Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1656: Đến cuối cùng thì ai gài bẫy ai

Truyện: Tiếu Giai Nhân

Thân hình của Thiên Thần Chân Thật đang chuyển động không ngừng, cơ thể trắng trẻo tròn trịa, bây giờ lại có một cái bản đồ hiện lên phía trước, có núi non sông suối, có đồng bằng biển lớn, đây là một cái bản đồ thế giới.

Mà lại là bản đồ của thế giới Gương thần!

"Đám người An Lâm không nhúc nhích, ha ha ha, Thần Sáng Thế không còn sức lực rồi sao?"

Trong mắt Thiên thần Chân Thực bao trùm lửa giận, cười lạnh nói.

Đây đã là lần thứ ba rồi, lần thứ ba chạy trốn ngay trước mắt bọn họ.

Điều này đối với năm vị thiên thần mà nói chính là sự sỉ nhục xưa nay chưa từng có!

"Ngay khi nhìn thấy chúng ta phải lập tức dùng năng lực quyền trượng bao lấy đám người An Lâm kia, để tránh lại bị tinh linh kia di chuyển đối thủ đi chỗ khác. Nếu như tinh linh sử dụng sức mạnh của thế giới Gương Thần phá vỡ sức mạnh quyền, thì xem như trời đối với trời, chắc chắn cô ta phải chết." Giọng nói lúc có lúc không của Thiên Thần Ảo Mộng cất lên.

Rất nhanh chóng, một vùng băng tuyết trắng xóa xuất hiện trước mắt bọn chúng.

Thiên Thần Hồn mặc chiếc áo choàng xám tro, vẻ mặt dữ tợn nói: "Ta muốn kéo An Lâm vào Hồn giới, sau đó sẽ đổ phân vào hàng trăm hàng ngàn lần!"

Có vô số quả cầu đen vây quanh cơ thể Thiên Thần Chân Thật, đã che kín bầu trời của đại lục Gương Thần, giống như vệ tinh kiểm soát toàn bộ sinh linh trên thế giới, nhất cử nhất động của đám người An Lâm đều nằm trong tầm mắt của nó.

Ánh mắt sắc bén của Thiên Thần Vũ Minh: "Lần này, nhất định ta phải chém An Lâm ra thành trăm mảnh!"

Lần này nhất định bọn họ phải nắm lấy cơ hội, giết chết An Lâm, rửa sạch nhục nhã!

Ánh sáng trắng xóa, bao phủ lấy An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Đông Phương Tráng Thực.

Đám thiên thần đều khẽ gật đầu.

Các thiên thần mang theo ngọn lửa giận vô tận xông tới An Lâm.

Đám thiên thần chạy đến vị trí của An Lâm bằng tốc độ nhanh nhất.

Bọn họ đã vỡ kế hoạch hết lần này đến lần khác, bị mất mặt hết lần này đến lần khác.

"Còn có một mười ngàn dặm." Thiên Thần Chân Thật nói.

Các thiên thần nhìn thấy tất cả, lại tức giận lần nữa.

Đúng vậy, nó chính là vệ tinh trinh sát mạnh nhất! Trong Ác Linh Thú Ngục đám người An Lâm bị bọn chúng chặn giết nhanh như vậy, cũng ít nhiều là nhờ loại năng lực này của Thiên Thần Chân Thật.

"Đáng ghét, lại để hắn trốn thoát rồi!"

An Lâm đứng cách đó không xa, giống như thấy được đòn tấn công của đám thiên thần, dường như chỉ đoán là đám thiên thần đang đến. Chiếc áo choàng trắng trên người hắn tung bay phất phới, nhìn qua về hướng Thiên Thần Hồn bay tới, nụ cười ung dung long lanh, mở miệng nói: "Thời gian đã đến, tạm biệt, các thiên thần."

Ngay sau đó, bọn họ bắt đầu biến mất ngay tại chỗ.

Các thiên thần vừa phẫn nộ vừa bất đắc dĩ đứng trên vùng băng tuyết.

"Thiên Đạo không có phản ứng, điều này xác định là không tính dĩ hạ phạm thượng..."

Thiên Thần Chân Thật cộng hưởng tin tức hồi âm của vô số vệ tinh trên bầu trời, hơi ngây người tại chỗ.

"Có lẽ bọn họ đang trêu đùa chúng ta, chờ chúng ta chạy đến, lại truyền tống rời khỏi nơi này."

Vũ Minh: "???"

"Dịch chuyển không gian xem ra không có khoảng cách thời gian, hoặc là khoảng cách thời gian rất ngắn... Lần này khó rồi..."

Các ông đây đã rút đại đao, người không tìm được?

Thiên Thần Long Khôi: "Cái gì, chuyện gì đã xảy ra?"

Thiên Thần Hồn: "..."

"Mẹ nó, Thần Sáng Thế của cái thế giới này, đúng là không sợ mạo phạm đến trời ư?"

"Đột nhiên ta nghĩ được một cách có thể bắt được bọn họ! Bây giờ bọn họ ở đâu?" Hồn lực trên người của Thiên Thần Hồn mãnh liệt hai con mắt sáng lên rồi nói.

Năng lượng của hắn đang đói khát đến không nhịn được rồi.

"Ừm... Ta không tìm thấy bóng dáng của hắn trong thế giới Gương Thần..." Thiên Thần Chân Thật lẩm bẩm nói.

"A... Tức quá!!"

Thiên Thần Vũ Minh nắm chặt lấy thanh trường kiếm màu xanh lục, vẻ mặt không cam lòng nói.

"Thiên Thần Chân Thật, vị trí hiện tại của An Lâm là ở đâu?"

Đây là lần thứ mấy bọn họ để mất đối thủ rồi?

"Nên không lại..." Ánh mắt của Thiên Thần Ảo Mộng hiện lên vẻ không thể tin được.

"Tôi nghĩ là, bọn họ đã đi ra rồi." Thiên Thần Chân Thật gật đầu.

Lại là một hồi yên lặng.

Đám Thiên Thần như đã chuẩn bị đầy đủ sức lực, hiện tại cũng không kìm được, muốn chửi mẹ rồi.

"Chúng ta cũng đi ra, quyết không thể để bọn chúng chạy thoát!" Thiên Thần Long Khôi giận dữ nói.

Trong lòng đám Thiên Thần như lửa đốt chạy về đường thông giữa hai giới.

Bọn họ đằng đằng sát khí, lửa giận như có thể thiêu cháy toàn bộ vùng đất.

Sau đó, lúc bọn họ đi vào vùng đất tiên, lại sững sờ ngạc nhiên.

Bầu trời trống không, có một vết nứt mờ mờ chưa khép lại, giống như ở đó đã từng là một lối đi, về phần lối thông giữa hai giới, đã sụp đổ không thấy từ lâu rồi...

"Đâu chỉ có đặc sắc, bây giờ bọn họ cũng sắp nổ tung mảnh đất này." Đề Na cười hì hì nói.

"Ha ha ha... Tin chắc rằng vẻ mặt của đám thiên thần nhất định sẽ rất đặc sắc!" Đông Phương Tráng Thực vỗ tay tán thưởng.

An Lâm, Đông Phương Tráng Thực, Hứa Tiểu Lan, Đề Na, nhìn nhau, thậm chí có thể nhìn thấy vẻ mặt sau khi thoát chết của nhau, rất nhanh chóng thoải mái xôn xao cười ha hả.

Ác Linh Thú Ngục.

Điên cuồng đối với thế giới Gương Thần.

Đám thiên thần đang chất chứa vô số cảm xúc tiêu cực, cuối cùng lúc này cũng bùng nổ, tùy ý phát tiết lửa giận trong lòng. Lửa hận cuộn trào mãnh liệt vô cùng khiến vùng đất trong phạm vi ngàn dặm bị rạn nứt, khiến bầu trời đều chấn động đến sụp đổ!

Quan trọng là bọn họ bị lừa rồi!

Không chỉ có bị An Lâm lừa, mà còn bị Thiên Thần Bầu Trời lừa!!

Thiên Thần Bầu Trời cho thông tin không chính xác, An Lâm vừa hay lợi dụng đúng thời cơ, sau đó thật sự vây bọn chúng trong thế giới Gương Thần...

Ầm! Ầm! Ầm...!

Lửa giận của năm thiên thần hướng thẳng tới trời cao, dường như muốn đè lên cả trời đất.

"An Lâm!!"

"Bầu trời!"

"Nếu như chúng ta có thể ra ngoài, cần phải đòi một câu trả lời hợp lý!!"

"Giết! Giết! Giết! Nhất định phải giết sạch bọn chúng!!"

Thiên Thần Bầu Trời nói là có ý gì, quả thật đã không còn quan trọng.

quấy nhiễu, nếu như Thần Sáng Thế cố ý phá hoại thì có thể không thể trụ nổi 10 phút..." Thiên Thần Chân Thật nghiến răng nghiến lợi, trong hai con ngươi ánh lên tia lửa giận, dường như có thể thiêu đốt cả không trung.

"Có khả năng nó nói dối, hoặc là nói, nó nói có thể duy trì trong nửa canh giờ chính là chỉ trong trường hợp không có người

"Chuyện gì vậy, không phải Thiên Thần Bầu Trời đã nói cái lối đi này tồn tại trong vòng nửa canh giờ sao? Vì sao mới 5, 6 phút đã không còn nữa rồi?" Sắc mặt của Thiên Thần Hồn u ám đến đáng sợ.

Sự yên tĩnh quỷ dị.

Yên tĩnh.

Hứa Tiểu Lan kéo cánh tay An Lâm, nhìn bằng con mắt khác cười nói: "Thật không ngờ được, trong tình huống khẩn cấp và tuyệt vọng vậy, anh lại còn có thể nghĩ đến một phướng pháp phá cục diện tốt đến như vậy."

Những lời này của cô, cũng không phải thổi phồng quá mức. Đổi thành một người bất kỳ nào đó trong bọn họ, dưới tình huống đó, chỉ sợ đều sẽ ngoan ngoãn nghe theo sự sắp đặt của Tiểu Phúc, lựa chọn chiến đấu trong Ác Linh Thú Ngục.

Nhưng An Lâm lại có thể động não, nghĩ đến một chiêu tuyệt diệu như vậy, chỉ chừng này tâm tình và năng lực ứng biến, cũng không phải là điều mà các cường giả bình thường khác không thể so sánh được.

An Lâm bị thổi phồng đến mức thấy đắc ý trong lòng, khiêm tốn nói: "Đây đều là do may mắn có Tiểu Lan em đứng bên cạnh trong tình huống đó mà vẫn lựa chọn tin tưởng anh, nếu không anh cũng không làm được chuyện lớn này!"

Khuôn mặt Hứa Tiểu Lan hiện lên một vầng đỏ ửng, ánh mắt dịu dàng nhìn qua An Lâm.

"Dừng lại! Dừng lại!" Đông Phương Tráng Thực nhìn thấy cảnh tượng có chút không đúng, lập tức chặn lại.

"Có điều đám thiên thần cũng thật lạc quan, biết rõ là thông đạo hai giới có thể bị tôi đánh sập bất cứ lúc nào mà bọn họ vẫn còn yên tâm đuổi theo mọi người khắp thế giới..." Đề Na có chút hoang mang cảm thán.

Điểm này, ngay cả đám người An Lâm cũng cảm thấy thần kỳ.

Kế hoạch này quá thuận lợi, giống như có ông trời đang giúp bọn họ vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận