Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 504: Cuộc chiến tranh giành tinh nguyên thế giới

"Ha ha ha... Tôi cảm nhận được năng lượng!"

"Quả nhiên, tôi là đặc biệt, tôi mới là người được chọn!"

Hồng Đấu cười ha hả nói, lồng ngực hắn bỗng nhiên dâng lên ngọn lửa nóng rực, một lực lượng lâu ngày không gặp đang lan tràn ra toàn thân, tuy vẫn còn rất yếu ớt nhưng đã mạnh hơn nhiều so với trước kia.

"Cút ngay!" Hắn đấm thẳng một phát vào một bộ xương khô hình hổ phía trước, tuy tốc độ rất chậm nhưng con hổ xương kia vừa mới nhào tới lại không kịp tránh, bị một đấm đánh trúng mặt.

Ầm ầm! Sau tiếng nổ lớn, xương sọ hổ bị rạn nứt, thân thể cũng bị một đấm đánh bay.

Tiếng xương vỡ vụn này sao nghe êm tai như vậy, làm cho người ta cảm thấy vui sướng.

Là ý chí bất khuất khiến hắn khôi phục lại một chút năng lượng, giờ phút này hắn là độc nhất vô nhị.

Hồng Đấu cảm thấy mình vô địch, đột nhiên hắn càng thêm hăng hái, vẻ mặt ngạo nghễ nhìn xung quanh.

Hồng Đấu hoàn toàn tỉnh mộng, nó còn có ưu thế về khoảng cách!

Hồng Đấu tức giận hét lên một tiếng rồi chạy như điên về phía tinh nguyên thế giới.

Thì ra... mọi người đều như vậy...

Vừa nghĩ tới đây, hắn bắt đầu nhìn về phía hơn hai mươi viên tinh nguyên thế giới màu xanh lam kia. Hắn không còn cách nào khác. Tinh nguyên thế giới màu vàng và màu đỏ đều đã bị Đề Na lấy đi, bây giờ chỉ còn lại màu xanh là đáng giá nhất thôi!

Chỉ thấy tinh linh bé nhỏ kia không ngờ đã vỗ cánh bay lên, trên tay cầm túi không gian đi từng bước về phía tinh nguyên thế giới, chụp túi vào chính xác từng cái một!

Bây giờ hắn đã có thể điều động một ít nguyên khí.

Dường như hắn đang nói, các người mau nhìn tôi đây này, các người có thấy nắm đấm của tôi không, các người có nhìn thấy bóng lưng to lớn vĩ đại của tôi không?

Hắn hắn giữ sức mạnh yếu ớt nên đã không cần quá e ngại sự tấn công của những bộ xương khô này nữa, chỉ cần hắn giữ được sự cân bằng, không ngừng chạy thật nhanh là được!

Hồng Đấu bối rối, một suy đoán cực kỳ bi thương dâng lên trong lòng hắn, hắn quay đầu nhìn về phía sau, phát hiện An Lâm đã có thể phóng ra ngọn lửa nhạt màu xua đuổi đám xương khô phía trước, Lưu Sở Sở đã dùng trường cung để đẩy lùi đám xương rắn ra...

Cuối cùng ánh mắt hắn tập trung về phía trước, nhưng không nhìn thì thôi, vừa nhìn hắn lại bị dọa cho giật mình.

Bây giờ ngoài Đề Na ra, khoảng cách giữa hắn với tinh nguyên thế giới là gần nhất.

Sự thay đổi này bắt nguồn từ khi Đề Na thu tinh nguyên thế giới vào túi, cũng có thể nói, vì thiếu tinh nguyên thế giới cho nên không gian này mới thay đổi như vậy.

Không, chúng ta không giống nhau!

Tinh nguyên thế giới có đặc tính làm cho không gian trở nên đặc dính lại, như vậy khi tinh nguyên thế giới nhiều đến một mức độ nào đó, khi theo phương thức nào đó phân bổ ra sẽ phát sinh một loại tương tự với lực quy tắc hay không?

An Lâm cũng bắt đầu chạy.

Khi hắn nhìn thấy Đề Na không ngừng bỏ tinh nguyên vào túi, trong lòng hắn đã hơi hiểu ra nguyên nhân năng lượng lại được khôi phục lần nữa.

Cứ như vậy bọn họ chia ra ba hướng, mỗi hướng không ngừng cướp đoạt tinh nguyên tiến phía cột đá màu đen cao trăm trượng.

Lưu Sở Sở đến ngay sau Hồng Đấu, cô cũng không chịu yếu thế, chạy sang một góc khác để cướp đoạt.

Đúng vậy, rốt cuộc nó cũng có thể bay!

Cuối cùng thì Hồng Đấu cũng chạy đến khu vực có đầy tinh nguyên thế giới, hắn mừng rỡ và kích động nhổ tinh nguyên trước mặt lên.

An Lâm nhìn thấy có người đuổi tới sau lưng, hắn biết mình không thể thu hết tất cả tinh nguyên thế giới trên con đường này, nên bắt đầu cuớp đoạt có lựa chọn. Cứ thu hết tinh nguyên thế giới màu xanh lá và xanh lam, sau đó mới vòng qua thu hết tinh nguyên thế giới màu trắng lại.

An Lâm có thể cảm nhận được năng lượng của mình đang từ từ khôi phục, tuy quá trình này rất chậm, nhưng đúng là đang không ngừng khôi phục, tất cả những điều này cũng đang từ từ chứng thực suy đoán của hắn.

Nhưng đúng vào lúc này, một xúc tua nhanh như tia chớp lại thò tới, rút lấy tinh nguyên thế giới màu trắng rồi bỏ chạy.

"Được!" Không Ca gật đầu, đồng thời giơ tay chộp lấy tinh nguyên thế giới màu trắng trước mặt.

"Không Ca, cẩn thận một chút, chú ý đừng để bị bọn họ đột nhiên tấn công." Chung Ly Hành tung một đao chém vỡ mấy bộ xương khô trước mặt, đồng thời nhảy vào trận chiến tranh giành tinh nguyên thế giới.

Trắng, xanh lá, xanh lam, tất cả hắn đều không tha!

Cảm giác bồng bềnh trên không trung đã lâu không gặp làm nó xúc động vô cùng, nó sao còn quan tâm đến hai con Chân Ma kia nữa, bay thẳng đến tinh nguyên thế giới!

Chung Ly Hành và Không Ca nhìn nhau, bọn họ biết bây giờ không phải là lúc để chiến đấu, cướp lấy tinh nguyên thế giới mới là chuyện quan trọng nhất. Vì vậy, cả hai đều chạy thật nhanh về phía trước!

Lúc này cơ thể Chân Ma đã phát huy được một chút tác dụng, quái vật xương khô căn bản không chống lại được bước chân của bọn họ, trực tiếp bị bọn họ dùng cơ thể mạnh mẽ của mình đập bay.

An Lâm suy nghĩ một chút, bắt đầu giành lấy phía bên trái của Hồng Đấu.

Lăng Ảnh sợ đến mức thu xúc tua lại, sau đó bay lên trời.

"Mày cút cho tao!" Chung Ly Hành cảm nhận được năng lượng đang khôi phục, lúc này hắn lấy từ trong nhẫn không gian ra một thanh đao lớn, chém mạnh về phía xúc tua của Lăng Ảnh!

Chung Ly Hành và Không Ca nhìn thấy những người kia đang cướp lấy những tinh nguyên thế giới, bọn họ đều trợn trừng mắt.

"Mày... đúng là khính người quá đáng mà!"

Mắt Không Ca đỏ bừng giống như sắp phun ra lửa. Cô ta tức giận nhìn Lăng Ảnh trên bầu trời.

Lăng Ảnh chẳng thèm để ý tới bọn họ, nó tiếp tục rút những tinh nguyên thế giới xung quanh, lúc này xúc tua nhiều thật là thoải mái quá đi! Chỉ thoáng cái nó có thể đồng thời nhổ tinh nguyên thế giới trong cả một khu vực nhỏ, người thường làm sao có thể cảm nhận được cảm giác thoải mái này chứ!

Trước mắt, Không Ca vẫn chưa thể vận dụng các loại thuật pháp, chỉ có thể nuốt sự bất mãn vào trong bụng, cắn răng thò tay rút tinh nguyên thế giới ở phía khác ra.

Không bao lâu, Đề Na đã gặp lại Hồng Đấu, Lưu Sở Sở, An Lâm từ ba đường chạy tới.

Cô bắt đầu vơ vét từ phía trong cùng nên thu hoạch được nhiều nhất, phía sau đã bị cô "hái" không còn gì cả, ăn thịt cũng ăn rất no. An Lâm, Hồng Đấu, Lưu Sở Sở đi theo ăn được chút canh. Bọn họ đều rất ăn ý chọn cướp những tinh nguyên đáng tiền, chiếm được không ít tinh nguyên thế giới màu xanh lá và xanh lam.

Nói cách khác, bây giờ chỉ còn lại tinh nguyên thế giới màu trắng mọc đầy đất...

Mắt của bốn người nóng như lửa đốt, cho dù tinh nguyên thế giới màu trắng thì cũng là tiền, cái này cũng không thể nhường lại được!

Kết quả, bốn người bắt đầu từ bên trong một đường cướp đoạt ra bên ngoài.

Cuối cùng hai Chân Ma thấy được, bắt đầu vòng qua cướp đoạt, chạy về phía đám người An Lâm, bọn họ lập tức cảm nhận được áp lực lớn như núi. Hai người bọn họ tổng cộng chỉ thu được gần một trăm viên tinh nguyên thế giới màu trắng, thật sự là không cam lòng...

"Bách Hắc Xà!" Chung Ly Hành xòe tay ra, kết quả chỉ có sáu con rắn đen lao ra. Ừm, miễn cưỡng sử dụng pháp thuật cuối cùng cũng có chút hiệu quả...

Sáu con rắn đen cuốn lấy sáu viên tinh nguyên sau đó nhấc lên rồi nhanh chóng bay về phía Chung Ly Hành.

Nhưng đúng lúc này, trên không bỗng nhiên có sáu tia chớp màu xanh lam bắn ra, mang theo một tiếng nổ lớn, trong tia chớp lập lòe, sáu con rắn đen bị đánh, biến thành sương mù màu đen, hoàn toàn biến mất trong không khí.

Không Ca hừ lạnh một tiếng lại chộp về phía sáu viên tinh nguyên trên không trung, cuồng phong cuồn cuộn nổi lên, tinh nguyên bị lực lượng này kéo lại, tiếp tục bay về phía bọn họ.

Cho dù nói thế nào, cuối cùng Hồng Đấu vẫn phải tập trung chú ý vào Chân Ma, không dám len lén lấy tinh nguyên thế giới nữa.

"Lại là mày!" Không Ca quả thật không chịu nổi nữa, một cái lưỡi hái giống như mặt trăng khuyết xuất hiện trước người, đằng đằng sát khí lao về phía Lăng Ảnh: "Hôm nay tao phải cắt sạch đám xúc tua của mày!"

Lưu Sở Sở kéo căng dây cung giống như mặt trăng rằm, nhắm về phía Chung Ly Hành, trên mặt đầy vẻ hưng phấn: "Để lại nhẫn không gian, sau đó cút! Hoặc là để lại đầu của mày!"

Đúng vậy, cuối cùng cô cũng trở lại được công việc trước kia rồi, bởi vậy cô vô cùng kích động.

An Lâm thấy cảnh tượng không ổn, lúc này hắn bay lên đạp về phía người đầu đá vẫn đang nhổ tinh nguyên thế giới màu trắng kia.

Ầm ầm!

Hồng Đấu không kịp chuẩn bị, bị một cước đạp bay.

"Anh bị điên à? Đánh tôi làm gì?" Hồng Đấu giận tím mặt.

"Ha ha, chúng ta đang chống lại kẻ thù bên ngoài, cậu lại len lén nhổ tinh nguyên thế giới mà không thấy ngại à?" An Lâm cười lạnh nói.

Hồng Đấu đỏ mặt, khẽ phản bác: "Anh nói bậy, rõ ràng tôi lấy một cách quang minh chính đại, sao có thể gọi là lén nhổ chứ... Đây không phải là vì sợ Chân Ma cướp mất tinh nguyên sao, cho nên bảo quản trước sao..."

Nhưng đúng lúc này, xúc tua trong suốt lại xuyên qua không khí mà kéo tới, trực tiếp cuốn đi sáu viên tinh nguyên này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận