Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1111: Bom siêu cấp biển sâu

Nguyệt Dạ Chân Vương nhìn An Lâm trong mai rùa, nhíu mày.

Thân thể hắn trở nên hư ảo, cầm trong tay đao hình lưỡi liềm, bản thể hiện ra.

"Ha, đường đường là tông chủ của bốn mươi chín tông tiên, tôn giả độ hóa nổi tiếng đại lục mà bây giờ lại làm rùa rụt cổ!" Nguyệt Dạ châm biếm.

Chân tay An Lâm đều rụt vào trong mai rùa, dĩ nhiên hắn sẽ không dễ bị kích động bởi chiêu khiêu khích đơn giản, hắn ở trong mai rùa xông tới chỗ Nguyệt Dạ.

Đúng vậy, ánh sáng màu xanh của mai rùa đang xoay quanh, mang theo lực lượng mạnh mẽ xông tới chỗ cô gái váy đen!

Nguyệt Dạ Chân Vương: "..."

Cô gái đưa bàn tay trắng nõn lên, đánh mạnh một chưởng vào mai rùa.

"Huyền Nguyệt Thần Chưởng!"

Đây là không gian khép kín, tuy cô chỉ tiện tay tạo thành nhưng ở đây không thể thi triển thần lực phản hư được... Cơ bản không có khả năng bị phá vỡ.

Sau khi phá vỡ cánh cửa không gian, việc đầu tiên mọi người làm là phát tín hiệu cầu cứu thiên đình!

Cô đang muốn dùng lực lượng mạnh hơn để phá vỡ cái mai rùa đáng ghét kia thì không gian chỗ cửa lay động, hai luồng lực lượng đáng sợ đập vào cửa khiến nó vỡ vụn!

Nguyệt Dạ đã đánh giá thấp uy lực thần thuật thế giới Kính Thần của Đề Na.

Sức mạnh đáng sợ áp tới chỗ mai rùa, san bằng hơn mười dặm núi rừng, cây cối.

Hắn đang ở trong mai rùa, làm sao có thể bảo vệ bạn bè?

Trong đêm tối xuất hiện một vòng trăng tròn, ẩn chứa sức mạnh ánh trăng, nhanh chóng quy tụ thành thần chưởng từ trên trời giáng xuống, xoay xung quanh Nguyệt Dạ xông tới chỗ mai rùa.

Nguyệt Dạ Chân Vương có muốn ngăn cản cũng không kịp nữa, hiện tại cô chỉ có thể đẩy nhanh tốc độ cướp lấy kiếm thắng tà trong tay An Lâm.

"Được lắm..." Nguyệt Dạ nhìn mai rùa, có vài vết nứt nhưng không phá được ánh sáng màu xanh, cô tức giận mím môi.

Ầm ầm!

Đội ngũ của An Lâm còn có cao thủ như thế này sao?

Mai rùa xanh biếc quả nhiên đã rung động mạnh.

Sắc mặt Nguyệt Dạ Chân Vương thay đổi.

Nhưng Nguyệt Dạ Chân Vương lại không ngờ mai rùa không hề bị phá bỏ. Nó mở ra một cái động, sau đó một quả cầu năng lượng được ném ra, rít gào bay đến chỗ cô.

Cô chuyển tầm nhìn đến đám người Hứa Tiểu Lan, trên mặt hiện lên nụ cười nguy hiểm: "Cậu không đánh với tôi? Được, tôi sẽ giết bạn của cậu trước."

Nguyệt Dạ Chân Vương muốn dùng cách này để ép An Lâm phá bỏ mai rùa, dũng cảm quên mình mà ngăn cản cô! Cô tin với tính cách của An Lâm, hắn sẽ không bỏ mặc bạn bè!

Trăng tròn trên bầu trời biến mất, nhanh chóng xuất hiện trên thân thể cô, tạo thành vòng trăng tròn kiên cố vây quanh cô.

"Chân nguyệt hộ thể!"

Năng lượng màu lam bao trùm tất cả.

Nguyệt Dạ Chân Vương bỗng cảm nhận được nguy hiểm!

Bom siêu cấp biển sâu do hai dòng nước của biển sâu hơn một trăm ngàn năm dồn nén tạo thành, dung hợp với tộc Linh Ngư, chứa thần lực của Lam Tiên Dương.

Mai rùa nhanh chóng bỏ chạy ra xa.

Khoảng cách của An Lâm không đảm bảo an toàn nhưng bạn học của hắn thì có thể.

Quà tặng này còn kèm theo hướng dẫn sử dụng bên trên... Khi ném bom này, phải duy trì khoảng cách trăm dặm để đảm bảo an toàn.

Sau khi bị An Lâm thúc giục rồi ném ra ngoài thì bom siêu cấp đã dốc toàn lực nổ mạnh!

Đó là nguy cơ bỏ mạng!

Nó giống như sóng thần điên cuồng, như biển cả, bao la vô tận!

Nguyệt Dạ thi triển thần lực bao trùm phạm vi trăm dặm nhưng vẫn bị lực lượng khủng bố đánh trúng!

Dù bị Nguyệt Dạ Chân Vương uy hiếp An Lâm vẫn không hủy bỏ trạng thái mai rùa, hắn không nói gì, ném một quả bom siêu cấp biển sâu tới chỗ Nguyệt Dạ Chân Vương!

Nguyệt Dạ Chân Vương không chút do dự sử dụng thuật hộ thể bậc nhất.

Ầm ầm!

Một tiếng nổ lớn long trời lở đất bỗng xuất hiện!

Cầu năng lượng rạn nứt.

Để tránh làm bị thương người vô tội, hắn phải khiến đám người Hứa Tiểu Lan chạy ra xa trăm dặm.

Vừa hay lúc này là cơ hội tốt nhất!

Không phải đầu hàng mà là chủ động tấn công, tạo cơ hội tốt xoay chuyển đất trời!

Cho nên An Lâm vẫn trốn trong mai rùa từ từ chạy ra phía xa nhằm chống đỡ lực lượng đáng sợ do bom nổ gây ra...

Lực nổ mạnh của biển cả mênh mông lay động không trung, chọc thủng trời cao.

Đất trời trong phạm vi trăm dặm đều bị lực lượng cuồng bạo của biển cả nuốt trọn.

Nó nuốt sống Nguyệt Dạ Chân Vương, nó nuốt sống An Lâm trong mai rùa đang bỏ chạy. Tất cả bị ánh sáng màu xanh quét qua, đánh vỡ nát!

Không chỉ như vậy, phạm vi năm trăm dặm bị sóng đánh vào trong nháy mắt đã biến thành đại dương mênh mông!

"An Lâm!"

Những học sinh bị năng lượng còn sót lại đánh bay ra xa, hét lớn tên An Lâm.

Vụ nổ này quá mạnh khiến bọn họ không thể không lo lắng cho tình cảnh của An Lâm.

An Lâm nhìn về phía Nguyệt Dạ Chân Vương, chỗ đó...

Không biết Nguyệt Dạ Chân Vương có bị nổ không, ngay cả mảnh vụn cũng không sót lại sao?

Trong chớp mắt hắn đã nghĩ bản thân sẽ bị nổ chết.

"Rất kinh khủng, dù tôi đã cách xa trung tâm của vụ nổ, thân thể chiến thần, còn thi triển quy thuật trốn trong mai rùa nhưng vẫn bị thương nặng..." An Lâm vẫn còn sợ hãi, nói.

Đại Bạch trừng mắt nhìn năng lượng màu xanh khủng bố, lẩm bẩm: "Anh An cho nổ cầu lũ lụt hay sao? Sao lại đáng sợ như vậy? Ẳng!"

"Không phải, An Lâm ở Tây Hải từng được tộc trưởng của tộc Linh Ngư Lam Tiên Dương tặng lễ vật, tên là bom siêu cấp biển sâu. Vừa rồi chắc hắn mới đem bom siêu cấp biển sâu ra dùng." Đề Na hiểu rõ chuyện này, mở miệng giải thích.

"Bom siêu cấp biển sâu?" Đại Bạch liếc nhìn biển rộng vô tận trước mặt, nuốt một ngụm khí lạnh, khiếp sợ nói: "Bom còn có thể nổ ra biển cả, ẳng!"

Ánh mắt Hiên Viên Thành nóng rực, thân thể run rẩy, hưng phấn nói: "Thật hoàn mỹ, lực âm dương dung hòa hoàn hảo, có thể tạo ra vật nổ ngọt ngào như vậy!"

Mọi người nghe vậy thì sắc mặt tối đen, vật nổ ngọt ngào là thứ quái quỷ gì?

Thần lực biển cả dần dần tan ra.

Cuồn cuộn bốc lên trên mặt biển, xuất hiện một luồng ánh sáng xanh tuyệt đẹp.

Một thân ảnh đang nằm trên mai rùa bị nứt không còn trọn vẹn, theo sóng biển nhấp nhô, thở hổn hển.

Cả người hắn bị thương không ít, ửng đỏ hoạc là cháy đen, da bị rách, tất cả đều chứng minh sự khủng bố của vụ nổ lúc nãy.

Hơn trăm dặm đất trời đã biến thành biển lớn.

Cảnh tượng cách đó không xa thật sự làm người ta sợ hãi, năng lượng còn đang tàn phá bừa bãi.

Việc này quả thật là trong lúc khẩn cấp An Lâm đã quên mất, nếu có áo giáp thiên tinh thì có thể chống đỡ được lực lượng của bom siêu cấp biển sâu.

Mắt Hứa Tiểu Lan rưng nưng, cô nắm chặt mai rùa trước ngực, lo lắng, nói: "Anh nói trước... Nói trước sẽ dùng loại vũ khí này, em sẽ lập tức đưa áo giáp thiên tinh cho anh a..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận