Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1877: Phản Hư hậu kì.

An Lâm nhận ra Khí Hải ở thái dương đang dần biến mất.

Không, nói chính xác nó từ khí hải chuyển đến trái tim, sau đó bị năng lượng của trái tim chiếm đoạt hoàn toàn.

Quang cực ám sinh!

An Lâm phá vỡ mọi ràng buộc trên cơ thể mình, hơi thở bắt đầu tăng vọt.

Trái tim của hắn bắt đầu tỏa ra một loại năng lượng vô cùng thâm sâu, thuần túy.

Thuần túy đến cực điểm của sự u ám, thuần khiết đến cực hạn.

An Lâm bất chợt lĩnh ngộ được rất nhiều thứ từ tia u ám kia, hắn lĩnh ngộ từ những thứ căn bản đơn giản đến nguồn gốc sâu xa. Hắn đi sâu vào lời nói, đi sâu vào điểm cực hạn, sau đó mới phát hiện ra căn nguyên nguồn gốc của đạo.

Mặc dù An Lâm rất muốn phủ nhận điều này, nhưng không còn nghi ngờ gì nữa, hắn và sự u ám kia không hề có một chút quan hệ gì cả. Thậm chí, hắn còn hiểu hắc ám thuật hơn bất cứ ai trên thế giới này.

Lúc này, Đại Bạch vô cùng hưng phấn, mắt sáng lấp lánh, thè lưỡi kêu lên:

"Chủ nhân lại tiến lên một cấp bậc quan trọng rồi rồi, thông thiên đạt địa, thẳng đến mây xanh, hiên ngang giữa trời xanh."

"Uy lực lớn như thế nếu là ta chắc chắn không chịu nổi một đạo đã tan thành mây khói ngay lập tức rồi."

Tuyết Trảm Thiên vừa nghe thấy thế lập tức dang đôi cánh nhỏ của mình bay vút lên cực đạo:

Tất cả mọi người rối rít nhìn ngó các đạo thiên lôi không ngừng đánh từ trên trời xuống. Khoảnh khắc vô tình giải phóng uy lực khiến cho tất cả mọi người kinh sợ khiếp đảm.

Hắn muốn Thiên Lôi Kim Hư đánh vào đâu thì Thiên Lôi Kim Hư sẽ đánh vào chỗ đó.

An Lâm chính thức bước vào Phản Hư đỉnh phong, quan trọng hơn tất cả, sức mạnh thần đạo mà hắn vừa lĩnh ngộ được lại chính là hắc ám thần đạo.

Tới khi mọi người biết người đang độ kiếp là An Lâm thì vừa mừng vừa sợ, cả đám đông nhanh chóng vây xem.

"Rốt cuộc là ai độ kiếp nhỉ? Sao có thể xuất hiện thiên lôi uy lực kinh khủng như thế nhỉ?

Thiên Lôi Kim Hư không ngừng đánh xuống cơ thể và thần hồn của hắn. Cảnh tượng độ kiếp kinh động toàn bộ các trưởng lão và đệ tử của Tứ Cửu Tiên Tông.

"Là An ca, An ca đang độ kiếp! Gâu!"

Chính vì thế, các trưởng lão và đệ tử tông môn hoàn toàn không cần lo lắng chuyện Thiên Lôi Kim Hư đánh lệch.

Tôn Vũ Lạc đứng trên Hiên Viên Thành kinh ngạc nhìn lên trời.

Thiên Lôi đánh vào cơ thể An Lâm ngay lập tức chuyển hóa thành năng lượng giúp hắn thăng cấp.

Hứa Tiểu Lan hộ pháp cho An Lâm, cô không cho phép ai đến đến gần trong vòng bán kính nghìn dặm. Nếu là mấy đại năng tầm thường độ kiếp, vì an toàn sẽ không cho ai lại gần trong vòng bán kính hàng vạn dặm, nhưng An Lâm độ kiếp thì không cần lo lắng vấn đề này. Bởi vì lần này An Lâm độ kiếp chính là Thiên Lôi Kim Hư.

Hóa ra độ kiếp lôi đình là như vậy.

Ngay cả một kẻ có hiểu rộng biết nhiều như Phượng hoàng Tiểu Hoàng cũng phải trợn mắt há hốc mồm không thể tin được.

Uy lực ép xuống dường như muốn đánh sập cả bầu trời.

"Đừng có làm mấy thứ lòe loẹt kì dị dọa người nữa, lập tức cút đi cho lão tử."

Con dị thú này có chín cái đầu rồng dữ tợn, bên dưới cổ nó là trận đồ khoáy Âm Dương bao hàm chân lý của sự vận động luân hồi trong trời đất. Uy thế tỏa ra vượt xa hơn hẳn siêu cấp đại năng Hợp Đạo.

"Sau này phải sinh một đứa con như An đại thần!"

Mây đen trên không chợt tách ra, hàng vạn đạo Thiên Lôi Kim Hư chói mắt ngưng tụ lại một chỗ tạo thành một con dị thú sấm sét vô cùng mạnh mẽ.

Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!!!

"Người không sợ An ca ca quay ra đánh chén ngươi à? Gâu!"

Đại Bạch nghe vậy, quay đầu liếc Tuyết Trảm Thiên một cái rồi nói:

Ầm!!!

Hắn đánh một chưởng về phía dị thú Lôi Đình đang đứng sừng sững trên bầu trời khiến nó gào lên một tiếng bi thương rồi lập tức tan biến hóa thành vô số Thiên Lôi Kim Hư. Các đạo thiên lôi lần lượt đánh vào người An Lâm.

"Ngang ngược! Thật quá ngang ngược rồi!"

Tuyết Trảm Thiên kích động đén nỗi cả người run rẩy.

Sự mạnh mẽ và kì dị của nó đã vượt ngoài sức tưởng tượng của tất cả mọi người.

Ngay lúc mọi người đang khiếp sợ thì một đạo Thần phù Lôi Đình vàng lấp lánh xuất hiện trên đầu An Lâm.

"Mẹ kiếp! Cái quái gì đang xảy ra thế này?"

Nó trợn mắt sửng sốt khiếp sợ, lẩm bẩm nói:

Từng đạo Thiên Lôi Kim Hư đánh xuống.

Cái gì?

Bảy bảy bốn mươi chín lôi kiếp, chín chín tam mươi mốt lôi kiếp. Tất cả đánh vào người An Lâm, hình như không được thích hợp lắm.

Mọi người không nhớ rõ rốt cuộc đã có bao nhiêu đạo thiên lôi đánh vào người An Lâm rồi.

Dù sao cũng đánh một cách thoải mái.

Vân kiếp trên trời nhiều lần muốn tản đi nhưng đều bị An Lâm ép cứng bắt phải ở lại. Hắn hô to:

"Đừng đi! Kim Hư Lôi cũng chỉ như bọt biển, chỉ cần dùng sức bóp một cái là được rồi."

Sau đó Kim Hư Lôi liên tiếp đánh vào cơ thể An Lâm. Chém cả tới kiếp vân trên trời.

"Rít rít rít!!!"

"Thánh Tổ!"

"An Lâm đồng học!"

Tuyết Trẩm Thiên vung cánh lên, kích động mở miệng nói.

"Chủ nhân, chủ nhân! Thần công đã luyện thành, vậy khi nào chúng ta đi trảm thiên diệt địa?"

Đại Bạch chạy tới.

"An ca! Chúc mừng thăng cấp thành công! Gâu!"

"Ta rốt cuộc mạnh đến mức nào nhỉ? Có lẽ chỉ có cấp bậc Thần Linh Sáng Thế mới có thể trả lời được điều này."

An Lâm nhìn về phía bầu trời xanh ngắt, đôi đồng tử đen nhánh bỗng trở nên strong suốt.

"An Lâm, chúc mừng Anh thăng cấp thành công!"

Hứa Tiểu Lan rảo bước đến bên cạnh hắn, cười rạng rỡ nói:

"Có phải bây giờ lại cảm thấy mình đã trở thành bất khả chiến bại rồi không?"

An Lâm ngần ra một lúc:

"Trời ạ! Ngay cả cái này em cũng biết sao Tiểu Lan?"

Cô gái mặc quần áo màu xanh với đôi mắt trong vắt như lan nước mùa thu cười một cách tự nhiên nói:

"Tâm tư của Anh thật sự quá dễ để đoán ra mà."

An Lâm cảm thấy trong cơ thể mình đang dâng trào một loại sức mạnh dồi dào vô tận và sự trỗi dậy hoàn toàn của mọi tố chất. Đặc biệt hắn còn cảm nhận được trái tim vẫn đang đập nhưng đã trở thành một loại hắc ám vừa thâm sâu vừa nội liễm. Loại cảm giác kì lạ này chứng tỏ bản thân hắn đã nắm giữ một thân thể bất khả chiến bại.

Tông chủ vốn đã sở hữu lực chiến cực kì mạnh rồi, bây giờ lại đột phá lên một cấp bậc mới nên chẳng ai biết rốt cuộc hắn mạnh mẽ đến cỡ nào. Cho dù có nói An Lâm có thể nhật thiên thì toàn bộ đệ tử trong tông môn cũng một mực tin tưởng điều đó.

Tiếng hoan hô chúc mừng không ngừng vang lên khắp cả tông môn, nhất thời trở thành niểm vui của cả đại dương.

Cuối cùng An Lâm đã chính thức trở thành đại năng đỉnh cấp Phản Hư hậu kì.

Vân kiếp tiêu tan.

Cho đến khi có ép thế nào Thiên Lôi Kim Hư không xuất hiện, cả cơ thể An Lâm đã cạn kiệt sức lực thì hắn mới tha cho nó đi.

Từng người từng người một đều chạy đến chúc mừng hắn.

"Chủ nhân, chủ nhân, Thần đạo của người là gì vậy?

Tiểu Cốt hiếu kì hỏi.

"Ừ phải rồi, Thần đạo của anh là gì vậy? Thể hiện cho chúng tôi xem một chút đi."

Tiểu Hồng lắc lư cơ thể mình, nũng nịu nói.

An Lâm nghe vậy liền mìm cười lắc đầu nói:

"Thần đạo cảu tôi không thể thẻ hiện ra được, vì nếu có gì phát sinh tôi sợ ngay cả tôi cũng không thể nào khống chế được sức hủy diệt của nó."

Nghe vậy tất cả mọi người đều cả kinh.

Ý của hắn là mạnh mẽ đến nỗi chính bản thân cũng không có cách nào khống chế nổi sao?

Đấu Chiến Thắng Phật vừa mới từ viện điều dưỡng của Bạch Lăng đi ra, tay chống gậy Kim Cơ, đôi mắt kim nhãn sáng ngời, khuôn mặt khỉ tuấn mỹ đầy vẻ cảm khái nói:

"An Lâm đạo hữu lại tiến thêm một bậc mới, ta lại càng không phải là đối thủ của hắn rồi. Nhưng không hiểu sao ta vẫn muốn cùng hắn quyết chiến một trận nữa."

Mỗi lần nghĩ đến những cú đấm kinh thiên động địa của An Lâm là cả người hắn lại run lên, khí huyết cuồn cuồn, tròng lòng phảng phất một ngọn lửa đang bùng cháy.

An Lâm cũng hiểu tâm trạng lúc này của Tôn Ngộ Không, sau khi thăng cấp hắn nhanh chóng uống một viên tiên đan, sau đó bế quan để ổn định cảnh giới.

Ngay khi hắn bế quan tú luyện liền phát hiện khí hải có chút khác thường.

Từ sau khi biến mất ở thái dương, khí hải trên ba quả trứng kì lạ bắt đầu xuất hiện có vết nứt.

Ba hơi thở thuộc về Thánh Thú phát ra từ bên trong ba quả trứng, đây là một loại sức mạnh rất thuần khiết, rất mạnh mẽ, hơn nữa còn lúc ẩn lúc hiện dần thoát ra, thậm chí còn có một loại cảm giác bất tử, độc nhất vô nhị.

Trong lòng An Lâm bỗng run lên lên một cái, chẳng nhẽ khí hải của hắn muốn ấp trứng sao?

Rốt cuộc vật nhỏ gì sẽ xuất hiện đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận