Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 701: Tìm địa điểm xây dựng Tứ Cửu tiên tông

Sau khi cất trận bàn Cửu Thập Cửu Trọng Thiên Cực và hộp Thiên Ky xong, An Lâm hết sức cảm kích nói cám ơn với Lâm Quân Quân.

Lần trao đổi bảo vật này, nếu không phải là Lâm Quân Quân ra mặt, hắn cũng không có cơ hội giao dịch thành công.

"Nghe nói anh muốn sáng lập một cái tông môn?" Lâm Quân Quân đột nhiên mở miệng hỏi.

An Lâm thay đổi sắc mặt: "Sao cô lại biết chuyện này?"

Hắn cũng không kể chuyện này ra ngoài, trước mắt chỉ có người tham gia tụ hội đêm đó mới biết chuyện này, chẳng lẽ là có ai đó để lộ tiếng gió?

"Người quản lý sinh viên nói đó, bọn họ phải ghi chép hướng đi của sinh viên, nếu không thì các sinh viên thiên tài của Thiên Đình, ví dụ như Liễu Thiên Huyễn và Hân Trúc đều sẽ bị anh đào đi hết mất." Lâm Quân Quân nhìn An Lâm, trên mặt còn treo một nụ cười mỉm.

An Lâm bị ánh mắt chăm chú này nhìn đến phát run, giống như đứa trẻ làm sai chuyện gì đó rồi bị phát hiện.

"May mắn là anh vẫn biết điểm dừng, không trực tiếp tuyên bố chuyện muốn thành lập tông môn ở trong sân trường, nếu không, hừ hừ..." Lâm Quân Quân giơ lên quả đấm, hất cằm nói, "Anh phải hiểu, cho dù tôi đánh không đau anh, thì chắc chắn là vẫn sẽ có những người khác tới xử lý anh."

Nói đùa, nếu như kéo cả con gái của Thiên đế vào, lỡ đâu bị Thiên đế truy cứu tới, hắn biết làm sao bây giờ? Coi như là trên danh nghĩa, cũng là một loại khiêu khích trắng trợn đối với Thiên Đình đấy!

"Sức ảnh hưởng của anh tại đại học Liên Hiệp Tu Tiên lớn như thế, vài lần tốt nghiệp tiếp theo, nói không chừng sẽ có rất nhiều người chạy đi Tứ Cửu tiên tông, nhỉ? Hao hụt nhiều nhân tài tinh anh như vậy, anh cảm thấy Thiên Đình chúng tôi sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra, vẫn sẽ để yên cho anh bành trướng thế lực à?"

An Lâm đang muốn nói chuyện, thì Lâm Quân Quân lại mở miệng nói tiếp: "Các anh còn nhận người không? Tôi cũng muốn tham gia chơi, dĩ nhiên, chỉ tham gia trên danh nghĩa thôi, tôi vẫn sẽ là người của Thiên Đình như cũ."

"Ồ... vậy hả?" Lâm Quân Quân lùi về phía sau mấy bước, đưa mắt nhìn về nơi khác, lẩm bẩm nói, "Chuyện anh thành lập tông môn sẽ chẳng giấu được bao lâu đâu, cho dù lần tốt nghiệp này không lộ chuyện, nhưng mấy lần sau thì sao nào?"

Dù sao thì cũng là đào người ở trường học của Thiên Đình, hơn nữa còn là đào thiên tài trong số các sinh viên thiên tài, nói là vả mặt Thiên đế cũng không quá đáng, thế nên phải làm một lần công tác tư tưởng với con gái cưng của ông ấy mới được.

Lâm Quân Quân mỉm cười nói: "Thiên Đình luyến tiếc anh, ừm, chỉ cần anh đồng ý gia nhập thế lực Thiên Đình, Tứ Cửu tiên tông gì đó, tùy anh muốn làm thế nào đều được, anh có thể kiêm nhiệm chức vị ở Thiên Đình và tông chủ của Tứ Cửu tông."

An Lâm nuốt nước miếng cái ực, cố nặn ra vẻ tươi cười, nói: "Tôi chỉ lập chơi thôi mà, mấy người đừng thấy lạ, mặt khác, nhất định phải nói rõ ràng chuyện này với cha cô đấy!"

Lâm Quân Quân khẽ nheo hai mắt lại, ít đi vài phần dịu dàng, nhiều thêm một chút khôn khéo.

Lâm Quân Quân đưa khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt sắc khuynh thành tới gần An Lâm, hơi thở như lan, cười nói: "Thì ra là anh vẫn biết sợ!"

Chuyện này nói nhẹ thì cũng nhẹ, mà nói nghiêm trọng cũng rất nghiêm trọng.

Mặt khác, hắn còn băn khoăn một chuyện, đó là lỡ đâu Lâm Quân Quân là thám tử của Thiên Đình, muốn chơi xấu, thế thì mẹ nó cũng rất khiến cho người ta phải lo lắng đấy!

An Lâm không nói gì, thật ra, nếu tông chủ của Tứ Cửu tiên tông gia nhập Thiên Đình rồi, vậy thì thật sự có thể để tách rời mọi mối quan hệ giữa tông môn và Thiên Đình được sao? Rõ ràng là không thể.

"Chuyện này, chuyện này không tốt lắm đâu." An Lâm có phần khó khăn mở miệng nói.

Chẳng qua, không tách rời được cũng là một chuyện tốt đấy!

An Lâm nghe ra ẩn ý trong lời của cô, không khỏi cất tiếng hỏi: "Vậy các người muốn tôi phải làm thế nào bây giờ?"

"Dĩ nhiên, Thiên Đình sẽ không lấy bất kỳ lý do gì để ra lệnh Tứ Cửu tông làm bất cứ chuyện gì, hết thảy đều là tự do. Hơn nữa Thiên Đình cũng sẽ không bạc đãi anh, sẽ bồi dưỡng anh hết mức có thể, cấm địa, bí cảnh, bí pháp, cùng với các loại phúc lợi, anh sẽ đều nhận được đầy đủ."

"Đúng rồi, tôi còn có một yêu cầu nho nhỏ nữa nha."

"Được, tôi đồng ý với cô, chẳng qua tôi chỉ có thể đảm nhiệm chức vị nhàn tản ở Thiên Đình thôi!" An Lâm gật đầu nói.

"Thế thì cảm ơn nhé, hì hì, cái loại trưởng lão ngoại môn không quản việc nha."

An Lâm cũng luyến tiếc cái nơi tốt như Thiên Đình, chẳng qua là bây giờ mới đụng tới ngoài thân, còn chưa đi sâu vào, cảm nhận xem Thiên Đình sâu cạn thế nào, thì sao có thể dễ dàng rời đi được?

Hắn mới bị hộp Thiên Ky lấy hết năng lượng trong thân thể, bây giờ phải bổ sung khí huyết một phen mới được.

Tông môn có nhiều thêm một cái núi dựa ẩn hình, làm việc cũng thuận tiện hơn rất nhiều.

"Tới, tới đây..."

Tiếng gõ cửa dồn dập đột nhiên vang lên không ngừng, cốc cốc cốc cốc...

Cứ như vậy, hắn ôm Tuyết Trảm Thiên mơ mơ màng màng trôi qua một ngày.

Thế nên nói, điều kiện lần này của Lâm Quân Quân rất hợp với khẩu vị của An Lâm.

"Được được, cho cô làm một vị trưởng lão ngoại môn không chỉ không cần phải làm việc, mà còn có thể không có thù lao nữa nha!"

"... Hứ, quỷ hẹp hòi!"

Sau khi tiễn cái vị đại phật Lâm Quân Quân này đi, An Lâm lại tiếp tục nghỉ ngơi.

Lâm Quân Quân thấy An Lâm đồng ý một cách sảng khoái như thế, cũng nhoẻn miệng cười nói: "Biết rồi! Tông chủ đại nhân!"

"Được, cho cô cái chức vị trưởng lão ngoại môn đi."

"Tôi cũng muốn gia nhập Tứ Cửu tiên tông."

"Cô cứ nói đi."

An Lâm mở hai mắt ra, đi tới cửa.

Cái kiểu gõ cửa như thế này, vừa nghe là biết không phải là kiểu gõ cửa dịu dàng có quy luật của Lâm Quân Quân rồi.

Hắn mở cửa ra, liền thấy một cô gái xinh đẹp đứng ở bên ngoài, trên mặt có nụ cười sáng rỡ động lòng người.

"An Lâm, đi thôi!"

"Ừ, để tôi gọi thêm Đại Bạch, Đề Na và Tiêu Trạch!"

Ừm, người tới là Liễu Thiên Huyễn, bây giờ là bọn họ đi tìm vị trí thích hợp để xây dựng tông môn rồi.

An Lâm cưỡi chó, cùng Liễu Thiên Huyễn bay về phía truyền tống trận ở sân trường.

"Giới Cửu Châu lớn như vậy, đầu tiên chúng ta nên đi đến châu nào đây?" Liễu Thiên Huyễn đưa mắt nhìn sang An Lâm.

"Thạch Long châu, Phong Nguyên châu, Tử Tinh châu, Bảo châu, Lôi châu, Linh Kiếm châu, Cổ Hư châu, Thiên Hà châu, Bạch Hoa châu, ở trong chín châu này, thế lực của bốn tông môn đứng đầu tại các châu nào quá mạnh mẽ, thì trước hết cứ tạm bỏ qua đi." An Lâm nói.

Liễu Thiên Huyễn gật đầu: "Như vậy Thần Thú tông ở Thạch Long châu, Vạn Linh tiên tông ở Phong Nguyên châu, Thiên Kiếm tông ở Cổ Hư châu, Chu Tước tông ở Bạch Hoa châu, trước hết không cần tới bốn khu vực này. Điều chúng ta cần chính là phát triển ổn định, vì vậy những châu xảy ra khá nhiều chiến sự cũng không đi."

"Ừm." An Lâm gật đầu nói, "Bảo châu lân cận với vùng đất Hắc Trạch, Thiên Hà châu tiếp giáp với lãnh thổ của Kiến tộc, hai nơi này cũng không đi. Nếu như vậy, chỉ có ba châu là Tử Tinh châu, Lôi châu và Linh Kiếm châu này thôi."

"Tử Tinh châu tại ở phía đông bắc của giới Cửu Châu, còn có hoàng tộc Tô Tô Thanh Mộc cũng ở bên kia, chúng ta làm việc có thể dễ dàng hơn chút không?" Liễu Thiên Huyễn mở miệng hỏi.

An Lâm nghe vậy thì hai mắt sáng ngời, gật đầu nói: "Tốt lắm, chúng ta đi đến Tử Tinh châu xem thử trước được!"

Cứ như vậy, hai người chọn một cái truyền tống trận đi đến Tử Tinh châu trước, chính thức bắt đầu hành trình khai tông lập phái.

Ngay tại lúc đó, ở phía đông của Tử Tinh châu.

Một vùng đất khô cằn không có một cọng cây ngọn cỏ, mặt đất màu đen tựa như vật còn sống đang ngọ nguậy.

Tiếng ca như có như không tựa như gió nhẹ lướt qua mấy ngàn dặm, nhưng không tìm được ngọn nguồn của âm thanh, giống như âm thanh kia vốn chỉ tồn tại ở giữa trời đất, vĩnh viễn không kết thúc.

Một cô gái mặc áo trắng nhanh nhẹn sải bước ở trên mảnh đất khô cằn, trên khuôn mặt lạnh lùng xuất hiện biểu cảm nhớ nhung.

"Tử Tinh, tôi đã trở về rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận