Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1493: Ác mộng bắt đầu

Một người con trai đẹp trai đến cực điểm đứng dậy: "Để em."

Hai con mắt của Lạp Phỉ Nhĩ sáng ngời, đối với người yêu cái đẹp thâm niên như cô mà nói, người con trai này rất hợp với gu của cô, trước đây xuất hiện ở cửa tông môn cô đã chú ý tới hắn rồi.

"Hiên Viên Thành?" Cổ Long Đế khẽ gật đầu, "Ra tay đi."

"Cổ Long Đế tiền bối, xin hãy chỉ giáo." Hiên Viên Thành rút kiếm ra khỏi vỏ, nhằm về phía Cổ Long Đế.

Ánh mắt Bạch Lăng không có cảm xúc gì mà củng cố đại trận bảo hộ của tông môn, thôi thúc đến cực hạn.

Hiên Viên Thành chuyển động như gió mạnh, đôi mắt xán lạn như ngôi sao lấp lánh thần thái kỳ dị nào đó.

Cổ Long Đế bắt đầu mong đợi, người mà cô đối mặt là một đối thủ như thế nào.

Lưỡi kiếm của Hiên Viên Thành hiện ra tia sáng trắng cực kỳ linh động, chân đạp hư ảnh Thái Cực Song Ngư nhanh chóng nhảy vọt về phía trước: "Vạn Linh Thái Cực... Tạc Thiên!"

Nổ tung như mặt trời rơi xuống, trồng ra được đám mây hình nấm cười lớn.

Trên quảng trường luyện võ, năng lượng nổ tung nhanh chóng tan hết.

Năng lượng vô cùng vô tận tàn phá tất cả mọi thứ xung quanh, dường như muốn nổ thủng toàn bộ trời xanh!!

Các đệ tử các trưởng lão của Tông môn với vẻ mặt kinh hãi mà nhìn đám mây hình nấm trên quảng trường luyện võ, run lẩy bẩy lên, thầm nghĩ cũng may Tông không cho phép vây xem, bằng không thật sự sẽ để lại ám ảnh rồi.

Bầu trời kinh động nổ vang.

Tốc độ nổ tung thật sự quá nhanh, cô còn chưa chuẩn bị xong...

Lưỡi kiếm đột nhiên trở nên nóng rực, vặn vẹo khí quyển, nhanh chóng phát sáng.

Lạp Phỉ Nhĩ mở rộng sáu cánh, gói lại bản thân mình giống như quả cầu, lén lút lộ ra khe hở, con mắt xanh lam xinh đẹp chớp chớp, lòng vẫn có chút sợ hãi mà quan sát tình hình bên ngoài.

Năng lượng hủy diệt bộc phát ra, trong nháy mắt nuốt sống Cổ Long Đế!

Ầm ầm!!

An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Phượng Hoàng, dùng hết toàn lực triển khai tấm chắn, bảo vệ người phía sau.

Cổ Long Đế không biết nên nói những gì, mẹ kiếp thứ thần kinh gì vậy?!

Đây mới là đất rung núi chuyển, kinh thiên động địa thật sự.

Dùng chiêu thức tự nổ mà liệu mạng với mình, cần thiết hay không? Hả?!!

Cổ Long Đế cách Hiên Viên Thành gần nhất, vẫn đứng tại chỗ, nhưng mặt cô bị nổ thành đen sì, long bào rách nát như ăn mày, chiếc miệng nhỏ hơi hé, còn có khói trắng từ trong miệng phun ra.

Đến nỗi Hiên Viên Thành, căn bản không cần cô ra tay, hắn cũng đã bị chiêu thức Tạc Thiên của chính mình nổ đến mức ý thức mơ hồ, vết thương đầy rẫy mà nằm trên mặt đất.

Cô một mạch quăng ra hết thảy những hình dung từ tốt đẹp có thể nghĩ đến, sau đó gửi cho Hiên Viên Thành một ánh mắt, có chút u oán có chút lo lắng, để cho chính hắn lĩnh hội.

Đây là vẻ mặt gì vậy, còn muốn lão nương khen cậu sao?

Cổ Long Đế có chút thấp thỏm mà nói: "Người kế tiếp là ai."

Hiên Viên Thành hồi phục được một ít, sau đó mặt đầy vẻ chờ mong mà nhìn Cổ Long Đế.

"Em... Em lên đi..." Tôn Vũ Lạc giơ tay nói.

"Anh Thành!" An Lâm lo lắng lao về phía trước, ôm lấy Hiên Viên Thành, trực tiếp dùng thuật pháp Trị Liệu, mặt đầy vẻ đau lòng mà nhìn người con trai da dẻ cháy đen.

Cổ Long Đế bị kích động, trực tiếp ghim chặt một người một kiếm trên mặt đất.

Tôn Vũ Lạc phụ trách đánh nhau, Lam Mộng Kiếm Linh phụ trách giả quỷ...

Sau đó, Cổ Long Đế bị chiêu thức Hách Thiên của Tôn Vũ Lạc làm cho giật mình...

Cổ Long Đế: "..."

Nói thật, bây giờ cô thật sự cảm thấy rất đắng lòng, muốn lập tức quay đầu rồi đi.

Từng người từng người lên đây đều là mấy thứ thần kinh gì vậy...

Nhưng vì là học sinh mà mình dạy dỗ nên phải nén nước mắt cũng phải kiểm tra xong.

Đáy lòng Cổ Long Đế oán thầm, trên mặt lại đành phải lộ ra nụ cười rộng lượng: "Bạn học Hiên Viên Thành tư chất ưu tú, Tạc Thiên Chân Ý độc nhất kia khiến cho tôi vô cùng kinh ngạc... Nếu như muốn nổ trời, trước tiên nổ phải chính mình, vì nổ trời mà hy sinh tinh thần ngay cả mạng cũng không cần, có thể kích phát cực đại tiềm lực của bản thân, nếu như chăm chỉ tu luyện, tiền đồ sẽ cực kỳ sáng lạn..."

Thật muốn nói với hắn, để hắn đừng với người ngoài, hắn là học sinh của tôi...

Cổ Long Đế: "..."

"Cảm ơn lời bình và sự cổ vũ của Cổ Long Đế tiền bối." Hiên Viên Thành thân tàn chí kiên, vẻ mặt kiên định, càng dấy lên ý chí chiến đấu tiếp tục hăng hái tiến về phía trước.

Sau đó, Tiểu Hồng ra sân.

Tiểu Hồng muốn thay mặt mặt trời hủy diệt bầu trời này, ở trong mắt cô, mặt trời chính là thứ to lớn nhất mạnh mẽ nhất, không có ai có thể sánh ngang với mặt trời, trước có mặt trời sau có trời!

Cổ Long Đế mới bị Hiên Viên Thành nổ một lần, sau đó lại bị mặt trời nện một lần nữa.

Ngay sau đó, là Tô Thiển Vân cùng Diệp Linh liên hợp ra trận, giết giết giết... Giết hết tất cả những thứ muốn giết, bao gồm cả mảnh trời này! Các cô xuất quỷ nhập thần, cổ quái bất định, vừa ra trận đã cùng phát huy sự ám sát một cách vô cùng nhuần nhuyễn...

Cổ Long Đế thật vất vả mới đánh bại Tô Thiển Vân và Diệp Linh, trong mắt tràn đầy sự mệt mỏi cùng khiếp sợ.

Các đại năng của Tứ Chín Tiên Tông, phát huy thực sự quá khủng bố, đã không phải là nhân tài đầy rẫy có thể hình dung rồi, người nào cũng là yêu nghiệt!!

Lạp Phỉ Nhĩ cũng không còn sự bình tĩnh của trước đây, cô biết rõ sức mạnh của Cổ Long Đế. Bàn về sự hiểu rõ pháp thuật hệ Phá Thiên, Cổ Long Đế chỉ đứng sau Tây Lý Nhĩ và Trần Trần, nhưng bây giờ lại bị ném bom luân phiên, bị ép đến mức độ này... Xem ra cần phải xem xét kỹ thế lực của Tứ Cửu Tiên Tông một lần nữa rồi...

Lúc này, Bạch Lăng với nụ cười dịu dàng ra sân.

Các cô không biết, hình thức ác mộng, bây giờ mới bắt đầu.

Bạch Lăng cười nhạt nói: "Bởi vì bàn về Phá Thiên, Tử Tinh mới là ông tổ."

Lạp Phỉ Nhĩ lần đầu tiên hoa dung thất sắc, gương mặt khiếp sợ: "Tại sao chứ, chủ nhân là Thiên Tử thứ tư, là trụ cột của hệ Phá Thiên, sao có thể không ngăn được?

Cổ Long Đế ngỡ ngàng.

Cô dĩ nhiên không phòng ngự được pháp thuật Phá Thiên của Bạch Lăng?

"Làm sao có thể..." Cổ Long Đế trừng lớn hai mắt, nhìn chỗ rỉ máu ở eo do cố ý bắn lệch, khắp khuôn mặt là vẻ mặt khó có thể tin.

Những cụm núi ngàn dặm xung quanh, bốc lên đám mây hình nấm chói mắt, năng lượng xông thẳng lên bầu trời...

"Đây chính là thành quả mười ngày của em?" Cổ Long Đế hiếu kỳ nói.

Cô biết Bạch Lăng mười ngày này tu tập pháp thuật rất ít, trái lại rất chăm chú nghe Cổ Long Đế giảng bài, cẩn thận quan sát ghi chép gì đó, sau đó viết một số công thức và lý luận nào đó ngay cả cô xem cũng không hiểu, còn nói ra nhiều vấn đề, cô hoàn toàn nghe không hiểu...

Lúc đó, cô đã hoài nghi mình là cô giáo giả rồi.

"Đúng vậy, cái này cần phải cảm ơn cô giáo, là cô dẫn dắt cho em rất nhiều, để em tu sửa toàn bộ máy móc này... Nếu không phải là hạn chế về thời gian, vật liệu và nguồn năng lượng, nó còn có thể mạnh hơn! Coi chừng..." Bạch Lăng một tay đặt lên bên trên chiếc ống dài, năng lượng nhanh chóng hội tụ.

Lông tơ của Cổ Long Đế dựng lên, sự nguy hiểm vô tận trong nháy mắt bao phủ toàn thân.

"Phá Thiên Giáp! Phá Thiên Thuẫn! Phá Thiên Ngạnh Thể Thuật..." Trong nháy mắt, Cổ Long Đế điên cuồng gia trì phòng ngự của chính mình.

Cũng lúc này đây, đại bác nổ vang!

Cột sáng màu bạc trắng, xông xuyên đại địa, nghiền nát hư không, tiêu diệt tất cả!!

Phá Thiên Thuẫn, Phá Thiên Giáp, Phá Thiên Ngạnh Thể Thuật của Cổ Long Đế bị đánh tan liên tục, sau đó xuyên qua thân thể của cô, cuối cùng ngay cả đại trận phòng thủ cấp bậc Hợp Đạo sau khi chết cũng đồng thời bị xuyên thấu, mang theo uy năng Phá Thiên xuyên qua toàn bộ tông môn, lan tràn đến nơi xa vô hạn.

Bạch Lăng bỗng nhiên lấy ra một bộ máy móc từ bên trong pháp khí không gian, dựng đứng ở trên mặt đất, toàn thân trắng toát êm dịu, giống như là một cái ống dài thô to, phía trước có hình dáng của nòng pháo.

Cô là ai? Cô là Thiên Tử thứ tư của hệ Phá Thiên, đã từng đánh chết Mãnh Nhân của quyền lực Thiên Đạo, chẳng lẽ còn sợ một đứa tay mơ này? Cho dù đám người Hiên Viên Thành cũng chỉ là làm cho cô đột nhiên không kịp phòng bị mà chịu một chút thương tích nhỏ mà thôi, làm cho cô trọng thương chuyện này quả là vớ vẩn!

"Em sợ sẽ làm tôi trọng thương?" Cổ Long Đế cười, gật đầu nói, "Em cứ yên tâm đi, tôi tự có chừng mực."

"À, em nhắc nhở tiền bối một chút trước, cô nhất định phải dùng toàn lực đối phó em, bằng không em sợ em sẽ không cẩn thận mà làm trọng thương cô..." Giọng nói Bạch Lăng nhẹ nhàng, rồi lại vô cùng nghiêm túc nói.

"Làm đi." Cổ Long Đế đã không muốn nhiều lời gì nữa, ý nghĩ muốn mượn cơ hội này để xả giận cho cuộc đời dạy học của mình trước đây đã phai nhạt rất nhiều, đáy lòng chỉ muốn nhanh chóng đánh bại những học sinh này một chút, kết thúc lần tu luyện này.

"Cổ Long Đế tiền bối, xin hãy chỉ giáo." Bạch Lăng nhanh nhẹn hành lễ một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận