Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 636: Tân Thánh tử Huyết tộc ra đời

Ám Vong Đại Đế nghe được lời hứa hẹn của Y Đăng Đại Đế, thì cũng không nói thêm gì nữa.

Dù sao, hắn cũng cảm thấy chuyện này có chút khó mà chấp nhận được. Bình thường mà nói thì Huyết Tổ đều lựa chọn máu của một trong đại năng Huyết tộc, sao lần này lại chọn ba người một lượt? Hơn nữa bàn về thực lực và huyết mạch thì ba người kia cũng không phải là kẻ mạnh nhất, chuyện này hoàn toàn không có lý!

Đè xuống sự nghi ngờ trong lòng, hắn cẩn thận lấy một giọt máu cực kỳ tối tăm từ trong cái bình đen lần nữa ra. Một giọt máu của Huyết Tổ, có giá trị hoàn toàn không thua gì một món Tiên Khí!

Ầm ầm! Giọt máu phóng ra uy áp không gì sánh kịp, khiến tất cả Huyết tộc ở bên dưới, đều hiện lên suy nghĩ muốn quỳ lạy trong lòng.

Ám Vong Đại Đế ngâm tụng pháp quyết trong miệng, tầng tầng sức mạnh pháp tắc gia trì thiên địa, duy trì hoạt tính của máu Huyết Tổ.

Máu bay về phía pho tượng Huyết Tổ, rơi vào điểm giữa hai mày của Huyết Tổ.

Ba mươi sáu đại năng Huyết tộc thả ra một giọt máu tươi lần nữa, máu tươi trước đó đã hết hiệu lực, đây cũng là yêu cầu của Y Đăng Đại Đế, nhất định phải làm tất cả mọi chuyện lại từ đầu.

Hơi thở huyền diệu vô cực hình thành gợn sóng khuếch tán, Huyết Tổ bắt đầu chuyển động lần nữa, đồng thời giơ đầu lâu lên.

Vẫn là bọn họ... Lại vẫn là bọn họ!

Dù sao, nơi này có hai đại năng Huyết tộc Hợp Đạo đang ngó chừng, không ai có thể động tay chân. Nói cách khác, Thánh tử Huyết tộc lần này có ba người, hơn nữa ba người bọn họ chưa từng nghĩ là được chọn!

Xung quanh chỉ còn lại có tiếng hít thở, và từng ánh mắt khó có thể tin nổi.

Một lần thì có thể nói là trùng hợp hoặc là bất ngờ, nhưng liên tục hai lần, mẹ nó còn là chuyện có chứng cứ rõ ràng!

Máu tươi của ba người Khả Khả Tư Đế, Mạch Luân, Tháp Bá bỗng rung động, sau đó bay vào trong miệng Huyết Tổ.

Huyết Tổ đã lựa chọn, Y Đăng và Ám Vong có ngậm nước mắt cũng phải chấp nhận!

Ba mươi sáu đại năng Huyết tộc đều mang ánh mắt nóng rực nhìn Huyết Tổ, lúc đầu họ chỉ mang ý nghĩ gom cho đủ số, nhưng bây giờ đã biến thành một sự chờ mong khó nói lên lời. Ngay cả thứ như Mạch Luân còn có cơ hội trở thành Thánh tử, sao bọn họ lại không được chứ? Có cơ hội!

Y Đăng Đại Đế nhanh chóng ổn định tinh thần, dù trong lòng của hắn có một vạn con dê đầu đàn đang phi nước đại mà qua, nhưng trên mặt vẫn mỉm cười nhàn nhạt: "Tiếp theo chúng ta sẽ cùng ăn mừng, Tân Thánh tử Huyết tộc ra đời! Tháp Bá, Khả Khả Tư Đế, Mạch Luân, chúc mừng các ngươi!"

Huyết Tổ mang vẻ mặt thỏa mãn híp mắt, chẹp miệng, giống như máu rất là ngon.

Sau cùng, đầu lâu lại đưa về hướng Lạp Đăng.

Hai mắt Lạp Đăng tối đen, suýt chút nữa là đạo tâm không ổn định.

"Tổ phù hộ Huyết tộc!"

Gương mặt của Y Đăng Đại Đế có chút run rẩy, muốn nói gì đó, nhưng lại không biết nên nói như thế nào.

Từng tiếng hoan hô hội tụ thành biển, bùng nổ trên đỉnh Thần Sơn.

Ám Vong vung tay lên, vô tận ánh sáng bảy màu bao phủ ba người Khả Khả Tư Đế, Mạch Luân, Tháp Bá. Sức mạnh Thánh Đạo vô tận bao phủ trên người bọn họ, trong lúc đó sặc sỡ loá mắt, ánh sáng bắn ra bốn phía, giống như thần linh giáng từ trên trời xuống.

"Chúc mừng Thánh tử!"

Cứ như vậy, ba vị người hầu của An Lâm, dưới sự chứng kiến của mấy chục vạn đại năng Huyết tộc, trở thành Thánh tử Huyết Tổ.

Bọn họ ý nghĩ gom cho đủ số mà đến, không ngờ tới vậy mà cùng đạt được sự thừa nhận của Huyết Tổ, chuyện này là niềm vui to lớn đối với bọn họ! Bọn họ rất việc lấy được thân phận Thánh tử thì có ý nghĩa như thế nào, không chỉ nâng cao địa vị, mà còn có nghĩa là có được tài nguyên cá nhân vô tận và kỳ ngộ, đó là cơ hội một bước lên trời!

100 sinh viên công phá cửa lớn của tòa thành trì này.

Địa vị của ba người trước mặt này, đã ngang hàng với đại năng Huyết tộc Hợp Đạo, lúc này đương nhiên phải bày tỏ sự chân thành, trong lúc này tiếng reo hò ăn mừng vang tận mây xanh.

Thật ra cho dù thành chủ có ở đây, nhưng bằng vào thực lực của đám người An Lâm thì cũng sẽ vẫn san bằng nó.

Nhóm Huyết tộc không phải người ngu, Huyết Tổ đã thừa nhận, Y Đăng Đại Đế còn lên tiếng, bây giờ người đứng trước mặt bọn họ, mặc kệ trước đó có thân phận như thế nào, bây giờ chính là Thánh tử Huyết tộc tôn quý nhất!

Cô quan sát An Lâm đang ôm mình, trên mặt có chút mơ màng, sau đó lại nhìn cảnh chém giết và giao chiến trên mặt đất, lập tức trở nên hoảng hốt: "Người khổng lồ An Lâm, chúng ta đang ở đâu đó?"

Có lẽ là quá ồn ào, Đề Na nằm trong ngực An Lâm cũng dần tỉnh lại.

Tiếng hò giết long trời lở đất, vô số thuật pháp va chạm bùng nổ trên tường thành, mang theo từng đợt ánh sáng rực rỡ.

Ba người Khả Khả Tư Đế, Mạch Luân, Tháp Bá, dưới cái nhìn chăm chú của muôn người, mỉm cười trên mặt.

An Lâm cưỡi trên người Đại Bạch, lướt qua tường thành, vung kiếm một cái, kiếm khí màu đen chém cửa thành to lớn thành hai nửa, kéo theo mười mấy tên binh lính Huyết tộc bị mũi kiếm cuốn trúng, cùng hóa thành bột mịn.

Bọn họ đã biết được tin tức từ thám tử, thành chủ Kỳ Hóa Thần của thành thị Huyết Tộc này đột nhiên đi tham gia hoạt động quan trọng nào đó của Huyết tộc, có vẻ như là lễ Thánh tử, nên đã rời thành thị.

Người có chiến lực cao nhất không còn, đương nhiên bọn họ muốn san bằng tòa thành thị này rồi!

Đối với việc sẽ xuất hiện kết quả như vậy, trong lòng bọn họ đã cân nhắc một chút từ sớm rồi, thật ra điểm giống nhau cũng không khó tìm, nếu như nói ba người bọn họ có quan hệ gì, thì đó chính là bởi vì chủ nhân, đó chính là uy năng của máu thánh!

Trong một thành trì do Huyết tộc trên đại địa Hắc Trạch.

Sẽ bao phủ toàn bộ đại địa Hắc Trạch thậm chí cả đại lục Thái Sơ trong thời gian rất ngắn, trở thành chuyện lớn chấn động thế gian.

Tin rằng tin tức ba người này cùng có được Thánh tử cực kỳ rung động này,

"Đại địa hắc Trạch đó." An Lâm cười nói.

Đề Na: "... vừa mới tỉnh lại mà sao tới đây rồi? Muốn đi tìm mấy người Tiểu Khả sao?"

"Không phải, chỉ là kiểm tra cuối kỳ thôi, nếu như cô mệt mỏi thì tiếp tục ngủ đi." An Lâm dịu dàng nói.

Đề Na bĩu đôi môi nhỏ nhắn: "Rõ ràng là anh muốn dùng tiếng đánh nhau để đánh thức tôi, cố ý!"

Lúc này, bạn học trong lớp đã đánh tan phòng tuyến thủ thành của quân đội Huyết tộc, thành công tiến vào thành.

Đại tướng thủ thành mạnh nhất, đã bị Tô Thiển Vân dùng vòng Nguyệt Quang chém thành hai nửa, năng lượng ánh trăng cực mạnh chặt đứt sức sống của đại tướng Huyết tộc, chết một cách hoàn toàn.

Cửa thành bị phá, đại tướng bị giết, sinh viên tạo thành tiểu đội có số lượng tuy ít, nhưng chiến lực lại hết sức kinh khủng, đại quân Huyết tộc rất nhanh đã quân lính tan rã, chạy tứ tán bốn phía.

Lăng Tiêu Kiếm Tiên vung trường kiếm trong tay lên, ánh sáng tiên kiếm sáng rực, chia ra hàng ngàn, hóa thành vô số ánh sáng màu trắng đuổi giết binh lính Huyết tộc đang chạy trốn, hoàn toàn giết sạch tướng sĩ binh lính.

Đây là cuộc chiến tranh nhằm vào chủng tộc, chủ nhiệm lớp cũng phải tham gia chiến đấu, không thể nương tay chút nào.

Lộ Chiến bay đến khu vực trung tâm của tòa thành trì này, nơi đó có một lớp che chắn giống như thạch anh đỏ, trong lớp che chắn có một cái hồ máu sóng máu cuồn cuộn.

Hồ máu là nơi nòng cốt của một thành trì Huyết tộc, ngày thường khi Huyết tộc không có sinh linh để hút máu thì sẽ sinh tồn nhờ vào năng lượng trong hồ máu. Khi hồ máu của thành trì bị phá hỏng hoàn toàn, thì cũng đánh dấu cho sự diệt vong của tòa thành này.

Sấm sét sáng chói quấn quanh tay Lôi Chiến, hội tụ thành quả cầu sấm vô cùng to lớn, giáng xuống lớp che chắn thạch anh đỏ này.

Ầm ầm! Ánh sấm nổ tung, mặt đất run lên bần bật.

Lớp che chắn thạch anh đỏ nổ tung, kéo theo hồ máu bên trong cũng bị ánh sấm vô tận bao phủ, sau đó bị xé nát hủy diệt. Sau khi sấm sét nổ tung, hồ máu trở thành một đống phế tích.

Các sinh viên nhìn thấy nơi nòng cốt của Huyết tộc bị phá hủy, cũng bắt đầu hoan hô.

Phải biết rằng, phá hủy một thành trì Huyết tộc, thì đã coi như là một thành tích vô cùng lớn rồi. Chỉ dựa vào cái thành tích này, cho dù các sinh viên không làm gì nhiều, thì sau khi kiểm tra cuối kỳ kết thúc, cũng sẽ nhận được sự khen ngợi của trường học.

Lăng Tiêu Kiếm Tiên vui mừng cười một tiếng, đang muốn triệu tập sinh viên, thì bùa Truyền Âm lại phát sáng.

Hắn kết nối bùa Truyền Âm, nghe được tin tức trong đó, khuôn mặt đột nhiên trở nên có chút đờ ra.

"An Lâm, ba người mà em muốn nghe ngóng, lại có tin tức mới nhất rồi." Lăng Tiêu Kiếm Tiên lúng ta lúng túng mở miệng nói.

"Tin tức gì vậy?" An Lâm vừa nghe thì lập tức kích động, bay về phía Lăng Tiêu Kiếm Tiên.

Mục đích về chuyến đi này của hắn phần lớn là bởi vì ba người Khả Khả Tư Đế.

Đại Bạch cũng cũng rất tò mò, nó còn chưa thấy ba người hầu kia của An Lâm, cũng không biết là thần thánh phương nào nữa.

"Nghe nói, bọn họ vừa mới trở thành Thánh tử Huyết tộc." Lăng Tiêu Kiếm Tiên còn chưa hòa hoãn lại, hơi thở có chút không ổn định: "Ừ, chính là địa vị Thánh tử có thể so sánh với đại năng Huyết tộc Hợp Đạo, ba người bọn họ đều trở thành Thánh tử rồi!"

An Lâm: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận