Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1564: Trần Trần xuất hiện

Thiên Thần Kiều Tư thấy Thiên Thần Kim Chúc lại bị một quyền của đối phương đánh bay, trên mặt hiện lên vẻ khiếp sợ.

Đám người Thiên Đế và Hắc Linh Xà cũng âm thầm chặc lưỡi, thầm nghĩ vị Cổ Long Đế này mạnh kinh khủng khiếp. Có thể đem hành hạ thiên thần quyền hành tôn quý nhất trong thiên địa như thế, chỉ sợ cũng chỉ có thiên tử của bang Phá Thiên thôi.

Sơn Thiên Thần nhướn mày, liếc mắt về một hướng khác.

Một thiếu niên mặt mũi thanh tú mặc áo gai, hai chân trần đi tới.

Hắn bước đi từng bước một trên mặt đất, nhưng không dính một hạt bụi nhỏ nào, giống như thân ở trần thế, lại thoát khỏi trần thế, đạt tới một cái trình độ cao hơn.

"Thiên tử thứ hai của bang Phá Thiên, Trần Trần?" Sắc mặt Kiều Tư lại biến đổi.

Nếu như nói, Cổ Long Đế xuất hiện, khiến cho hắn cảm thấy khiếp sợ.

Như vậy Trần Trần xuất hiện, lập tức có thể nói là khiến hắn phải kinh hãi!

Ngay cả lực lượng sinh ra sau khi Thiên Thần Thời Gian tự bạo mà Hư Thể Huyễn Quyết của Trần Trần cũng có thể trực tiếp ngăn cách. Thiết nghĩ giấu được hai vị thiên thần này, cũng không phải là cái chuyện gì kỳ quái.

Thiên Thần Kiều Tư, Sơn Thiên Thần và Thiên Thần Kim Chúc phát hiện, bọn họ mới là con mồi!

Trần Trần không ngừng bước chân, như không có chuyện gì.

Cục diện vốn là bọn họ nắm chắc phần thắng, lại một lần nữa xảy ra đảo ngược.

Sở dĩ thiên thần quyền hành cẩn thận, không muốn dễ dàng lộ mặt, không phải là vì kiêng dè đám thiên tử của bang Phá Thiên thì là gì? Hôm nay thiên tử thứ hai của bang Phá Thiên thật sự xuất hiện ở nơi này, hình như chính là đợi bọn hắn ló mặt...

Hắc Linh Xà nhìn về Thiên Đế, vừa sợ vừa giận nói: "Đám người bang Phá Thiên kia, sao lại xuất hiện ở nơi này? Thiên Đế, ông cũng biết à? Ông là phó lãnh đạo của bang Bổ Thiên, thế mà lại hợp tác cùng thiên tử của bang Phá Thiên ư?"

Thiên Thần Thời Gian là một trong sáu đại quyền hành chí cao, là quyền hành có thực lực mạnh mẽ nhất.

Lá bài ẩn cuối cùng xuất hiện sau khi đánh bại đám tướng mở đường, dứt bỏ lập trường thế lực, Thiên Đế vẫn vui vẻ.

"Rốt cuộc các ngươi cũng muốn ra tay rồi sao? Thật là làm cho ta cảm thấy ngoài ý muốn." Sơn Thiên Thần lạnh lùng nhìn chăm chú vào thiếu niên đang không ngừng đi tới, thần hoàn ở trên đỉnh đầu không ngừng tăng cao uy thế, vô cùng vô tận.

Nhưng cô đã chết từ một trăm năm trước, quyền hành quay về Thiên Đạo vô ý thức. Thiên Thần Kiều Tư biết, Thiên Thần Thời Gian chết là vì ai, không phải là vì trận chiến với An Lâm, mà là thiên tử thứ hai của bang Phá Thiên - Trần Trần! Là Trần Trần đánh cho cô bị buộc phải tự bạo!

Đánh bại đám tướng mở đường sau đó mới cho lá bài ẩn xuất hiện, rốt cuộc cũng làm cho các vị thiên thần cảm nhận được sự khẩn trương.

"Tôi là hợp tác cùng tông chủ An Lâm của Tứ Cửu tiên tông. Chỉ có điều, Trần Trần bang Phá Thiên, cũng hợp tác với An Lâm. Chúng tôi ngẫu nhiên cùng xuất hiện mà thôi..."

"Xem ra các thiên thần rất khẩn trương đó, Hư Thể Huyễn Quyết thật sự là thứ tốt, ngay cả thiên thần cũng không thể phát hiện sự hiện hữu của hắn." Thiên Đế thấy Trần Trần chậm rãi đi về phía hai vị thiên thần, trên mặt hiện lên nụ cười.

Nghe Thiên Đế giải thích, Hắc Linh Xà suýt nữa phun máu.

Nhưng Hắc Linh Xà và Bạch Linh Xà lại bị sợ hết hồn, sau đó là hết sức đỏ mắt khi gặp kẻ thù.

Thiên Đế trưng ra vẻ mặt vô tội mở trừng hai mắt: "Không phải, tôi không làm chuyện đó, cô đừng có nói mò!"

Thật ra thì hắn đã bắt đầu giao chiến với Sơn Thiên Thần.

Nếu là đại năng bình thường, khả năng là vừa chạm vào luồng uy thế này, đã lập tức bị đè thành một vũng máu trong nháy mắt, ngay cả cơ hội chống cự cũng không có.

Nhưng cô không ngần ngại, nhìn Cổ Long Đế đánh tới, vươn một tay về phía hư không sau đó nắm chặt.

Bạch Linh Xà thì tỏ vẻ mặt đã hiểu gật đầu nói: "Chẳng trách lúc chúng ta bẩm báo nương nương chuyện chúng ta đánh bất ngờ Nam Thiên môn, nương nương lại cố ý dặn dò chúng ta gặp chuyện chớ xúc động, mọi việc lấy tiêu diệt Thiên Nhân tộc làm đầu. Thì ra là sợ chúng ta và bang Phá Thiên đánh nhau ư?"

"Đây là Hỗn Độn Tiên Kim, kim loại sắc bén nhất trong vũ trụ, chỉ bằng ngươi là không thể nào đánh được nó." Cuối cùng thì Thiên Thần Kim Chúc cũng đã lấy lại được một chút tự tin.

Con mẹ nó, cái gì mà ngẫu nhiên cũng xuất hiện, đang lừa kẻ ngu đấy hả?

Tiểu Tước Nữ nhìn thấy ba vị thiên thần đều bị kiềm chế, rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.

Cổ Long Đế im lặng không nói gì, lắc lắc nắm tay có phần đau đớn, tiếp tục đánh tới phía Thiên Thần Kim Chúc!

Cô ngạo nghễ đứng ở ở giữa vô số Hỗn Độn Tiên Kim: "Ở trong thế giới này, ta có thể sử dụng mọi loại kim loại, còn có thể phát huy đặc tính của nó tới mức cao nhất, ta chính là thần của tất cả kim loại."

Uy thế của Sơn Thiên Thần càng ngày càng kinh khủng, giống như một tòa núi nhìn không thấy tới cuối, nối liền thiên địa, sinh ra trong Hỗn Độn, mang theo lực lượng mênh mông vô tận, đánh về phía Trần Trần.

Vô số kim loại màu vàng giống như răng cưa phủ kín hư không, nhanh chóng xoay tròn, không chỉ rất cứng, mà còn sắc nhọn đến mức có thể cắt được mọi thứ.

Một quyền của Cổ Long Đế đánh về phía đám kim loại màu vàng, sức mạnh va đập, một đống kim loại lại đỡ được một kích hủy thiên diệt địa này. Không chỉ có thế, sự sắc bén của nó còn tràn lan, muốn cắt ra những vết máu trên nắm tay của Cổ Long Đế.

Cổ Long Đế nheo mắt, nhanh chóng kéo xa khoảng cách.

Nhưng Trần Trần lại chỉ phủ bả vai, giống như phủi xuống bụi bặm bám trên vai, sau đó ra vẻ thoải mái, tiếp tục mỉm cười đi tới phía Sơn Thiên Thần, không chút trở ngại nhẹ nhàng sải bước.

Trên gương mặt của cô vẫn còn in sâu một quyền của Cố Long Đế, mặt không thể co dãn, vết lõm vẫn cứ duy trì, thoạt nhìn cực kỳ quái dị.

Thiên Thần Kim Chúc đứng bật dậy, không dám khinh thường như trước đó nữa.

Trên một chỗ khác trên chiến trường.

Lúc này, lại có một mùi thơm hết sức thanh mát phất tới, thấm vào ruột gan.

Cô ngẩng đầu, thấy một cô gái hết sức xinh đẹp từ trên trời giáng xuống, hai tròng mắt trong suốt xanh thẳm, sống mũi cao thẳng, đôi môi đầy đặn cực kỳ đẹp mắt, ngũ quan quả thực chính là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất.

Khiến cho người ta chú ý nhất chính là sáu chiếc cánh hoàn mỹ mở rộng, phiếm ánh sáng thánh khiết, xoa dịu lòng người của cô, à cả vô số chiếc lông vũ trắng rơi vòm trời, xa hoa, thần thánh, mà làm người ta hướng tới.

"Lạp Phỉ Nhĩ!" Tiểu Tước Nữ liếc mắt một cái lập tức nhận ra thân phận của cô gái.

Lạp Phỉ Nhĩ chính là một trong tứ đại thiên sứ trưởng của Vườn Địa Đàng, một đại minh tinh chỉ bằng vào dung mạo, liền có vô số fan hâm mộ ở đại lục Thái Sơ. Hơn nữa cô còn có thực lực Hợp Đạo cùng với nụ cười chữa trị, nên đã được rất nhiều sinh linh vinh danh là nữ thần đệ nhất đại lục Thái Sơ.

"Tôi tới chữa thương cho An Lâm và Hứa Tiểu Lan." Lạp Phỉ Nhĩ dịu dàng cười nói.

An Lâm thấy Lạp Phỉ Nhĩ, kích động đến mức khó có thể nói ra thành lười. Lạp Phỉ Nhĩ thỏa mãn tất cả ảo tưởng của hắn, xinh đẹp, dịu dàng, thời điểm mấu chốt còn có thể buff máu!

Lạp Phỉ Nhĩ cẩn thận ôm An Lâm và Hứa Tiểu Lan ra ngoài, lộ ra nụ cười cực kỳ đẹp mắt, làm cho người ta cảm thấy thoải mái: "Trận chiến lúc trước, đúng là khiến hai người cực khổ rồi. Cả hai đều rất lợi hại, lúc tôi quan sát ở phía xa, tôi cũng không nhịn được phải lớn tiếng trầm trồ khen ngợi hai người."

An Lâm nghe vậy rất thoải mái.

Xem thử đi... miệng rất ngọt!

"Sự phát huy của mọi người thậm chí còn vượt ra khỏi dự đoán của hai vị thiên tử, cũng bởi vì thực lực của mọi người mạnh mẽ đến mức làm cho người ta than hãi, mới để cho kế hoạch của chúng tôi có thể thực thi một cách hoàn mỹ."

Lạp Phỉ Nhĩ tiếp tục tán dương, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra tình cảm hết sức chân thành, đôi mắt đẹp còn không ngừng ở lưu chuyển trên người An Lâm, có vẻ sùng bái, cũng có vẻ tò mò.

Bị nữ thần đệ nhất đại lục Thái Sơ tán dương như thế, thậm chí là sùng bái, An Lâm có phần lâng lâng.

Hứa Tiểu Lan yên lặng véo eo An Lâm một cái.

An Lâm lập tức ngước mắt nhìn thẳng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận