Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1325: Cuộc chiến giữa Phong Ma và các thầy trò

Bộ tộc Phong Ma nhanh chóng tiến tới gần các thầy trò của đại học Liên Hiệp Tu Tiên.

Các giáo viên có tu vi cao thâm che ở phía trước các sinh viên, sẵn sàng đón quân địch.

"Giết giết giết!"

"Rốt cuộc cũng có thể đại sát một trận sảng khoái rồi, ha ha..."

"Rất nhiều con người tươi mới mỹ vị, ta có thể cảm nhận được sức sống mạnh mẽ từ trong cơ thể của bọn họ, cứ thế trực tiếp giết đi thì hơi đáng tiếc, hay là chúng ta..."

"Câm miệng, đừng có mà suy nghĩ đến mấy vấn đề linh tinh, chớ quên việc Phong Thiên Thần giao phó, giết sạch tất cả con người mới là sứ mạng của chúng ta!"

"Phong Hoàng đại nhân, vừa rồi có một con người rời khỏi đội quân loài người, chúng ta có cần đuổi theo không?"

"Ha ha, nơi hắn đi chính là khu vực Phong Thiên Thần đại nhân đang chiến đấu, đó chính là muốn chết, việc gì chúng ta phải đuổi theo hắn? Tên ngu xuẩn không biết sống chết, chắc chắn sẽ mất mạng nhanh hơn những con người đang có mặt ở đây!"

Ngay sau đó, bọn họ lập tức bị Thánh Hỏa kiếm khủng bố đến mức tận cùng chém nuốt hết thảy.

Sau khi Thánh Hỏa tản đi, cả vùng đất cháy xạm một mảnh.

"Mà các ngươi... Quá ồn rồi!"

Sinh linh bộ tộc Phong Ma kêu lên thảm thiết không ngừng.

Một cái giọng nói rõ ràng dễ nghe truyền đến.

Hứa Tiểu Lan đột nhiên cầm kiếm đứng yên, trên khuôn mặt tươi đẹp không tỳ vết không hề có chút khẩn trương và e ngại nào.

Phong Ma mặc áo bào tím lạnh lùng cười một tiếng, tiếp tục đi tới.

Phong Hoàng áo bào tím của bộ tộc Phong Ma cũng trực tiếp ngã xuống, ngay tiếp theo đã tiêu diệt hết chỉ còn có mấy ngàn tên cường giả bình thường của bộ tộc Phong Ma.

Một cô gái mặc váy xanh đi tới phía trước các thầy trò, cặp mắt trong suốt ánh lên niềm tin vô cùng kiên định, tay nắm Thánh Hỏa Long Tước kiếm đánh ra lôi đình vọt tới.

"Ai cũng sẽ không chết, ai cũng có thể sống sót..."

Thánh Hỏa kiếm màu trắng chém ra, như một con Chu Tước ngạo nghễ cửu thiên cúi đầu bay xẹt qua cả vùng đất, trong phút chốc ánh sáng rực rỡ còn chói mắt hơn cả mặt trời tràn ngập không gian.

Nó cứ thế vội vàng mà bộc phát khiến không ai kịp chuẩn bị.

Đây là câu nói sau cùng mà Phong Ma áo tím nghe được.

Rầm rầm rầm!

Trong khoảnh khắc này, đại quân Dị tộc đều ngẩn ngơ.

Chiến tranh sẽ không để cho đám Phong Ma có thời gian để im lặng.

Rất nhanh, khoảng cách giữa hai bên liền bắt đầu tiến vào phạm vi công kích.

Mặt đất nở rộ ra từng ánh lửa diễm lệ, kèm theo tiếng kêu thảm thiết của đám Phong Ma.

Bàn về số lượng, Phong Ma đã bị cắt giảm tới ba vạn tên, số lượng đã ít hơn năm vạn sinh viên.

Đây chính là Vạn Linh Thái Cực phát bạo lôi mà Hiên Viên Thành đã bố trí sau khi biết được rằng không cách nào phá vỡ kết giới!

Nhân tộc như đã rơi vào hoàn cảnh xấu.

Vùng đất bộ tộc Phong Ma đi qua, đột nhiên như tạo ra một cái cấm chế gì đó, ầm ầm nổ tung, mỗi một lần nổ tung đều cực kì khủng bố, đủ để khiến thân thể mười mấy Phong Ma bị nổ cháy đen nát bấy.

"Tinh Quang Trụy Lạc." Phó hiệu trưởng Ngọc Hoa đạp chân trên hư không, mặt không đổi sắc đi về phía đám Phong Ma, khua tay áo lên, lực lượng Thần Đạo phóng lên cao, sau đó như mưa sao rơi xuống đầy trời.

Cũng không phải là các giáo viên sợ hãi, mà là vì họ biết, đã có người chịu trách nhiệm tiến công!

Mấy trăm vị giáo viên cảnh giới Hóa Thần, đa số đều phòng thủ làm chủ, bảo vệ an toàn cho các sinh viên, tránh không để cho các sinh viên bị thuật pháp của Phong Ma đánh trúng.

Bởi vì Vạn Linh Thái Cực hài hòa chân ý trong vạn vật, có thể phát ra bạo lôi dung nhập vào tự nhiên, thế nên tính bí mật cực mạnh. Mà âm dương giao thế, càng làm cho uy năng của bạo lôi phát ra càng được nâng cao thêm một bước.

Nhưng thực lực của Phong Ma ít nhất cũng là Đạo Chi Thể tầng mười, hơn nữa còn có một phần rất lớn đã là cảnh giới Dục Linh trở lên, cho dù rất nhiều sinh viên có thể chiến đấu vượt cấp, nhưng cũng không thể vượt cấp nhiều như thế!

Tô Thiển Vân sử dụng Nguyệt Quang Luân, lập lòe ẩn hiện, ra chiêu tàn nhẫn mau lẹ, khó mà phòng bị, tập trung ám sát những Phong Ma có tốc độ cực nhanh, dễ dàng đột phá chiến tuyến kia.

Chiến tuyến nhanh chóng tiến gần về phía bọn họ.

Ngón tay Hiên Viên Thành phát lôi tuyệt sát, khiến cho trên ngàn tên Phong Ma được thưởng thức nghệ thuật nổ tung, khiến cho bọn họ được thưởng thức và giám định nghệ thuật một lần cuối cùng trước khi chết.

Thuật pháp của hai bên va chạm trực diện, Phong Ma dần dần chiếm ưu thế.

Các Phong Ma cũng không nhường một bước, thuật pháp Phong hệ rất mạnh rào rào phủ xuống.

Các sinh viên lao nhao đánh ra thuật pháp viễn trình, trong khoảng thời gian ngắn đủ loại thuật pháp với đủ loại màu sắc và hình dạng, như đạn pháo dày đặc đánh nổ về phía trước, thoạt nhìn hết sức hoành tráng.

Mỗi một ánh sao lóe lên đánh trúng Phong Ma, đều sẽ dung nhập vào thân thể của đối phương, sau đó nổ tung!

"A a a..."

Một đám Phong Ma kêu thảm thiết, máu thịt hỗn tạp và hào quang ánh sao cùng nổ tung, tựa như pháo hoa rực rỡ nhiều màu.

Một màn này, khiến cho đám Phong Ma xung quanh trông thấy mà phải kêu la đầy kinh hồn bạt vía.

"Đi chết đi!" Một Phong Ma áo tím xông về phía Ngọc Hoa, hai tay cầm Viên Nguyệt Loan Đao màu sắc hắc ám, chém thẳng về phía Ngọc Hoa.

Tên Phong Ma này có thực lực ngang với cảnh giới Phản Hư.

Phong lực trên lưỡi đao gia tăng, sắc bén vô cực, ngay lập tức phân cách không gian trước mặt.

Loan đao kéo ra quỹ tích hắc ám tinh chuẩn, mau lẹ, trí mạng.

"Trích Tinh Thủ." Lòng bàn tay phó hiệu trưởng Ngọc Hoa đột nhiên biến thành dạng tinh thể, lóe ra hào quang kỳ dị dưới ánh mặt trời, vươn một tay nắm chặt thanh loan đao đang chém tới kia.

"Phụt..." Phong Ma vẫn còn kiêu ngạo hò hét trước đó đã bị dao găm xuyên tim chết.

Một cú ngã quá đẹp, mấu chốt là trên mặt đất còn có dao găm rơi từ trên bầu trời xuống trước đó, đó là loại dam găm hai đầu, rơi xuống cắm trên mặt đất, lưỡi dao bén nhọn chuẩn xác đâm trúng trái tim của nó.

Đang lúc này, dưới chân nó lại trượt một phát, thân thể ngã ngửa trên mặt đất.

"Ngã cái bà mẹ nhà ngươi! Phong Ma chúng ta làm sao có thể khiến chính mình ngã chết?" Một Phong Ma có thực lực sánh ngang với cảnh giới Hóa Thần nổi giận gầm lên một tiếng, trên tay có lưỡi đao gió màu xanh quấn quanh bắn về phía chàng trai cách đó không xa.

Mệnh Duyên Kiếm Tiên nhìn rất nhiều Phong Ma mặc kệ cơn mưa dao găm vẫn lao về phía mình, cau mày nói: "Các ngươi đừng chạy quá nhanh, cẩn thận trượt chân ngã chết chính mình, chung quy ta vẫn thấy một nửa số Phong Ma đều tự khiến chính mình ngã chết..."

Chỉ trong phút chốc, máu tươi đã nhuộm đỏ mặt đất.

Đầu của tên Phong Ma áo tím được gọi là Phong Hoàng nổ tung như dưa hấu, hơi thở hoàn toàn đoạn tuyệt.

Tại một trận doanh khác.

Một chàng trai cầm quạt lông trong tay chậm rãi đi về phía trước.

Hắn chính là Mệnh Duyên Kiếm Tiên dạy sinh viên học tập nhân quả.

Các Phong Ma đã mãnh liệt tiến đến rất gần, khoảng cách còn chưa đầy một trăm trượng.

Lúc này Mệnh Duyên Kiếm Tiên mới ngẩng đầu nhìn ông trời, sâu kín cảm thán nói: "Aizz... Trên trời sắp rơi đầy dao găm rồi."

Các Phong Ma cười ha ha một tiếng: "Phía trước có kẻ điên, chúng ta đi xử lý hắn trước!"

Vừa mới nói xong, phía trên bầu trời đột nhiên có vô số dao găm rơi xuống như mưa, còn không phải là dao găm bình thường, chúng có thể dễ dàng mà cắt ra lân giáp cứng rắn của Phong Ma!

Trong nháy mắt, máu tươi vẩy ra, tiếng kêu thảm thiết của Phong Ma vang lên như lũ.

Ầm ầm!

Phong Ma áo bào tím còn chưa kịp phản ứng, một cánh tay khác đã nắm thành quả đấm ầm ầm rơi xuống giống như sao băng, tốc độ còn nhanh hơn nó vung đao gấp đôi!

Lòng bàn tay trong suốt kẹp vào loan đao thật chặt.

Dưới cái nhìn của Phong Ma, một chiêu mạnh nhất của nó lại bị lão già xấu xí kia đỡ được, quả là không thể nào tin được!

Va chạm kịch liệt tạo thành âm thanh bén nhọn.

Răng rắc...

Trước khi nó chết, nó còn nhìn chàng trai đang đứng thảnh thơi trước mặt nó với ánh mắt không thể nào tin nổi.

Quỷ dị, thần bí, hoang đường, khó hiểu...

Đủ loại ưu tư xông lên đầu, cuối cùng hơi thở chấm dứt.

Không chỉ có cường giả Phong Ma kia ngã chết, một đám Phong Ma đang chạy nước rút, cũng bị lực lượng quỷ dị không thể đối kháng nào đó khiến cho trật chân té ngã, sau đó ngã chết.

Các Phong Ma còn lại thật sự thấy sợ.

Mức độ quỷ dị của chàng trai trước mặt quả thực bọn họ chưa bao giờ được thấy!

Bọn họ đang muốn vượt qua chàng trai này, để cho hắn phải đối phó với Phong Hoàng áo bào tím, nhưng Mệnh Duyên Kiếm Tiên đã mở miệng lần nữa: "Ồ, các Phong Ma còn lại đừng động đậy nhé, tiến thêm ba bước nước, sẽ nổ tung ngay."

Vừa nghe xong, sắc mặt một đám Phong Ma đều biến đổi, sau khi được kiến thức sự tà môn của hắn, thật sự là có phần lớn Phong Ma không dám tiếp tục chạy nước rút nữa.

Sau đó, những Phong Ma không dám động đậy kia nhìn thấy Mệnh Duyên Kiếm Tiên chém ra kiếm quang khiến chúng nó cảm thấy tuyệt vọng...

Kiếm quét Thiên Quân!

Một kiếm của Mệnh Duyên Kiếm Tiên đã tiêu diệt toàn bộ Phong Ma còn dư lại.

"Ha ha, ngoan quá đi mất, thế mà lại ngớ ngẩn đến mức thật sự đứng im bất động, làm mục tiêu sống nữa chứ."

Nếu như các Phong Ma chết đi nghe thấy những lời này của Mệnh Duyên Kiếm Tiên, nói không chừng sẽ bị tức đến mức bật dậy.

Cùng lúc đó, mấy vị giáo viên cảnh giới Phản Hư còn lại là Lăng Tiêu Kiếm Tiên và Nguyệt Ảnh Địa Tiên, những cường giả cảnh giới Hóa Thần đứng đầu, lao nhao cho thấy một mặt cực kỳ hung mãnh.

Lúc này các Phong Ma mới ý thức được rằng, suy nghĩ sẽ dễ dàng chiến thắng lúc trước là suy nghĩ ngây thơ đến mức nào.

Mặc dù thực lực của phần đông bọn họ đều cao hơn thực lực của phần đông sinh viên, nhưng người có chiến lực đứng đầu của đối phương, lại có thể nghiền áp cả đội quân của bọn họ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận