Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1810: Áo trắng bay bay

Hạm đội vũ trụ có tổng cộng 88 chiếc chiến hạm Tinh Không, hao phí vô số tài nguyên của con người trên địa cầu, tuyển chọn rất nhiều quân nhân xuất sắc để lập thành hạm đội.

Từ khi thành lập đến nay, đây là lần đầu tiên họ chiến đấu.

Nhưng lần đầu tiên chiến đấu này lại gần như trở thành cuộc chiến đấu cuối cùng.

Mức độ khốc liệt của cuộc chiến khiến cho tất cả mọi người đều không ngờ tới.

Vụ nổ của tàu chiến Tinh Không cũng chính là thời khắc cuối cùng chói lọi nhất trong cuộc đời của họ.

Nữ nguyên soái Thiên Nhân tộc cầm hai chiếc đĩa bát quái Cực Quang trong tay, chém một chiếc chiến hạm Tinh Không thành ba phần, trong mắt cô ta, vỏ ngoài làm từ hợp kim siêu cứng cũng chỉ mỏng manh như một lớp mỡ bò.

Ầm ầm!!

Ánh sáng vụ nổ chiếu rọi cả bầu trời.

Hai chiếc đĩa bát quái Cực Quang tựa như lưỡi dao cắt kim loại sắc bén nhất không ngừng chém về phía chiếc chiến hạm khổng lồ của Lục Thương Hải, dễ dàng chém nát được lớp màn chắn bảo vệ, sau đó tiếp tục tiến lên.

Tất cả mọi thứ trong không trung đều ngừng lại.

Hỏa lực mãnh liệt không ngừng dội lên người cô ta, nhưng lại không thể phá vỡ được lớp thánh quang hộ thể bên ngoài.

Một tiếng vọng trong trẻo vang lên.

Chiếc chiến hạm này mang đến cho cô ta một loại cảm giác rất đặc biệt, dường như trận địa bày bố của tất cả chiến hạm đều xoay chung quanh chiếc chiến hạm này.

Sự sợ hãi cái chết và không nỡ rời bỏ thế gian của Dương Huyên, sự phẫn nộ và tuyệt vọng của các binh sĩ, sự trầm tĩnh đã hơi pha một chút mỏi mệt của Lục Thương Hải, đều được bộc lộ không sót chút nào.

Cái cằm thon gọn của nữ nguyên soái hơi hất lên, cô ta cao ngạo quan sát loài người đang gào la thảm thiết dưới đáy: "Không quân loài người? Nực cười, chẳng qua chỉ là một con kiến hôi cồng kềnh mập mạp mà thôi."

Bất luận là chiếc đĩa bát quái Cực Quang hay động tác của nữ nguyên soái.

"Ha ha, tuy rằng các ngươi đều phải chết, nhưng ta vẫn thích cảm giác bắt giặc phải bắt vua trước..." Nữ nguyên soái Thiên Nhân tộc nhếch miệng, thân thể biến thành một luồng sáng trắng thuần phóng về phía chiếc chiến hạm kia.

Sau khi phá hủy một chiếc chiến hạm, cô ta lại đưa mắt nhìn về phía một chiếc chiến hạm khác phía xa.

"Keng..."

"Bụp!"

Lục Thương Hải nhìn nữ nguyên soái Thiên Nhân tộc càng lúc càng đến gần, loại sát khí nồng đậm kia dường như muốn đóng băng cả không gian này. Ông khẽ thở dài một hơi: "Các vị, tôi phải đi trước một bước..."

Chiếc đĩa bát quái có thể cắt nát tất cả mọi thứ đã bị bàn tay trần của chafg trai đập nát.

Thậm chí ngay cả biểu cảm của mọi người cũng đều ngưng đọng.

Một bóng hình mặc áo trắng không biết đã xuất hiện phía trước hạm đội của họ từ lúc nào.

Ngay cả cơ hội cử động cũng không có.

Bộp!!!

Ở phía xa, một đường lửa đỏ thẫm xé rách không khí, Na Tra chân đạp Phong Hỏa Luân bay tới với tốc độ cực nhanh, mũi thương lửa gào thét phóng ra, đánh lui một tên nguyên soái của Thiên Nhân tộc.

"Ức hiếp người phàm thú vị lắm sao?" An Lâm nhìn xác của những chiếc chiến hạm trôi nổi xung quanh, khẽ thở dài một tiếng: "Có bản lĩnh thì các người đến ức hiếp tôi đây này..."

Bốn tên nguyên soái Thiên Nhân tộc còn sống như thấy đại địch, nhanh chóng dựa sát vào nhau.

Đáy mắt nữ nguyên soái Thiên Nhân tộc toát lên vẻ sợ hãi, cô ta muốn cử động nhưng lại bỗng phát hiện ra không gian xung quanh đã bị đông cứng như thùng sắt, ngay cả tư cách động đậy cô ta cũng không có.

Bốn nguyên soái cảnh giới Thiên Khải đứng thành một thế trận hình thoi đặc biệt, thánh quang không ngừng lưu chuyển xung quanh chúng, ẩn chứa đạo lý của trời đất, cực kỳ cứng chắc.

"Đáng chết, khó trách trước đó Thanh La nguyên soái lại ngã xuống, chúng ta rút lui trước thôi!!"

"Ba người chúng ta tạo thành một trận pháp kết hợp có thể sánh được với một đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo lâu năm, hiện giờ chúng ta có bốn người, muốn ngăn cản An Lâm một lúc chắc không thành vấn đề."

Nữ nguyên soái Thiên Nhân tộc toàn thân run rẩy, nhưng vẫn không có cách nào động đậy được, chỉ có thể nhìn bàn tay kia càng ngày càng lớn dần trong mắt cô ta...

Nguyên soái Thiên Nhân tộc không đánh lại được Na Tra, bọn chúng nhanh chóng tập trung lại một chỗ.

"Toi rồi, An Lâm đã đến!!"

"Chúng ta nhanh tạo thành trận pháo kết hợp thôi! Tuyệt đối không được đấu tay đơn với hắn!!"

Nữ nguyên soái đánh đâu thắng đó lúc trước bị một bàn tay đập thành thịt vụn.

Đây là thứ sức mạnh khủng khiếp gì thế?

Dường như tất cả không quân nhìn thấy cảnh tượng này đều không kìm được hít sâu một hơi.

Hít...

Sau khi bọn chúng tạo thành một trận pháp liền lập tức bay về phía vết nứt trên Mặt Trăng.

Đúng vậy, bọn chúng không hề có suy nghĩ muốn đánh nhau với An Lâm.

An Lâm chỉ vừa mới xuất hiện đã đánh tan toàn bộ ngạo khí và ý chí chiến đấu của đám nguyên soái Thiên Nhân tộc, đây là lực uy hiếp như thế nào?

"Muốn chạy ư?!" An Lâm cười lạnh một tiếng, thân hình chớp nháy, một An Lâm màu xanh mờ nhảy ra khỏi cơ thể, đuổi theo bốn nguyên soái Thiên Nhân tộc với một tốc độ cực kỳ khủng khiếp.

Hồn lực vô cùng vô tận trong nháy mắt bao phủ bầu trời với phạm vi nghìn dặm, điên cuồng đánh ngã Thiên Nhân tộc.

Trận pháp hình thoi được phủ bởi thánh quang màu trắng cũng rung giật ngay trong giây lát này.

"Nguy rồi, hồn lực thật kinh khủng, chỉ với phóng ra khí tức thôi mà chúng ta đã sắp không chịu nổi nữa rồi."

"Đây... đây là hồn lực cấp bậc Sáng Thế."

"Sao có thể! An Lâm không phải là cảnh giới Phản Hư sao?!!"

An Lâm quay người, nhìn những thi thể nổi bồng bềnh giữa không trung, nhìn những chiếc chiến hạm Tinh Không khổng lồ lẻ tẻ còn sót lại, cúi người thật sâu.

Những tướng lĩnh này đều là người ở tầng lớp cao trong quân đội biết được không ít thông tin, sau khi An Lâm ra tay liền nhận rõ được thân phận của đối phương.

"Bất kể nói thế nào An Lâm cũng chính là cường giả đi ra từ địa cầu. Con người chúng ta thật ra vẫn có hi vọng." Một tướng lĩnh cảm khái, trên mặt là nụ cười sống sót sau tai ương.

"Có lẽ người đó chính là An Lâm được nhắc đến trong tình báo của địa cầu? Loại phong thái này, cho dù là người thờ phụng chủ nghĩa tập thể như tôi cũng không kìm được hướng lòng theo..."

"Một kiếm giết chết bốn Thiên Khải, Nhân tộc ta quá mạnh!"

"Hóa ra con người chúng ta cũng có thể đạt đến trình độ này sao?" Có tướng lĩnh nhìn theo bóng lưng màu trắng

Mũi kiếm dễ dàng phá hủy trận pháp liên kết của đối phương dễ như trở bàn tay, sau đó cuốn chặt thần hồn của bốn tên Thiên Nhân tộc đến vỡ nát, cuối cùng ngay cả thân thể của chúng cũng bị diệt gọn!

Đội không quân nhìn quỹ tích màu vàng chói mắt trong trời sao kia, trong mắt đều phát ra ánh sáng kinh diễm và si mê từ tận đáy lòng. Cảnh tượng đẹp đẽ đến cỡ nào, tựa như ánh rạng động tờ mờ vạch phá màn đêm.

"Mẹ ơi, mau nhìn kìa, là sao băng." Cô bé con chỉ về phía vết tích màu vàng trên bầu trời đêm.

Người phụ nữ che miệng, ngơ ngác nhìn luồng sáng chói mắt chớp lóa kia.

Trên địa cầu, đám người đang ngẩng đầu chiêm ngưỡng trời đêm đều ước ao với sự diễm lệ của ánh vàng.

Còn phần lớn mọi người đang quan sát cuộc chiến bằng kính viễn vọng thì đều mắt chữ A miệng chữ O.

Chỉ có rút ngắn khoảng mới mới có thể thấy được cảnh tượng hào hùng của chuôi kiếm kia.

Cuộc chiến thực sự kết thúc.

Chỉ có một mình chàng thanh niên áo trắng vẫn bình tĩnh đứng trong không trung, áo bào tung bay, phong thái như ngọc.

Xoẹt!!

"Không...!!" Nguyên soái Thiên Nhân tộc nhìn mũi kiếm màu vàng vô tình không ngừng hạ xuống chỗ chúng, căn bản muốn tránh cũng không nổi, cuối cùng trong mắt cũng hiện lên vẻ sợ hãi.

"Tôi còn có thể cho các người chạy thêm hơn tám trăm dặm." Hồn lực màu vàng kim trong tay An Lâm còn phát ra ánh sáng chói chang hơn cả mặt trời, trời sao nghìn dặm trải từ nam đến bắc, dường như mũi nhọn cực hạn có thể chém cả bầu trời này thành hai nửa!!

Trái tim đám nguyên soái Thiên Nhân tộc đập thình thịch, có thể nói không dám được không?

Lúc này, hồn thể màu lam của An Lâm đã tới rất gần Thiên Nhân tộc, trong tay đột nhiên trào ra hồn lực màu vàng được ngưng tụ tới cực hạn: "Các người, có dám nhận một kiếm của tôi?"

Nhóm nguyên soái Thiên Nhân tộc không khỏi cảm thấy kinh hãi.

Sau đó hắn đạp mạnh bước chân, đột ngột phóng về phía khe nứt lớn trên Mặt Trăng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận