Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2041: Nguy cơ lớn của Vạn Linh Tiên Tông

Tại Phong Nguyên Châu, khí lạnh của Cực Hàn vẫn đang hoành hành.

Nó đi thẳng từ phía bắc xuống phía nam, mỗi nơi nó đi qua vạn vật đều bị đóng băng, dường như nó muốn hủy diệt toàn bộ thế gian, từng thôn trang đều bị bão tuyết chôn vùi, từng dãy thành trì bị đóng băng, biến thành tử thành, trước tai họa tận thế, loài người vô cùng yếu ớt, không bao lâu đã có mấy tỉ người bị đóng băng.

Lúc này, ở Vạn Linh Tiên Tông có tia sáng trắng bạc mang theo hơi ấm phóng thẳng lên trời cao, trận đồ Thái Cực bao phủ phân nửa Phong Nguyên Châu, từ bên trong nó tỏa ra năng lượng mạnh mẽ đánh tan khí lạnh, bảo vệ nửa số lượng Nhân tộc của Phong Nguyên Châu.

Tông chủ Hiên Viên Luân của Vạn Linh Tiên Tông đang trấn giữ tông môn, tay cầm cổ kiếm cảm nhận động tĩnh ở phía xa.

Hắn mặc một bộ quần áo màu trắng thoát tục, ngạo nghễ đứng trên đỉnh núi, nhắm chặt hai mắt, Vạn Linh Thái Cực vận chuyển đến cực hạn, khuôn mặt anh tuấn tràn đầy lo lắng.

"Gió...từ cực bắc mà đến..."

"Quái vật...do thiếu sót của Thiên Đạo mà đến."

"Xem ra là do Thiên Thần quyền hành đang lợi dụng thiếu sót của Thiên Đạo, Thiên Thần Quang Minh lại làm chuyện đen tối rồi, haizz."

Rầm, rầm.

Hiên Viên Luân đứng trên đỉnh núi nhìn Tuyết Quỷ Thú từ xa lao nhanh đến, sắc mặt càng ngưng trọng hơn nữa.

Hiên Viên Luân nắm chặt chuôi kiếm, bây giờ tông môn chỉ có hắn là đạt cấp bậc Hợp Đạo, tâm trận nằm ở Vạn Linh Tiên Tông, nếu như không bảo vệ được tâm trận thì khí lạnh kia sẽ tàn phá nhiều hơn, đến lúc đó không chỉ Phong Nguyên Châu bị hủy diệt mà cả toàn bộ giới Cửu Châu e là cũng bị cuốn theo trận tai họa này.

Từng thân ảnh màu trắng kích động lao đến Vạn Linh Tiên Tông.

Hiên Viên Luân nắm chặt chuôi kiếm, trên mặt hiện lên vẻ kiên định, quyết chiến đã bắt đầu rồi, hắn không thể lùi bước, chỉ còn cách liều mạng chiến đấu đến cùng.

"Chuẩn bị nghênh địch!" Hiên Viên Luân hô to một tiếng.

Hiên Viên Luân mở ra hai Thái Cực Hắc Bạch trong con ngươi, lắc đầu thở dài.

Muốn hoàn toàn hủy diệt Cửu Châu, cách đơn giản nhất chính là dùng khí lạnh đóng băng toàn bộ sinh linh, chỉ cần phá vỡ đại trận Vạn Linh Thái Cực để khí lạnh lan tràn là xong.

"Đại trận Vạn Linh Thái Cực là đại trận cấp bậc Sáng Thế được Đạo Đức Thiên tôn ban cho để trấn giữ Cửu Châu, có thể bảo vệ Cửu Châu không bị Cực Hàn ảnh hưởng thêm nữa. Nhưng nó cũng không phải không có thiếu sót, nếu như nòng cốt trận pháp bị phá hư thì..."

"Phượng Minh Hoàng tộc cũng bị diệt rồi, thật đáng tiếc cho bạn của ta."

Rung động cực mạnh ở phía xa.

"Vạn Linh Thái Cực, Dương Diệt!"

Hắn là tông chủ, tất nhiên áp lực rất lớn.

Chúng đệ tử truyền toàn bộ năng lượng thuần dương trong cơ thể vào trong đại trận.

Hiển nhiên đối phương muốn dùng cách thức thô bạo nhất để san bằng Vạn Linh Tiên Tông, phá hỏng tâm trận.

Mấy chục ngàn đệ tử của Vạn Linh Tiên Tông mặc đồ trắng, quanh thân là tiên khí bao trùm, tay cầm vũ khí đứng trên các đỉnh núi quan sát lũ quái vật đang xông tới từ xa.

Mấy chục nghìn đấu với mấy chục triệu, sự không cân xứng về số lượng làm chúng đệ tử sợ đến suýt khóc.

Lửa nóng liên tục bùng lên từ mặt đất thiêu đốt lũ quái vật thành tro bụi.

Hiên Viên Luân đang dồn hết sức mạnh vào đại trận Vạn Linh Thái Cực, đột nhiên hắn xoay người về phía bầu trời, chém một kiếm vào hư không ở xa.

Cách tốt nhất để đối phó với những thứ quái vật sinh ra từ Thánh Địa Cực Hàn chính là dùng lửa tấn công bọn chúng.

"Hừ, muốn đánh lén sao?"Hiên Viên Luân nhanh nhẹn xoay người về hướng đông nam, lại dứt khoát chém ra hai kiếm, kiếm khí đen trắng vừa rơi xuống, mặt đất lập tức nứt ra, vết nứt dài ba trăm dặm nhìn thấy làm người khác giật mình.

Ngay lập tức, những chỗ Tuyết Quỷ Thú đi qua bùng lên ngọn lửa, tia lửa phóng lên cao, bất cứ con Tuyết Quỷ Thú nào dính lửa đều bị năng lượng từ ngọn lửa nóng rực thiêu thành tro bụi.

"Tông chủ! Không xong rồi! Lũ quái vật này đã phá được phòng tuyến của chúng ta, đang tiến vào trong Vạn Linh Tiên Tông rồi." Một vị trưởng lão kêu lên.

Loại Tuyết Quỷ Thú này thông thường chia làm hai loại, một loại toàn thân là lông trắng, dáng người như gấu, thực lực thì không giống nhau, từ Đạo Chi Thể đến Hóa Thần đều có, loại thứ hai là toàn thân lông đen, cực kỳ to lớn, thực lực có thể sánh với đại năng Phản Hư.

Lại thêm hai con Tuyết Quỷ Thú lông đen thân cao ngàn trượng hét thảm rơi xuống.

Ùng! Ùng! Ùng!

Kiếm khí chia đôi trời đất, trắng đen biến đổi liên tục, trong nháy mắt kiếm khí bay ra xa trên trăm dặm.

Một tiếng hét thảm vọng đến.

Một con Tuyết Quỷ Thú lông đen, thân cao ngàn trượng xuất hiện trên không trung, người nó bị chém thành hai nửa, máu màu xanh da trời chảy xuống như suối, thi thể rơi xuống đất đè chết mấy trăm con Tuyết Quỷ Thú bên dưới.

Nhưng số lượng quái vật quá nhiều, tựa như từng đợt sóng biển màu trắng liên tiếp tràn đến, số lượng lên đến bảy tám chục triệu con, chúng ùn ùn kéo đến cùng khí tức hỗn tạp nhưng cực kỳ cường đại, nhìn một cái cũng khiến da đầu người ta tê dại.

Bọn họ có thể tử trận, nhưng trước khi chết phải kéo được một đám quân địch chết theo thì đấu trận này mới không bị thua thiệt.

Mặc dù chúng đệ tử rất tuyệt vọng nhưng vẫn giữ nguyên vị trí, dùng lực lượng của đại trận để đối phó với đám Tuyết Quỷ Thú đang điên cuồng tấm công, dùng hết sức lực để làm suy yếu lực lượng của quân địch.

Quân chủ lực của Vạn Linh Tiên Tông đều ở chiến tuyến phía đông, bọn họ chỉ là lính giữ nhà thôi, quân địch nhiều hơn bọn họ hàng nghìn lần đến nhà họ làm loạn đến mức này, có cần phải phô trương như vậy không?

Sắc mặt Hiên Viên Luân hơi trầm xuống, hắn nhìn đại trận chín tầng bảo vệ tông môn bị phá nghiêm trọng, cách ngọn núi trung tâm của tông môn bọn họ chưa đầy hai trăm dặm...

"Bọn chúng quá đông..." Sắc mặt Hiên Viên Luân đã trầm hẳn xuống.

Tông môn bọn họ không có vũ khí sát thương quy mô lớn, nếu tiếp tục như vậy, sớm muộn bọn họ sẽ bị đám Thú Tuyết Quỷ số lượng cực lớn kia giết sạch.

"Lẽ nào muốn ta dùng vũ khí bí mật mà con trai ta để lại ở tông môn sao? Nó phải trả giá rất nhiều để góp nhặt sát khí có tính ô nhiễm trên trăm năm mới tạo ra được loại vũ khí này, để dùng khi quyết chiến, nghe nói sát khí này có xuất xứ từ tay của Bạch Lăng. Không chỉ như vậy, nó còn gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến hệ sinh thái." Hiên Viên Luân tôn thờ sự hài hòa của vạn vật, bản năng của hắn có mâu thuẫn với loại vũ khí này.

Hắn cắn răng, nhìn đám quái vật đông như kiến cỏ ở đằng xa, rốt cuộc vẫn phải hạ quyết tâm.

Một tay Hiên Viên Luân chỉ lên bầu trời, trên không trung xuất hiện biến động, sau đó khoảng hơn ngàn đầu đạn đen nhánh xuất hiện trong phạm vi sáu trăm dặm bên ngoài Vạn Linh Tiên Tông.

"Vạn Linh Thái Cực! Đạn Thiên Dương!"

Vèo! Vèo! Vèo!

Hàng loạt đầu đạn rơi xuống đất.

Trong thoáng chốc trời đất yên tĩnh lại.

Ngay sau đó là ánh lửa mãnh liệt nổ ra, phá hủy tất cả mọi thứ xung quanh.

Ùng! Ùng! Ùng! Ùng!

Trời đất rung động.

Đám cháy hủy diệt lan ra, sức công phá của mỗi một đầu đạn lan rộng đến hai ba trăm dặm, sóng xung kích trong nháy mắt xé tan đám Tuyết Quỷ Thú thành mảnh vụn. Mỗi một phát nổ đều liên kết với nhau tạo thành một vòng vây năng lượng hủy diệt bảo vệ Vạn Linh Tiên Tông.

Chúng đệ tử của Vạn Linh Tiên Tông đều sợ ngây người.

Bọn họ bị những đám mây hình nấm kinh khủng này dọa sợ.

Đột nhiên có hơn nghìn 'đám mây nấm' xuất hiện xung quanh là cái loại trải nghiệm gì chứ?

Giống như có hơn nghìn mặt trời đang chiếu ánh sáng vào bọn họ, trước mắt đều là ánh sáng chói lóa, năng lượng tàn phá khủng khiếp, trong nháy mắt ngay cả đại trận cũng bị dư chấn của vụ nổ tàn phá năm tầng, chỉ còn lại một tầng cuối cùng gắng gượng chống đỡ.

Thậm chí lũ Tuyết Quỷ Thú mà dám đến gần Vạn Linh Tiên Tông đều có kết cục bi thảm, chết như ngả rạ, con nào không chết cũng tàn phế, thê thảm cực kỳ, chỉ nhìn bằng mắt thường có thể thấy hơn mười triệu Tuyết Quỷ Thú bị giết, hơn nữa số Tuyết Quỷ Thú lông đen chết trong vụ nổ cũng không ít, bời vì sức công phá của vụ nổ lần này quá lớn, đủ để làm không gian biến dạng.

Không chỉ vậy, dư âm hủy diệt của hơn nghìn quả bom phát nổ vẫn không ngừng tản ra, tựa như ngọn lửa không ngừng thiêu đốt, tạo thành một vòng tròn, bất cứ Tuyết Quỷ Thú nào dám xâm phạm đều bị năng lượng này thiêu hủy, tựa như đây là tuyệt địa thiên nhiên.

Ngay cả Hiên Viên Luân - người đích thân ném bom cũng sợ đến ngây người.

Hắn nhìn gió bão và ngọn lửa khủng khiếp từ vụ nổ, lẩm bẩm: "Bom của con ta lại khủng bố đến vậy ư?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận