Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 587: Mọi người đoàn tụ cùng nhau

Tin tức quan trọng, tin tức quan trọng, quà vặt đứng đầu Thiên Đình, ngày mai bánh bao của Đại Bạch bán ra sẽ giảm 50%!

Ngày đó sẽ có 3000 bánh bao được bán, hơn nữa còn thay đổi số lượng mua, mỗi một học sinh đều có thể mua mười lồng bánh bao!

Cái tin này giống như cơn lốc, truyền khắp toàn bộ đại học Liên Hiệp Tu Tiên, dẫn đến bàn tán sôi nổi khắp nơi.

"Trời ạ! Đã một tháng rồi mà tôi chưa có cơ hội ăn bánh bao của Đại Bạch, không ngờ hạnh phúc đột nhiên kéo đến như vậy."

"Vậy mà còn bán nhiều lồng bánh bao như vậy, hơn nữa còn giảm 50%, không biết hương vị có còn ngon như lúc đầu không nữa?"

"5 trăm linh thạch không mua được thiệt thòi, không mua được mắc lừa, ngày mai qua nếm thử là sẽ biết ư?"

"Sản phẩm của An Lâm học trưởng, tất nhiên là loại tinh phẩm, anh ta sẽ không tự đập bảng hiệu đâu!"

Trong lúc các học sinh bàn luận sôi nổi, An Lâm đang ngồi thoải mái trong phòng học nghe giảng bài.

Hôm nay là khóa Luyện đan phổ thông, giáo viên Diệp Gia là một Luyện Đan Sư khá nổi danh ở giới Cửu Châu, đang dạy bảo các lý luận luyện đan và kỹ xảo.

Trên lớp học, Đề Na lắng nghe hết sức chăm chú. Trước kia cô chưa từng tiếp xúc hệ thống luyện đan thuật, bây giờ giống như mở ra một cánh cửa thế giới mới vậy, hai con mắt màu xanh lục đầy tinh thần phấn chấn.

Thậm chí còn có bạn học cũng không nhịn được mà quay đầu lại trên lớp nhiều lần để nhìn tinh linh nhỏ cực kỳ xinh đẹp kia.

Ừ, nói cách khác, cô cũng đã có thể làm giáo viên ở đại học Liên Hiệp Tu Tiên rồi...

Một tinh linh nhỏ mặc váy trắng tung bay đang ngồi trên bờ vai An Lâm, chớp hai mắt tò mò.

Thuật luyện đan của An Lâm rất nát, chỉ có thực lực Viên Hỏa đỉnh phong, nhưng bởi vì có cái chảo, hắn vẫn định học tập cho giỏi một chút. Bời vì thật ra tiên trù và luyện đan có nét giống nhau, các cách sắp xếp nguyên liệu nấu ăn tinh hoa trong đó, thật ra giống với cách luyện đan phát huy tinh hoa trong dược liệu.

Học tập ở trường học đã lâu, khiến cho thể xác và tinh thần của hắn cũng trở nên thả lỏng.

Cô còn thường xuyên làm theo thực nghiệm của giáo viên, ngưng tụ ngọn lửa Thánh Quang màu trắng, thực hành theo, thái độ học tập còn nghiêm túc hơn cả An Lâm.

Có thể nói sự xuất hiện của cô gây chấn động không nhỏ trong lớp, dáng vẻ xinh xắn lanh lợi, dung mạo hoàn mỹ thánh khiết đến mức khiến cho không ai có thể sinh ra suy nghĩ khinh nhờn, khiến mọi người đều phải quay qua ngắm nhìn.

Cõi lòng thông suốt, ngay cả hiệu suất nghe giảng bài cũng cao rất nhiều.

Tiểu Lan đã không cần học khóa luyện đan, cô đã là Luyện Đan Sư cảnh Thần, không khác mấy giáo viên Diệp Gia khác.

Sau giờ học, đám người Tô Thiển Vân, Lạc Tử Bình, Tông Vĩnh Ngôn, Miêu Điềm tò mò xông tới, tràn đầy tò mò mà nhìn Đề Na, vây chật An Lâm như nêm cối, tò mò hỏi đủ loại vấn đề.

Lúc đầu An Lâm không muốn khoa trương như thế, nhưng mà Đề Na cứ muốn đi theo xem thử đi học ở trường học ra sao, dưới tình huống được phó hiệu trưởng Ngọc Hoa ngầm đồng ý, hắn bèn mang tinh linh nhỏ này tới.

Đề Na chưa từng bị nhiều người khổng lồ vây xem như vậy, lúc này có hơi khẩn trương mà nắm lấy tóc An Lâm, hơi sợ hãi mà lại có chút ngượng ngùng co rụt thân thể lại.

Thỉnh thoảng gió mát lướt nhẹ từ ngoài cửa sổ vào thì sẽ có một mùi thơm dịu bay từ phía Đề Na tới, đó chắc là mùi thơm cơ thể của riêng cô, ngửi vào còn khiến tinh thần nâng cao.

Hắn muốn trở thành nam thần nhà bếp, thứ cần phải học thì đương nhiên không thể bỏ qua!

Nhưng mà thuật nghiệp có chuyên công, thích thì cứ đi thôi, An Lâm cũng không có ý kiến gì.

Đề Na thu hoạch rất lớn, còn nói rõ muốn tiếp tục đi học với An Lâm vào ngày mai.

Cái chảo tăng thêm hương vị cho nồi lẩu, chỉ giới hạn với cái nồi đầu tiên, cho nên nước canh và nguyên liệu nấu ăn vô cùng quan trọng, nếu làm cho tốt, thì có thể ăn thật lâu!

An Lâm biết, thật ra anh Thành còn tò mò hơn những bạn học còn lại, có thể nhìn ra được từ thần thái trong mắt của hắn. An Lâm suy nghĩ, sau đó thì vẫn giải thích lai lịch của Đề Na một chút cho anh Thành.

"Poro poro lớn quá! Ấy, không đúng, con poro này không chỉ to lớn, mà còn mọc cánh nữa!" Liễu Thiên Huyễn cũng chạy qua, nét mặt vui cười, trái tim thiếu nữ bùng nổ, duỗi hai tay trắng nõn thon dài ra để vuốt ve.

Sau cùng, vẫn là lớp trưởng Hiên Viên Thành dịu dàng săn sóc ra mặt duy trì trật tự, đuổi những bạn học vây xem đó, để bọn họ bình tĩnh lại một chút, sau đó thì tự đại diện cho học sinh để mở miệng hỏi thăm.

"Poro poro... Tôi là Lux này, tôi ném cậu lên người học muội Thiển Vân, cậu có thể kéo tôi qua đó được không?" Liễu Thiên Huyễn cười hì hì hỏi. (Phép bổ trợ Đánh dấu trong Aram, khi ném poro trúng mục tiêu, nếu kích hoạt lần nữa sẽ tới chỗ mục tiêu ngay/ Lux: Một tướng trong LoL. )

"Đồ con gái ngu xuẩn, mau thả tôi ra! Nếu không phải là nể mặt mũi chủ nhân, sao tôi có thể để mặc cho mấy người định đoạt..." Thân thể tròn vo của Tuyết Trảm Thiên bị vò thành đủ loại hình dáng lần nữa, bị chà đạp thảm thương.

Ngay sau đó, Diêu Tú, Miêu Điềm cũng không chờ được nữa mà tiến lên đón lấy.

Khúc nhạc đệm này trôi qua rất nhanh, không biết từ lúc nào, chương trình học cả ngày đã hạ màn.

Đám người Hiên Viên Thành, Tô Thiển Vân, Đường Tây Môn, Liễu Thiên Huyễn, Diêu Minh Hi, Hồ Quán, Diêu Tú, Lưu Đại Bảo đi tới nhà An Lâm, dồn dập bị cảnh trước mắt làm cho rung động.

"Oa! Tuyết Hồn Thú thật đáng yêu!" Trong đôi mắt màu xanh của Tô Thiển Vân phát ra thần thái trước nay chưa từng có.

Lần đầu tiên cô không có dáng vẻ của Cố công chúa, vội vàng nhào tới, ôm lấy Tuyết Trảm Thiên.

Một tinh linh tương đương với cảnh giới Phản Hư, muốn đi nghe giáo viên kỳ Hóa Thần giảng bài, cứ thấy là lạ...

An Lâm và Hứa Tiểu Lan đang chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, đêm nay phải làm một nồi lẩu!

Trong ngày này, An Lâm muốn ăn một bữa thật ngon với bạn bè, chuyến này tới Thái Sơ Cổ Vực vô cùng nguy hiểm, sau khi hoàn thành nhiệm vụ thành công, đương nhiên phải chúc mừng một chút.

Buổi tối, một cái bàn to được bày ra trong cái nhà nhỏ.

Tuyết Trảm Thiên: "???"

An Lâm che mặt, Liễu học tỷ này diễn quá sâu rồi. Nhưng mà hắn nhìn kỹ Tuyết Trảm Thiên một chút, quả thật có chút giống poro vua trong liên minh huyền thoại.

Mặt khác, An Lâm phát hiện một đám đàn ông đang dùng ánh mắt nóng rực nhìn mình.

Đường Tây Môn sợ hãi than: "Em thỏa mãn hết tất cả ảo tưởng đẹp của tôi."

Lưu Đại Bảo cũng cảm khái: "Đáng tiếc là nhỏ quá..."

"Đừng nói như vậy, không thấy người ta thẹn thùng sao." Diêu Minh Hi khuyên.

An Lâm: "..."

An Lâm biết, cái bọn đàn ông này không nhìn hắn, mà là Đề Na trên vai hắn.

Nói về mặt giá trị dung nhan của Đề Na, thì đã có thể so sánh với Hằng Nga, còn cộng thêm thuộc tính nhỏ nhắn đáng yêu của chủng tộc tinh linh, cũng khó trách đám đàn ông này sẽ kinh ngạc tán thán như thế.

Sau đó, An Lâm còn giới thiệu đồ đệ của mình là Tiêu Trạch cho hắn.

Khi bọn họ biết Tiêu Trạch là Thái Cổ Long tộc Phản Hư trung kỳ đỉnh phong, cũng mờ mịt như thường.

Cũng may bọn họ ở chung với An Lâm, đã chịu rất nhiều chuyện đáng sợ, trái tim cũng không tệ lắm, cũng đã có kháng tính, cho nên rất nhanh đã hòa hoãn lại, nồi lẩu này cũng được ăn vui vẻ.

Trên bàn cơm, mọi người cũng bàn luận về giấc mơ của mình.

Đường Tây Môn nói ra mục tiêu của hắn, nhất định phải hiểu rõ lĩnh vực cá nhân của mình trước tốt nghiệp.

Mọi người cảm thấy hắn rất cá ướp muối, hắn rơi nước mắt đầy mặt mà khóc lóc kể lể, đây mới là thực lực mà thiên tài số một lớp nên có chứ... Ở chung với một đám yêu nghiệt, áp lực của hắn cũng lớn lắm.

Liễu Thiên Huyễn gần tốt nghiệp, đang do dự không quyết định được nên về tông môn hay tiếp tục ở lại thiên đình. Cô còn có một ý nghĩ, là qua Địa Cầu tạo ra vang dội toàn cầu, cũng là trò chơi cô vô cùng thích.

Bức ép xoay người làm trò chơi người thiết kế, cái này không có tâm bệnh.

Hiên Viên Thành mơ ước xây dựng tông môn mới, Tô Thiển Vân mơ ước bắt một con Tuyết Hồn Thú vào năm trăm năm sau, Lưu Đại Bảo mơ ước có một ngày có thể trắng trở lại...

Mọi người nói chuyện thoải mái, tùy ý ăn uống no say.

Có lẽ rất nhiều năm sau, bọn họ cũng có thể nhớ lại buổi tối hôm ấy, nhớ lại những ước mơ đơn giản trong miệng mình tốt đẹp ra sao...
Bạn cần đăng nhập để bình luận