Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1409: Vũ khí mang tính chiến lược của Tứ Cửu tiên tông xuất hiện

Mây đen dưới chân họ, đột nhiên biến mành biến lửa màu trắng vô cùng vô tận thiêu đốt họ.

Không biết bao nhiêu Huyết tộc đang cất tiếng kêu la than khóc vô cùng thảm thiết, cả đám cường giả trực tiếp bị đốt cháy thành không khí, cả chút tro bụi cũng không thấy.

Đoàn cận vệ của Ám Mang Đại Đế với thế lực vô cùng lớn và mạnh mẽ, trong số đó thậm chí có mấy đại năng cảnh giới Phản hư và hơn trăm ngàn cường giả Huyết Tộc, đều bị đốt thành không khí chỉ trong chớp mắt.

Biến cố này lại mọi người hết cả hồn.

An Lâm tỏ ra kích động ngay, bởi vì sức mạnh đó quá là quen thuộc!

Quả nhiên, một tiếng chim tước hót đầy thánh khiết và cao ngạo truyền từ trên chín tầng mây xuống.

Một cô gái mặc bộ váy màu xanh mươn mướt, người quấn quanh thánh hoả, tay cầm kiếm Long Tước hai đầu bên lửa bên sấm, cứ thế xuất hiện trước mặt các cường giả Huyết tộc, cô nâng cằm lên một cách đầy kiêu ngạo, dùng giọng nói lạnh lùng của mình chất vấn: "Chỉ bằng đám lâu la như các người mà cũng đòi giết An Lâm của tôi à?"

An Lâm nhìn bóng dáng của cô gái vừa xuất hiện, trong lòng vừa vui mừng vừa lo lắng hỏi: "Tiểu Lan, sao em tới đây làm gì vậy?"

Huyết ma mặc trên mình bộ giáp màu đỏ sậm, đầu như đầu trâu, hai tay to như tay vượn, toàn thân được bao phủ trong huyết khí, không chỉ có sức mạnh phòng ngự cực cao, mà bất kì sinh linh nào còn sống lại gần cũng sẽ bị nó cướp sạch sinh cơ.

Các cường giả Huyết tộc đang có mặt ở bảo địa Tiên Linh, nhìn con quái vật trong hệt như Ma thần kia, mắt hiện lên chút xíu hy vọng.

"Đi nào, để chúng ta cùng nhau cứu đám người Khả Khả Tư Đế ra thôi nào!" An Lâm gật đầu nói.

Ngay khi vừa xuất hiện nó đã gầm lên một tiếng thật to, sóng âm đáng sợ của nó gần như hoá thành thực thể, chỉ nháy mắt đã có thể xé đôi một ngọn núi lớn.

An Lâm há miệng thật to, nhưng không biết nên nói gì cho phải.

Sĩ khí đám cường giả Huyết tộc lúc này mới tăng lên được mấy phần, đám đại năng vốn định co giò chạy trối chết cũng quyết định đánh thêm một lúc nữa, để quan sát xem tình hình cuộc chiến thế nào.

Không sai, người tới đúng là Hứa Tiểu Lan!

"Xuất hiện! Hình thái chiến đấu đoàn cận vệ của Phục Thiện Đại Đế, Thần Ngưu Huyết ma!"

Hắn nhìn bóng dáng cô gái đầy kiên cường đằng xa, trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác hạnh phúc đầy khó hiểu.

"Em nói nè, anh đấy mỗi lần gặp nguy hiểm đừng chỉ nghĩ tới việc vứt em lại thế nào! Em mạnh mẽ thế này, chẳng lẽ còn chưa đủ để sóng vai đối mặt với khó khăn cùng với anh à?" Hứa Tiểu Lan nhìn An Lâm, đôi mắt to tròn trong suốt lộ ra vẻ quật cường và kiên định không ai có thể lay chuyển.

"Grào!"

"Không cần em phải ra tay đâu." Hứa Tiểu Lan cất kiếm Long Tước ra sau lưng mình, hiển nhiên lần này cô không tính ra tay.

Một đội đại quân Huyết tộc vừa cưỡi ngựa đi tới còn lại, nhìn thấy Hứa Tiểu Lan ra tay, lập tức thay đổi trận hình, vơn trăm ngàn cường giả Huyết Tộc sử dụng bí pháp gì đó để kết nối lại với nhau, cùng nhau sử dụng sức mạnh để triệu hồi ra một con Huyết ma người cao mấy chục thước trong tay cầm hai lưỡi búa khổng lồ.

An Lâm không hiểu lắm, hỏi lại: "Vậy ai xử lý con đó bây giờ?"

"Nó có thể bùng nổ sức mạnh trong một thời gian ngắn, trong lúc ấy thực lực của nó có thể sánh ngang với đại năng cảnh giới Phản Hư điên phong! Lúc này, áp lực của chúng ta sẽ nhẹ hơn được một chút đấy."

An Lâm nhìn Huyết ma cao che trời, uy thế đáng sợ tới làm người ta phải hốt hoảng họ, cười nói: "Tiểu Lan, con Huyết ma này phải làm phiền em rồi đấy!"

Khẩu pháo chính bắn ra một cái rầm, quả đạn pháo nó bắn ra chói mắt như ánh mặt trời, hàng tỉ sao trời tụ tập bên trong cùng lúc bắn ra ngoài, mang theo sức mạnh chôn vùi tất thảy, như một dòng sông hình thành từ sao trời vắt ngang bầu trời, đánh thẳng vào người Huyết ma!

"Pháo tinh hoả chôi vùi tất thảy, bắn!"

"Răng rắc..."

Huyết ma chẳng hiểu ra sao nhìn về phía Y Đăng Đại Đế, ngay lúc này, đằng sau nó đột nhiên xuất hiện một biển sao khổng lồ, rõ ràng là ban ngày ban mặt, nhưng ánh sao toả ra từ đó lại vô cùng chói mắt, như bên phía đó cả một bầu trời sao rực rỡ giữa đêm đen, còn bên ngày là buổi sáng với ánh mặt trời chói loà.

Hơn trăm ngàn cường giả trong đoàn cận vệ của Phục Thiên Đại Đế, bị lộ ngoài và bị đạn pháo Tinh Hoả chôn vùi trong biển lửa, cả một tiếng kêu la thảm thiết cũng chưa kịp phát ra đã hoàn toàn biến mất.

Vừa dứt lời, vẻ mặt của Y Đăng Đại Đế đột nhiên thay đổi, hắn hô to cảnh báo: "Cẩn thận!"

Không trung trở nên trống rộng sạch sẽ vô cùng.

Sau đó năng lượng sao trời dần tan biến.

Một thứ trong như dòng sông sao dài kéo ra một cái khe nhìn không thấy đáy giữa bầu trời.

Một cái phi thuyền khổng lồ được bao phủ bởi một lớp ánh sao xuất hiện giữa trời cao, nó dài tới cả trăm mét, che khuất cả ánh mặt trời, Huyết ma cao mới mấy chuộc thước với nó chỉ là một người tí hơn. Vào lúc này, ngọn pháo chính khổng lồ trên chiến hạm phi thuyền đang toả ra ánh sáng rực rỡ, đại biểu rằng nó đang chứa một nguồn năng lượn đáng sợ tới làm người ta nghẹt thở.

Hai lưỡi búa của Huyết ma dần vỡ vụn, ngay chốc sau nó tan biến sạch sẽ!

"Grào...!?"

Huyết ma vẫn còn giữ nguyên vẻ mặt hoảng sợ, bị ngọn lửa mang theo sức mạnh sao trời kéo dài thành dòng sông vắt ngang giữa trời cắn nuốt thân thể. Huyết ma giãy giụa muốn chạy trốn, nhưng quả đạn pháo chôn vùi tất thảy đã nhanh chóng xé tan thân thể nó ra, rồi nhìn nát thành trăm ngàn mảnh nhỏ.

Giọng nói thánh thót của một cô gái chợt vang vọng khắp đất trời.

Nhưng mà, rút đao chém nước thì cũng có lúc phải thấy mệt, dòng sông hình thành từ ngọn lửa sao trời là vô cùng vô tận.

Một nhát chém vừa rồi của Huyết ma có thể chém đứt luôn cả đạo thần của tu sĩ bình thường!

"Grào!" Hai lưỡi búa trên tay Huyết ma vung lên, bổ mạnh vào dòng sông hình thành từ ngọn lửa sao trời, như cây búa thần mở trời tạo đất, mang theo uy thế đáng sợ chém dòng sông sao trời thành hai nửa.

Đoàn cận vệ của Phục Thiện Đại Đế, có hơn trăm ngàn cường giả Huyết tộc, đều bị giết sạch sẽ chỉ trong một chớp mắt!

"Giết... giết ngay lập tức luôn?"

Tất cả các cường giả Huyết tộc còn đang chiến đấu đều trợn mắt không dám tin nhìn cảnh này.

"Thứ này rốt cuộc là cái gì vậy? Chỉ một chiếc chiến thuyền thôi mà có thể giết chết Huyết ma ngang với đại năng cảnh giới Phản Hư điên phong liền ngay tức khắc vậy à?"

Bao gồm cả mười hai vị thánh đồ cũng ngớ người nhìn cảnh tượng vừa diễn ra.

Có thánh đồ không biết nghĩ tới chuyện gì đó, vội vàng la lên đầy ngạc nhiên: "Tôi biết rồi, đây chắc chắn là vũ khí bí mật của Thánh Huyết giáo chúng ta! Là toà giá của Thánh Tổ!!"

Khoé miệng An Lâm co rút vài cái, nói là toà giá thì hình như cũng không có gì sai hết đó.

Vì chiếc chiến hạm mạnh tới khó thể tin được này, chính là vũ khí chiến lược của Tứ Cửu tiên tông, chiến hạm Tinh Hoả!!

"Thật là, chiến hạm đã sửa xong rồi sao không ai nói gì với tôi hết vậy, bất ngờ vậy là muốn doạ cho tôi sợ hết hồn à?" An Lâm cười nói.

Cậu thiếu niên mượn lực kéo An Lâm ra xa hơn trăm ngàn mét, giúp cả hai bình yên vô sự, xong việc cậu quay đầu cười nói với An Lâm: "Sư phụ, lần sau lúc đánh nhau thì phải tập trung chú ý cho kỹ vào."

Nắm tay của Y Đăng Đại Đế mang theo sức mạnh của đạo thần Tu La Huyết đạo, bùng nổ mãnh liệt, nhưng lại như va vào bọt biển, sức mạnh như thuỷ triều ồ ạt tràn vào lòng bàn tay của cậu thiếu niên nô.

Không trung bùng nổ.

Ầm rầm!!!

Cậu chém một bàn tay về phía Y Đăng Đại Đế sức mạnh đạo thần như kết tinh thành một bức tường xuất hiện ngay trước lòng bàn tay cậu thiếu niên nọ.

"Phân tích, ngăn cản!"

Bạch Lăng với khuôn mặt cực kì xinh đẹp xuất hiện ngay trên đỉnh chiến hạm, cười nói: "Tôi nghĩ kỹ rồi, tôi vẫn quyết định tới giúp cậu, chắc cậu không chê tôi tới thêm phiền chứ nhỉ?"

"Làm gì có, cô đến đúng lúc lắm đấy!" An Lâm vui vẻ nói.

Hứa Tiểu Lan đứng đằng xa nghe hai người chuyện với nhau, bĩu môi một cái, liếc xéo An Lâm ngay.

Xoẹt roẹt!

Chợt có một luồng ánh sáng đỏ như máu xông tới gần An Lâm.

"Coi chừng kìa!" Hứa Tiểu Lan hốt hoảng la lên.

An Lâm quay đầu lại, phát hiện Y Đăng Đại Đế đã nhảy tới ngay trước mặt mình, sức mạnh Tu La Huyết Đạo đã tập trung vào trong nắm tay của hắn, và cái nắm tay thì đang dùng tốc độ kinh hồn đập thẳng vào mặt hắn.

Cũng vào ngay lúc này.

Một thiếu niên với khuôn mặt điển trai, người mặc nguyên bộ đồ màu đen xuất hiện trước mặt An Lâm.

Đúng lúc này, phía bên trên chiến hạm Tinh Hoả, xuất hiện một bóng người mặc áo trắng bay bay.

Liễu Thiên Huyễn: "..."

"Đó là bởi vì Huyết ma có vóc người quá khổng lồ nên cô không thể đánh trật được chứ gì?" An Lâm hỏi lại.

"Đừng khinh thường nhau vậy chứ, Liễu Thiên Huyền tôi giờ là người điều khiển chiến hạm đấy! Tôi rất nhanh nhẹn là đằng khác nhé, cậu xem đi cái chiêu pháo nổ kinh hồn lúc này, không phải tôi chỉ đánh một cái là làm con Thần Ngưu Huyết ma kia văng đầu được rồi à?" Liễu Thiên Huyễn tỏ vẻ bất mãn phản bác.

An Lâm thì lại thấy hơi lo lắng, chần chừ hỏi: "Tôi nói này... để một người tay chân lóng ngóng như cô làm người điều khiển chính cho chiến hạm Tinh Hoả, thật sự không thành vấn đề à?"

"Hì hì, Tiểu An Tử, cái này còn chưa phải là phiên bản hoàn chỉnh của chiến hạm đâu, nó vẫn còn một phần nhỏ chưa được chữa trị xong, nhưng mà nếu lấy ra đánh một trận với siêu cấp đại năng kỳ Hợp Đạo thì không thành vấn đề." Từ bên trong chiến hạm truyền ra tiếng nói của Liễu Thiên Huyễn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận