Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1432: Tuyết Nữ nghênh đón hi vọng

Cổ Long Đế có chút buồn bực, cô mới vừa thành công Hợp Đạo không bao lâu, còn chưa kịp cử hành lễ mừng toàn tộc, thì có một sinh linh giống như quả cầu tuyết cực kỳ đáng yêu đột nhiên chạy tới nhận thân với cô, một hai nói nằng bọn họ là người một đường, muốn nhận cô làm chủ, thật sự không được, thì trở thành bạn bè cũng không sao...

Nếu không phải nhìn thấy cái sinh linh giống như quả cầu tuyết này thật sự quá đáng yêu quá dễ thương, không nỡ đánh nó, thì cô vung một cái tát chụp dẹt nó rồi.

"Thế nên, ngươi muốn theo ta đúng không?" Cổ Long Đế nói với vẻ mặt bất đắc dĩ.

"Tuyết Trảm Thiên tôi nói có chữ tín, nói được là làm được, nói muốn đi theo ngài, thì nhất định sẽ theo ngài! " Quả cầu tuyết nói với vẻ mặt chân thành.

Không sai, nó là Tuyết Trảm Thiên bị dị biến ở thánh địa Cực Hàn hấp dẫn, do đó mới trốn nhà tới đây!

"Vậy cũng tốt, ngươi lập khế ước thú sủng với ta đi."

Cổ Long Đế thở dài một hơi, cuối cùng cũng phải chịu thua rồi.

Mặc dù cô không phải là cái loại phong cách thiếu nữ đáng yêu, mà là Tà Long đứng đầu sát phạt quả quyết, nhưng có một thú cưng đáng yêu như thế để ôm, dường như cũng không là chuyện xấu?

Tuyết trắng rơi đầy.

Không bao lâu, Cổ Long Đế ngẩng đầu, nhìn luồng sáng kim sắc phía xa, rốt cuộc trên mặt hiện lên nụ cười: "Cố lên, chúng ta sắp tới rồi."

Cổ Long Đế cũng không thèm để ý, cười nói: "Tùy ngươi."

Chỉ chốc lát, những dấu chân trải dài uốn lượn như rồng đã bị bông tuyết chôn vùi.

Mặc dù hắn còn chưa Hợp Đạo, nhưng có xu thế nghịch thiên trảm thiên phá thiên sát thiên, không hề che dấu mà tản ra ngoài, khiến nó mê muội, khiến nó mê say.

Khu vực tạm trú của Tuyết Nữ.

Tuyết Trảm Thiên không ngừng gật đầu, đang định đáp ứng, thì đột nhiên, một chàng trai cao lớn vĩ ngạn, dường như muốn đạp phá vòm trời, xuất hiện ở trong đầu của nó, không đuổi đi được.

Lần này nơi bọn họ muốn tới, chính là bang Phá Thiên, quang địa Vĩnh Hằng!

"A... Không thể nóng vội, tôi nghĩ hay là chúng ta làm bạn trước đi, từ từ bồi dưỡng tình cảm, có được không, Long tộc tỷ tỷ?" Tuyết Trảm Thiên mở to đôi mắt long lanh đầy nước, nhìn Cổ Long Đế với vẻ đáng yêu.

Chàng trai kia, cũng là tồn tại mà nó hướng tới và truy đuổi...

Mấy vạn Long tộc đi theo phía sau cô gái, một đường lặn lội đường xa.

Sau đó, một cánh tay ngọc tuyết trắng thon dài xé mở cái khe.

Trong cái hành trình dài dăng dẳng này, có một con vật đáng yêu như thế làm bạn, cũng rất không tồi.

Bóng dáng của một đám người bắt đầu xuất hiện từ trong cái khe.

Giới Bỉ Ngạn.

Một cái khe đen nhánh, hé ra ở phía trên bầu trời.

Các Tuyết Nữ đồng loạt ngẩng đầu, nhìn An Lâm với ánh mắt nóng bỏng hoặc là tò mò.

Thượng Quan Nghệ tươi cười, như vẫn thường hay thấy tràng diện này: "Chư vị bình thân, An Lâm tông chủ là hi vọng của chúng ta, mọi người nhất định phải thực hiện đúng lời hứa ước định của chúng ta."

Nữ Đế mặc bộ váy lụa mỏng màu lam đầy huyễn ảo, dáng người nổi bật, chân đạp hoa tuyết, đi về phía An Lâm, nặng nề thi lễ một cái, mặt lộ vẻ xin lỗi, nói: "Thật sự xin lỗi về tất cả những chuyện mà trước kia chúng tôi đã từng làm với ngài! Nếu như ngài còn có nỗi tức giận gì vẫn chưa xả hết, đợt trải qua cái kiếp nạn này, ngài cứ tới tìm tôi."

Các cô đồng thời khom mình hành lễ, cùng hô to lên: "Tuyết Nữ cung nghênh An Lâm tông chủ, Thượng Quan Nghệ Đại Tế Ti, Thiên Đế Cửu Châu!"

An Lâm nhìn về phía Nữ Đế, gật đầu nói: "Chuyện của cô, sau này lại tính, nhưng chuyện lời thề đạo tâm, tôi hi vọng các cô thực hiện ngay lập tức."

Phía dưới, là một mảnh trắng bạc, đã có mấy chục vạn Tuyết Nữ tụ tập từ sớm.

Tuyết Nữ có hơn trăm triệu sinh linh, nhưng cái chuyện đưa ra lời thề đạo tâm này, Nữ Đế vãn có thể nhanh chóng đưa ra chỉ lệnh, ở trong vòng nửa ngày toàn bộ thề xong.

"Được, tôi lập tức thề." Nữ Đế không chút do dự, liền đáp ứng.

Chỉ một Tuyết Nữ có chức vị thần phục là chưa đủ, hắn cần cả chủng tộc, đều thề không hề tổn thương loài người nữa, hơn nữa còn phải nghe lệnh hắn, như vậy thì hắn mới có thể yên tâm giúp đỡ Tuyết Nữ!

An Lâm bị cảnh tượng trước mặt khiến cho sợ hết hồn.

Mộng Chi vẫn luôn nhìn An Lâm với ánh mắt phức tạp.

Tại trận đánh với Chu Tước tông, An Lâm năm lần bảy lượt đánh loạn kế hoạch của cô, còn khống lôi đánh tan quần áo của cô. Mà ở trận đánh tại giới Bỉ Ngạn, An Lâm trợ giúp cô cùng nhau chiến đấu với Ám Vu Quỷ Tiên, cô cũng giúp An Lâm giải vây ở trước mặt Nữ Đế. Hai người đã tiếp xúc không ít lần, từng là kẻ địch, cũng đã từng là chiến hữu tạm thời.

Thật không nghĩ tới, chàng trai này lại trưởng thành nhanh như thế, hôm nay hắn đã trở thành hy vọng cứu vớt cả bộ tộc Tuyết Nữ...

"Vâng!" Mấy chục vạn Tuyết Nữ cùng hô lớn.

Các cô nhìn thấy Thiên Đế, vẻ mặt không có nhiều thay đổi, mà lại đều hội tụ ánh mắt ở trên người An Lâm.

Nữ Đế tuyết tộc và Đại Tế Ti Mộng Chi cũng tự mình tới đón tiếp.

Đây vẫn là lần đầu tiên An Lâm bị nhiều mỹ nữ nhìn chăm chú như vậy, nhưng bởi vì đã từng được rất nhiều mỹ nữ ở đại lục Thần Nguyên quỳ lễ, đã sớm có sức chống cự, thế nên vẫn bày ra cái vẻ gió nhẹ mây bay.

Thiên Đế chịu trách nhiệm giám sát các Tuyết Nữ buông lời thề, An Lâm thì không tham dự mà, cùng Thượng Quan Nghệ đi thăm chỗ tạm trú của Tuyết Nữ, sau đó thuận tiện đi tàng bảo khố dạo một chút...

An Lâm mới không biểu hiện khát khao như thế, chẳng qua là hắn thuận đường đi dạo một chút thôi.

Ừ, không sai, chính là thuận đường!

Nhà của các Tuyết Nữ đều là băng, dù là đế cung, cũng là làm từ băng đá, thoạt nhìn rất tinh xảo đặc sắc, xa hoa.

An Lâm đi ở chỗ này, tựa như đi ở trong thế giới băng tuyết, các loại tượng đá tinh xảo xinh đẹp, chỉ vừa nhìn, đã cảm thấy vô cùng mỹ cảm, còn có không ít sáng ý.

"Khả năng xây dựng của Tuyết Nữ là hàng đầu đấy, những ngôi nhà này đều do chúng tôi dùng năng lực của mình tạo ra. Cậu nhìn tòa cung điện kia đi, tôi mất mười ngày mới khắc xong đấy, đó là chỗ tôi ở." Thượng Quan Nghệ mang theo An Lâm đi thẳng về phía trước, chỉ vào một tòa cung điện trong suốt, cười nói.

Lúc này, cô thiếu hẳn cái vẻ uy nghiêm lạnh lẽo, trở nên càng thêm bình dị gần gũi, khiến cho An Lâm có một loại lỗi giác, giống như hắn đã trở lại Chu Tước ngục cùng cô đánh quái.

"Nhà ở đây đều là băng, các chị ở đó không thấy lạnh sao?" An Lâm tò mò hỏi.

"Không lạnh, lạnh chút mới thoải mái, thể chất của chúng tôi cũng là như vậy, không tin cậu sờ tay của tôi thử xem" Thượng Quan Nghệ vươn cánh tay nhẵn nhụi trắng noãn đến trước mặt An Lâm.

An Lâm tò mò sờ thử, ngoài cảm giác mềm mại bóng loáng, còn có một chút lạnh như băng, xúc cảm rất tốt.

"Tuyết Nữ vốn tính hàn, thế nên rất sợ nóng, chúng tôi chỉ thích ở trong ngôi nhà băng." Thượng Quan Nghệ nói.

An Lâm lại hiểu thêm một chút về Tuyết Nữ.

Bọn họ tiếp tục đi về phía trước, tới đế cung.

An Lâm có quyền hạn cao nhất ở bộ tộc Tuyết Nữ, muốn đi chỗ nào thì đi chỗ đó, quang minh chính đại tiến vào trong nội cung, tiến hành quan sát.

Khiến cho hắn ngoài ý muốn chính là, nơi ở và làm việc của Nữ Đế, không hề vàng son rực rỡ giống như hắn tưởng.

Hết thảy đều vô cùng đơn giản, sàn nhà bóng loáng, vật dụng bằng băng đơn giản, thứ đáng giá duy nhất chính là bức tranh băng treo trên tường, hình như là vẽ về câu chuyện khi xưa Băng Tổ chinh chiến tứ phương.

Trong bức tranh Băng Tổ tuyệt thế vô song, cao quý lãnh diễm, cũng thật sự có một hai phần tương tự với Thượng Quan Nghệ.

Thượng Quan Nghệ nhìn cô gái trên bức vẽ có phần xuất thần, cũng không biết là hắn đang nghĩ tới điều gì.

An Lâm và Thượng Quan Nghệ đi dạo một đường, rốt cuộc thuận tiện đi dạo đến Tàng Bảo Các của Tuyết Nữ.

"Ầy, thật trùng hợp, Tàng Bảo Các, không biết bên trong có vật gì tốt." An Lâm nói.

"Nơi này là nơi cất giữ bảo vật của bộ tộc Tuyết Nữ chúng tôi, tôi dẫn cậu đi xem xem, cậu thích gì thì cứ lấy." Thượng Quan Nghệ dịu dàng mỉm cười, trên mặt không có chút do dự gì.

"Ừm, chúng ta đi xem thử đi." An Lâm cố nến sự rung động, đẩy cửa vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận