Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2027: Vị thần linh vô địch

"Âm thanh gì vậy?" Sắc mặt Hà Bá đại biến, nhìn về phía vòm trời.

Chẳng biết từ lúc nào, trên bầu trời đã biến thành một mảnh bạch kim.

Năng lượng màu bạch trải khắp bầu trời cứ thế tràn về, kèm theo đó là nhiệt độ nóng bỏng đến mức khó có thể tưởng tượng, giống như cứ thể khiến cho tất cả mọi thứ trên thế gian đều bị bốc hơi hay biến thành tro tàn.

Ngay sau đó, một cái bóng dáng toàn thân bạch kim, gạt ra vô tận năng lượng, chậm rãi hạ xuống từ đỉnh vòm trời, quan sát chúng tiên không ngừng chạy trốn.

Uy áp khủng khiếp chiếu rọi xuống, kinh khủng đến mức ngay cả hô hấp chúng tiên cũng khó có thể duy trì.

Chúng tiên từ đại lục Thần Nguyên chạy tới, trên mặt dần dần hiện lên vẻ mơ màng và sợ hãi.

Đây là kẻ địch gì? Tại sao lại có thể có một tồn tại khủng bố như vậy?

Chỉ vừa cảm nhận khí thế của đối phương thôi đã biết, đối phương đáng sợ hơn những sinh linh cánh trắng cảnh giới Tiên Vương rất nhiều.

"Hắn... Hắn là thần sao?" Sắc mặt Thi Trân tái nhợt một mảnh.

Xui xẻo nhất chính là, cái gì bọn họ cùng không làm, bọn họ sẽ thần linh khủng bố như vậy vây giết sao?

"Tiền bối, hết thảy đều là hiểu lầm, chúng ta có thể nói chuyện một chút không?" Trên gương mặt xinh đẹp của Diễm Cơ miễn cưỡng nặn ra nụ cười, dùng tới cả tôn xưng rồi. Kể từ khi cô bước vào cảnh giới Tiên Vương, kiêu ngạo khắp cả đại lục Thần Nguyên, đã bao lâu rồi cô không còn hèn mọn giống như như lúc này?

Thì ra là, cái thế giới này lại có cấp bậc cao như vậy?

"Rốt cuộc thì chúng ta đã trêu chọc phải tồn tại cường đại đến cỡ nào?" Giọng của Hà Bá đã có chút run rẩy.

Vị thần linh màu sắc bạch kim xé rách hư không, rất nhanh liền vọt tới phía trước đại trận Bách Tiên, thần hoàn trên đầu tỏa ra hào quang rực rỡ, hung hăng tung một quyền xuống!

Lần này, ngay cả trên mặt ba vị Tiên Vương là Hà Bá, Diễm Cơ và Vương Thần, cũng hiện ra vẻ sợ hãi, thực lực của bọn họ cường đại, vì vậy càng có thể nhận thức được mức độ kinh khủng của đối phương. Đó là một loại cảm giác giống như đối diện với trời, cảm giác giống như cả bầu trời, toàn bộ thế giới đều muốn giết chết bọn hắn.

Bọn họ vẫn nghĩ là đại diện đại lục Thần Nguyên tới Dị Giới để chinh chiến, bây giờ nhìn lại, cái ý nghĩ này đúng là nực cười...

Lúc trước Vương Thần khát vọng được tỷ thí cùng cao thủ, tràn đầy kiêu ngạo khí thế, lúc này bàn tay đã phát run nắm chặt chuôi kiếm, hoàn toàn không dám vung kiếm ra đánh một trận. Hắn chưa từng cảm nhận được loại cảm giác bị áp bách kinh khủng như thế này, cảm giác mình nhỏ bé giống như con kiến dưới mặt đất vậy.

Đối phương là tối cao, vô tận thần uy...

Các thượng tiên còn lại cũng hoảng sợ vạn phần, bọn họ vốn tưởng rằng cảnh giới Tiên Vương chính là cảnh giới cao nhất, nhưng sau khi thấy cái thần linh này, bọn họ biết, tồn tại kia không cùng một cảnh giới với Tiên Vương.

Quả đấm va chạm vào đại trận.

Song, cái thần linh cao cao tại thượng kia, hờ hững nhìn chúng tiên, căn bản không hề muốn đáp lại, mà chỉ đang không ngừng tới gần, thần hoàn trên đầu cũng càng phát ra tia sáng chói mắt.

Lực lượng kinh khủng đến mức khó có thể tưởng tượng, chiếu rọi xuống.

Xoẹt!!!

Ầm ầm!!!

Thần linh bị lực lượng đảo ngược của đại trận tấn công khiến phải lui lại mấy bước.

"Hắc Cạch Tiên Nghịch, Chu Thiên Luân Hồi!!!" Hà Bá hét lớn một tiếng.

Rất nhanh, thần linh liền vọt lên khoảng không bầu trời phía trên đại trận, một bàn tay phóng ra ngọn lửa bạch kim, khiến hư không trong phạm vi mấy trăm dặm cũng bị đốt cháy vặn vẹo, đè xuống đại trận ở phía dưới.

Đồng thời, một luồng nhiệt độ cực độ nóng bỏng bắt đầu phun trào ra từ quả đấm, để cho các tiên nhân cảm giác như bị liệt hỏa nơi địa ngục thiêu đót, cảm thấy nóng rực khó nhịn.

Hơn mười vị tiên nhân xui xẻo, vừa vặn ở vị trí lòng bàn tay, lại càng trực tiếp bị nhiệt độ khó có thể tưởng tượng nổi hòa tan thành khói xanh.

Đại trận do trên trăm vị thượng tiên cùng với tam đại Tiên Vương liên hiệp thi triển lập tức đã bị đánh cho xuất hiện vô số tiếng nứt vỡ, các tiên nhân trong đại trận tức thì bị lực lượng cắn trả thi nhau hộc máu.

Thật sự là quá kinh khủng.

Sau đó, biển Bạch Quỳnh đột nhiên biến thành nồi nước nóng hổi, rất nhiều tiên nhân đều kêu thảm bay ra từ đáy biển, kết quả trời cao có thiên thần như mặt trời, lại phóng thích ra nhiệt độ nóng cháy khủng khiếp.

Đại trận bể tan tành khiến Dương Linh Thiến cũng bị cắn trả, hộc máu rơi xuống biển rộng.

Các tiên nhân đều sắp tuyệt vọng, chỉ một chiêu của đối phương đã lập tức phá tan lá bài mành nhất của bọn họ, đây là cái loại lực lượng kinh khủng gì chứ?

"Thiên Thần thuật, Cao Năng trụy Thiên chưởng."

Cự chưởng màu bạch kim rơi xuống từ khoảng không phía trên, chúng tiên cũng sinh ra cảm xúc tuyệt vọng, không còn chỗ có thể trốn.

Cự chưởng đeo theo nhiệt độ không cách nào tưởng tượng, nhiệt độ kia mang theo phép tắc chí cao có thể hòa tan hết thảy, hòa tan hết mặt ngoài đại trận, sức ạnh dồi dào rơi đập, vô số tiên nhân tựa như phi điểu gẫy cánh, liên tục hộc máu rơi xuống biển rộng.

Đại trận màu trắng đen đột nhiên có lực lượng khổng lồ luân hồi lưu chuyển, quyền kình nóng cháy của thần linh lưu chuyển một vòng ở trong đại trận, thế mà lại bắn ngược lại vào người của hắn.

Bọn họ thoát đi rất nhanh, nhưng tốc độ của vị thần linh này lại càng mau hơn.

Lúc này chúng tiên ngự đại trận tiếp tục bỏ chạy thật xa.

"Chạy mau!" Hà Bá hét lớn.

Các tiên nhân nhìn cái bóng dáng vĩ đại giống như thần linh kia, cảm xúc tuyệt vọng bắt đầu lan tràn.

Đại trận Bách Tiên của bọn họ đã bị phá, bây giờ còn có cái gì có thể dựa vào?

"Tiền bối, chúng tôi đến từ đại lục Thần Nguyên, nếu như mọi người không hoan nghênh chúng tôi, chúng tôi sẽ trở về." Hà Bá ngẩng đầu nhìn cái vị thần linh huy hoàng như mặt trời, không ai bì nổi kí, lớn tiếng cất giọng nói.

Các thượng tiên khác nghe được câu này, trong lòng đều tràn ngập bi thương.

Bọn họ hăng hái mà đến, kết quả còn chưa kịp xem kỹ cái thế giới này, đã phải chật vật mà quay về ư? Đến cùng thì cái thế giới này đáng sợ đến mức nào chứ...

Các thượng tiên dù rất nghẹn lòng, nhưng cũng không nói gì. Bọn họ biết, hiện ở tình huống này, có thể giữ được tính mạng đã là rất tốt rồi, còn bận tâm nhiều đến thể diện để làm gì.

Thần linh trên bầu trời quan sát tiên nhân phía dưới, đột nhiên nở nụ cười: "Đại lục Thần Nguyên? Đúng rồi, tất cả loài người ở nơi đó cũng đều đáng chết, yên tâm đi, bọn họ sẽ nhanh chóng được đi chết theo các ngươi..."

Hà Bá trừng lớn hai mắt, hiển nhiên không có ngờ tới mình đã nói như vậy rồi, ý nghĩ muốn giết bọn hắn của đối phương lại càng kiên định và mãnh liệt hơn.

Lúc này, sáu sinh linh cánh trắng cảnh giới Tiên Vương và mấy trăm vạn cường giả cánh trắng khác, cũng lao nhao bao vây tới đây, tạo thành hình một chiếc lưới, khiến cho chúng tiên đều hết hi vọng.

Tất cả tiên nhân đều lâm vào trong tuyệt vọng.

Bọn họ cũng đưa mắt nhìn sang ba vị Tiên Vương, lại phát hiện các Tiên Vương cũng bó tay hết cách.

Lúc này, Dương Linh Thiến như nghĩ tới điều gì, bất chấp hết thảy lớn tiếng hét lên với thần linh kia: "Tiền bối, ngài biết An Lâm chứ? Tứ Cửu tiên cung chúng ta cũng quy thuộc thế lực của hắn!"

Lời vừa được nói ra, sắc mặt mọi người đều biến đổi. Đúng rồi, nếu như An Lâm có giao tình với cái thế lực kinh khủng này, nói không chừng bọn họ còn có thể có đường sống.

Bọn họ đều ôm hy vọng cuối cùng, nhìn về phía vị thần linh kia.

Nụ cười của Dương Linh Thiến lại càng trắng bệch, nhìn kẻ địch trải khắp đất trời mà đến, cọng rơm cứu mạng cuối cùng ở trong lòng đích cuối cùng một cây rơm rạ rốt cuộc đã hoàn toàn rơi xuống, đè sập hi vọng của cô.

Trong lòng các tiên nhân thoáng lộp bộp một chút.

Chẳng lẽ thật sự có tác dụng!

"Thì ra là thế lực của An Lâm à... " Sắc mặt của thần linh kia không hề lạnh nhạt nữa, ngược lại còn lộ ra vẻ tàn nhẫn và điên cuồng, "Thật sự là quá tốt, ta giết các ngươi lại càng khoái trá hơn rồi!"

Không cần nó nói, các sinh linh cánh trắng khác cũng đã điên cuồng đánh về phía chúng tiên.

"Giếtttttttt...!!!"

"Giết chết hết lũ Tứ Cửu tiên cung nàyyyyyy!!!"

"Ha ha ha...!!!"

Khác với vẻ cao cao tại thượng và lạnh nhạt lúc trước, gần như tất cả sinh linh cánh trắng đều bắt đầu chuyển động, chẳng qua là càng thêm điên cuồng muốn giết những tiên nhân này.

Các tiên nhân đều không biết làm sao, gì thế, con mẹ nó chứ, vừa hô tên An Lâm lên, lập tức có hiệu quả, nhưng mẹ nó đây không phải là hiệu quả mà bọn họ mong muốn!!!

Sau đó, bọn họ liền thấy khuôn mặt lạnh nhạt của vị thần linh kia chợt cứng đờ, hơi thở tối cao giống như cũng trở nên yếu ớt vài phần. Các sinh linh cánh trắng khác vây quanh bọn họ lại càng xôn xao không dứt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận