Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 948: Một cái hôn cả đời khó quên

Đúng vậy, ngón tay của An Lâm nhẹ nhàng chọc chọc vào mặt của Y Lỵ một cái, sau đó ngón tay liền bị cháy đen rồi.

Nếu như thật sự hôn thì mặt của hắn sẽ bị cháy khét lẹt...

Đây không phải chuyện đùa! Thật sự sẽ chết người đó!

Trái tim của An Lâm không ngừng tan vỡ, trên mặt thì vẫn đang phải duy trì mỉm cười.

Y Lỵ bị lời nói và động tác của An Lâm khiến cho có chút thẹn thùng, có thể bởi vì trước nay không có ai từng làm chuyện như thế này đối với nó. Vì vậy sau khi nó thẹn thùng mặt đỏ lên, nhiệt độ xung quanh lại có chút tăng cao.

An Lâm: "..."

Không thể trêu vào, thực sự không thể trêu vào...

Đột nhiên, hắn nghĩ đến một điều gì có thể gạt bỏ khó khăn, mở miệng nói: "Y Lỵ đại nhân, tôi cảm thấy có chút nóng, như vậy giao lưu có chút không được thuận tiện cho lắm, ngài có thể biến hóa thành bộ dáng giống như tôi, hay là hạ nhiệt độ xuống được không?"

Trong lòng An Lâm điên cuồng gào thét, hệ thống chó má này, lại muốn hắn hôn mặt trời.

Biểu cảm của An Lâm đột nhiên dữ tợn.

Hệ thống! Ta chửi cả nhà ngươi*!!!

Chọn cái rắm!

Đây chính là đánh gãy đường lui cuối cùng của hắn.

Kết quả, thật sự là nữ nhân, nhưng lại là một mặt trời!!

Y Lỵ lắc lắc đầu: "Loại chuyện này, sao tôi có thể làm được! Bản thể của tôi là mặt trời, còn chưa hợp đạo, năng lực khống chế thân thể vô cùng yếu, căn bản không có năng lực biến hóa. Còn việc giảm nhiệt độ, vậy càng không thể, nếu như thực sự giảm nhiệt độ, thì tương đương với tự đoạn tu vi."

Cho dù thế nào hắn cũng không nghĩ đến, trải qua trăm cay nghìn đắng đi đến tầng thứ chín, gặp được thủ hộ giả cây Thái Dương, kết quả lại biến thành như thế này.

Con mẹ ngươi*!

An Lâm nghe thấy vậy trái tim dường như bị một kiếm mạnh mẽ đâm vào.

Bị thiêu chết, hoặc là chết đần, chọn một?

Y Lỵ nhìn thấy thần sắc của An Lâm biến ảo thì giật mình, bay đến trước mặt An Lâm, ân cần nói: "Anh sao vậy? Đại tước nam?"

*麻麦批 (mā mài pī) đồng âm với 妈卖批(mā mài pī): Là một câu nói mạng, theo tiếng phổ thông dịch là: Mẹ ngươi bán dâm. Là một từ vô cùng lỗ mãng thô tục, dùng khi phát tiết hoặc rất tức giận.

Hai người gần kề trong gang tấc.

Vạn Sự Nha nói thủ hộ giả là nữ nhân, An Lâm còn vui sướng hồi lâu, may mắn hắn không phải hôn một nam nhân.

Vẻ mặt An Lâm phát cuồng, cảm thấy mình sắp điên rồi.

"Không sao, cái này không liên quan đến cô, là tóc của tôi không muốn lạc hậu." An Lâm mỉm cười biểu thị không thèm để ý đến.

An Lâm dùng thuật pháp hệ thủy dập tắt ngọn lửa đang cháy trên đầu, mái tóc dài tự nhiên đã biến thành tóc quăn, thật sự chính là được uốn tóc miễn phí!

Vẻ mặt An Lâm vô cùng nghi hoặc nhìn theo bóng lưng Y Lỵ, không biết nó muốn làm gì.

An Lâm: "..."

Đối với hắn sặp bị nhược trí hoặc là sắp bị thiêu chết mà nói, hai tiên quả cao giao này không thể khiến nội tâm của hắn nhấc lên một tia gợn sóng.

Nhiệt độ kinh khủng đập đến, tóc của An Lâm cũng bắt đầu cháy.

An Lâm nhìn cũng không muốn nhìn, trực tiếp đẩy tiên quả ra: "Đây không phải thứ tôi muốn."

Quả Cửu Viêm Chân Dương là tiên quả trân quý nhất của cây Thái Dương, hấp thu viêm lực tinh thuần của thái dương, 9999 năm một quả, sắp sửa tiến cấp lên cấp độ thần quả, giá trị liên thành, xem như thần thú cảnh Hợp Đạo cũng thèm nhỏ rãi.

Tiểu tước nữ nhìn thấy cảnh này, cả người nhảy dựng lên: "Mẹ nó! Vậy mà quên mất khâu này, đáng chết! Thật tiện nghi cho tên An lưu manh này!"

"A... Thật xin lỗi!" Y Lỵ thấy thế liền liên tục nói xin lỗi, sau đó kéo khoảng cách ra xa một chút.

Chỉ thấy thân thể mặt trời của Y Lỵ hóa ra hai cái xúc tu, hái hai quả cầu vồng hơi trong suốt xuống đưa cho An Lâm.

"Cho anh! Đây là quả Thái Dương của tầng thứ chín, quả Cửu Viêm Chân Dương. Dựa theo thông lệ, phàm là thần thú có thể đi đến chỗ cây Thái Dương, đều có quyền lợi thu được hai quả Cửu Viêm Chân Dương."

An Lâm nhìn tiên quả nhất phẩm được đưa đến trước mặt mình, rơi vào im lặng.

Còn may tóc của hắn bền vững, cộng thêm thần thể hộ thể, nếu không trong nháy mắt vừa rồi cũng đủ khiến hắn biến thành tên đầu trọc.

"Đúng rồi!" Y Lỵ đột nhiên nhớ đến một chuyện, quay người bay về phía cây trong suốt ở trung tâm.

Lời này nghe thế nào cũng cảm thấy chua xót?

Y Lỵ: "..."

Y Lỵ cảm thấy vô cùng bất ngờ, nhìn An Lâm.

Đây vẫn là lần đầu tiên nó nhìn thấy một đại năng không có một chút hứng thú gì đối với quả Cửu Viêm Chân Dương.

Nhớ ngày đó, Cửu Thải Thần Tước liên tục giả ngây thơ làm nũng với nó mấy trăm năm, nó mới miễn cưỡng cho Cửu Thải Thần Tước một quả này.

Nam tử trước mặt đối với tiên quả của tầng này vậy mà nhìn cũng không nhìn, vô cùng chân thật, không làm bộ.

"Vậy anh muốn gì?" Y Lỵ không nhịn được hỏi.

An Lâm nhìn mặt Y Lỵ, biểu cảm thấy chết không sờn kiên quyết nói: "Tôi muốn một nụ hôn."

"Một nụ hôn?" Y Lỵ chớp chớp hai mắt mơ màng: "Hôn ai?"

"Hôn cô." An Lâm mở miệng nói.

Không khí đột nhiên yên tĩnh.

Nhiệt độ kinh khủng ập đến lần nữa như muốn hòa tan hắn.

Ngay trong thời khắc mấu chốt, Y Lỵ kịp thời đuổi đến, khuôn mặt đỏ bừng mà ôm lấy An Lâm đang rơi xuống.

Thân thể An Lâm bị nổ bay về phía bầu trời, miệng vừa cháy vừa sưng, cả người đen không nhìn ra hình dáng, giống như một miếng vải rách, bị ném bay tạo thành một đường vòng cung, rơi xuống mặt đất.

Trong nháy mắt hỏa diễm nổ tung, thôn phệ bất cứ cái gì nó gặp được, toàn bộ tầng thứ chín bởi vì trùng kích mãnh liệt mà rung động.

Ầm ầm!

Cũng vào thời khắc đó, Y Lỵ ưm một tiếng, giống như bị chạm đến chỗ mềm mại, lại dường như cuối cùng cũng đã phản ứng lại, toàn bộ hỏa diễm màu vàng quanh thân thể biến thành hỏa diễm màu bạch kim, cuối cùng không thể khống chế được, lực lượng bạo phát!

Tiểu tước nữ đang bí mật quan sát, lập tức nhảy dựng lên: "Mẹ nó! Hắn thật sự dám hôn ư?!"

An Lâm cảm nhận được nhiệt độ khủng bố như muốn hòa tan thân thể, nhanh chóng quyết định khởi động pháp quyết thôn phệ.

Không có thời gian do dự, cần quyết đoán thì phải quyết đoán, có đôi khi, ngươi cách thành công chỉ trong nháy mắt.

Tóc, quần áo của An Lâm đều bị nhiệt độ đáng sợ đốt cháy, trên bờ môi là nhiệt độ bạo liệt, giống như muốn thiêu chết hắn! Một giây sau liền không thể cảm nhận!

Nhưng mà hắn vẫn như một con thiêu thân lao vào lửa, không từ bỏ.

An Lâm và hỏa diễm của Y Lỵ va chạm giao hòa với nhau, ánh sáng của ngọn lửa vô tận bao phủ bốn phía, trung tâm là hỏa diễm chói mắt, thậm chí so với ánh sáng của mặt trời còn chói hơn.

Viêm lực thuần túy nhất từ bên trong miệng chảy vào trong cơ thể, khiến thoàn thể An Lâm như muốn bốc hơi.

Leng keng!

Chúng mừng túc chủ, nhiệm vụ hoàn thành, thành công thu được lực lượng của Thái Dương Thụ Bản Nguyên Dương, hiện tại bắt đầu truyền thụ Dương Thần công pháp...

Một người một cầu, cứ hôn nhau như vậy, thời gian lại như đọng lại trong chớp mắt.

Hắn và Y Lỵ thật giống như hai mặt trời khác biệt, Y Lỵ còn chưa kịp phản ứng thân thể liền bị hai bàn tay đè lại, sau đó trên bờ môi truyền đến cảm xúc mềm mại.

Sau khi An Lâm bị ngọn lửa bao phủ, liền dùng tất cả những thứ có thể dùng đi về phía Y Lỵ nhiệt độ cao.

Chu Tước Thánh Hỏa, Lục Đại Thần Hỏa đồng thời phát đồng, bao bọc lấy thân thể.

Ầm ầm! Nguyên khí hắc minh phát động, trong nháy mắt lực lương tăng vọt đến cao điểm.

Y Lỵ mở to cái miệng nhỏ nhắn, ngơ ngác nhìn về phía An Lâm.

An Lâm: "..."

Giữa ý thức mơ màng, hắn chỉ cảm thấy nụ hôn vừa rồi, tuyệt đối là một nụ hôn hắn vĩnh viễn không thể quên được.

Trình độ kích thích năm sao.

Cuối cùng, hắn bị thiêu đến hôn mê bất tỉnh.

Thời khắc trước khi ngất đi, trong lòng hắn đang gào thét một câu:

'Van cầu cô... đừng có ôm tôi...Tôi thực sự không muốn đang sống sờ sờ mà bị thiêu chết đâu!!'

Tôi thực sự không muốn đang sống sờ sờ bị thiêu chết đâu!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận