Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 889: Màn chào sân bình thường không có gì đặc sắc

"Thất muội, thất muội, ý trung nhân của em lên đài rồi kìa!" Tiên nữ áo đỏ cười duyên một tiếng, giật giật chiếc đạo bào màu trắng của cô gái tao nhã đứng bên cạnh, lớn tiếng nói.

"Đại tỷ, chị nói lung tung cái gì vậy?!"

Cô gái tao nhã Lâm Quân Quân trừng mắt liếc cô gái bên cạnh một cái, có chút tức giận mở miệng nói.

Một tiên nữ mặc trang phục màu lam khẽ cười nói: "Thất muội, lục tỷ chị là nhìn em trưởng thành mà, trước giờ chưa từng nhìn thấy em đối xử với các chàng trai khác một cách có ý tứ như thế, em còn muốn phủ nhận à?"

"Thích hắn thì theo đuổi đi, nói chuyện yêu đường cũng không có vi phạm Thiên điều mà!" Cô gái áo xanh cũng phụ họa theo.

"Đúng đấy, đúng đấy, theo đuổi được hắn rồi thì các chị còn thể có được lộc ăn, nghĩ tới đã cảm thấy hạnh phúc rồi đây này." Tiên nữ mặc váy vàng cười dịu dàng nói.

Khuôn mặt trắng nõn của Lâm Quân Quân bị chọc đến đỏ ửng lên, mấy vị tiên nữ xinh đẹp còn lại thì ở một bên không ngừng ồn ào, bàn tán xôn xao, ngược lại tạo thành cảnh tượng đẹp đẽ về một đám quần chúng ăn dưa.

Lúc này, An Lâm bắt đầu bước lên đài rồi.

"Tốt tốt tốt... Cậu sang bên đó đợi đi." Thanh Hoa Đại Đế điềm đạm cười một tiếng, chỉ một đài tỷ thí trong số đó, phía trên có đủ các loại dụng cụ, cần gì cũng có.

An Lâm nhìn Hồ Gia Hào, Hồ Gia Hào cũng đang nhìn An Lâm. Đậy là lần đầu tiên hai người họ gặp mặt, dường như là có tia lửa rực cháy bên trong ánh mắt của hai người.

Thanh Hoa Đại Đế nhìn thấy bộ dạng này của An Lâm, có chút vui mừng vuốt chùm râu: "Xem ra vị An Lâm tiểu hữu này vô cùng tự tin."

Sau khi Hồ Gia Hào hành lễ với Thanh Hoa Đại Đế thì cũng đi về phía đài tỷ thí.

Nhưng ở trong mắt An Lâm thì chỉ có thể xem là không tệ lắm thôi.

An Lâm đương nhiên không thể yếu thế, mỉm cười nói: "Vậy thì tôi sẽ chứng minh với ông, món ăn của tôi bán với giá cả bao nhiêu thì cũng đều xứng đáng và là chuyện đương nhiên!"

Hắn vẫn mặc bộ quần áo màu trắng như cũ, trên gương mặt tuấn tú có thể hiện sự tự tin và lạnh nhạt, đối mặt với hơn một ngàn tiên nhân đang vây xem xung quanh nhưng không hề có một chút ý nghĩ luống cuống nào.

Hồ Gia Hào thản nhiên nói: "Tài nghệ nấu nướng của cậu có lẽ rất tốt, nhưng tôi sẽ khiến cho các tiên nhân khắp nơi hiểu rõ, món ăn của cậu không đáng với cái giá kia!"

Dù sao cũng là đích thân hắn thi triển tài nghệ nấu nướng, loại chiến trận này chỉ vừa đủ xem thôi!

Đội hình tập hợp hai mươi mấy vị Thiên Tiên cảnh giới Phản Hư, gần một ngàn vị Địa Tiên Hóa Thần và tiểu tiên Dục Linh, nếu như là trong mắt những tu sĩ bình thường tuyệt đối phải gọi là đáng sợ, nói không chừng còn hồi hộp đến đi cũng không vững nữa.

Thần bếp Hồ Gia Hào cũng bước lên khán đài dưới sự chứng kiến của hàng chục ngàn khán giả, toàn thân hắn mặc trnag phục màu đỏ, nét mặt thô kệch, hai mắt sáng ngời, trên mặt có râu ria, thoạt nhìn có chút tang thương, nhưng khí thế lại rất dồi dào.

Ngông cuồng, thật sự là quá ngông cuồng rồi!

An Lâm nhỉn thấy ông lão thì cung kính hành lễ: "Vãn bối An Lâm kính chào Thanh Hoa Đại Đế!"

Loại lời nói tự tin đến cuồng ngạo đó khiến trong lòng của họ rung động.

Thần bếp cũng không phủ định tài nghệ nấu nướng của An Lâm, điều này khiến cho An Lâm thiếu đi một chút động lực.

Vừa dứt lời, đông đảo tiên nhân lại dấy lên một trận bàn tán xôn xao.

Lúc này, kim đồng ngọc nữ bay đến trước mặt An Lâm và Hồ Gia Hào, phất một tay lên, nguyên liệu nấu ăn và các phụ liệu phối hợp liền xuất hiện trước mặt hai người.

"Đúng, sự kiêu ngạo mà không có thực lực thì là đần độn, nhưng có thực lực mà kiêu ngạo thì lại là có sức hấp dẫn! Huống hồ tài nghệ nấu nướng của hắn có lẽ thật sự tuyệt đỉnh như lời của hắn thì sao?"

An Lâm vừa nghe xong, tiêu chuẩn phán xét là không chỉ đơn thuần thiên về hương vị, mà còn yêu cầu phẩm chất. Điều này yêu cầu người đầu bếp phải có năng lực hóa mục nát thành thần kỳ.

"An Lâm thân phận là một người mới vừa ra nghề, cho dù tài nghệ nấu nướng có tốt đi chăng nữa cũng không nên nói ra những lời này, thái độ không coi ai ra gì này của hắn đã là biểu hiện của sự tự phụ rồi!"

Kể từ khi An Lâm thu hoạch được chảo đế bằng đến nay, tài nghệ nấu nướng đều được rèn luyện hàng ngày, dù sao cũng không thể lãng phí cái nồi tốt như thế chứ, cho nên danh sách các món ăn mà hắn có được là không ít.

Có tiên nhân đã nảy sinh ác cảm trong lòng, có tiên nhận lại lộ ra vẻ mặt tán thưởng.

Đám quần chúng ăn dưa chắc chắn là không thể nào yên tĩnh rồi, nhao nhao mở miệng trò chuyện phiếm.

An Lâm và Hồ Gia Hào đang im lặng suy tư.

Hình thức sử dụng nguyên liệu đơn giản để nấu ăn như thế này hắn cũng đã từng thử qua, cũng giống như từng làm món "Gà Vui Vẻ" cho Hứa Tiểu Lan ăn, lần đó còn chưa đủ xuất sắc sao!

"Tôi ngược lại cảm thấy không sao cả, người trẻ tuổi thì phải có loại tin thần cầu tiến dám nghĩ dám làm này chứ."

Dù sao nguyên liệu nấu ăn và vật liệu hỗn hợp đều rất bình thường, làm sao có thể nâng cấp thành món ăn có đẳng cấp mới là quan trọng.

Giờ khắc này, An Lâm và Hồ Gia Hào đều rơi vào trạng thái trầm tư.

Thời cơ chỉ có một lần, họ đều muốn làm tốt nhất, chắc chắn không thể liều lĩnh quá mức.

Các tiên nhân vẫn tiếp tục bình luận sôi nổi, cách nghĩ không đồng nhất với nhau.

Kim Đồng cất giọng nói sang sảng lên: "Người tranh tài trong vòng một canh giờ, từ các nguyên liệu nấu ăn và phụ liệu phối hợp mà chúng tôi cung cấp, tùy ý chọn ra món cần thết, sau đó chế biến một món ăn. Món ăn của người nào càng ngon hơn, phẩm chất cao hơn thì người đó chiến thắng. Người đánh giá là Thanh Hoa Đại Đế! Quyền giải thích cuối cùng cũng hoàn toàn thuộc về Thanh Hoa Đại Đế!"

Nguyên liệu nấu ăn thì càng đơn giản hơn, một bó cải trắng, một quả cà, một con gà thả vườn Thiên Đình, một miếng thịt heo, còn có mấy cái trứng gà và một chút hành tỏi.

Phụ liệu phối hợp vô cùng đơn giản, dầu muối tương giấm.

"Tôi đã từng ăn món ăn của An Lâm tiểu hữu làm rồi, loại mỹ thực kia quả là hiếm thấy trên đời, cho nên lần tỷ thí này tuyệt đối là An Lâm sẽ thắng!"

"Ha ha, đừng ra sức khoác lác cho An Lâm nữa. Hồ Gia Hào làm thần bếp mấy ngàn năm rồi, sẽ chịu thua một thằng nhóc con mới ra nghề sao?"

"An Lâm có lẽ có phụ liệu phối hợp hoặc thủ pháp bí mật nào đó, làm gia tăng thêm cảm giác ngon miệng, nhưng mà với số nguyên liệu nấu ăn và phụ liệu phối hợp đơn giản trước mặt kia, với bản lĩnh và tài nghệ nấu nướng của Lô Hỏa Thuần Thanh của Hồ Gia Hào, cộng thêm kinh nghiệm làm thần bếp dày dặn đến đáng sợ cùng ý thức sáng tạo ra cái mới kia mới là mấu chốt quan trọng để chiến thắng!"

Tiên nhân đang bình luận, các tiểu tiên nhân cũng không rảnh rỗi.

Kim Đồng liền len lén tiến đến trước mặt Ngọc Nữ, nói khẽ: "Tiểu Ngọc, cô cảm thấy ai sẽ thắng?"

"Chắc chắn là anh An Lâm rồi, thức ăn của anh ấy là ngon hơn!" Ngọc Nữ không chút nghĩ ngợi mở miệng nói.

Kim Đồng sững sờ: "Tại sao?"

"Anh An Lâm tướng mạo đẹp trai như thế, sắc đẹp có thể ăn mà!" Ngọc Nữ cất giọng nói thanh thúy.

Kim Đồng: "..."

Lý do vô cùng chất phác!

Đang trong lúc nói chuyện, trong đám người lại vang lên một trận kinh ngạc.

Đưa mắt về phía đài tỷ thí, hóa ra Hồ Gia Hào đã bắt đầu ra tay!

"Xuất chiêu rồi! Đó chính là nồi chuyên dụng của thần bếp! Bề ngoài trông có vẻ giống như mỹ ngọc khiến người ta vui mắt, là chiếc nồi do Ngọc Bích Hoàng thần cấp chế tạo thành, không chỉ có khả năng không dính khói dầu, mà khả năng chịu nhiệt lại càng cao, đồng thời mỗi lần làm thức ăn đều có thể tăng thêm cảm giác ngon miệng!"

Những người tầm thường à, bây giờ tôi sẽ để cho các người lĩnh hội một chút cảm giác đáng sợ khi bị chảo đế bằng chi phối!

An Lâm đối với chuyện này lại cảm thấy không quan trọng, ngược lại tự tin nở một nụ cười.

"Mau nhìn kìa, An Lâm cũng bắt đầu ra tay rồi!"

"Tôi lại muốn xem hắn dùng chiếc nồi như thế nào."

Một giây sau, vô số tiên nhân trừng to hai mắt, khuôn mặt trở nên ngờ nghệch.

Có người thậm chí còn vuốt hai mắt, nhìn một lần nữa, sau đó khó có thể tin được mà hít một hơi thật sâu.

"Cái này, tôi không nhìn lầm chứ? Đây là cái chảo đế bằng mà?"

"Còn là cái nồi toàn thân đen kịt, bình thường không có gì đặc biệt?!"

"Bình thường không có gì đặc biệt? Không! Tôi cảm thấy nó có gì đó rất đặc biệt!" Một fan não tàn nào đó phản bác.

"Có điều đặc biệt? Điều đặc biệt là xấu à?!"

Đúng vậy, lúc mọi người nhìn thấy chiếc chảo đế bằng mà An Lâm lấy ra, trên mặt đều khó tránh khỏi lộ ra vẻ mặt hoặc là kinh ngạc, hoặc là xem thường, hoặc là thần sắc thất vọng.

Có lẽ là nhận được một sự kích động nào đó, đầu óc An Lâm chợt lóe lên một ý nghĩ, cũng đã nghĩ ra làm loại thức ăn như thế nào rồi. món ăn đó có liên quan đến thành viên mới của đại gia đình.

Một đám thần tiên đều là không khỏi kinh ngạc hô vang lên, nhìn thấy chiếc nồi như tác phẩm nghệ thuật này của thần bếp, cũng là một loại hưởng thụ kỳ lạ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận