Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2160: Cuộc chiến với thần

Hoa Thần nhìn bia mộ trước mắt, hết sức hài lòng.

Trong khoảnh khắc, đại địa đã nở đầy những đóa hoa tươi diễm lệ, chim kêu ríu rít, tiên tước bay lượn, khiến nơi đây tựa như tiên cảnh.

Có nơi nào lại đẹp như nơi này chứ? Bia mộ miễn phí, nghĩa địa tiên cảnh miễn phí, chuyện này đối với một người tung hoành cả đời như Thiên Thần Hắc Ám mà nói, đây cũng có thể coi như là nơi hợp lý để chôn cất.

Hoa Thần là tràn đầy tự tin về chuyện này.

Cả thiên địa đều đang giúp cô trấn áp An Lâm, An Lâm thoát đi thế nào được?

Hơn nữa, trên bia mộ còn có ảnh đen trắng của An Lâm, còn có cả vòng hoa, cái này biểu trưng rằng kết quả của An Lâm sẽ là cái chết, từ đó lợi dụng lực lượng Nhân Quả không gì sánh bằng, quét đi sự tồn tại của An Lâm, biến chuyện An Lâm chết đi thành sự thật.

Thiên Thần Sinh Mệnh thấy An Lâm bị trấn áp, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Cái tên An Lâm chết tiệt, rốt cuộc cũng bị chế trụ.

"Ồ? Lâij có mấy kẻ tới đây đưa đồ ăn hả? " Kỳ Thần liếm răng nanh, hai cái đồng tử như đuốc, nhìn bầu trời xa xăm.

Cùng lúc đó, đám Đấu Chiến Thắng Phật chạy tới khu vực mà An Lâm vừa chiến đấu, hiển nhiên cũng thấy bia mộ màu xám tro, bức ảnh đen trắng trên bia mộ và vòng hoa nhiều màu, sau đó toàn bộ đều ngây dại.

Nữ thần Sinh Mệnh: "..."

"Cũng được, ta sẽ khiến cái chỗ này biến thành vì nghĩa địa dành riêng cho bọn họ. " Hoa Thần dịu dàng cười một tiếng, hai tròng mắt phiếm i ánh sáng nhạt.

"Yên tâm đi, nữ thần đại nhân, hắn gặp phải chúng ta, thì chỉ có một con đường chết. " Hoa Thần cảm giác trạng thái của mình vào giờ phút này, có thể trở thành chúa tể của cả cái thế giới này, hết thảy sinh linh ở thế giới này, với cô đều chỉ là con kiến hôi, chứ không hơn.

"Không, sẽ không đâu, An Lâm lão ca cường đại như vậy, làm sao lại chết như thế được chứ... " mặc dù nói như vậy, nhưng Đấu Chiến Thắng Phật đã đỏ hốc mắt lên, hiển nhiên là hắn tin.

Cô không ngây thơ giống như Hoa Thần, cảm thấy An Lâm sẽ bị một chiêu này giết chết, nhưng có thể hạn chế hành động của An Lâm, cho cô thời gian để cô hoàn thành luyện hóa là tốt rồi...

"Đây là... Đây là An Lâm?"

"Đáng tiếc là ta còn chưa thể khiến cho hắn được thưởng thức nỗi sợ hãi và tuyệt vọng, mà hắn đã chết mất rồi. " Kỳ Thần cũng hết sức thất vọng mà cất giọng nói.

"Hoa Thần, Kỳ Thần, cẩn thận một chút, An Lâm không dễ đối phó đâu. " Thiên Thần Sinh Mệnh suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn lên tiếng nhắc nhở.

Có mấy người phóng ra hơi thở cường hãn đang tới gần, chính là đám người Đấu Chiến Thắng Phật và Mề Già Lặc đi theo phía sau An Lâm lại bị An Lâm vô tình hất ra.

Hơn nữa nhìn bức ảnh đen trắng trên bia mộ.

Hai hộ pháp mà cô sáng tạo ra, điểm gì cũng tốt, chỉ là chưa từng trải, một khi nắm trong tay lực lượng vô cùng cường đại, liền dễ dàng bành trướng.

Lúc ấy chết An Lâm bất an biết bao nhiêu...

"Chẳng lẽ là hắn đã chết?"

Suy cho cùng khi chiến đấu với thiên thần quyền hành chí cao, tình huống như thế nào cũng có thể phát sinh.

Song, đang lúc này, bọn họ còn chưa động thủ, Kỳ Thần đã vọt tới trước mặt bọn họ, hai đấm hóa thành lôi đình phát hỏa, đánh thẳng tới tiểu đội Diệt Thần.

Không thể nào!

Đấu Chiến Thắng Phật dùng cây gậy nghênh đón một quyền của Kỳ Thần, kết quả lại bị kình lực kinh khủng của quả đấm đi dọc theo cây gậy trùng kích tới thần thể cao vạn trượng, làm cho thân thể của nó suýt nữa chia năm xẻ bảy.

"Chờ một chút, có cái gì đó không đúng. " Ti Vũ Ma Đế lộ vẻ không giải thích được, "An Lâm và đối phương rõ ràng là kẻ địch, sao kẻ địch lại dựng bia mộ cho An Lâm?!"

Lúc này, Kỳ Thần lại không chỉ đơn thuần là có chiến lực của cấp bậc Thần Linh Sáng Thế mà còn là chúa tể của một cái thế giới!!

"Tôi nhất định phải thay An Lâm lão ca báo thù! " Đấu Chiến Thắng Phật giận dữ mà giơ lên gậy Kim Cô của hắn, trong nháy mắt thân thể biến thành Đấu Chiến Thắng Hầu cao vạn trượng.

Hoa Thần đang muốn bước chân, gia nhập chiến đấu với Kỳ Thần, một hơi giải quyết xong kẻ địch.

"Đừng lãng phí thời gian nữa, một hơi giải quyết xong bọn họ đi. " Hoa Thần nhàn nhạt cất giọng nói, hiển nhiên là cũng không để những thứ cường giả này vào trong mắt.

"Các ngươi đều là loại trình độ này sao? Còn không đủ để ta làm nóng người. " Kỳ Thần nhìn các cường giả bị đánh lui, trên mặt nở nụ cười khinh miệt và coi thường.

Đấu Chiến Thắng Phật vừa nghe thế thì ngẩn ra, thầm nghĩ cũng đúng, vì sao kẻ địch giết An Lâm, còn muốn giúp An Lâm dựng bia mộ chứ, chả lẽ lại kính ngưỡng đối thủ?

Ti Vũ Ma Đế cũng nhận một quyền của Kỳ Thần, sau đó bị đánh bay vài trăm dặm, hắn bị làm cho sợ đến mức vội vàng móc hồ lô ra uống vài hớp rượu an ủi.

Lúc này Kỳ Thần lại chuyển hướng công kích sang những người còn lại.

Dù thiên tử hậu tuyển Mễ Già Lặc, thig vẫn có thể áp chế thiên thần Vân Mộng Ảnh, hoặc là có thể điên cuồng ngược đãi thiên thần Lăng Cổ Ma Tôn, nhưng vẫn không thể chống lại Kỳ Thần. Đầu tiên là bị đánh bay bởi một quyền, tiếp đó bị nhận thêm hai ba quyền nữa, cả người đều bị thương nặng.

Nhất định là có gì đó dối trá!

Quả đấm cực kỳ khủng bố ập tới.

Rầm rầm rầm!!

"Kém như vậy, cũng dám đặt chân đến thế giới của nữ thần Sinh Mệnh ư! Đều đi chết đi!!"

Thì lúc này, dị biến nổi lên.

"Phù phù..."

Một trận tiếng tim đập, giống như cộng hưởng với đất trời vang lên.

Âm thanh rơi vào trong tim Hoa Thần và Kỳ Thần, khiến chúng nó không hiểu sao lại có loại cảm giác tim đập nhanh, cứ như thể bị kéo vào khôn cùng hắc ám, u ám thâm thúy đến mức nhìn không thấy bất cứ hy vọng nào.

Hoa Thần sắc mặt đại biến: "Âm thanh gì thế này?"

Sau đó, cô như cảm giác được cái gì, đột nhiên xoay người nhìn về phía bia mộ.

Lúc này, bia mộ bị Thần Vân trấn áp, lại dần trở nên đen nhánh như mực, đen đến mức làm cho người hốt hoảng, sau đó nó còn lan tràn ra bốn phía, cắn nuốt đại địa, cắn nuốt hoa tươi, cắn nuốt bia mộ, cắn nuốt hết tất cả mọi thứ.

"Thiên... Thiên Thần Hắc Ám? " thân thể Hoa Thần run lên, nghẹn ngào kêu lên, "Ngươi không chỉ không chết, còn tránh thoát trấn áp? Không thể nào, đây chính là vận dụng lực lượng của cả một cái thế giới để trấn áp, sao có thể tránh thoát được?"

Răng rắc...

Ầm!!

Bia mộ ầm ầm sụp đổ.

An Lâm chậm rãi đi ra từ trong bia mộ.

Hắn nhìn thoáng qua bức ảnh đen trắng trên tấm bia bị sụp, nhếch nhếch miệng: "Chậc, ngươi là cái quái gì của ta mà muốn lập bia mộ cho ta?"

"Nói, sao lại chụp cho ta bức ảnh đen trắng nhìn dữ tợn thế này?"

Sau đó chính là thân thể Hoa Thần, cũng bị một kiếm này chém thành hai nửa, đợn giản như cắt một khối bơ.

"Ta vẫn là lần đầu tiên được tổ chức tang lễ..."

"Không thể không nói, ngươi thành công chọc giận ta. " An Lâm nhẹ khẽ thở dài một hơi, rút ra kiếm Thắng Tà từ phía sau, hắc ám bắn lên mũi kiếm, cách không chém về phía Hoa Thần!

Thiên địa chợt tối sầm lại.

Hoa Thần chỉ cảm thấy hết thảy trước mắt, đều biến thành một màu đen.

Rõ ràng cô là Thần Linh Sáng Thế, rõ ràng cô nắm trong tay toàn bộ thế giới. Nhưng ở thời điểm đối mặt với cổ hắc ám này, cô vẫn cảm nhận được một luồng cảm giác tuyệt vọng và vô lực.

Bởi vì đây là...hắc ám, ngay cả thế giới cũng có thể cắn nuốt!

Xoạt!!!

Hắc ám xẹt qua.

Mộc Thanh Long biến mất lặng yên không một tiếng động.

Hoa Thần thấy An Lâm tránh thoát trấn áp, làm gì có tâm trạng để trả lời, lập tức phát động tấn công với An Lâm. Vô số roi mây hóa thành Mộc Thanh Long, gầm thét đánh tới hướng An Lâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận