Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 345: Cho nên thật sự phải bảo vệ thế giới?

Vì để cứu vãn hình tượng của chính mình, Đường Tây Môn vẫn cố gắng nắm bắt cơ hội, giải thích một lượt những sự việc mà mình đã trải qua trong thử thách ở Long tộc của cuộc thi một cách kỹ càng.

Mọi người nghe xong liên tục gật đầu, cũng rất chăm chú lắng nghe.

Chỉ là không biết vì sao sự đồng tình trong ánh mắt của họ lại càng tăng thêm

Mẹ kiếp! Chẳng lẽ họ cho rằng mình đang bịa chuyện sao!!?

Đường Tây Môn nằm trên cục gạch đen, không nén nổi bi thương trong lòng.

"Tử Dương tiền bối, tiếp theo đây nhiệm vụ bảo vệ Đường học trưởng phải giao cho ông rồi." An Lâm vẻ mặt trịnh trọng dặn dò.

Tử Dương Chiến Đế sau khi làm người dẫn đường thì bây giờ bắt đầu chuyển chức vụ sang làm vú em của Đường Tây Môn.

Chiến Đế đáng thương không có bất cứ quyền lên tiếng nào, chỉ có thể ngoan ngoãn nhận nhiệm vụ...

"Mười tộc thủ giới đã đến không gian của Dị Vực, xin mời tiêu diệt hoàn toàn dị tộc xuất hiện, cấp độ khó khăn địa ngục."

"Chẳng lẽ là vì chúng ta đã tiếp nhận truyền thừa, cho nên xem chúng ta là một phần tử của họ sao?" An Lâm cũng hơi hoang mang mở miệng nói.

Đi qua lối đi, họ nhìn thấy một vùng đất hoang tàn rộng lớn.

"Hả? Lời nói này nghe ra giống như thân phận của chúng ta là mười tộc thủ giới vậy?" Hiên Viên Thành hơi kinh ngạc nói.

Cho dù chỉ mới bước đi giữa lối đi vẫn có thể cảm nhận được khí tức nguy hiểm và hỗn loạn.

"Trọng điểm của lời nói là cái này sao, độ khó của cuộc thi là độ khó địa ngục, điểm này các cậu không có gì muốn nói sao?" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Điền Linh Linh có chút tái nhợt mở miệng nói.

Sau khi nghỉ ngơi một khoảng thời gian, mọi người quyết định tiếp tục đi tới.

"Ha ha, đó là mang ý nghĩa phân vai diễn sao? Thú vị, thú vị..." Liễu Thiên Huyễn cả người hưng phấn.

An Lâm nhíu mày, luôn cảm thấy khí tức này vô cùng quen thuộc.

Thận trọng đẩy cánh cửa đá ra, đập vào mắt mọi người là một lối đi ken kịt dần dần nới rộng ra.

Trên bầu trời bỗng nhiên truyền đến một âm thanh khiến mọi người đều sững sờ.

Tử Dương Chiến Đế: "..."

Đúng vậy, đó là một loại hoang tàn gần với sự hủy diệt. Không có một ngọn cỏ sinh trưởng, nham thạch suy yếu, kết cấu rời rạc, không khí đè nén, giống như tất cả những thứ trước mặt đều sắp tự động sụp đổ, biến thành hư vô.

Điền Linh Linh: "..."

Rất rõ ràng, bây giờ họ đã trở thành một bộ phận của "Mười tộc thủ giới", gánh vác nhiệm vụ tiêu diệt dị tộc, bảo vệ thế giới.

"Ừ!" An Lâm nghe xong thì giật mình, quay đầu nhìn về phía người đàn ông trung niên bên cạnh, mở miệng nói: "Tử Dương tiền bối, không chỉ là Đường Tây Môn, an toàn của Điền Linh Linh cũng giao cho ông đấy!"

Một cặp mắt đỏ rực đang rung động với tần số cao, mang đến cho người ta một cảm giác điên cuồng.

Sau đó, khí tức cực kỳ nguy hiểm từ bên trong cái hố tràn ra ngoài, hỗn loạn, vặn vẹo, cuồng bạo, đáng sợ... đủ các loại lực lượng tinh thần tiêu cực khuếch tán ra bốn phía, dường như muốn kéo tất cả mọi người vào sâu thẳm bên trong.

Hắn còn nhớ lúc trước bị Tà Ma đâm trúng, suýt chút nữa rơi vào tình cảnh bị đọa lạc thành Tà Ma.

Đúng lúc này, mặt đất bỗng nhiên sụp đổ và rạn nứt, một cái hố đen kịt xuất hiện.

An Lâm không hề biến đổi sắc mặt, kiếm Thắng Tà nhanh như sét đánh, trực tiếp chém một nhát vào mặt Tà Ma, vung ra một đường kiếm hình bán nguyệt dài khoảng mười trượng.

"Ầm ầm!"

Dù sao thì An Lâm cũng đã từng chiến đấu một lần với Tà Ma nên đã sớm có chuẩn bị, lúc này lập tức giơ kiếm lên đón đỡ.

Tốc độ nhanh đến mức làm cho không khí vang lên tiếng rít.

Cơ thể của Tà Ma vặn vẹo một cách kỳ dị, né tránh khỏi đường kiếm uy thế khiếp người kia, đồng thời giáng một chưởng về phía An Lâm. Trong khoảnh khắc cánh tay kia nhúc nhích, vật chất màu đen cũng giống như lưỡi kiếm sắc bén bay ra khỏi vỏ bỗng nhiên vươn dài ra.

An Lâm tay cầm kiếm Thắng Tà, bày thế trận sẵn sàng đón địch, nhìn qua cái hố đen kia.

Lúc đó may mà có Tiểu Hồng bên cạnh, sử dụng ánh sáng chữa trị, nếu không đã thật sự không thể chống đỡ nổi

Đang lúc nói chuyện thì ba con Tà Ma biến hóa thành những bóng đen phóng tới những đội viên trong cuộc chiến.

Một con Tà Ma trong số đó phóng thẳng tới An Lâm, trên khuôn mặt đen kịt không phân biệt được ngũ quan của nó lại có thể nhìn thấy một nụ cười quỷ dị.

Ba bóng dáng nhảy ra từ bên trong hố, chúng nó là những sinh vật cấu thành từ những thứ sền sệt, đen kịt, vặn vẹo, nhưng lại ngưng đọng hóa thành thực thể vô cùng chân thật.

"Mọi người cẩn thận! Tuyệt đối đừng để vật chất màu đen đâm trúng cơ thể, nếu không thần trí sẽ trực tiếp bị thương nặng đấy!" An Lâm lên tiếng nhắc nhở.

Không chỉ là Tà Ma, hơn nữa còn là Tà Ma đẳng cấp cao, giống như thủ lĩnh Tà Ma mà lúc đầu gặp ở vực Vạn Ác vậy, vô cùng chân thật, mang đến cho người ta một loại cảm giác nguy hiểm cực độ!

Trong khoảnh khắc An Lâm nhìn thấy chúng thì đã biết thân phận của chúng – Tà Ma!

Vật chất màu đen vọt về phía kiếm Thắng Tà, sức lực mạnh mẽ khủng khiếp truyền tới khiến hắn bị đẩy lùi về phía sau mấy bước.

Tà Ma đang muốn tiếp tục truy kích. Một đường kiếm rực lửa mang theo sấm sét liền lập tức bay đến, kèm theo âm thanh của hàng vạn sấm sét, trong nháy mắt cào cấu vào cơ thể của Tà Ma.

Tà Ma kêu lên thảm thiết, liên tiếp lui về phía sau. Một bóng người màu xanh lá xinh đẹp nhưng lại vô cùng bá đạo lấn lên phía trước, thi triển từng đòn tấn công liên miên bất tận.

An Lâm vừa nhìn thấy chuyện này thì không nhịn nổi, danh tiếng đều bị Hứa Tiểu Lan cướp đi, vậy làm sao được!?

Lúc này hắn ngưng tụ ra đôi cánh gió phía sau, không chút do dự bổ về phía con Tà Ma kia.

Con Tà Ma kia xông về phía Đường Tây Môn đang nằm trên cục gạch đen, nhưng bị bốn người Hiên Viên Thành, Tô Thiển Vân, Diêu Minh Hi, Hồ Quán cản lại. Dưới sự hợp sức của bốn người, Tà Ma liên tục bị đánh lùi.

Con Tà Ma cuối cùng muốn xông đến giết Bạch Linh Xà, sau đó bị Bích Quỳnh Nữ Đế hành hạ đến không ngóc đầu lên nổi.

Cuộc chiến mới bắt đầu không bao lâu thì Tà Ma đã lâm vào hoàn cảnh hoàn toàn yếu thế rồi.

Liễu Thiên Huyễn đúng một bên quan sát, giống như không cần ra tay vậy, nhưng thỉnh thoảng cũng bắn một phát pháo laser về phía Tà Ma, làm cho chúng chìm ngập trong nước.

"Đạt Nhất Đạt Nhị, mau đến chỗ vòng tròn lửa phóng thích Hộ Tráo."

An Lâm và Hứa Tiểu Lan cũng hợp sức chém giết số Tà Ma hùng mạnh kia, sau đó bay về phía vòng tròn lửa của Tử Dương Chiến Đế.

Hiên Viên Thành vừa phóng ra tiên pháp từ xa, vừa mở miệng nói.

"Đoàn kết phòng thủ sẽ càng thêm an toàn!"

"Này, sao các cô cậu không tiến lên giết kẻ địch đi? Các cô cậu làm vậy Tà Ma đều sẽ chạy tới đây, như vậy áp lực của tôi sẽ rất lớn đấy." Tử Dương bất mãn mở miệng nói.

Sau khi đám người Hiên Viên Thành chém chết số Tà Ma hùng mạnh kia thì cũng lui vào bên trong vòng tròn lửa của Tử Dương Chiến Đế.

Trong khoảnh khắc lưỡi kiếm liên tiếp xuất hiện, mười mấy con Tà Ma liền bị ánh kiếm của hắn xe rách thành những mảnh vụn.

Số Tà Ma này thực lực không mạnh, đa số đều là thực lực cấp Đạo Chi Thể hoặc Kỳ Dục Linh, nhưng điều rắc rối là số lượng của chúng quá nhiều! Đánh giá tổng thể thì số lượng Tà Ma trên mặt đất này có khoảng trăm con, thậm chí lên đến ngàn con. Chỉ cần hơi bất cẩn một chút thì có khả năng bị chúng xé rách thành nhiều mảnh ngay lập tức.

Bích Quỳnh Nữ Đế phóng ra thần trảm, lưỡi kiếm màu xanh mênh mông vô tận chém số Tà Ma hùng mạnh trước mặt ra thành hai mảnh, lưỡi kiếm kéo dài hơn trăm trượng. Mười mấy con Tà Ma bất cẩn bị chém lan đến, trong nháy mắt cũng bị chôn vùi thành cát bụi.

Cô ấy còn chưa thu hồi kiếm thì lại có mấy chục con Tà Ma xông tới.

Bích Quỳnh nhìn số lượng Tà Ma nhiều như nấm này, đôi mày thanh tú khẽ nhíu lại, kéo Bạch Linh Xà bay về phía Tử Dương Chiến Đế. Cô ấy cảm thấy phạm vi tấn công bằng ngọn lửa của Tử Dương Chiến Đế mới là cách tốt nhất để đối phó với Tà Ma.

Mà Tử Dương Chiến Đế lúc này lại giống như con người rảnh rỗi, tạo ra một vòng tròn lửa bao phủ xung quanh, một khi có Tà Ma tấn công vào phạm vi bên trong vòng lửa thì ông ấy lập tức ra tay thiêu chết trong nháy mắt.

"Ông không thiêu chết toàn bộ đám Tà Ma bên ngoài sao?" Bích Quỳnh kéo Bạch Linh Xà vào bên trong vòng tròn lửa, mở miệng hỏi.

Tử Dương Chiến Đế ánh mắt vô hồn nói: "Nhiệm vụ của tôi chỉ là bảo vệ Điền Linh Linh và Đường Tây Môn. Hơn nữa ngay cả Thần Hỏa tôi cũng không có, cũng không có bản lĩnh thiêu chết toàn bộ đám Tà Ma ngoài kia đâu."

Có thể nhìn thấy được oán niệm của Tử Dương Chiến Đế vẫn còn rất sâu...

Rất nhanh sau đó thì có mười mấy con Tà Ma xông về phía hắn.

An Lâm nhìn lên đám Tà Ma rậm rạp trên bầu trời, không khỏi nổi da gà một phen.

"Mẹ kiếp, sao nhiều thế?"

Hàng trăm hàng ngàn con Tà Ma ẩn chứa vô vàn cảm xúc tiêu cực, như một trận mưa to từ trên đỉnh cột ánh sáng chiếu rọi xuống!

Ngay sau đó, một cột ánh sáng màu đen cực kỳ to lớn phóng thẳng lên trời.

Nhưng chính trong lúc này, cái hố đen bỗng nhiên phát ra âm thanh "ô ô ô".

An Lâm lấy người máy gundam từ trong nhẫn không gian ra, mở miệng ra lệnh.

"An Lâm, cậu muốn làm gì?"

Hứa Tiểu Lan nhìn thấy An Lâm đột nhiên dừng bước, không khỏi nhíu mày một cái.

"Tôi à, muốn thử chiêu thức mới một chút."

Mu bàn tay của An Lâm xuất hiện lá bùa màu đỏ.

Ngay sau đó, một trận chân hỏa mênh mông vô tận bao phủ khắp bốn phía xuất hiện!
Bạn cần đăng nhập để bình luận