Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 809: Tứ Đại Hung Thú của đại lục Thái Sơ

An Lâm nghe được cuộc đối thoại của hai con quái vật này, vẻ mặt càng trở lên nghiêm nghị.

Thao Thiết? Đây không phải là một trong Tứ Đại Hung Thú quái dị tự xưng là Ác Linh Thú Ngục điên cuồng đến mức ngay cả thịt mình cũng ăn được sao?

Cùng Kỳ lại càng quái dị hơn, cũng là một trong Tứ Đại Hung Thú, nghe nói nó vô cùng thích tham gia những trò náo nhiệt, nơi nào có chiến đấu, nó sẽ chạy tới nơi đó, còn đặc biệt thích đánh đòn chốt hạ, chuyên đi trợ giúp mấy bên không có đạo lý.

Ví dụ như một cường giả nào đó trên người mang huyết hải thâm thù, vất vả lắm mới chém chết được một tên ác thú thích giết hại người khác, Cùng Kỳ sẽ không nhịn được mà đi tới ăn sạch tên cường giả.

Cũng không biết có bao nhiêu người tài của thời đại có ý định nghịch thiên hành sự, cuối cùng cũng chết trong bụng của Cùng Kỳ.

Không chỉ có như thế, nó còn là một người thấy bạn làm điều ác thì vỗ tay khen giỏi, người giúp người làm niềm vui liền bị ăn tươi nuốt sống, là một người ghét điều thiện như thù.

"Tứ Đại Hung Thú lúc trước đều được thuần phục ở Ma Huyết Kỳ Lân, thật không ngờ vậy mà lại có hai con xuất hiện ở đây." Sắc mặt của An Lâm cuối cùng có chút biến đổi.

"Chúng nó không phải đã chết rồi sao? Nghe nói chúng nó đều là nhân vật cao thủ đáng sợ của Phản Hư. Nhưng dựa vào tình cảnh trước mắt mà nói, loại khí tức này rõ ràng không đúng, chẳng lẽ là Tứ Đại Hung Thú giả?" Hứa Tiểu Lan nói với vẻ khó tin, nhưng cũng không dám chủ quan chút nào.

"Hừ! Chỉ là một con bù nhìn mà cũng muốn ngăn cản đường đi của ông đây sao, nhìn tao ăn hết mày đây!" Thao Thiết phẫn nộ cất tiếng nói, đám mây lửa dưới chân như cuồng phong phun trào, dưới sự đè ép của trọng lực mà vẫn có thể bổ nhào về phía người máy gundam, tốc độ vẫn rất nhanh.

Mặt của nó vốn là xấp xỉ bằng người bình thường, nhưng sau khi nó há miệng ra, miệng nó to hơn đầu người rất nhiều, giống như một cái miệng khổng lồ tối đen, bên trong có hàm răng trắng dày đặc.

Một vòng trọng lực hình tròn màu tím phóng ra, bao phủ lấy Thao Thiết ở phía trước, sức ép phóng ra vô cùng khủng khiếp khiến cho Thao Thiết đang bay bỗng bị dừng lại rơi xuống mặt đất.

Thao Thiết phản xạ rất nhanh, đám mây lửa dưới chân bỗng nhiên nổ tung, cơ thể nghiêng tránh né đòn tấn công của Đạt Tam, nhanh chóng tới gần Đạt Tam, há to miệng.

Đại át chủ bài, Đạt Tam xuất phát!

"Răng rắc, uỳnh!"

Bởi vì cứ coi như khí tức mà bọn chúng lộ ra cũng vô cùng khủng khiếp!

"Tao bắt đầu đây!"

Ầm ầm!

Trong lúc nói chuyện, nhẫn không gian của An Lâm đã động đậy, một bóng người màu bạc đột nhiên xuất hiện, nhanh chóng tấn công về phía Thao Thiết.

Đạt Tam một tay phóng trọng lực ra, một tay khác ngưng tụ các hạt ánh sáng kiếm, trong không trung chém ra một đường sức mạnh hồ quang màu xanh lam.

"Gào...!" Thao Thiết bất ngờ rú lên, hàm răng đang run lên : "Cái con hình nộm này rốt cuộc là làm bằng vật liệu gì, tại sao lại cứng như vậy?!"

Áo Ngưu cùng ếch xanh đang trong lúc lâm vào tuyệt vọng, sợ đến run lẩy bẩy, nhìn thấy An Lâm không chút do dự đưa tới cứu binh mạnh mẽ thì cảm động đến rơi nước mắt.

Đạt Tam lại không biết trả lời câu hỏi của nó, dù sao cũng là người nhiều lời hung ác, một tay nó phóng ra các loại sóng năng lượng ánh sáng, một tay lại tiếp tục vung ra những hạt kiếm quang trong tay, tấn công dồn dập như cuồng phong vũ bão, liên tiếp không ngừng.

Thao Thiết cắn một cái về phía đầu của Đạt Tam!

Âm thanh đổ vỡ vang lên lanh lảnh.

Áo Ngưu tiếp tục nói: "Điều khiến tao sợ nhất chính là An Lâm lại còn cất giấu con át chủ bài đáng sợ như thế. Loại sức mạnh phối hợp với con người máy này, gặp phải binh lính Thú tộc của chúng ta, hoàn toàn có thể nghênh ngang đi qua. Đối thủ duy nhất của họ, cho tới nay đều là sinh vật trong thế giới này!"

"Bò...ò... Mày đã quên mất mấy con tiên thú bị điên của chúng ta rồi sao?" Áo Ngưu lên tiếng nói.

"Gầmm! Nói như vậy, các người không có ý định ngoan ngoãn buông chịu trói sao hả?" Bốn chân Cùng Kỳ chạm đất, hai mắt nhìn chăm chú vào An Lâm, cơ thể phát ra những đường năng lượng màu đỏ nâu uốn lượn.

Đạt Tam thế mà lại có thể sáng ngang với thực lực của Phản Hư sơ kỳ đỉnh phong, nhưng ngay cả như vậy, Thao Thiết cũng có thể chiến đấu với nó một cách cân tài cân sức. Nơi hai bên diễn ra cuộc chiến, trong phạm vi ngàn mét, năng lượng hủy diệt bao phủ, hóa thành một vùng đất chết.

Chúng nó bây giờ cũng ngồi làm ngư ông đắc lợi, loại cảm giác này thật quá sung sướng!

Thao Thiết hét lên tiếng quái dị, hai móng vuốt ngưng kết thành lưỡi đao mang ngọn lửa, đứng cùng Đạt Tam.

Cùng Kỳ liếc qua nhìn Thao Thiết vẫn còn đang chiến đấu, biết nguyện vọng ra đòn chốt hạ của nó chỉ sợ sắp thất bại, vẫn là ra tay đàng hoàng, bắt hai tên loài người kia lại mới được.

An Lâm thấy thế lại càng không gấp rút, trước hết cứ để cho chuột chũi đi dò thám đường đi...

Thế nhưng điều kỳ lạ là Cùng Kỳ thấy cảnh này sắc mặt không thay đổi, vẫn cứ đứng yên tại chỗ.

"Ộp! Quá khủng khiếp, đây quả thật là nơi chỉ có Kỳ Hóa Thần mới có thể đi vào sao? Loại chiến đấu cấp bậc này, cuộc chiến giữa các cao thủ Phản Hư!" Độc Thần Oa nói với vẻ kinh hãi.

An Lâm khẽ chau mày, lúc trước hắn dựa vào thần thức mạnh mẽ cảm nhận được một luồng năng lượng vô cùng đáng sợ nào đó không phải xuất phát từ hai con hung thú này.

Lúc này, ba bóng người đã thừa dịp đám người An Lâm đang chiến đấu thì phóng với tốc độ cực nhanh về phía tòa công trình nhà nấm.

Chuột chũi lông vàng, Lam Diễm Cốt Điểu, Bát Tí Sư Vương, mỗi một con nguyên thú đỉnh phong Hóa Thần, trên mặt đều có nét kích động và khẩn trương.

Độc Thần Oa bị chặn họng.

Đúng vậy, bây giờ hai tên loài người kia, có tư cách để nó nhìn thẳng vào rồi.

Cùng Kỳ cuối cùng cũng thu lại vẻ mặt ngả ngớn, vẻ mặt trịnh trọng nhìn về phía hai con người ở phía trước.

Thao Thiết và Đạt Tam đánh đến bất phân thắng bại.

Nó cảnh giác nhìn qua An Lâm cùng Hứa Tiểu Lan, không chủ động tiến công, thế nhưng khí thế nó tỏa ra lại càng ngày càng kinh khủng.

"Ùng ục, ùng ục..."

Huyết dịch trên mặt đất, bắt đầu nổi bọt bóng cuồn cuộn.

Vóc dáng Cùng Kỳ chỉ có khoảng ba bốn trượng, hai cánh lại vô cùng lớn rộng đến mười mấy trượng, phía trên chi chít đầu lâu xương sọ, hai con mắt trống rỗng bắt đầu lấp lóe ánh sáng đỏ quỷ dị.

Bên trong xương sọ truyền đến tiếng cười gằn kỳ ảo, hội tụ thành tiếng gầm thét bao phủ lấy hai người.

Đây là tạo thế trước trận đấu, cũng là sự áp bách của tâm thần.

An Lâm dù sao cũng là người trải qua rất nhiều trận chiến, đương nhiên sẽ không bị trò hề này ảnh hưởng.

"Các người chắc chắn muốn phản kháng à? Tao phải bắt sống các người, các người vẫn còn hy vọng sống, nhưng nếu các người phản kháng, trong lúc giao chiến, tao không cẩn thận giết chết các người, như thế sẽ không hay..." Cùng Kỳ chậm rãi bước đều, vừa đi vừa nói.

An Lâm ngẩng đầu nhìn về phía tòa nhà nấm to lớn phía sau lưng Cùng Kỳ: "Có ba con nguyên thú đang đến tranh đoạt huyết ngọc Kỳ Lân, mày mặc kệ sao?"

"Ha ha, cứ để chúng nó đi, dâng chất dinh dưỡng lên mà thôi." Cùng Kỳ không có chút lo lắng nào, vui tươi hớn hở nói.

An Lâm nghe xong, xong rồi, huyết ngọc Kỳ Lân quả thật ở nơi đó.

Có điều phía sau còn có một luồng năng lượng mạnh mẽ nào đó, đang bảo vệ huyết ngọc Kỳ Lân, điểm này ngược lại rất đáng cảnh giác, chi bằng giải quyết hết những phiền phức tước mặt trước đã...

Cùng Kỳ vẫn đang chậm rãi đến gần An Lâm, cái đuôi đen kịt sau lưng nhổm lên thật cao, mũi nhọn hiện ra luồng khí lạnh, tiếng ting ting toong toong của đầu lâu trên hai cánh vang lên trộn lẫn với tiếng cười cùng tiếng ca.

Cùng Kỳ khó khăn lắm dùng hai bên móng để bảo vệ đầu, nhát chém của kiếm Long Tước trực tiếp giáng xuống!

Kiếm Long Tước với ánh sét xanh thẳm cùng Thánh Viêm rực lửa trộn lẫn hài hòa, đại khí kiếm ý lại viên mãn, thậm chí đã vượt qua một vài cao thủ Phản Hư. Loại tiên khí cấp cao này cùng huyết mạch của Hứa Tiểu Lan lại phối hợp rất hoàn hảo, phát ra uy lực mạnh nhất.

Thiên Ma Cốt Bình!

Nó không chút do dự phỏng ra chiêu thần thông hộ thể, một tấm lá chắn năng lượng do hư ảnh của Thiên Ma Đầu Cốt tạo thành trong nháy mắt hình thành, bao quanh lấy thân thể nó tầng tầng lớp lớp giống như tường đồng vách sắt.

Trong lúc này tiếng va chạm cùng tiếng hí sắc bén vang lên.

Thân thể Cùng Kỳ bị một luồng sức mạnh nào đó hất bay, nhưng cuối cùng cũng chặn được chiêu thức đáng sợ kia.

Nhưng, nó đột nhiên lại có cảm giác có chút mất mát nhiều hơn.

"Ồ? Thì ra mày còn cất giấu loại năng lực thú vị như vậy, vừa hay, sử dụng cho tao xem đi." Tiếng cười của An Lâm khẽ vang lên.

Trời đất lại trở về ánh sáng bình thường.

Cùng Kỳ bị một kiếm chém bay, cảm giác lại hồi phục lần nữa.

Nó còn chưa lấy lại tinh thần, đã thấy được một cô gái mang theo khí thế sấm sét xông tới.

Lông tóc toàn thân Cùng Kỳ trong chớp mắt đều dựng đứng lên, ngũ giác bị lấy đi, thần thức bị che giấu, ý đồ giết người bao phủ toàn bộ không gian.

An Lâm hai mắt trở nên trắng như tuyết, chân đạp mạnh, trời đất biến thành một vùng tối đen hoàn toàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận