Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 646: Nhân vật phản diện mạnh nhất thế hệ thứ hai

Chín chủng tộc đứng đầu này tựa như những đứa nhỏ do một tay cô nuôi lớn vậy, thay vì để cho bọn họ tự giết lẫn nhau, chi bằng để cho bọn họ ở đối kháng với dị tộc để không ngừng trưởng thành.

Lần này cô nhất định phải sáng tạo ra nhân vật phản diện mạnh nhất một cách thật hoàn mỹ, sáng tạo ra trận chiến đấu có thể lưu vào sách sử, để cho chín chủng tộc đứng đầu này cùng với loài người đều có thể bộc phát và quật khởi ở trong nguy cơ, sáng tạo thịnh thế phồn hoa, rửa sạch nỗi nhục khi xưa!

Như vậy, nói đi thì phải nói lại rồi, làm thế nào để sáng tạo ra một vật phản diện hợp cách nhân đây?

Đề Na có phần mơ màng nhìn về phía An Lâm, đôi mắt xanh trong suốt tựa như như bảo thạch khẽ chớp rồi lại chớp, hiển nhiên là đang chờ đợi ý kiến của An Lâm.

An Lâm đau đầu mà nhìn Đề Na nói: "Nói thật, nhân vật phản diện có trí thông minh không quá cao nhưng phải đủ mạnh mẽ, còn phải bảo vệ được môi trường sinh thái của thế giới Kính Thần, quá là khó nghĩ mà..."

Hắn suy nghĩ một lúc, sau đó mới mở miệng nói: "Nếu không chúng ta sáng tạo ra một loại nhân vật phản diện tương tự với châu chấu đi, có thể sinh tồn thông qua sự quang hợp, hút máu tươi của các sinh linh có trí khôn cao, khả năng sinh sản cực mạnh. Chúng ta không dựa vào chất lượng giành lấy thắng lợi, mà sẽ dựa vào số lượng để đối phó với chín chủng tộc đứng đầu này, được chứ?"

"Hình tượng kém quá ấy!" Đề Na có phần ghét bỏ nói.

Khóe miệng An Lâm nhẹ nhàng co rút, lại còn đòi phải có hình tượng nữa á? Yêu cầu nhiều thật đấy!

Đề Na cười nói: "Sau đó, có một người khác, có thể đổi tên tất cả mọi người thành Tiểu Minh, loại lực lượng phép tắc này, có vẻ như cũng chả có tác dụng gì nhỉ?"

Đề Na tiếp tục nói: "Như vậy, khi hai người kia gặp được nhau thì sao..."

Giọng của Đề Na trong veo như nước suối, cô tiếp tục nói: "Cũng giống với việc một người có được có một lực lượng phép tắc, có thể giết chết tất cả những người tên là Tiểu Minh, cái lực lượng này rất là vô dụng đúng không?"

Sau đó, hắn như đã nghĩ tới điều gì, con ngươi co lại.

An Lâm nghe vậy thì rất sửng sốt: "Lực lượng phép tắc kém hơn một chút cũng không được sao?"

"Thế nên vẫn cứ phải cẩn thận chút đi, đợi lực lượng của tôi đủ mạnh, tôi sẽ thử gia tăng lực lượng phép tắc."

Trong lúc bất chợt, hắn chợt nảy ra ý định, nghĩ đến một hình thức nhân vật phản diện rất ngầu, mở miệng nói: "Ôi chao, Tiểu Na, chúng ta có thể có thể sử dụng lực lượng phép tắc để sáng tạo ra một số quái vật nha, nói ví dụ như Liêm Đao quái ba đao phải chết cái gì đó; rồi Hỏa Diễm quái chỉ có thuật pháp hệ thủy cực kỳ mạnh mẽ mới có thể tạo thành tổn thương cho nó; rồi U Minh quái, ban đêm không thể tra xét được hơi thở của nó, chỉ có thể dựa vào phạm vi tầm nhìn để điều tra; hay là Tử Thần quái chỉ mất máu theo tỉ lệ phần trăm ở phạm vi mười thước..."

An Lâm đã nghĩ ra, lúc này hắn mới hít vào một hơi: "Đây chính là tiết tấu hủy thiên diệt địa đây mà!"

"Phép tắc chính là phép tắc, nó đại diện cho loại lực lượng đã thoát ly khỏi năng lượng bình thường, thuộc về cấp bậc cao hơn, cũng không tồn tại sự phân chia mạnh yếu gì hết."

Ban đầu hai mắt Đề Na sáng ngời, bây giờ lại ảm đạm xuống, đầy tiếc nuối lắc đầu nói: "Không được đâu, với thực lực hiện tại, tôi vẫn không thể dùng lực lượng phép tắc để sáng tạo ra sinh mệnh mới..."

An Lâm gật đầu: "Đây chính là năng lực khôi hài sao?"

Sau khi nghe xong An Lâm cũng có thể lý giải, nhưng mà nếu thế thì chuyện sáng tạo ra một nhân vật phản diện vừa mạnh vừa ngầu sẽ là một vấn đề vô cùng nan giải.

An Lâm gật đầu nói: "Đầu năm nay, cũng không có nhiều người tên là Tiểu Minh cho lắm, đúng là rất vô dụng."

Kiểu nhân vật phản diện không thông minh, lại còn phải có hình tượng thật ngầu, quả là hai phạm trù không liên quan, không cách nào kết hợp lại với nhau.

"Thế nên nói, thật ra thì lực lượng phép tắc không được phân chia thành mạnh yếu, bản thân nó chính là lực lượng đại diện cho năng lượng vượt ra khỏi mọi cấp bậc, nếu biết cách sử dụng thì sẽ là tồn tại vô địch, một khi sử dụng loại lực lượng này bừa bãi, rất có thể có gây ra hỗn loạn quy tắc của thế giới, thậm chí còn sẽ gây nên tai họa không cách nào tưởng tượng được."

Lúc Đề Na rồi nói về cái loại lực lượng này, khuôn mặt nhỏ nhắn nhiều thêm vài phần nghiêm nghị, hiển nhiên là cô rất cẩn thận với chuyện lần này.

An Lâm nói: "Chẳng phải Phệ Linh thú thua là vì không có đầu óc sao?"

An Lâm chợt vỗ tay, mở miệng nói: "Tôi cảm thấy vẫn còn một cách khác, đó chính là xứng danh Phệ Linh thú!"

"Có chứ, khác nhau chứ! Chúng ta bắt bọn nó vừa cất bước đã có lực lượng rất mạnh, đặc điểm là chuyên săn giết sinh mệnh có trí khôn cao, tăng lên lực lượng của mình. Nhưng mà, cảm giác của bọn chúng đối với sinh mệnh có trí khôn cao sẽ kém hơn, sẽ không ngốc nghếch đánh về phía sinh mệnh có trí khôn cao, mà là sẽ du đãng xung quanh lục địa, xuất quỷ nhập thần, năng lực che giấu hơi thở cực mạnh. Cứ như vậy, bọn nó sẽ dễ bị rơi vào bẫy rập hay mai phục."

Chắc chắn là bọn họ đều đang lo lắng, rằng nâng cao các mặt giá trị năng lực của một sinh vật khác lên tới trình độ trâu bò nhất, sau đó nó vẫn sẽ trở thành cái loại thiểu năng trí tuệ... Vừa nghĩ như thế, bọn họ chẳng còn chút tâm trạng nào nữa!

Đề Na nghe vậy thì hai mắt sáng ngời: "Ý kiến hay, vậy chúng ta thử một chút đi!"

Trong một khoảng thời gian ngắn, khuôn mặt của An Lâm và Đề Na đã tràn ngập vẻ u sầu.

Hi vọng Phệ Linh thú đời thứ hai, có thể lấy xuống cái mũ ngu ngốc của hai vị thần Sáng Thế và tham mưu thiểu năng trí tuệ này...

Ngã ở nơi nào, thì tự đứng lên ở nơi đó.

Về phần tại sao hai người vẫn cứ lựa chọn Phệ Linh thú, hẳn là đều vì một loại chấp niệm nào đó đi.

Bóng ma mang tên Phệ Linh thú vẫn còn quanh quẩn ở trong trái tim của bọn hắn, đuổi mãi mà chẳng chịu đi.

"Chín chủng tộc đứng đầu sẽ không thể thực hiện được kế hoạch rồi, hơn nữa còn khó mà tìm được tung tích của bọn chúng, nói không chừng chín chủng tộc đứng đầu này đi ra ngoài săn bắt, quái vật sẽ đột ngột lao về phía họ."

"Bất kể ở đâu, tùy thời tùy chỗ đều gặp nguy hiểm, có phải là loại quái vật giống như cơn ác mộng này rất có thể khích lệ sinh có linh trí khôn cao cố gắng tu luyện hay không? Hơn nữa còn có được bước tiến rất cao, đúng chứ?"

An Lâm hưng phấn mở miệng nói.

"Có ý gì?" Đề Na có phần không hiểu, bèn cất tiếng hỏi.

"Có gì khác nhau ư?" Đề Na vẫn cảm thấy không thể giải thích được.

"Như nhau, như nhau cả thôi, dù sao vẫn là thiểu năng trí tuệ, khủng long cũng là thiểu năng trí tuệ đấy! Tại sao khủng long có thể sống, mà Phệ Linh thú không thể sống? Ý của tôi là..." An Lâm dừng một chút, tiếp tục nói, "Phệ Linh thú không có đầu óc thì không đầu óc, bây giờ cứ trực tiếp bắt bọn nó trở thành bộ máy giết người cực kỳ mạnh mẽ đi!"

Mặt Đề Na tối sầm: "Mới không phải không có đầu óc, chẳng qua là đầu óc không đủ thông minh mà thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận