Hắn muốn làm bộ giống như Đại Địa Thiên Thần.

An Lâm khôi phục lại dáng vẻ tự tin, chắp hai tay sau lưng, khóe miệng hơi nhướn lên: "Bài tẩy của ta hơi nhiều, sợ dùng tới ngươi lại không tiếp nổi."

Con mẹ nó! Lá bài tẩy chính là uống thuốc sao? Còn biết xấu hổ hay không chứ?

Ầm ầm! Dược lực tràn trề bắt đầu nhanh chóng bổ sung sức mạnh cho An Lâm.

Nhưng chỉ là dòng suối mà thôi.

Ngay ở thời điểm Đại Địa Thiên Thần đang ngây người, An Lâm lấy ra bốn viên thuốc. Bầu trời bỗng chốc có hiện tượng lạ, đan lực nồng đậm khuấy động toàn bộ không gian.

Vẻ mặt An Lâm phấn khởi, ánh mắt nhìn Đại Địa Thiên Thần cũng không như trước, anh tuấn khoát tay áo nói với Đại Địa Thiên Thần: "Hai người chúng ta đều đã tới cực hạn, tới đây đi, đánh một trận sống mái!"

Đột nhiên, nhẫn không gian chợt lóe lên, một cái túi hiện lên trong lòng bàn tay hắn.

Nói là đến giới hạn, nhưng An Lâm này con mẹ nó còn đang sinh khí dồi dào kìa!

Không biết xấu hổ cỡ nào mới có thể nói ra lời này?

Đại Địa Thiên Thần thật muốn chửi thề.

Hắn ăn tươi nuốt sống cả bốn viên thuốc trong một ngụm.

Dù sao trình độ của hắn cũng đã quá cao.

Cho dù là dược lực của bốn viên thần đan cũng không thể hoàn toàn thỏa mãn nhu cầu của hắn!

Tuy nói vậy, nhưng đã chuyển từ trạng thái tơ máu hết mana biến thành trạng thái còn chút máu, có thẻ gắng gượng tiếp tục trận chiến...

Đại Địa Thiên Thần: "???"

Thần Hắc Ám nói có thể để An Lâm hấp thụ dược lực của thần đan với tốc độ nhanh nhớt, gần như chỉ trong chớp mắt, An Lâm đã cảm nhận được cảm giác xuân về vạn vật tái sinh, thân thể khô cạn bỗng xuất hiện con suối hiếm có!

Bốn viên thuốc này là thần đan, hai viên hệ khôi phục, hai viên hệ bùng nổ.

Tóc An Lâm đột nhiên biến thành màu đỏ tía, bắp thịt khắp người bùng nổ tỏa ra năng lượng màu đỏ đậm, giống như mỗi tế bào đều ẩn chứa năng lượng tột cùng.

Đã nói là hai người cùng nhau đánh tới cực hạn, nhưng hắn lại có thể lén dùng thêm thuốc?

Đại Địa Thiên Thần càng nghĩ càng giận, không thể tưởng tượng rằng đường đường là Thiên Thần Hắc Ám mà lá bài tẩy lại là thứ thủ đoạn dùng thuốc như thế này, không sợ bị trời phạt sao?

Hả? Không đúng, hắn chính là trời cơ mà, nhưng hắn đã không thể khiển trách nổi An Lâm rồi...

Diễn biến trong lòng Đại Địa Thiên Thần cực kỳ phong phú.

Nhưng An Lâm không có ý định cho hắn cơ hội, thân hình nhanh chóng lao đến tựa như một luồng sét xé rách trời xanh, hướng về phía Đại Địa Thiên Thần.

Nhân lúc hắn bệnh lấy mạng hắn!

An Lâm dưới tác dụng của dược lực, cảm thấy mình không gì không làm được!

"Bách Bội - Siêu Hỗn Độn - Hắc Ám - Cánh Tay của Thánh Hỏa Kỳ Lân - Các Thiên Thần Quyền Lực Phá Thiên Quyền!!"

Bỗng chốc, hết thảy thánh hỏa dâng lên, quấn quanh cánh tay, năng lực hỗn độn phía sau lưng cũng nhanh chóng lan tới cánh tay trong chớp mắt.

Cùng lúc đó, bảy loại đạo ngọc quyền lực hiện lên, hội tụ bảy năng lực Phong, Lôi, Kim, Sơn, Hỏa, Khí tượng, Độc vào quả đấm, chân ý Phá Thiên thuần khuất, thần đạo Hắc Ám hoàn chỉnh giống như vẽ rồng điểm mắt, tạo thành năng lượng trung tâm của đòn đánh...

Nắm đấm còn chưa thực sự tung ra, Đại Địa Thiên Thần đã bị chấn động.

Đại đạo bắt đầu sụp đổ!!

Ngay sau đó, ở trung tâm của vụ va chạm giữa hai cú đấm, đột nhiên xuất hiện một kỳ điểm. Sau đó nó bành trướng dữ dội, hóa thành sức mạnh tột cùng, ầm ầm nổ tung giống như vụ nổ lớn của cả vũ trụ.

Giờ phút này cả đất trời rơi vào khoảng yên tĩnh kỳ dị.

Hai cú đấm chạm nhau.

Chính là nơi gần với biển Bạch Quỳnh, là trung tâm của đại lục Thái Sơ.

Dưới mặt đất có cái gì?

Có tâm của Trái Đất!

Tâm của đại lục Thái Sơ!!

Đồng thời, cũng chính là trung tâm vật chất của đại lục Thái Sơ.

Cho dù là hành tinh gì, cũng không thể so sánh với đại lục Thái Sơ. Dù sao đại lục Thái Sơ mới chính là vùng đất trung tâm của cả tinh vực, trung tâm của nó cơ bản mới là quan trọng nhất mạnh mẽ nhất!

Một luồng năng lượng màu trắng của tâm Trái Đất, bắt đầu hòa nhập vào thân thể của Đại Địa Thiên Thần, vào nắm đấm của Đại Địa Thiên Thần, giờ phút này bùng phát lên uy thế kinh khủng không thể tưởng tượng được.

Lúc này hai bên cùng không nói thêm lời nào, cùng lúc tung ra cú đấm của mình!

Oành!!!

Gương mặt của Đại Địa Thiên Thần kiên quyết, vừa bước một bước, mặt đất liền nổ vang rung chuyển, năng lực Trái Đất thuần khiết đến từ mọi hướng. Nhưng đây vẫn chưa phải là trọng điểm. Trọng điểm là có nguồn năng lực đến từ dưới mặt đất, nó không chỉ là sức mạnh thuần khiết mạnh mẽ nhất của Trái Đất, mà là năng lực đến từ cốt lõi của thế giới!

Thiên Thần Hắc Ám!!

Đây là át chủ bài của ngươi sao?

Giống như nhìn thấy một vị thần tối cao đại biểu cho sự kết thúc, đang dẫn đầu bảy đại thiên thần đánh về phía hắn, uy thế vô tận mênh mông cuồn cuộn, khủng bố tới nỗi khiến sức mạnh của trời đất cũng run rẩy, thần quang vĩnh viễn không tắt...
Bạn cần đăng nhập để bình luận